Lầu 6935 (lâu chủ trả lời): Sau đó chúng tôi chơi trò chơi ở trong khu giải trí rất lâu, đến khi tàn cuộc bọn tôi kéo nhau ra về. Trên đường ra cổng có đi qua vòng xoay ngựa gỗ, cũng là nơi chúng tôi tỏ tình, vì thế phó bang chủ liền kéo tôi vào chơi, còn mặt dày đòi cùng tôi cưỡi chung một con ngựa. Kế tiếp, tôi không nói hai lời liền dứt khoát đẩy anh ra.
Phó bang chủ đành phải ngồi lên con ngựa ở bên cạnh, cười đến thực là ái muội, hỏi: “Thẹn thùng à?”
Tôi trừng mắt nhìn anh: “Cục cớt, chẳng qua em sợ anh đè hỏng con ngựa thôi!”
Lúc này đã muộn người trong khu vui chơi cũng ít đi rất nhiều, tôi và phó bang chủ ngồi trên vòng xoay ngựa gỗ hai lượt, trong suốt cả quá trình anh ấy vẫn luôn giơ di động ra tự sướng. Ra về, anh ấy gọi ba cái taxi, hai người chúng tôi cùng ngồi ở ghế sau của một chiếc xe. Ổn định chỗ ngồi xong, anh ấy lại mở ảnh chụp tối nay, dùng phần mềm thêm vào một vài hiệu ứng rồi đưa cho tôi nhìn. Chúng tôi mỗi người ngồi một con ngựa gỗ, anh ấy ở đằng trước, tôi ở phía sau, cả hai đều nhìn thẳng vào ống kính, anh ấy cười rất có khí chất, còn tôi giơ tay hình chữ V cười thực ngây ngô. Bức ảnh vốn có màu sắc tươi sáng lại được hiệu ứng tô điểm trở nên ảo mộng cực kỳ, xung quanh còn có rất nhiều bong bóng, có thể nói là đẹp như trong cổ tích.
Một kẻ chưa bao giờ dùng phần mềm chỉnh ảnh như tôi lúc này phi thường cảm khái, song lại sợ lái xe phía trước nghe thấy, cho nên liền ghé sát vào lỗ tai anh ấy, nhỏ giọng nói: “Không hổ là gei nha, hiển nhiên hoàn toàn khác với một thanh niên thẳng đuốt đuồn đuột như em.”
Anh ấy nghiêng mặt, khẽ nắm cằm tôi, một lời cũng không báo trước mà liền hôn tới, hôn xong còn hỏi: “Vẫn dám nói mình thẳng?”
Tôi cảm giác chú tài xế có thể nhìn thấy, xấu hổ đạp chân anh, giải thích: “Trước đây thẳng…”
Anh ấy: “Về sau còn thẳng không?”
Tôi liên tục lắc đầu: “Không, sau này em sẽ là một cái vòng nhang muỗi, xoắn luôn thành hình tròn.”
Anh ấy nở nụ cười, giữ lấy cằm tôi định hôn tiếp. Tôi sợ lái xe không chịu nổi hai thằng gei show ân ái rồi hùng hổ đuổi chúng tôi xuống đường, vì thế vặn vẹo đầu, đem toàn bộ gương mặt dán lên cửa kính xe.
Một anh giai chở hàng cưỡi xe điện đỗ bên cạnh taxi chờ đèn xanh đèn đỏ vô tình quay sang, bối rối nhìn tôi.
Tôi: “…”
Tôi phát hiện, người khác đều là cái khó ló cái khôn, chỉ có mình tôi là ló cái ngu thôi!
Phó bang chủ cười cười kéo mặt tôi lại, ôm ghì vào trong lồng ngực, nói: “Không hôn, đừng sợ.”
Tôi: “Ừm, giữa đường giữa chợ, như vậy không hay.”
Phó bang chủ liên tiếp gật đầu: “Anh sai rồi, về khách sạn mới lại hôn.”
Tôi trưng ra vẻ mặt phi thường nghiêm túc, cường điệu nói: “Em về khách sạn để lấy giày.”
Phó bang chủ không hề có thành ý mà đáp: “Được, được, lấy giày.”
——————————
Lầu 6941: Ha ha, cái khó ló cái ngu, lâu chủ rất biết mình là ai đấy chứ.
——————————
Lầu 6645: Nói mau, về khách sạn rồi như thế nào nữa! Hai ngày nay gặm xương rồi, cũng nên ném cho ít thịt đuy!
——————————
Lầu 6646: Viết H liền bùng choáy.
——————————
Lầu 6690 (lâu chủ trả lời): Tiếp tục nói, sau khi về khách sạn, phó bang chủ vẫn muốn đi tắm một phát, tắm xong anh ấy đi ra hỏi tôi: “Bảo bối, muốn tắm hay không?”
Trong mắt tôi, những lời này chính là đang hỏi có muốn abc xyz hay không, vì thế tôi vội trả lời: “Không tắm.”
Phó bang chủ cũng không cưỡng ép, lau khô tóc xong liền thay áo ngủ rồi đi đến bên giường, ngồi xuống, cất tiếng gọi tôi: “Bảo bối, lại đây.”
Tôi đi đến trước mặt phó bang chủ, lại nghe anh ấy nói: “Xoay người lại.”
Tôi liền quay lưng về phía anh, vừa xoay người một cái bên mình đã xuất hiện hai cánh tay. Tôi bị hai cánh tay này ôm lấy rồi kéo mạnh, sau đó lập tức ngã ngồi trên đùi anh ấy.
Phó bang chủ gác cằm lên vai tôi, nhẹ nhàng nói: “Đã muốn ôm em như vậy từ lâu.”
Tôi nắm chặt hai bàn tay đang để trên người mình, hỏi: “Anh bắt đầu thích em từ khi nào…”
Thanh âm của anh ấy thực ôn nhu: “Khó nói lắm, mỗi ngày đều lăn lộn với em ở trong game, lâu ngày tự nhiên nảy sinh tình cảm thôi.”
Tôi tiếp tục truy hỏi: “Nhưng cụ thể là khi nào thì hoàn toàn biến chất chứ?”
Anh ấy suy nghĩ trong chốc lát, trả lời: “Có một lần B và S làm bộ đến thăm hỏi và biếu quà NPC Vương bà bà ở ngoại thành, em nhớ không?”
Tôi: “… Nhớ.”
Anh: “Lúc ấy em đã ném một tá trứng gà xuống đất, còn nói với NPC rằng “Hãy nén bi thương”.
Nhớ tới hành động ngu ngốc của mình, tôi có chút ngượng ngùng: “Đó là để hùa theo hai người bọn hắn.”
Phó bang chủ hôn nhẹ lên vành tai tôi, lại nói: “Người bình thường cũng chỉ cười cười rồi bỏ qua thôi, nhưng phản ứng của em thực đáng yêu. Từ ngày đó anh bắt đầu thường xuyên nhớ lại những chuyện xảy ra lúc ở bên cạnh em trước đó, càng nghĩ càng cảm thấy em vẫn luôn đáng yêu vô cùng.”
Tôi thế nhưng cực kỳ xấu hổ: “Anh không thấy em như thế rất ngốc à…”
Phó bang chủ: “Ngốc dễ thương.”
Tôi: “…”
Tóm cái quần lại thì vẫn cứ là ngốc!?
Phó bang chủ tiếp lời: “Sau khi nhìn ảnh chụp của em, anh lại càng thích em hơn.”
Lúc này tôi có phần đắc ý: “Em đẹp trai quá chứ gì! Anh đúng là một tên nông cạn!”
“Đẹp thì cũng có đẹp,” Phó bang chủ chậm rì nói, “Nhưng chủ yếu là bộ dạng rất khao khát bị người đè.”
Tôi phẫn nộ mà vỗ mạnh lên đùi anh ấy một phen: “Anh im ngay!”
Phó bang chủ dùng giọng điệu có chút u oán nói: “Sau khi xác nhận tình cảm của mình, anh vẫn luôn tìm cách trêu chọc em, phản ứng của em thật sự là khiến cho anh…”
Tôi giải thích: “Căn bản là em không nghĩ tới phương diện kia…”
Phó bang chủ ngoan cường nói tiếp nửa câu còn đang dang dở: “Khiến cho anh chỉ hận không thể trực tiếp đè em xuống giường làm cho gào khóc đến khản cổ.”
Tôi lập tức đỏ mặt: “Đậu má, anh nghĩ đến cái khỉ gì vậy.”
Phó bang chủ cao quý lạnh lùng đẹp đẽ của tôi, thế đíu nào lại đột ngột biến thành lưu manh vậy hả!?
Sau đó thời gian vô cùng thần kỳ mà nhảy tới một tiếng sau… Đúng là thần kỳ đấy! Tôi nhất định đã phát hiện khe hở thời không rồi!
Tóm lại là một tiếng đồng hồ sau, tôi cũng tắm rửa qua loa một chút, sau đó mặc áo bông tắm của khách sạn nằm úp sấp ở trên giường xem 《One piece》cùng với phó bang chủ. Mà anh ấy thì tranh thủ lúc tôi đi tắm liền xuống lầu mua một đống đồ ăn vặt về để tôi vừa xem phim vừa nhâm nhi. Đoạn mà chúng tôi xem chính là khúc Sanji nhớ lại, cảm động cực kỳ, tôi xem mà rơi cả nước mắt, khóc đến mũi nổi bong bóng luôn, bim bim cũng ăn không vô nữa.
Chúng tôi xem phim đến nửa đêm, sau đó tôi liền thay quần áo đi về. Tuy rằng phó bang chủ rất hy vọng tôi có thể ở lại, nhưng nếu tôi cả đêm không về nhà, mẹ tôi chắc chắn sẽ mần thịt tôi. Vì thế cho nên tôi đành phải ngoan ngoãn quay về thôi.
Thời điểm tôi về đến nhà, ba mẹ đang ăn khuya trong phòng bếp, nghe thấy tiếng tôi thì liền gọi tôi vào hỏi thăm này nọ. Tôi nói tôi ra ngoài chơi với bạn, ba tôi hỏi bạn nam hay bạn nữ, tôi trả lời là nam, còn mẹ tôi thì vẫn luôn dùng ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào tôi, cuối cùng bất thình lình hỏi một câu: “Sao cổ con lại có một vết tím đỏ thế kia hả?”
Tôi bị dọa sợ lập tức cái khó ló cái ngu, bắt đầu chém gió, nói là mình bị chó cắn…
Dứt lời cũng không chờ bọn họ lên tiếng tôi liền bỏ chạy vào phòng ngủ của mình, ba mẹ cũng không gọi tôi ra nữa, làm tôi sợ chết đi được ấy.
Ừm… Hôm nay cái gì nên kể cũng đã kể rồi, những chỗ chưa kể mọi người tự tưởng tượng một chút đi. Vì sự hài hòa của xã hội, không thể miêu tả chi tiết ra đây được, tóm lại là tuy không sút vào gôn nhưng vẫn này nọ gì đó một xíu nớ.
Tôi tin tưởng năng lực tự thẩm của toàn thể chị em hủ nữ, các thím tưởng tượng nhất định còn phấn khích hơn so với hiện thực! Cố lên!
——————————
Lầu 6695:Lâu chủ cứ thế mà tắt đèn? Thần kỳ mà nhảy tới một tiếng đồng hồ sau? Lại có khe hở thời không? Còn cố lên này nọ? Mị có một câu, đệch mợ, không biết có nên nói ra hay không?
——————————
Lầu 6699: Lâu chủ, thím giao thịt ra đây đuyyyyyyyy!!!!! Đến tột cùng thím và phó bang chủ đã làm cái gì hảảảảảảả! Đừng ép mị phải bung lụa! Mị nói cho thím biết, mị mà bung thì đến chính mị còn phải sợ đấy nháááááááááá
Phó bang chủ đành phải ngồi lên con ngựa ở bên cạnh, cười đến thực là ái muội, hỏi: “Thẹn thùng à?”
Tôi trừng mắt nhìn anh: “Cục cớt, chẳng qua em sợ anh đè hỏng con ngựa thôi!”
Lúc này đã muộn người trong khu vui chơi cũng ít đi rất nhiều, tôi và phó bang chủ ngồi trên vòng xoay ngựa gỗ hai lượt, trong suốt cả quá trình anh ấy vẫn luôn giơ di động ra tự sướng. Ra về, anh ấy gọi ba cái taxi, hai người chúng tôi cùng ngồi ở ghế sau của một chiếc xe. Ổn định chỗ ngồi xong, anh ấy lại mở ảnh chụp tối nay, dùng phần mềm thêm vào một vài hiệu ứng rồi đưa cho tôi nhìn. Chúng tôi mỗi người ngồi một con ngựa gỗ, anh ấy ở đằng trước, tôi ở phía sau, cả hai đều nhìn thẳng vào ống kính, anh ấy cười rất có khí chất, còn tôi giơ tay hình chữ V cười thực ngây ngô. Bức ảnh vốn có màu sắc tươi sáng lại được hiệu ứng tô điểm trở nên ảo mộng cực kỳ, xung quanh còn có rất nhiều bong bóng, có thể nói là đẹp như trong cổ tích.
Một kẻ chưa bao giờ dùng phần mềm chỉnh ảnh như tôi lúc này phi thường cảm khái, song lại sợ lái xe phía trước nghe thấy, cho nên liền ghé sát vào lỗ tai anh ấy, nhỏ giọng nói: “Không hổ là gei nha, hiển nhiên hoàn toàn khác với một thanh niên thẳng đuốt đuồn đuột như em.”
Anh ấy nghiêng mặt, khẽ nắm cằm tôi, một lời cũng không báo trước mà liền hôn tới, hôn xong còn hỏi: “Vẫn dám nói mình thẳng?”
Tôi cảm giác chú tài xế có thể nhìn thấy, xấu hổ đạp chân anh, giải thích: “Trước đây thẳng…”
Anh ấy: “Về sau còn thẳng không?”
Tôi liên tục lắc đầu: “Không, sau này em sẽ là một cái vòng nhang muỗi, xoắn luôn thành hình tròn.”
Anh ấy nở nụ cười, giữ lấy cằm tôi định hôn tiếp. Tôi sợ lái xe không chịu nổi hai thằng gei show ân ái rồi hùng hổ đuổi chúng tôi xuống đường, vì thế vặn vẹo đầu, đem toàn bộ gương mặt dán lên cửa kính xe.
Một anh giai chở hàng cưỡi xe điện đỗ bên cạnh taxi chờ đèn xanh đèn đỏ vô tình quay sang, bối rối nhìn tôi.
Tôi: “…”
Tôi phát hiện, người khác đều là cái khó ló cái khôn, chỉ có mình tôi là ló cái ngu thôi!
Phó bang chủ cười cười kéo mặt tôi lại, ôm ghì vào trong lồng ngực, nói: “Không hôn, đừng sợ.”
Tôi: “Ừm, giữa đường giữa chợ, như vậy không hay.”
Phó bang chủ liên tiếp gật đầu: “Anh sai rồi, về khách sạn mới lại hôn.”
Tôi trưng ra vẻ mặt phi thường nghiêm túc, cường điệu nói: “Em về khách sạn để lấy giày.”
Phó bang chủ không hề có thành ý mà đáp: “Được, được, lấy giày.”
——————————
Lầu 6941: Ha ha, cái khó ló cái ngu, lâu chủ rất biết mình là ai đấy chứ.
——————————
Lầu 6645: Nói mau, về khách sạn rồi như thế nào nữa! Hai ngày nay gặm xương rồi, cũng nên ném cho ít thịt đuy!
——————————
Lầu 6646: Viết H liền bùng choáy.
——————————
Lầu 6690 (lâu chủ trả lời): Tiếp tục nói, sau khi về khách sạn, phó bang chủ vẫn muốn đi tắm một phát, tắm xong anh ấy đi ra hỏi tôi: “Bảo bối, muốn tắm hay không?”
Trong mắt tôi, những lời này chính là đang hỏi có muốn abc xyz hay không, vì thế tôi vội trả lời: “Không tắm.”
Phó bang chủ cũng không cưỡng ép, lau khô tóc xong liền thay áo ngủ rồi đi đến bên giường, ngồi xuống, cất tiếng gọi tôi: “Bảo bối, lại đây.”
Tôi đi đến trước mặt phó bang chủ, lại nghe anh ấy nói: “Xoay người lại.”
Tôi liền quay lưng về phía anh, vừa xoay người một cái bên mình đã xuất hiện hai cánh tay. Tôi bị hai cánh tay này ôm lấy rồi kéo mạnh, sau đó lập tức ngã ngồi trên đùi anh ấy.
Phó bang chủ gác cằm lên vai tôi, nhẹ nhàng nói: “Đã muốn ôm em như vậy từ lâu.”
Tôi nắm chặt hai bàn tay đang để trên người mình, hỏi: “Anh bắt đầu thích em từ khi nào…”
Thanh âm của anh ấy thực ôn nhu: “Khó nói lắm, mỗi ngày đều lăn lộn với em ở trong game, lâu ngày tự nhiên nảy sinh tình cảm thôi.”
Tôi tiếp tục truy hỏi: “Nhưng cụ thể là khi nào thì hoàn toàn biến chất chứ?”
Anh ấy suy nghĩ trong chốc lát, trả lời: “Có một lần B và S làm bộ đến thăm hỏi và biếu quà NPC Vương bà bà ở ngoại thành, em nhớ không?”
Tôi: “… Nhớ.”
Anh: “Lúc ấy em đã ném một tá trứng gà xuống đất, còn nói với NPC rằng “Hãy nén bi thương”.
Nhớ tới hành động ngu ngốc của mình, tôi có chút ngượng ngùng: “Đó là để hùa theo hai người bọn hắn.”
Phó bang chủ hôn nhẹ lên vành tai tôi, lại nói: “Người bình thường cũng chỉ cười cười rồi bỏ qua thôi, nhưng phản ứng của em thực đáng yêu. Từ ngày đó anh bắt đầu thường xuyên nhớ lại những chuyện xảy ra lúc ở bên cạnh em trước đó, càng nghĩ càng cảm thấy em vẫn luôn đáng yêu vô cùng.”
Tôi thế nhưng cực kỳ xấu hổ: “Anh không thấy em như thế rất ngốc à…”
Phó bang chủ: “Ngốc dễ thương.”
Tôi: “…”
Tóm cái quần lại thì vẫn cứ là ngốc!?
Phó bang chủ tiếp lời: “Sau khi nhìn ảnh chụp của em, anh lại càng thích em hơn.”
Lúc này tôi có phần đắc ý: “Em đẹp trai quá chứ gì! Anh đúng là một tên nông cạn!”
“Đẹp thì cũng có đẹp,” Phó bang chủ chậm rì nói, “Nhưng chủ yếu là bộ dạng rất khao khát bị người đè.”
Tôi phẫn nộ mà vỗ mạnh lên đùi anh ấy một phen: “Anh im ngay!”
Phó bang chủ dùng giọng điệu có chút u oán nói: “Sau khi xác nhận tình cảm của mình, anh vẫn luôn tìm cách trêu chọc em, phản ứng của em thật sự là khiến cho anh…”
Tôi giải thích: “Căn bản là em không nghĩ tới phương diện kia…”
Phó bang chủ ngoan cường nói tiếp nửa câu còn đang dang dở: “Khiến cho anh chỉ hận không thể trực tiếp đè em xuống giường làm cho gào khóc đến khản cổ.”
Tôi lập tức đỏ mặt: “Đậu má, anh nghĩ đến cái khỉ gì vậy.”
Phó bang chủ cao quý lạnh lùng đẹp đẽ của tôi, thế đíu nào lại đột ngột biến thành lưu manh vậy hả!?
Sau đó thời gian vô cùng thần kỳ mà nhảy tới một tiếng sau… Đúng là thần kỳ đấy! Tôi nhất định đã phát hiện khe hở thời không rồi!
Tóm lại là một tiếng đồng hồ sau, tôi cũng tắm rửa qua loa một chút, sau đó mặc áo bông tắm của khách sạn nằm úp sấp ở trên giường xem 《One piece》cùng với phó bang chủ. Mà anh ấy thì tranh thủ lúc tôi đi tắm liền xuống lầu mua một đống đồ ăn vặt về để tôi vừa xem phim vừa nhâm nhi. Đoạn mà chúng tôi xem chính là khúc Sanji nhớ lại, cảm động cực kỳ, tôi xem mà rơi cả nước mắt, khóc đến mũi nổi bong bóng luôn, bim bim cũng ăn không vô nữa.
Chúng tôi xem phim đến nửa đêm, sau đó tôi liền thay quần áo đi về. Tuy rằng phó bang chủ rất hy vọng tôi có thể ở lại, nhưng nếu tôi cả đêm không về nhà, mẹ tôi chắc chắn sẽ mần thịt tôi. Vì thế cho nên tôi đành phải ngoan ngoãn quay về thôi.
Thời điểm tôi về đến nhà, ba mẹ đang ăn khuya trong phòng bếp, nghe thấy tiếng tôi thì liền gọi tôi vào hỏi thăm này nọ. Tôi nói tôi ra ngoài chơi với bạn, ba tôi hỏi bạn nam hay bạn nữ, tôi trả lời là nam, còn mẹ tôi thì vẫn luôn dùng ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào tôi, cuối cùng bất thình lình hỏi một câu: “Sao cổ con lại có một vết tím đỏ thế kia hả?”
Tôi bị dọa sợ lập tức cái khó ló cái ngu, bắt đầu chém gió, nói là mình bị chó cắn…
Dứt lời cũng không chờ bọn họ lên tiếng tôi liền bỏ chạy vào phòng ngủ của mình, ba mẹ cũng không gọi tôi ra nữa, làm tôi sợ chết đi được ấy.
Ừm… Hôm nay cái gì nên kể cũng đã kể rồi, những chỗ chưa kể mọi người tự tưởng tượng một chút đi. Vì sự hài hòa của xã hội, không thể miêu tả chi tiết ra đây được, tóm lại là tuy không sút vào gôn nhưng vẫn này nọ gì đó một xíu nớ.
Tôi tin tưởng năng lực tự thẩm của toàn thể chị em hủ nữ, các thím tưởng tượng nhất định còn phấn khích hơn so với hiện thực! Cố lên!
——————————
Lầu 6695:Lâu chủ cứ thế mà tắt đèn? Thần kỳ mà nhảy tới một tiếng đồng hồ sau? Lại có khe hở thời không? Còn cố lên này nọ? Mị có một câu, đệch mợ, không biết có nên nói ra hay không?
——————————
Lầu 6699: Lâu chủ, thím giao thịt ra đây đuyyyyyyyy!!!!! Đến tột cùng thím và phó bang chủ đã làm cái gì hảảảảảảả! Đừng ép mị phải bung lụa! Mị nói cho thím biết, mị mà bung thì đến chính mị còn phải sợ đấy nháááááááááá
/52
|