Toàn thân của Dực Thai công chúa không ngừng run rẩy àng biết rõ nếu như lúc này không khuyên giải Đường Tiêu hắn không còn cơ hội trốn khỏi đây nữa.
- Đừng nói lời ngốc nghếch nữa ta đã tới đây thì nhất định sẽ cứu nàng ra bên ngoài, làm sao có thể vứt bỏ?
Đường Tiêu cười cười hắn ngưng tụ tâm thần nhìn cấm chế kia, nhưng cấm chế này chỉ nhắm vào Dực Thai công chúa, đối với Đường Tiêu không có cảm giác nào, hắn cũng không thể phá trừ.
Đường Tiêu một lần nữa tế luyện ra Luyện Yêu Đại Thủ Ấn hướng lên trên người Dực Thai công chúa mà oanh kích mấy lần, đáng tiếc căn bản không làm được gì.
Thời gian từng phút từng giây mà trôi qua, Đường Tiêu để cho Dực Thai công chúa thử nghiệm từng biện pháp thậm chí còn cho nàng nuốt một linh đan do Bách Thảo vương tặng nhưng không có cách nào giải trừ.
- Ngươi giết ta đi bằng không thì không kịp nữa.
Dực Thai công chúa bỏ cuộc hai mắt đẫm lệ nhào vào trong lồng ngực của Đường Tiêu, võ sĩ hạ cấm chế và Đông Doanh thái tử bất kỳ lúc nào cũng có thể tới đây, bọn họ vây công Đường Tiêu căn bản không còn khả năng sống được.
- Nha đầu ngốc.
Đường Tiêu sờ đầu của Dực Thai công chúa:
- Chưa đến thời khắc cuối cùng ta sẽ không bỏ cuộc.
- Ngươi không đi ta cũng sẽ chết, ngươi không giết ta, ta nhất định sẽ bị bọn họ làm cho ô nhục, ta cho dù chết cũng không muốn vậy, ngươi mau mau rời đi.
Dực Thai công chúa ngẩng đầu nhìn Đường Tiêu mà nói.
- Nói lời ngu ngốc gì đó, ta nhất định sẽ cứu ngươi rời khỏi đây.
Đường Tiêu một bên an ủi Dực Thai công chúa một bên từ từ suy nghĩ cách giải quyết cấm chế này.
Tuy nhiên điều này thật nan giải....
........
Lúc nãy Đường Tiêu may mắn trùng hợp phát hiện ra công chúa Thương Tỉnh Không đi tới, hắn liền mạo hiểm khống chế nàng, trong đầu nàng tìm được một số tin tức về thái tử phi sau đó lại để Thương Tỉnh Không đi tìm Vũ Đằng Lan, rồi theo Vũ Đẳng Lan tới đây.
Thái tử phi Vũ Đẳng Lan lúc tát Dực Thai công chúa Đường Tiêu vẫn chưa lộ diện, hắn muốn bảo đảm hành động phải hiệu quả nhất.
Đường Tiêu đau khổ suy tư vì sao hắn không thể nào dùng Luyện Yêu Đại Thủ Ấn với Dực Thai công chúa được, có thể nắm tay nàng ôm nàng nhưng không cách nào mang nàng ra khỏi cấm chế này được.
Đường Tiêu cưỡng ép mang nàng qua thì Dực Thai công chúa thân thể dần bị ép giống như bị ép người vào một lớp tường sắt vậy.
Dực Thai công chúa rưng rưng nước mắt ráng chịu đau khổ một tiếng cũng không thốt lên, trong mắt của nàng tràn ngập khát vọng, nàng đối với hắn không muốn rời xa, nàng không muốn chết ở chỗ này không muốn rơi vào tay của người Đông Doanh.
Đường Tiêu giống như muốn điên lên rồi.
Đông Doanh thái tử cùng với đám cuồng vũ sĩ bất kỳ lúc nào cũng sẽ tới đây nguy hiểm càng ngày càng đến gần khiến cho Đường Tiêu không có nhiều thời gian.
Đường Tiêu suy nghĩ xong nhất định phải để cho một võ giả làm con rối của mình, bằng không thời khắc mấu chốt bị những cấm chế này ngăn trở thì một chút biện pháp cũng không có.
- Thái tử phi... tại sao nàng lại ở đây?
Vừa đi tới đây hoàng tử Tây Điều Anh Cát ngạc nhiên nhìn Vũ Đằng Lan mà hỏi.
-Thái tử nói xem vì sao ta ở chỗ này?
Vũ Đằng Lam đứng trước phòng ngăn cản Tây Điều Anh Cát tiến vào.
Ở trong phòng Đường Tiêu đang đau khổ suy nghĩ bỗng nhiên trầm lòng xuống, hắn biết rõ Tây Điều Anh Cát đến đây thì ý vị là thế nào, ở kiếp trước lúc chấp hành nhiệm vụ kết quả như vậy cũng đồng hành với việc nhiệm vụ thất bại.
Tuy nhiên Đường Tiêu lúc này không thể như kiếp trước trước thời điểm nhiệm vụ thất bại không thể đào tẩu.
- Đừng hồ đồ nữa nàng mau trở về phòng đi.
Tây Điều Anh Cát nghĩ tới bộ dáng xinh đẹp của Dực Thai công chúa phần dưới của hắn đã cứng như cục sắt, không ngờ lại bị thái tử phi ngăn ở ngoài cung khiến cho hắn vô cùng buồn bực.
Đúng lúc này Vĩ Bản người thiết lập cấm chế với Dực Thai công chúa liền kéo Tây Điều Anh Cát qua một bên rồi nói:
- Điện hạ, ở trong phòng này có dị biến, hai người bnọ họ căn bản đã bị dùng tà thuật khống chế.
- Bọn họ bị người khác khống chế?
Tây Điều Anh Cát kinh ngạc hỏi.
- Cửu Châu đại lục có một loại độc thuật, có thể khống chế thần hồn và thân thể của người khác, thần cảm thấy công chúa và thái tử phi đã trúng độc thuật này.
Vĩ Bản hướng về phía Tây Điều Anh Cát mà nói.
- Ngươi tin chắc chứ?
Tây Điều Anh Cát nhíu mày lại rồi hỏi.
- Vừa rồi thần cảm thấy ở bên trong có người có ý đồ công kích cấm chế, cho nên vội vã chạy tới hiện tại người kia đang ở bên trong cho nên chắc chắn hắn chính là thủ phạm khống chế công chúa và thái tử phi, hắn muốn rời khỏi nhưng thử rất nhiều lần mà không phá vỡ được cấm chế của thần.
Vĩ Bản hướng về phía thái tử Tây Điều Anh Cát mà nói.
- Chúng ta nên làm gì bây giờ?
Tây Điều Anh Cát hơi nhức đầu mà hỏi, Thương Tỉnh Không là muội muội của hắn, Vũ Đẳng Lan là lão bà của hắn, nếu như cả hai bị thương hoặc chết đi thì hắn không cách nào ăn nói với Võ Đằng tương quân được nữa.
- Chúng ta hiện tại trước hết khống chế thân thể của công chúa và thái tử phi, cách ly bọn họ ra khỏi nơi này sau đó xông vào giết người kia.
Vĩ Bản nói xong hai đạo linh phù bay ra, lập tức đem hai người Thương Tỉnh Không và Vũ Đằng Lan kéo qua nơi này.
Sau đó Vĩ Bản kêu vài tên thị vệ bên người đem Vũ Đẳng Lan cùng với Thương Tỉnh Không hai người cưỡng ép đi vào trong mật thất, cũng thông tri xuống dưới mong mọi người nghĩ biện pháp trừ bỏ linh hồn ấn ký của bọn họ.
Đường Tiêu một bên cố gắng khống chế một bên cảm ứng vị trí của Thương Tỉnh Không và Vũ Đẳng Lan hai người, tiếp tục dùng vân triện bài trừ cấm chế bốn phía, tìm phương pháp cứu Dực Thai công chúa. Hắn đương nhiên biết rõ, Thương Tỉnh Không và Vũ Đẳng Lan đã rơi vào tay của Vi Bản, nhưng hắn cũng không có biện pháp nào khác, vô luận hắn cố gắng thế nào, cũng không thể giải trừ cấm chế trên người Dực Thai công chúa.
Còn một phương pháp giải trừ cấm chế hiệu quả chính là giết chết võ giả tạo ra cấm chế, tuy nhiên võ sĩ có tu vi Địa Nguyên cấp trở lên Đường Tiêu căn bản không thể nào địch lại được, nếu như chính diện đấu với nhau thì còn thê thảm hơn so với lần hắn đối mặt với hồng y đầu đà.
- Đường công tử, phần nhân tình này của công tử, Chu Huyền Nhi vĩnh viễn ghi khắc trong lòng, kiếp sau sẽ báo, công tử mau giết ta đi, nếu không sẽ không còn kịp nữa.
Dực Thai công chúa lệ vương đầy mặt, nàng không đủ sức sống tiếp, nàng nghĩ tới muốn yêu hắn, lấy hắn, nhưng bây giờ hắn chỉ cần làm tới bước này cho nàng là nàng đã mãn nguyện rồi.
- Giống hệt như là phim Quỳnh Dao.
- Đừng nói lời ngốc nghếch nữa ta đã tới đây thì nhất định sẽ cứu nàng ra bên ngoài, làm sao có thể vứt bỏ?
Đường Tiêu cười cười hắn ngưng tụ tâm thần nhìn cấm chế kia, nhưng cấm chế này chỉ nhắm vào Dực Thai công chúa, đối với Đường Tiêu không có cảm giác nào, hắn cũng không thể phá trừ.
Đường Tiêu một lần nữa tế luyện ra Luyện Yêu Đại Thủ Ấn hướng lên trên người Dực Thai công chúa mà oanh kích mấy lần, đáng tiếc căn bản không làm được gì.
Thời gian từng phút từng giây mà trôi qua, Đường Tiêu để cho Dực Thai công chúa thử nghiệm từng biện pháp thậm chí còn cho nàng nuốt một linh đan do Bách Thảo vương tặng nhưng không có cách nào giải trừ.
- Ngươi giết ta đi bằng không thì không kịp nữa.
Dực Thai công chúa bỏ cuộc hai mắt đẫm lệ nhào vào trong lồng ngực của Đường Tiêu, võ sĩ hạ cấm chế và Đông Doanh thái tử bất kỳ lúc nào cũng có thể tới đây, bọn họ vây công Đường Tiêu căn bản không còn khả năng sống được.
- Nha đầu ngốc.
Đường Tiêu sờ đầu của Dực Thai công chúa:
- Chưa đến thời khắc cuối cùng ta sẽ không bỏ cuộc.
- Ngươi không đi ta cũng sẽ chết, ngươi không giết ta, ta nhất định sẽ bị bọn họ làm cho ô nhục, ta cho dù chết cũng không muốn vậy, ngươi mau mau rời đi.
Dực Thai công chúa ngẩng đầu nhìn Đường Tiêu mà nói.
- Nói lời ngu ngốc gì đó, ta nhất định sẽ cứu ngươi rời khỏi đây.
Đường Tiêu một bên an ủi Dực Thai công chúa một bên từ từ suy nghĩ cách giải quyết cấm chế này.
Tuy nhiên điều này thật nan giải....
........
Lúc nãy Đường Tiêu may mắn trùng hợp phát hiện ra công chúa Thương Tỉnh Không đi tới, hắn liền mạo hiểm khống chế nàng, trong đầu nàng tìm được một số tin tức về thái tử phi sau đó lại để Thương Tỉnh Không đi tìm Vũ Đằng Lan, rồi theo Vũ Đẳng Lan tới đây.
Thái tử phi Vũ Đẳng Lan lúc tát Dực Thai công chúa Đường Tiêu vẫn chưa lộ diện, hắn muốn bảo đảm hành động phải hiệu quả nhất.
Đường Tiêu đau khổ suy tư vì sao hắn không thể nào dùng Luyện Yêu Đại Thủ Ấn với Dực Thai công chúa được, có thể nắm tay nàng ôm nàng nhưng không cách nào mang nàng ra khỏi cấm chế này được.
Đường Tiêu cưỡng ép mang nàng qua thì Dực Thai công chúa thân thể dần bị ép giống như bị ép người vào một lớp tường sắt vậy.
Dực Thai công chúa rưng rưng nước mắt ráng chịu đau khổ một tiếng cũng không thốt lên, trong mắt của nàng tràn ngập khát vọng, nàng đối với hắn không muốn rời xa, nàng không muốn chết ở chỗ này không muốn rơi vào tay của người Đông Doanh.
Đường Tiêu giống như muốn điên lên rồi.
Đông Doanh thái tử cùng với đám cuồng vũ sĩ bất kỳ lúc nào cũng sẽ tới đây nguy hiểm càng ngày càng đến gần khiến cho Đường Tiêu không có nhiều thời gian.
Đường Tiêu suy nghĩ xong nhất định phải để cho một võ giả làm con rối của mình, bằng không thời khắc mấu chốt bị những cấm chế này ngăn trở thì một chút biện pháp cũng không có.
- Thái tử phi... tại sao nàng lại ở đây?
Vừa đi tới đây hoàng tử Tây Điều Anh Cát ngạc nhiên nhìn Vũ Đằng Lan mà hỏi.
-Thái tử nói xem vì sao ta ở chỗ này?
Vũ Đằng Lam đứng trước phòng ngăn cản Tây Điều Anh Cát tiến vào.
Ở trong phòng Đường Tiêu đang đau khổ suy nghĩ bỗng nhiên trầm lòng xuống, hắn biết rõ Tây Điều Anh Cát đến đây thì ý vị là thế nào, ở kiếp trước lúc chấp hành nhiệm vụ kết quả như vậy cũng đồng hành với việc nhiệm vụ thất bại.
Tuy nhiên Đường Tiêu lúc này không thể như kiếp trước trước thời điểm nhiệm vụ thất bại không thể đào tẩu.
- Đừng hồ đồ nữa nàng mau trở về phòng đi.
Tây Điều Anh Cát nghĩ tới bộ dáng xinh đẹp của Dực Thai công chúa phần dưới của hắn đã cứng như cục sắt, không ngờ lại bị thái tử phi ngăn ở ngoài cung khiến cho hắn vô cùng buồn bực.
Đúng lúc này Vĩ Bản người thiết lập cấm chế với Dực Thai công chúa liền kéo Tây Điều Anh Cát qua một bên rồi nói:
- Điện hạ, ở trong phòng này có dị biến, hai người bnọ họ căn bản đã bị dùng tà thuật khống chế.
- Bọn họ bị người khác khống chế?
Tây Điều Anh Cát kinh ngạc hỏi.
- Cửu Châu đại lục có một loại độc thuật, có thể khống chế thần hồn và thân thể của người khác, thần cảm thấy công chúa và thái tử phi đã trúng độc thuật này.
Vĩ Bản hướng về phía Tây Điều Anh Cát mà nói.
- Ngươi tin chắc chứ?
Tây Điều Anh Cát nhíu mày lại rồi hỏi.
- Vừa rồi thần cảm thấy ở bên trong có người có ý đồ công kích cấm chế, cho nên vội vã chạy tới hiện tại người kia đang ở bên trong cho nên chắc chắn hắn chính là thủ phạm khống chế công chúa và thái tử phi, hắn muốn rời khỏi nhưng thử rất nhiều lần mà không phá vỡ được cấm chế của thần.
Vĩ Bản hướng về phía thái tử Tây Điều Anh Cát mà nói.
- Chúng ta nên làm gì bây giờ?
Tây Điều Anh Cát hơi nhức đầu mà hỏi, Thương Tỉnh Không là muội muội của hắn, Vũ Đẳng Lan là lão bà của hắn, nếu như cả hai bị thương hoặc chết đi thì hắn không cách nào ăn nói với Võ Đằng tương quân được nữa.
- Chúng ta hiện tại trước hết khống chế thân thể của công chúa và thái tử phi, cách ly bọn họ ra khỏi nơi này sau đó xông vào giết người kia.
Vĩ Bản nói xong hai đạo linh phù bay ra, lập tức đem hai người Thương Tỉnh Không và Vũ Đằng Lan kéo qua nơi này.
Sau đó Vĩ Bản kêu vài tên thị vệ bên người đem Vũ Đẳng Lan cùng với Thương Tỉnh Không hai người cưỡng ép đi vào trong mật thất, cũng thông tri xuống dưới mong mọi người nghĩ biện pháp trừ bỏ linh hồn ấn ký của bọn họ.
Đường Tiêu một bên cố gắng khống chế một bên cảm ứng vị trí của Thương Tỉnh Không và Vũ Đẳng Lan hai người, tiếp tục dùng vân triện bài trừ cấm chế bốn phía, tìm phương pháp cứu Dực Thai công chúa. Hắn đương nhiên biết rõ, Thương Tỉnh Không và Vũ Đẳng Lan đã rơi vào tay của Vi Bản, nhưng hắn cũng không có biện pháp nào khác, vô luận hắn cố gắng thế nào, cũng không thể giải trừ cấm chế trên người Dực Thai công chúa.
Còn một phương pháp giải trừ cấm chế hiệu quả chính là giết chết võ giả tạo ra cấm chế, tuy nhiên võ sĩ có tu vi Địa Nguyên cấp trở lên Đường Tiêu căn bản không thể nào địch lại được, nếu như chính diện đấu với nhau thì còn thê thảm hơn so với lần hắn đối mặt với hồng y đầu đà.
- Đường công tử, phần nhân tình này của công tử, Chu Huyền Nhi vĩnh viễn ghi khắc trong lòng, kiếp sau sẽ báo, công tử mau giết ta đi, nếu không sẽ không còn kịp nữa.
Dực Thai công chúa lệ vương đầy mặt, nàng không đủ sức sống tiếp, nàng nghĩ tới muốn yêu hắn, lấy hắn, nhưng bây giờ hắn chỉ cần làm tới bước này cho nàng là nàng đã mãn nguyện rồi.
- Giống hệt như là phim Quỳnh Dao.
/593
|