Sổ Tay Tiến Hóa Thành Yêu Hậu

Chương 58 - Yêu Hận

/81


Một câu Mục Song Hàm nói ra, tất cả mọi người giống như gặp quỷ nhìn nàng – – thái tử phi không phải bị thái tử làm giận điên lên chứ?

Bởi vì lời Lạc Chiêu Dực nói thực sự quá lạnh lùng chết tâm, ngoại trừ Trần Trầm luôn trung thành và tận tâm hộ vệ, những người khác đều cảm thấy trong lòng phát rét.

Mặt Mục Song Hàm lạnh nhạt, người ngoài nhìn không ra nàng đang suy nghĩ gì, nhưng đều cho rằng, thái tử phi nhất định rất khổ sở rất bi thương…

“Ngươi, ngươi…”

Trang Nhược Hân chọc tức người không thành ngược lại tức đến chính mình, tiểu hồ ly đột nhiên xông qua, một móng vuốt cào tới, lại nghe Trang Nhược Hân kêu thảm một tiếng, trên mặt liền có thêm vài vết máu, nàng ta hoảng sợ che mặt, “Mặt của ta, mặt của ta! Ngươi đồ súc sinh này, ngươi làm cái gì…”

Ánh mắt tiểu hồ ly hung ác, liếm móng vuốt, hừ vài tiếng – – nữ nhân xấu xa! Ai bảo ngươi đòi hủy dung người khác! Tự mình nếm thử tư vị này đi!

Trang Nhược Hân muốn xông lên, bị Từ Chính Hoằng một phen giữ lại, đánh ngất xỉu.

Lạc Thương cùng Lạc Chiêu Dực cũng không lên tiếng, nhìn một trò khôi hài kia, đến lúc này, Lạc Thương mới cười nhạo nói: “Mục Song Hàm, ngươi nghe đi, lời phu quân tốt của ngươi, Thất đệ tốt của ta nói gì chưa! Nữ nhân quả nhiên đều là ái mộ hư vinh, đều muốn cái danh mẫu nghi thiên hạ gì đó! Nếu lúc trước ngươi chọn ta, hôm nay cũng sẽ không rơi vào kết quả như vậy !”

“Ta cũng thực rất hối hận, ” Mục Song Hàm có chút buồn rầu, thở dài, rất là ủy khuất nói: “Ai có thể nghĩ tới thái tử điện hạ nhẫn tâm như vậy chứ, lại nói một ngày phu thê trăm ngày ân ái…”

Lạc Chiêu Dực hừ một tiếng, ánh mắt bất thiện, lạnh nhạt nói: “Hiện tại hối hận cũng đã muộn.”

Mục Song Hàm mím miệng, bộ dáng tức giận không chịu nổi.

Lạc Thương híp híp mắt, trong lòng khuây khoả, trên mặt càng tỏ ra trào phúng, “Các ngươi một kẻ lạnh lùng vô tình, một kẻ ích kỷ sợ chết, thật đúng là tuyệt phối!”

“Quá khen, ” Lạc Chiêu Dực liếc nhìn hắn một cái, không quan tâm nói: “Sao ngươi còn chưa động thủ? Chút thích này cũng làm cô chán ghét, ngươi giết nàng, cô vừa vặn cưới một thái tử phi gia thế hiển hách hơn…”

“Thái tử điện hạ!” Mục Bách nổi giận nảy ra, quát lên, “Sao ngươi có thể nói ra những lời này?”

Bọn họ càng trở mặt, Lạc Thương càng hưng phấn, nhưng hắn vẫn có chút hoài nghi, kiếm trong tay đưa lên phía trước một chút, trên cổ Mục Song Hàm lập tức xuất hiện một tia máu, làn da nàng trắng muốt, lần này, tựa như hồng mai nở rộ trong tuyết, càng lộ vẻ thê lương diễm lệ.

“A Hàm!”

“Hàm biểu muội!”

Tiếng kêu sợ hãi liên tiếp, chỉ có Lạc Chiêu Dực vẫn lạnh nhạt như lúc ban đầu, bất quá hắn làm một động tác kỳ quái – – hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Trên bầu trời đột nhiên vang tiếng sấm lớn, cơ hồ là cùng lúc, sắc trời tối tăm trầm xuống, mưa to tầm tã trút xuống!

Nước vào trong mắt, lại bị mưa làm mông lung tầm nhìn, Lạc Thương vô thức nhắm lại hai mắt, mà trong một khắc kia, cơ hội Lạc Chiêu Dực chờ đã đến, thân hình hắn nhanh chóng tiến lên, tiểu hồ ly cũng cùng lúc phóng qua…

Lạc Thương nghe được động tĩnh, giận không kềm được vung kiếm xuống!

Thanh âm lưỡi kiếm đâm vào thân thể vang lên, máu tươi ấm nóng bắn trên mặt.

Tiểu hồ ly cắn lấy bờ vai Lạc Thương, vai phải hắn đau xót, lại bị Lạc Chiêu Dực đánh thêm một chưởng mười phần nội lực, kinh mạch đứt đoạn, ngã xuống đất, bốn phía vang lên tiếng cung tên, tiếng kêu thảm thiết rối rít vang lên, tàn binh Lạc Thương mang theo cuối cùng cũng đồng loạt ngã xuống, Nhạc Kiêu thúc ngựa đến, “Thái tử điện hạ, chúng thần không làm nhục sứ mạng…”

Thanh âm hắn phút chốc ngừng lại, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ, cầm lấy cái ô liền lao đến.

Lạc Thương phun ra một búng máu, hắn không biết một kiếm vừa rồi đâm trúng ai, gian nan ngẩng đầu, cũng ngây ngẩn cả người.

Chỉ thấy cả thân thể Lạc Chiêu Dực đều chắn trước mặt Mục Song Hàm, hắn kéo Mục Song Hàm ra, lại không kịp tránh một kiếm kia, trường kiếm hung hăng đâm vào thân thể hắn – – đó là phía ngực trái, vị trí gần trái tim nhất.

Tất cả mọi người ngốc rồi, cho dù không còn uy hiếp cũng sững sờ ở tại chỗ.

“Ha ha ha, ” Lạc Thương điên cuồng cười ra tiếng, “Ta, ta suýt nữa đã bị ngươi lừa, Lạc Chiêu Dực, vì nữ nhân này ngươi cũng cam lòng liều mình… Ngươi, ngươi cũng không có thắng…


/81

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status