Tại khu nghĩa trang thành phố S
Một lớn một nhỏ dắt tay nhau đứng trước hai bia mộ, tấm hình trên hai bia mộ là mộ người đàn ông trung niên với khuôn mặt điềm tĩnh và hình một người phụ nữ phúc hậu dịu dàng.
" Ba mẹ, con trở về rồi, hai người ở phía dưới có tốt không? " giọng cô nghẹn ngào không kìm lòng được nước mắt bắt đầu rơi lã chã
Trần bảo bối đứng một bên vô cùng khôn ngoan, hướng về phía di ảnh lễ phép nói " Con chào ông bà ngoại, con là Gia Bảo cháu ngoại của ông bà, con rất vui được gặp ông bà, sau này con sẽ bảo vệ mẹ thật tốt " càng nói về sau ánh mắt cậu bé càng kiên định.
Trần Mỹ Kiều nghe vậy liền lau nước mắt, nở nụ cười ôm lấy bảo bối vào trong ngực, lòng tràn đầy niềm tự hào.
Hai mẹ con Trần Mỹ Kiều và Trần bảo bối trở về sống trong căn nhà cũ Trần gia, trước đây là căn biệt thự hoa hồng ấm áp, sau sáu năm trở nên lạnh lẽo cô quạnh , hàng tuần đều được gì Mai tới quét dọn nên cũng được coi là sạch sẽ. Long cô chua xót bước vào nhà sắp xếp lại đồ dùng và dọn dẹp.
" Gì Mai, cảm ơn gì mấy năm nay đã chiếu cố ngôi nhà này " cô cầm tay gì Mai xúc động nói
" ui da, con bé này, ông bà chủ có ơn với gì, chỉ tiếc nay cảnh còn người mắt, một tay gì nhìn con từ từ trưởng thành, gì không có con cái, con đã về thì tốt rồi, để gì chăm sóc cho hai mẹ con " gì Mai xúc động, viền mắt đỏ lên
Trần Mỹ Kiều cảm động ôm chầm lấy gì Mai " Con cảm ơn gì Mai, gì ở đây với chúng con, coi nhau như người thân "
Một màn ôm ấp tình cảm đang diễn ra thì nghe thấy tiếng bịch... bịch..., cảm giác cánh tay mềm mềm dưới chân truyền đến, Trần bảo bối không biết đã đứng ở đấy từ lúc nào, cặp mắt long lanh vô tội " Bà Mai ơi! Bảo bối đói bụng rồi "
" Được...được, tiểu bảo bối chờ tí có ăn ngay " gì Mai đành bật cười gật đầu.
Cơm nước xong xuôi, Trần Mỹ Kiều tới công ty Tinh Hải. Lúc bước vào không ít đồng nghiệp cũ nhận ra cô, liếc mắt nhìn nội thất bên trong đã được thay đổi mới, cách sắp xếp cũng hiện đại hơn, nhân sự không ít người thay đổi vị trí, trong đó gồm có Trương Thanh Thanh đã nghỉ việc. Cô đi lên văn phòng giám đốc, Nguyễn Sách đã ngồi ở bàn trà chờ cô, rót cho cô một ly trà " Tuyết Liên
" Mỹ Kiều, sáu năm không gặp trông cô trưởng thành không ít " vẫn giọng nói ôn tồn năm xưa nhưng khuôn mặt ông đã có thêm mấy nếp nhăn, tóc bắt đầu chuyển hoa râm
" Chú, chuyện năm đó cháu xin lỗi, ra đi quá đột ngột " cô áy náy nhìn về phía Nguyễn Sách
Ông vội khoát tay cười ha hả " không sao, ở hoàn cảnh ấy khó có thể bình tĩnh, huống hồ ở nước ngoài học tập chắc tiến bộ không ít, chẳng phải trở về chú được lợi hơn sao " ông rất thưởng thức tài năng cô gái này
" Chú, cảm ơn chú " Trần Gia Mỹ cảm kích
Một lúc sau trò chuyện xong, dưới sự hướng dẫn của bộ phận nhân sự, cô tiếp nhận phòng làm việc của mình, chính thức trở lại làm việc ở công ty Hải Tinh. Cô tiếp tục được bổ nhiệm thiết kế trưởng, cô làm quen với các đồng nghiệp, từ sau biến cố xảy ra cô đã không còn là thiên kim tiểu thư nên ăn mặc giản dị cộng thêm tính cách ôn hoà nên được các đồng nghiệp niềm nở đón tiếp
Trong phòng bao club Lệ Phố
Tô Gia Kỳ vừa kết thúc tiệc với đối tác, anh vươn tay nới lỏng cà vạt, bời vì uống không ít rượu nên khuôn mặt hơi hồng hồng
" Anh hai! Em vừa nhận được tin tức này chắc chắn sẽ làm anh hứng thú " Tô Văn Vũ ngồi bên cạnh thần bí nói
" Chuyện gì? " anh nhắm mắt hỏi
" Trần Mỹ Kiều đã trở về mấy ngày trước " Tô Văn Vũ hưng phấn đáp
" Cái gì? Em nói ai cơ? " anh mở mắt bật dậy
" Trần Mỹ Kiều " Tô Văn Vũ nhanh gọn đáp
Trần Mỹ Kiều, cái tên này đã ở trong lòng anh từ sáu năm trước, lúc cô đi anh đã cho người điều tra gia cảnh của cô, từng đi tìm cô, mỗi lần đi nước Anh công tác đều cho người dò hỏi, nhưng Anh quốc rộng lớn như mò kim đáy bể. Nghe tin cô trở về đôi mắt anh liền bừng sáng, anh đã bỏ lỡ cô sau năm " Lần này anh nhất định bắt được em " trong lòng nổi lên quyết tâm.
/64
|