Trong màn đêm, Bùi Đông Lai điều khiển chiếc Aston Martin One-77 đi vào một chỗ không người ở phía sau, dừng xe lại, cùng với Đông Phương Lãnh Vũ trao đổi vị trí.
Ô tô một lần nữa khởi động, tuy rằng Đông Phương Lãnh Vũ theo hưng, bất quá lòng hiếu kỳ cũng là bị Bùi Đông Lai vạch lên, trong lòng như bị móng mèo quấy nhiễu, ngứa gay gắt.
Rốt cục, sau nhiều lần do dự, Đông Phương Lãnh Vũ lấy hết dũng khí hỏi:
- Đông Lai ca, theo ta thấy, trình độ lại xe của ca còn hơn cả Khang Tử Kiện cùng với xa vương HQ, làm sao mà ca được như thế?
- Ta từng học một ít kỹ thuật lái xe của một người thần bí.
Đối mặt với câu hỏi của Đông Phương Lãnh Vũ, Bùi Đông Lai không có cách nào khác nói ra đầu đuôi sự thật, chỉ có thể thuận miệng nói dối.
- Người thần bí ư?
Đông Phương Lãnh Vũ không khỏi ngẩn ngơ, tựa hồ suy nghĩ xem đối thủ ngưu bức cỡ nào mới có thể dạy dỗ dạng đồ đệ như Bùi Đông Lai.
- Đông Lai ca, ngay từ đầu khi ca lên xe biểu hiện ra vẻ khác thường, ca nói ca đang nhớ lại chuyện cũ, chắc là đang nhớ lại tình hình học xe lúc trước sao?
Dù cho Đông Phương Lãnh Vũ có muốn cố gắng suy nghĩ nhưng nghĩ mãi cũng không ra được gì, cho nên hắn cũng không suy nghĩ thêm nữa mà lại hỏi.
Bùi Đông Lai gật gật đầu, trong con ngươi hiện lên một tia bi thương.
Theo ý nào đó lên nói, Tiêu Phi đích xác là sư phụ của hắn.
Mà bởi vì Tiêu Phi đem linh hồn cho hắn, hiện giờ đã hoàn toàn biến mất trên cái thế giới này.
Chỉ là không cách nào lý giải được chính là, dựa theo lịch sử tiến trình, nguyên vốn hẳn là còn có thể sống năm năm nữa.
Lúc sau, linh hồn của hắn mới ma xui quỷ khiến xuất hiện ở trên người Bùi Đông Lai
Đối với tất cả mọi thứ, Tiêu Phi không thể lý giải, Bùi Đông Lai cũng không cách nào lý giải, thậm chí... Ở Bùi Đông Lai xem ra, cái gọi là ngành nghiên cứu quái nhân cũng khẳng định không thể lý giải.
Đây cũng là hắn khăng khăng cần giữ kín bí mật, nếu hắn tiết lộ ra ngoài thì tin tưởng rằng hắn sẽ trở thành một con chuột bạch để mọi người nghiên cứu.
- Đúng rồi, Đông Lai ca, ở trận đấu trước, chúng ta đặt cược một trăm ngàn, dựa theo tỉ lệ đặt cược, nhà cái được bồi chúng ta một triệu hai ngàn vạn.
Đông Phương Lãnh Vũ cũng không có nhận thấy được Bùi Đông Lai lộ ra vẻ dị thường, hắn thấy Bùi Đông Lai không nói lời nào, cười nói:
- Đông Lai ca, ta chỉ cầm lại một trăm ngàn tiền vốn, còn lại ca lấy đi.
- Ấy?
Ngạc nhiên khi nghe lời nói của Đông Phương Lãnh Vũ, Bùi Đông Lai không khỏi từ trong trầm tư lấy lại tinh thần, kinh ngạc liếc mắt nhìn Đông Phương Lãnh Vũ một cái.
Tựa hồ... Hắn thật không ngờ họ Đông Phương Lãnh Vũ sẽ dễ dàng đem một triệu một trăm ngàn đưa cho hắn!
- Đông Lai ca, nếu như không có ca, ta ngay cả một trăm ngàn cũng không lấy lại được.
Dường như đã đã hiểu được vẻ nghi hoặc của Bùi Đông Lai trong cho nên Đông Phương Lãnh Vũ tiêu sái cười cười:
- Trận đấu là ca thắng, phần tiền kia là thuộc về ca.
- Nếu như không có ngươi cung cấp cơ hội thì ta cũng sẽ không thể thắng được.
Đối mặt với sự khẳng khái, hào phóng của Đông Phương Lãnh Vũ, Bùi Đông Lai trong lòng mơ hồ có chút xúc động:
- Cho nên, một triệu hai trăm ngàn, ngươi lấy đi tiền vốn một trăm ngàn, còn lại chúng ta chia đều.
- Đông Lai ca...
Dường như Đông Phương Lãnh Vũ theo bản năng như muốn nói gì đó.
- Nếu đã coi ta là bằng hữu, thì đừng nói nhảm.
Không đợi họ Đông Phương Lãnh Vũ đem câu nói kế tiếp nói ra, Bùi Đông Lai liền trực tiếp cắt đứt câu nói của Đông Phương Lãnh Vũ
Bên tai vang lên lời nói của Bùi Đông Lai, nhìn vẻ mặt thành thật của Bùi Đông Lai thì trong lòng Đông Phương Lãnh Vũ liền xúc động, ngày đầu tiên khi Bùi Đông Lai bước vào biệt thự thì hắn từng vung tay đối với Bùi Đông Lai, mà Bùi Đông Lai bất kể hiềm khích trước kia không nói, hơn nữa lại còn muốn cùng hắn làm bằng hữu, cam nguyện xuất ra năm nghìn năm trăm vạn cho hắn.
Xúc động rất nhiều, Đông Phương Lãnh Vũ cũng càng thêm suy đoán nhất định Bùi Đông Lai không phải bình thường người!
Nếu không, Bùi Đông Lai không có khả năng không cần mấy ngàn vạn to lớn như vậy.
Để ý sao?
Quả thật không cần!
Đối với Bùi Đông Lai mà nói, nếu hắn không có dung hợp linh hồn với Tiêu Phi thì mấy ngàn vạn kia tuyệt đối đủ làm cho hắn động tâm.
Nhưng mà.
Từ khi dung hợp linh hồn với Tiêu Phi, ánh mắt của hắn cũng phóng ra xa hơn.
Nếu không, hắn không có khả năng làm được chuyện kia cho Tiêu Phi.
Hắn nói cũng đúng sự thật, nếu như không có Đông Phương Lãnh Vũ, hắn cho dù có được xa kỹ, cũng không thể có thể kiếm được số tiền kia.
- Đông Lai ca, ca đã nói như vậy, ta cũng không làm kiêu.
Đông Phương Lãnh Vũ thực lưu manh cười cười, đối với hắn mà nói, hắn cũng không để ý đến số tiền kia mà là Bùi Đông Lai vị bằng hữu này đúng là hợp khẩu vị đối với hắn.
Nửa phút đồng hồ sau, khi Đông Phương Lãnh Vũ lái chiếc Aston Martin one-77 trở về thì Kim Hi Mỹ và Tôn Vệ Đông vừa mới đến đích.
Bất luận là Kim Hi Mĩ hay là Tôn Vệ Đông sau khi đi tới đích thì bọn hắn cũng không nhận được những tiếng hoan hô mà thay vào đó là những tiếng thóa mạ.
Bọn hắn cũng không hẹn mà cùng đem ánh mắt hướng về chiếc Aston Martin one-77.
Không riêng gì bọn hắn, ngay cả một vài nhân vật nổi tiếng trong xã hội cũng sôi nổi đứng ở cửa sổ nhìn Aston Martin one-77.
Mà nằm ở tầng cao nhất văn phòng Quý Hồng trước tiên là mang theo tên nam nhân trung niên đi xuống dưới lầu.
Đông Phương Lãnh Vũ đã làm cho nàng kiếm được gần 5tr.
5tr.
Nếu mà so với số tiền đã kiếm trong vòng một năm qua của nơi này thì quả thật là còn nhiều hơn.
Sau khi dừng lại xe, nhìn vào từng khuôn mặt chờ mong hai bên đường thì Đông Phương Lãnh Vũ cảm thấy có chút xấu hổ, người khác không biết nhưng bản thân hắn lại rất rõ ràng, phần vinh quang này đúng ra là phải thuộc về Bùi Đông Lai.
- Đông Lai ca, ta sẽ chai mặt một lần mà hưởng thụ cái đãi ngộ làm Xa Vương này…
" Ha, Ha"
Cho tới nay, Đông Phương Lãnh Vũ đều là một thực người rõ ràng, sau khi cảm thấy xấu hổ thì hắn lưu manh nói một câu, trực tiếp đẩy cửa xe đi xuống.
Đông Phương Lãnh Vũ vừa xuống xe liền hấp dẫn toàn bộ ánh mắt kẻ yêu thích đua xe.
Trong mắt của bọn hắn chỉ có một loại cảm xúc mến mộ!
Ở nhóm bọn hắn xem ra, có thể chiến thắng đồ đệc ủa Xa Vương, Đông Phương Lãnh Vũ hoàn toàn đáng giá để bọn chúng phải ngưỡng mộ.
"Bà mja nó, trận đấu là Đông Lai ca thắng, các người nhìn chằm chằm vào ta như thế thì làm sao ta chịu nổi được đây a?"
Cảm nhận được từng ánh mắt ngưỡng mộ kia, Đông Phương Lãnh Vũ rất muốn nói cho bọn hắn biết Bùi Đông Lai mới chính là thần tượng của bọn hắn, nhưng mà nếu nói ra thì sẽ gây phiền toái cho Bùi Đông Lai cho nên hắn chỉ âm thầm nghĩ ở trong lòng. Bạn đang đọc truyện tại
Ô tô một lần nữa khởi động, tuy rằng Đông Phương Lãnh Vũ theo hưng, bất quá lòng hiếu kỳ cũng là bị Bùi Đông Lai vạch lên, trong lòng như bị móng mèo quấy nhiễu, ngứa gay gắt.
Rốt cục, sau nhiều lần do dự, Đông Phương Lãnh Vũ lấy hết dũng khí hỏi:
- Đông Lai ca, theo ta thấy, trình độ lại xe của ca còn hơn cả Khang Tử Kiện cùng với xa vương HQ, làm sao mà ca được như thế?
- Ta từng học một ít kỹ thuật lái xe của một người thần bí.
Đối mặt với câu hỏi của Đông Phương Lãnh Vũ, Bùi Đông Lai không có cách nào khác nói ra đầu đuôi sự thật, chỉ có thể thuận miệng nói dối.
- Người thần bí ư?
Đông Phương Lãnh Vũ không khỏi ngẩn ngơ, tựa hồ suy nghĩ xem đối thủ ngưu bức cỡ nào mới có thể dạy dỗ dạng đồ đệ như Bùi Đông Lai.
- Đông Lai ca, ngay từ đầu khi ca lên xe biểu hiện ra vẻ khác thường, ca nói ca đang nhớ lại chuyện cũ, chắc là đang nhớ lại tình hình học xe lúc trước sao?
Dù cho Đông Phương Lãnh Vũ có muốn cố gắng suy nghĩ nhưng nghĩ mãi cũng không ra được gì, cho nên hắn cũng không suy nghĩ thêm nữa mà lại hỏi.
Bùi Đông Lai gật gật đầu, trong con ngươi hiện lên một tia bi thương.
Theo ý nào đó lên nói, Tiêu Phi đích xác là sư phụ của hắn.
Mà bởi vì Tiêu Phi đem linh hồn cho hắn, hiện giờ đã hoàn toàn biến mất trên cái thế giới này.
Chỉ là không cách nào lý giải được chính là, dựa theo lịch sử tiến trình, nguyên vốn hẳn là còn có thể sống năm năm nữa.
Lúc sau, linh hồn của hắn mới ma xui quỷ khiến xuất hiện ở trên người Bùi Đông Lai
Đối với tất cả mọi thứ, Tiêu Phi không thể lý giải, Bùi Đông Lai cũng không cách nào lý giải, thậm chí... Ở Bùi Đông Lai xem ra, cái gọi là ngành nghiên cứu quái nhân cũng khẳng định không thể lý giải.
Đây cũng là hắn khăng khăng cần giữ kín bí mật, nếu hắn tiết lộ ra ngoài thì tin tưởng rằng hắn sẽ trở thành một con chuột bạch để mọi người nghiên cứu.
- Đúng rồi, Đông Lai ca, ở trận đấu trước, chúng ta đặt cược một trăm ngàn, dựa theo tỉ lệ đặt cược, nhà cái được bồi chúng ta một triệu hai ngàn vạn.
Đông Phương Lãnh Vũ cũng không có nhận thấy được Bùi Đông Lai lộ ra vẻ dị thường, hắn thấy Bùi Đông Lai không nói lời nào, cười nói:
- Đông Lai ca, ta chỉ cầm lại một trăm ngàn tiền vốn, còn lại ca lấy đi.
- Ấy?
Ngạc nhiên khi nghe lời nói của Đông Phương Lãnh Vũ, Bùi Đông Lai không khỏi từ trong trầm tư lấy lại tinh thần, kinh ngạc liếc mắt nhìn Đông Phương Lãnh Vũ một cái.
Tựa hồ... Hắn thật không ngờ họ Đông Phương Lãnh Vũ sẽ dễ dàng đem một triệu một trăm ngàn đưa cho hắn!
- Đông Lai ca, nếu như không có ca, ta ngay cả một trăm ngàn cũng không lấy lại được.
Dường như đã đã hiểu được vẻ nghi hoặc của Bùi Đông Lai trong cho nên Đông Phương Lãnh Vũ tiêu sái cười cười:
- Trận đấu là ca thắng, phần tiền kia là thuộc về ca.
- Nếu như không có ngươi cung cấp cơ hội thì ta cũng sẽ không thể thắng được.
Đối mặt với sự khẳng khái, hào phóng của Đông Phương Lãnh Vũ, Bùi Đông Lai trong lòng mơ hồ có chút xúc động:
- Cho nên, một triệu hai trăm ngàn, ngươi lấy đi tiền vốn một trăm ngàn, còn lại chúng ta chia đều.
- Đông Lai ca...
Dường như Đông Phương Lãnh Vũ theo bản năng như muốn nói gì đó.
- Nếu đã coi ta là bằng hữu, thì đừng nói nhảm.
Không đợi họ Đông Phương Lãnh Vũ đem câu nói kế tiếp nói ra, Bùi Đông Lai liền trực tiếp cắt đứt câu nói của Đông Phương Lãnh Vũ
Bên tai vang lên lời nói của Bùi Đông Lai, nhìn vẻ mặt thành thật của Bùi Đông Lai thì trong lòng Đông Phương Lãnh Vũ liền xúc động, ngày đầu tiên khi Bùi Đông Lai bước vào biệt thự thì hắn từng vung tay đối với Bùi Đông Lai, mà Bùi Đông Lai bất kể hiềm khích trước kia không nói, hơn nữa lại còn muốn cùng hắn làm bằng hữu, cam nguyện xuất ra năm nghìn năm trăm vạn cho hắn.
Xúc động rất nhiều, Đông Phương Lãnh Vũ cũng càng thêm suy đoán nhất định Bùi Đông Lai không phải bình thường người!
Nếu không, Bùi Đông Lai không có khả năng không cần mấy ngàn vạn to lớn như vậy.
Để ý sao?
Quả thật không cần!
Đối với Bùi Đông Lai mà nói, nếu hắn không có dung hợp linh hồn với Tiêu Phi thì mấy ngàn vạn kia tuyệt đối đủ làm cho hắn động tâm.
Nhưng mà.
Từ khi dung hợp linh hồn với Tiêu Phi, ánh mắt của hắn cũng phóng ra xa hơn.
Nếu không, hắn không có khả năng làm được chuyện kia cho Tiêu Phi.
Hắn nói cũng đúng sự thật, nếu như không có Đông Phương Lãnh Vũ, hắn cho dù có được xa kỹ, cũng không thể có thể kiếm được số tiền kia.
- Đông Lai ca, ca đã nói như vậy, ta cũng không làm kiêu.
Đông Phương Lãnh Vũ thực lưu manh cười cười, đối với hắn mà nói, hắn cũng không để ý đến số tiền kia mà là Bùi Đông Lai vị bằng hữu này đúng là hợp khẩu vị đối với hắn.
Nửa phút đồng hồ sau, khi Đông Phương Lãnh Vũ lái chiếc Aston Martin one-77 trở về thì Kim Hi Mỹ và Tôn Vệ Đông vừa mới đến đích.
Bất luận là Kim Hi Mĩ hay là Tôn Vệ Đông sau khi đi tới đích thì bọn hắn cũng không nhận được những tiếng hoan hô mà thay vào đó là những tiếng thóa mạ.
Bọn hắn cũng không hẹn mà cùng đem ánh mắt hướng về chiếc Aston Martin one-77.
Không riêng gì bọn hắn, ngay cả một vài nhân vật nổi tiếng trong xã hội cũng sôi nổi đứng ở cửa sổ nhìn Aston Martin one-77.
Mà nằm ở tầng cao nhất văn phòng Quý Hồng trước tiên là mang theo tên nam nhân trung niên đi xuống dưới lầu.
Đông Phương Lãnh Vũ đã làm cho nàng kiếm được gần 5tr.
5tr.
Nếu mà so với số tiền đã kiếm trong vòng một năm qua của nơi này thì quả thật là còn nhiều hơn.
Sau khi dừng lại xe, nhìn vào từng khuôn mặt chờ mong hai bên đường thì Đông Phương Lãnh Vũ cảm thấy có chút xấu hổ, người khác không biết nhưng bản thân hắn lại rất rõ ràng, phần vinh quang này đúng ra là phải thuộc về Bùi Đông Lai.
- Đông Lai ca, ta sẽ chai mặt một lần mà hưởng thụ cái đãi ngộ làm Xa Vương này…
" Ha, Ha"
Cho tới nay, Đông Phương Lãnh Vũ đều là một thực người rõ ràng, sau khi cảm thấy xấu hổ thì hắn lưu manh nói một câu, trực tiếp đẩy cửa xe đi xuống.
Đông Phương Lãnh Vũ vừa xuống xe liền hấp dẫn toàn bộ ánh mắt kẻ yêu thích đua xe.
Trong mắt của bọn hắn chỉ có một loại cảm xúc mến mộ!
Ở nhóm bọn hắn xem ra, có thể chiến thắng đồ đệc ủa Xa Vương, Đông Phương Lãnh Vũ hoàn toàn đáng giá để bọn chúng phải ngưỡng mộ.
"Bà mja nó, trận đấu là Đông Lai ca thắng, các người nhìn chằm chằm vào ta như thế thì làm sao ta chịu nổi được đây a?"
Cảm nhận được từng ánh mắt ngưỡng mộ kia, Đông Phương Lãnh Vũ rất muốn nói cho bọn hắn biết Bùi Đông Lai mới chính là thần tượng của bọn hắn, nhưng mà nếu nói ra thì sẽ gây phiền toái cho Bùi Đông Lai cho nên hắn chỉ âm thầm nghĩ ở trong lòng. Bạn đang đọc truyện tại
/751
|