Sau Này Chúng Ta Đều Khóc

Chương 6 - Chương 3.2

/26


3, Hãy để tương lai đến, hãy để quá khứ trôi đi

Mễ Sở đánh vào trán của tôi, nói, “Cậu thất thần với ly rượu làm gì, người ta mời rượu cậu kìa.”

Tôi lấy lại tinh thần, nhìn bạn học cũ nâng rượu ở trước mặt, miễn cưỡng nhếch khóe miệng cười cười với cậu ta, ngẩng đầu lên uống hết sạch.

Vẻ mặt Lục Tề Minh mỉm cười theo cồn rượu vào trong dạ dày, trong đầu của tôi, chậm rãi xuất hiện.

Khi đó tôi thích đùa giỡn, đi chưa được mấy bước thì than mệt, trời rất nóng, kêu Lục Tề Minh cõng tôi leo lên 73 bậc cầu thang, sau đó cõng tôi đi xuống.

Không biết bây giờ anh có cõng Jang Nara leo lên cầu thang hay không, vừa leo lên, Jang Nara vừa ở đằng sau đưa tay lau mồ hôi cho anh, giả vờ đau lòng, thật ra là nhìn anh lén cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Mễ Sở rời khỏi bên cạnh tôi chào hỏi người khác, cũng không biết Thiên Tầm từ đâu đến gần, vỗ vỗ bờ vai tôi, nháy mắt nói một câu vô cùng văn vẻ, cô ấy nói, “Hãy để tương lai đến, hãy để quá khứ trôi đi.”

Chính những lời này, làm tôi vẫn luôn cười gượng bỗng cười vui vẻ, đột nhiên cảm thấy gan dạ nước mắt rơi lã chã. Tôi dựa vào vai của Thiên Tầm, nhắm mắt lại nói, “Thiên Tầm, tớ có chút không chịu được.”

Thiên Tầm là một người tỉnh táo giữa những người bạn tốt của tôi, mỗi lần chỉ cần dựa vào bờ vai của cô ấy, tôi sẽ cảm thấy vô cùng an toàn. Cô ấy có ma lực như thế, nói ít, nhưng có ý tưởng, dường như cho tới bây giờ vẫn chưa mê mang. Cho dù cô ấy thương một người đàn ông lớn hơn chúng tôi mười tuổi, cuối cùng phát hiện anh ta lừa gạt cô ấy, thật ra anh ta đã có vợ, cũng sẽ bình tĩnh rời khỏi.

Tôi ngẩng đầu nhìn đèn trên trần nhà, cảm thấy có từng cơn choáng váng. Tôi nghe thấy tiếng cụng ly, Thiên Tầm thay tôi ngăn lại, nói tôi uống say rồi. Người cụng ly nói thầm, chuyện này thật hiếm lạ, khi nào thì Lâm Lạc Thi uống say chứ.

Tôi ngẩng đầu cười với cậu ta, sau đó cảm thấy tôi thật sự đã say, nếu không làm sao có thể nhìn thấy Lục Tề Minh ở cuối phòng chứ. Cách ánh đèn, ngăn cách bởi đám người đang di chuyển, tôi nói, “Thiên Tầm, cậu dùng sức nhéo tớ đi.”

Thiên Tầm bình tĩnh nói, “Không cần, cậu không nhìn lầm, là Lục Tề Minh và Jang Nara.”

Nghe câu nói này, tôi lập tức tỉnh lại trong cơn say. Khi tất cả người trong phòng nhìn thấy bọn họ, bắt đầu xì xầm thì thầm với nhau, bàn bạc sôi nổi.

Đại khái là ai cũng không nghĩ tới, toàn bộ trường đều biết Lục Tề Minh rất yêu thương tôi, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một người đẹp khác.

Thật ra, tôi đã lo liệu trước việc nhìn thấy Lục Tề Minh và Jang Nara trong bữa sinh nhật của Mễ Sở, nhưng không nghĩ tới bọn họ sẽ dùng cách làm như thế, giống như mặt biển đang yên bình, khi mọi người còn chưa kịp dự tính trước, đột nhiên có một cơn sóng cao ngất dâng lên.

Jang Nara úp mở trước mặt mọi người, khôn khéo đi tới tặng quà cho Mễ Sở, mỉm cười nói, “Tề Minh còn sợ không kịp, may mà em dự tính được thời gian không muộn, liền kéo anh ấy tới đây.”

Mễ Sở ngoài cười nhưng trong lòng không cười nhận lấy quà tặng nói, “Sự tham dự của các cậu là cảnh đẹp nhất trong tối hôm nay.”

Trong lời nói của Mễ Sở có sự châm chọc rõ ràng, Jang Nara giống như nghe không hiểu, sắc mặt vui mừng nói với vẻ mặt cẩn trọng, “Chúc chị sinh nhật vui vẻ”. Lục Tề Minh đứng bên cạnh cô ta, bọn họ dưới ánh đèn, là áo cặp màu đen và trắng, có vẻ vô cùng xứng đôi vừa lứa, trời định sẵn là một đôi.

Bạn học cũ hiểu trong lòng nhưng không nói ra nhìn tôi, tôi chôn ở bờ vai của Thiên Tầm, khóe miệng nâng lên, cười vô cùng miễn cưỡng.

Jang Nara thật sự rất thông minh, cách ‘lên sàn’ như thế này, mặc kệ là ra uy với tôi, hay là hấp dẫn ánh mắt của người khác, cô ta đều thành công rồi.

Qua khoảnh khắc xấu hổ, mọi người lại vui vẻ tự nhiên ăn uống, nhưng mà nhìn ra được, mỗi người ở đây đều đang lén đánh giá Jang Nara.

Tựa như lúc đó tôi đứng bên cạnh Lục Tề Minh, mỗi người đều ngờ vực đánh giá tôi.

Khi đó, có lẽ tôi còn làm người ta không hài lòng lắm, nhưng Jang Nara vào lúc này, mặc dù không xuất sắc, nhưng cũng xứng đôi.

Jang Nara bình tĩnh, Lục Tề Minh săn sóc gắp đồ ăn giống như thường ngày, lấy khăn giấy, chẳng qua đối tượng biến thành Jang Nara.

Mễ Sở nhìn không quen, tiến lên muốn uống rượu. Tôi giữ chặt Mễ Sở nói, “Bỏ đi, hôm nay là sinh nhật cậu, đừng tính toán mấy người lặt vặt.”

Chỉ là tôi không nghĩ đến, cái gọi là mấy người lặt vặt, lại trở thành nhân vật chính của ngày hôm ấy.

Nếu như nói cách ‘lên sân’ của Jang Nara và Lục Tề Minh có một phong cách riêng, thì tàn cuộc càng về sau, tin tức của Jang Nara tuyên bố càng giống như một quả bom được thả xuống, chốc lát san bằng tòa cao ốc.

Chí ít, làm tôi suốt đời không quên buổi tối đó.

Sau khi mọi người ăn xong chuẩn bị tàn cuộc, Jang Nara đột nhiên đứng lên, lôi kéo Lục Tề Minh đi đến sân khấu, quay về phía micro cười tươi như hoa, nói, “Nhân dịp sinh nhật của chị Mễ Sở, có tất cả mọi người ở đây, Tề Minh và em có ý muốn mời mọi người.”

Nói xong, cô ta nhìn về phía Lục Tề Minh. Tay Lục Tề Minh đặt trong túi, tôi vẫn cảm thấy, mỗi lần Lục Tề Minh không nói câu nào, sẽ giống như tiếng động lớn làm ầm ĩ cả thế gian đang yên tĩnh, chói mắt, lại trực chỉ nhân tâm. Nhưng lúc này, anh lại nói tiếp câu của Jang Nara, thản nhiên nhìn dưới sân khấu nói, “Tháng sau chúng tớ sẽ đính hôn, đến lúc đó mọi người có rảnh thì gọi điện cho tớ.”

Tin tức này giống như một quả bom làm nổ mọi người tan thành mây khói.

Mễ Sở đứng bên cạnh tôi mặt tái nhợt, tay đỡ lấy viền ghế gân xanh nổi lên. Cô ấy phẫn nộ đứng dậy, “Đây thật đúng là món quà lớn nhất mà tớ nhận được trong ngày sinh nhật, dáng vẻ xấu xí còn dám đứng trên mảnh đất của Mễ Sở gọi chị em!”

Nói xong, cô ấy chuẩn bị đi lên sân khấu, mọi người xung quanh cũng sớm hiểu nhìn về phía chúng tôi.

Tôi bắt lấy tay của Mễ Sở, nói, “Mễ Sở, đừng.”

Mễ Sở quay người, kỳ lạ nhìn tôi, khẽ gầm nói, “Sao vậy? Mẹ nó, hôm nay cậu uống nhầm thuốc à? Jang Nara kiêu ngạo ngồi trên đầu cậu kìa.”

Tôi cúi đầu, nắm chặt tay của cô ấy.

Người khác nghe thấy tin này cũng chưa tin, huống chi là tôi, cảm thấy long trời lở đất.

Lúc này, điện thoại của tôi đột nhiên vang lên không ngừng, liên tiếp mấy tin nhắn được gửi đến.

Thiên Tầm buông tôi ra, tôi run rẩy bắt đầu mở điện thoại lên, đều là bạn học vừa rời khỏi gửi tin, bọn họ đều hỏi tôi: “Lạc Thi, cậu không sao chứ?”

Tôi cầm điện thoại lắc đầu, muốn họ không nhìn thấy, liền cười khổ cất điện thoại vào.

Một tháng trước, lúc có một người bạn hỏi tôi và Lục Tề Minh, tôi còn đắc ý nói với bọn họ, “Lục Tề Minh đã bị tớ thu phục rồi, bây giờ chỉ chờ đến tuổi, thì lập tức đi lấy giấy chứng nhận quan hệ hợp pháp.”

Mà bây giờ, mọi người tụ họp lại, lại nhìn thấy cảnh tượng như vậy.

Một cô gái xa lạ, hiên ngang tuyên bố Lục Tề Minh là của cô ta. Mà tôi thường ngày hung hăng, lúc này lại giống như một kẻ bất lực, không rên một tiếng.

Khi Mễ Sở tiễn hết khách xong thì gấp gáp quay về, nghiến răng nghiến lợi nói, “Mẹ nó, gần đây đầu của Lục Tề Minh bị bệnh sao.”

Thiên Tầm lạnh nhạt nói, “Không phải bị bệnh, mà là đã bị thu phục rồi. Thu phục nửa người dưới của đàn ông, tương đương với thu phục được nửa đời sau của anh ta.”

Tôi và Mễ Sở kinh ngạc nhìn Thiên Tầm, Thiên Tầm cười lạnh, “Chuyện như thế này nhiều lắm. Một người phụ nữ muốn thu phục được đàn ông, đầu tiên là từ cơ thể cơ bản nhất. Quan hệ thể xác sẽ làm cho đàn ông lung lay không chắc chắn một khoảng thời gian dài, không phân biệt đúng sai, cho nên Jang Nara mới có thể kiêu ngạo như vậy. Chẳng qua, tớ không nghĩ ra lý do khác có thể khiến Lục Tề Minh như thế này.” Thiên Tầm nói xong nhún vai.

“Thật là ghê tởm với đôi gian phu dâm phụ này.” Mễ Sở tức giận nói, “Dáng vẻ đã xấu còn dám rêu rao khắp nơi.”

Thật ra tôi rất muốn nói, Mễ Sở cậu đã quên sao, lúc đầu cậu nói, Lục Tề Minh là trai đẹp tuyệt chủng. Huống chi hai người cũng không xấu, đứng trong đám người, nhất định liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.

Nhưng mà, tôi cảm thấy có gì đó ngăn ở cổ họng của tôi, tôi hơi há mồm, nhưng không nói được bất cứ câu gì.

Nước mắt nhịn rất lâu không ngừng rơi xuống.

4, Tôi tin rằng đi du lịch có thể đi được rất nhiều lần, nhưng người yêu, cũng chỉ có một người duy nhất thôi.

Tôi không biết tại sao chuyện xảy ra thành như bây giờ, vào một tháng trước, sau khi thi xong, trước khi đi du lịch, Lục Tề Minh vẫn dịu dàng xoa tóc của tôi nói, “Không cần mang quà về, quan trọng nhất là cậu trở về sớm một chút.”

Lục Tề Minh đối với tôi, cho tới bây giờ chưa từng tính toán.

Cho dù Mễ Sở nói thật ra tôi nên kéo dài phương pháp lấy người để tạ tội.

Bởi vì từ khi tôi và Lục Tề Minh quen nhau, tôi thường xuyên ỷ vào việc anh dễ dàng tha thứ vô điều kiện với tôi, không ngừng trắng trợn khiêu khích giới hạn của anh.

Tôi sẽ lén chơi đùa tấn công anh, sau đó nháy mắt vô tội nhìn anh, tôi sẽ ở trước mặt anh, xé nát thư tình của nữ sinh khác viết cho anh, hơn nữa còn ép anh cười chế giễu người khác cùng với tôi “Đây là viết cái gì vậy, thật thối nát chết”, khi tôi vui vẻ chơi cùng với một đám bạn học, cũng giống như một lão phật gia sai khiến anh bưng trà rót nước cho tôi, mặc kệ ánh mắt của người bên cạnh ra sao, tôi sẽ không quan tâm anh đứng trong gió lạnh mùa đông chờ tôi, lại lôi kéo Mễ Sở coi phim trên mạng, còn có thể vui cười đùa giỡn với học sinh nam khác, làm cho anh đố kỵ và phẫn nộ…

Nhưng mà, mặc dù tôi làm chuyện gì, anh đều bình tĩnh nhìn tôi nói, “Lâm Lạc Thi, tớ hiểu cậu nhất, cậu chính là một đứa trẻ không có cảm giác an toàn, càng không ngừng làm những chuyện lớn tự cho là kinh thiên động địa, để có được sự chú ý của người xung quanh.”

Nhưng sau đó, anh sẽ xoa tóc tôi, nhẹ nhàng than thở, “Là tớ không tốt, không cho cậu cảm giác an toàn.”

Thật ra Hồ Lô không quen nhìn cách làm của tôi, lúc này cậu ấy cũng chậc chậc, “Lâm Lạc Thi, nếu cậu là bạn gái tớ, tớ sớm bỏ cậu rồi.”

Vào lúc này, Mễ Sở và Thiên Tầm luôn đứng cùng chiến tuyến với Hồ Lô, làm cho tôi vô cùng thất bại.

Nhưng mà, tốt như thế, dịu dàng như thế, khoan dung như thế, yêu tôi tha thiết, tôi hận không thể cho Lục Tề Minh cả thế giới, nhưng khi tôi còn chưa có bất cứ ý nghĩ chuẩn bị nào, cho tôi một ‘kinh ngạc’ thật lớn.

Tối ngày đầu tiên tôi đến nơi du lịch, gọi điện thoại cho anh, biết anh bị sốt.

Anh ỉu xìu nói cho tôi biết đang ở bệnh viện, tôi luôn căn dặn anh phải

/26

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status