Đường Tiêu rèn sắt khi còn nóng, nói với Chung Lam vài câu.
- Thuốc gì?
Chung Lam trầm thấp hỏi Đường Tiêu một câu, đầu óc của nàng hiện tại rõ ràng đã không đủ dùng.
- “Tinh nguyên lộ” là một loại nước thật sự rất bổ cho người phụ nữ, chủ trị các loại chứng bệnh khó chữa như chứng kinh nguyệt không đều, đau bụng kinh, giống như sản phẩm siêu cấp mà đại ca đây sản xuất ra được. Hiệu quả rất tốt.
Đường Tiêu nói ra vài câu quảng cáo.
Thấy Đường Tiêu nói năng chuẩn xác, vẻ mặt nghiêm túc, Chung Lam trong nội tâm ngược lại tin thêm vài phần. Trước kia, khi ở Từ Vân Tông, lúc nàng bị đau bụng kinh, xác thực đã có một số chị dâu lớn tuổi thần thần bí bí mà nói qua với nàng, bên trong thân thể của người đàn ông quả thực có thuốc để trị bệnh này. Nàng vẫn cho là các chị nói bậy. Hiện tại Đường Tiêu nói như vậy, xem ra chuyện này là thật.
Ở Áo Bỉ đảo, căn bản chẳng có giáo dục giới tính đàng hoàng. Đáng thương ch Chung Lam, về phương diện này rất có thể bị Đường Tiêu lừa dối rồi.
- “Tinh nguyên lộ” là tinh hoa chi vật được tạo ra từ máu huyết toàn thân của người nam nhân. Tặng cho nàng sẽ khiến cho thân thể của ta bị hao mòn. Nàng tưởng ta nguyện ý cho nàng à? Mơ! Nếu như không phải thấy nàng mấy ngày nay biểu hiện rất biết điều, ta mới chịu giúp nàng chữa bệnh.
Đường Tiêu cảm giác Chung Lam đối với lới của hắn tin nhưng không tin, bán tín bán nghi, vì vậy đón đầu nói vài câu lừa dối với nàng.
Chung Lam trừng mắt nhìn Đường Tiêu cả buổi, cuối cùng vẫn lắc đầu không chịu chấp nhận lời nói của Đường Tiêu. Không thể không nói, bị Đường Tiêu giam giữ khống chế lâu như vậy, tinh thần nàng không có sụp đổ, cũng không có ở thời khắc mấu chốt mà hồ đố. Quả thực có thể xưng là kỳ tích rồi.
- Nàng không muốn cũng được. “Tinh nguyên lộ” của bổn công tử là thứ quý giá, rất nhiều người thèm muốn đấy.
Đường Tiêu khoát tay, lừa dối hơn nửa ngày mà vẫn bị cự tuyệt, cảm giác thật mất mặt. Vì vậy, Đường Tiêu thò tay lấy quần mặc vào. Nhưng bởi vì cái vật kia đang chống lên trời, hình thể lại lớn nên khi cất vào phải mất chút công phu.
Tuy Đường Tiêu tùy thời có thể bắt buộc Chung Lam làm bất cứ chuyện gì. Nhưng dù sao cũng là người hai kiếp, tự nhận nếu dùng bạo lực giữa nam và nữ thì vô tình sẽ tạo ra lằn ranh.
Cho nên, Đường Tiêu tuy rằng rất cố gắng dụ dỗ Chung Lam mắc lừa, nhưng nàng vẫn không tình nguyện cũng đành chịu thôi.
Thấy Đường Tiêu tựa hồ tức giận, Chung Lam trên mặt hiện ra chút bất an. Cái bụng của nàng lại đau khiến nàng nhịn không được phát ra tiếng hừ hừ, lại còn khóc lên. Đương nhiên, chủ yếu là vì sợ chọc giận Đường Tiêu, trong nội tâm sợ hãi nên có bộ dạng rất đáng thương trước mặt hắn.
Đường Tiêu thuận thế kéo Chung Lam vào lòng, không hảo tâm mà an ủi:
- Bảo nghe lời lại không nghe lời. Không chịu uống thuốc nên giờ lại đau à?
Chung Lam bị Đường Tiêu ôm ấp, cả buổi cũng không lên tiếng, cũng không phản kháng, ngược lại trong lòng suy nghĩ có nên….Vị Đường công tử này tác phong làm việc quả thật có chút bá đạo, nhưng ít ra hắn ta vẫn còn có đạo đức. Tuy hắng vẫn có tâm làm loạn với nàng, nhưng một mực vẫn không dùng sức mạnh với nàng.
Có lẽ, hắn thật sự muốn giúp nàng chữa bệnh.
Tuy phương thức chữa bệnh này có chút kỳ lạ, nhưng Chung Lam đã dùng miệng ngậm qua cái vật hùng tráng kia, thân thể đã dơ bẩn rồi, tình nguyện ăn “Tinh nguyên lộ” của hắn thì có đáng gì đâu?
Nếu thật sự nó tốt cho việc chữa bệnh.
Chung Lam mơ hồ cảm thấy mình hưởng thụ tiếp xúc thân thẻe với Đường Tiêu, cảm giác này khiến cho nàng từ đáy lòng muốn ăn Tinh Nguyên lộ của hắn chỉ là nàng không chịu thừa nhận điều này mà thôi.
Giống như vừa rồi nàng đột nhiên cưỡi lên trên người của Đường Tiêu xé nát quần áo của hắn, hành vi giống như phát điên tràn ngập phấn khích vậy.
Bị hắn bắt làm con rối có ngày có thể tự do được sao?
Chung Lam đã triệt để xúc động, còn một điều trọng yếu nữa nàng rất thích khí tức của vật kia, đặc biệt hiệu quả giảm đau của nó thật sự là siêu cường.
Lần trước sau chuyện ở trong mật thất của thời gian chi tinh bí cảnh, Chung Lam thỉnh thoảng lại nhớ tới tình cảnh nhìn thấy nó lúc đó Đường Tiêu bắt nàng quỳ xuống thứ đó lại rung rung trước mặt nàng, mọi chuyện rõ ràng rành mạch khiến cho nàng thấy nó có một cảm giác hấp dẫn thần bí không hiểu nổi. Chung Lam không hiểu tại sao trong lòng nàng sợ hãi và chán ghét Đường Tiêu như vậy nhưng hết lần này tới lần khác lại nhớ tới vật đó, nàng tự vấn lòng hay là nàng thích hắn rồi? Nói cách khác tại sao mỗi ngày đều nghĩ tới hắn.
Nói nhảm, khi ngươi hận một người tới cảnh giới nhất định thì mỗi ngày không nghĩ tới hắn mới là chuyện lạ. Chung Lam rõ ràng bị mất đi tự do, trở thành con rối tâm lý bị thất bại đả kích cho nên đã hiểu sai.
Nàng mỗi ngày đều nghĩ tới Đường Tiêu đương nhiên không phải vì yêu hắn mà là muốn cái bảo bối kia của Đường Tiêu, cuộc sống của nàng hiện tại quá đơn điệu huống chi nàng đã 23 tuổi thân thể sớm đã phát dục nhưng vẫn tránh tiếp xúc với nam nhân, cưỡng ép bản năng sinh vật của mình cho nên bị bản năng bắn ngược.
Tháng trước trong thời gian chi tinh bí cảnh, đột nhiên ở trong khoảng cách gần tiếp xúc với vật hùng tráng kia của Đường Tiêu khiến cho khát vọng của nàng từ lâu đã phát ra, loại chuyện này một khi bị kích phát thì trở nên không kìm chế được đây cũng là sinh lý và tâm lý phản ứng bình thường của nhân loại, bằng không thì nhân loại cũng không một mực sinh sôi nảy nở cho tới bây giờ.
- Nhìn ngươi khóc thành ra như vậy hôm nay cho ngươi nghỉ một ngày. Ngươi vào trong hồ lô nghỉ cho tốt đi. Còn chuyện uống thuốc chữa bệnh ngày mai rồi tính.
Đường Tiêu thấy Chung Lam một mực ngây ngẩn cả người thì không muốn lãng phí thời gian, thò tay lau nước mắt cho nàng sau đó chuẩn bị thu nàng vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, Chung Lam đột nhiên gọi Đường Tiêu lại nàng trấn định tâm thần sau khi xác định được tâm tình xấu hổ đôi mắt cũng nhìn vào mắt của Đường Tiêu:
- Đường công tử ngươi nói là giúp ta chữa bệnh nhưng kỳ thực là ngươi muốn ta làm như vậy cho ngươi phải không?
Mặc dù chưa trải qua chuyện nam nữ không trải nghiệm giáo dục của phương diện kia những Chung Lam cũng không phải là kẻ ngốc, lần đó ở Hoa Liên thành nàng bị bắt buộc để cho cung nữ làm mát xa tử huyệt của nàng, loại sung sướng kỳ dị cực hạn này Chung Lam vẫn còn nhớ.
Chung Lam suy đoán Đường Tiêu hẳn là cũng thích đem vật hùng tráng kia vào trong miệng của nàng, hơn phân nửa là muốn cho nàng giống như cung nữ lúc trước phục vụ mát xa cho hắn một phen.
- Thuốc gì?
Chung Lam trầm thấp hỏi Đường Tiêu một câu, đầu óc của nàng hiện tại rõ ràng đã không đủ dùng.
- “Tinh nguyên lộ” là một loại nước thật sự rất bổ cho người phụ nữ, chủ trị các loại chứng bệnh khó chữa như chứng kinh nguyệt không đều, đau bụng kinh, giống như sản phẩm siêu cấp mà đại ca đây sản xuất ra được. Hiệu quả rất tốt.
Đường Tiêu nói ra vài câu quảng cáo.
Thấy Đường Tiêu nói năng chuẩn xác, vẻ mặt nghiêm túc, Chung Lam trong nội tâm ngược lại tin thêm vài phần. Trước kia, khi ở Từ Vân Tông, lúc nàng bị đau bụng kinh, xác thực đã có một số chị dâu lớn tuổi thần thần bí bí mà nói qua với nàng, bên trong thân thể của người đàn ông quả thực có thuốc để trị bệnh này. Nàng vẫn cho là các chị nói bậy. Hiện tại Đường Tiêu nói như vậy, xem ra chuyện này là thật.
Ở Áo Bỉ đảo, căn bản chẳng có giáo dục giới tính đàng hoàng. Đáng thương ch Chung Lam, về phương diện này rất có thể bị Đường Tiêu lừa dối rồi.
- “Tinh nguyên lộ” là tinh hoa chi vật được tạo ra từ máu huyết toàn thân của người nam nhân. Tặng cho nàng sẽ khiến cho thân thể của ta bị hao mòn. Nàng tưởng ta nguyện ý cho nàng à? Mơ! Nếu như không phải thấy nàng mấy ngày nay biểu hiện rất biết điều, ta mới chịu giúp nàng chữa bệnh.
Đường Tiêu cảm giác Chung Lam đối với lới của hắn tin nhưng không tin, bán tín bán nghi, vì vậy đón đầu nói vài câu lừa dối với nàng.
Chung Lam trừng mắt nhìn Đường Tiêu cả buổi, cuối cùng vẫn lắc đầu không chịu chấp nhận lời nói của Đường Tiêu. Không thể không nói, bị Đường Tiêu giam giữ khống chế lâu như vậy, tinh thần nàng không có sụp đổ, cũng không có ở thời khắc mấu chốt mà hồ đố. Quả thực có thể xưng là kỳ tích rồi.
- Nàng không muốn cũng được. “Tinh nguyên lộ” của bổn công tử là thứ quý giá, rất nhiều người thèm muốn đấy.
Đường Tiêu khoát tay, lừa dối hơn nửa ngày mà vẫn bị cự tuyệt, cảm giác thật mất mặt. Vì vậy, Đường Tiêu thò tay lấy quần mặc vào. Nhưng bởi vì cái vật kia đang chống lên trời, hình thể lại lớn nên khi cất vào phải mất chút công phu.
Tuy Đường Tiêu tùy thời có thể bắt buộc Chung Lam làm bất cứ chuyện gì. Nhưng dù sao cũng là người hai kiếp, tự nhận nếu dùng bạo lực giữa nam và nữ thì vô tình sẽ tạo ra lằn ranh.
Cho nên, Đường Tiêu tuy rằng rất cố gắng dụ dỗ Chung Lam mắc lừa, nhưng nàng vẫn không tình nguyện cũng đành chịu thôi.
Thấy Đường Tiêu tựa hồ tức giận, Chung Lam trên mặt hiện ra chút bất an. Cái bụng của nàng lại đau khiến nàng nhịn không được phát ra tiếng hừ hừ, lại còn khóc lên. Đương nhiên, chủ yếu là vì sợ chọc giận Đường Tiêu, trong nội tâm sợ hãi nên có bộ dạng rất đáng thương trước mặt hắn.
Đường Tiêu thuận thế kéo Chung Lam vào lòng, không hảo tâm mà an ủi:
- Bảo nghe lời lại không nghe lời. Không chịu uống thuốc nên giờ lại đau à?
Chung Lam bị Đường Tiêu ôm ấp, cả buổi cũng không lên tiếng, cũng không phản kháng, ngược lại trong lòng suy nghĩ có nên….Vị Đường công tử này tác phong làm việc quả thật có chút bá đạo, nhưng ít ra hắn ta vẫn còn có đạo đức. Tuy hắng vẫn có tâm làm loạn với nàng, nhưng một mực vẫn không dùng sức mạnh với nàng.
Có lẽ, hắn thật sự muốn giúp nàng chữa bệnh.
Tuy phương thức chữa bệnh này có chút kỳ lạ, nhưng Chung Lam đã dùng miệng ngậm qua cái vật hùng tráng kia, thân thể đã dơ bẩn rồi, tình nguyện ăn “Tinh nguyên lộ” của hắn thì có đáng gì đâu?
Nếu thật sự nó tốt cho việc chữa bệnh.
Chung Lam mơ hồ cảm thấy mình hưởng thụ tiếp xúc thân thẻe với Đường Tiêu, cảm giác này khiến cho nàng từ đáy lòng muốn ăn Tinh Nguyên lộ của hắn chỉ là nàng không chịu thừa nhận điều này mà thôi.
Giống như vừa rồi nàng đột nhiên cưỡi lên trên người của Đường Tiêu xé nát quần áo của hắn, hành vi giống như phát điên tràn ngập phấn khích vậy.
Bị hắn bắt làm con rối có ngày có thể tự do được sao?
Chung Lam đã triệt để xúc động, còn một điều trọng yếu nữa nàng rất thích khí tức của vật kia, đặc biệt hiệu quả giảm đau của nó thật sự là siêu cường.
Lần trước sau chuyện ở trong mật thất của thời gian chi tinh bí cảnh, Chung Lam thỉnh thoảng lại nhớ tới tình cảnh nhìn thấy nó lúc đó Đường Tiêu bắt nàng quỳ xuống thứ đó lại rung rung trước mặt nàng, mọi chuyện rõ ràng rành mạch khiến cho nàng thấy nó có một cảm giác hấp dẫn thần bí không hiểu nổi. Chung Lam không hiểu tại sao trong lòng nàng sợ hãi và chán ghét Đường Tiêu như vậy nhưng hết lần này tới lần khác lại nhớ tới vật đó, nàng tự vấn lòng hay là nàng thích hắn rồi? Nói cách khác tại sao mỗi ngày đều nghĩ tới hắn.
Nói nhảm, khi ngươi hận một người tới cảnh giới nhất định thì mỗi ngày không nghĩ tới hắn mới là chuyện lạ. Chung Lam rõ ràng bị mất đi tự do, trở thành con rối tâm lý bị thất bại đả kích cho nên đã hiểu sai.
Nàng mỗi ngày đều nghĩ tới Đường Tiêu đương nhiên không phải vì yêu hắn mà là muốn cái bảo bối kia của Đường Tiêu, cuộc sống của nàng hiện tại quá đơn điệu huống chi nàng đã 23 tuổi thân thể sớm đã phát dục nhưng vẫn tránh tiếp xúc với nam nhân, cưỡng ép bản năng sinh vật của mình cho nên bị bản năng bắn ngược.
Tháng trước trong thời gian chi tinh bí cảnh, đột nhiên ở trong khoảng cách gần tiếp xúc với vật hùng tráng kia của Đường Tiêu khiến cho khát vọng của nàng từ lâu đã phát ra, loại chuyện này một khi bị kích phát thì trở nên không kìm chế được đây cũng là sinh lý và tâm lý phản ứng bình thường của nhân loại, bằng không thì nhân loại cũng không một mực sinh sôi nảy nở cho tới bây giờ.
- Nhìn ngươi khóc thành ra như vậy hôm nay cho ngươi nghỉ một ngày. Ngươi vào trong hồ lô nghỉ cho tốt đi. Còn chuyện uống thuốc chữa bệnh ngày mai rồi tính.
Đường Tiêu thấy Chung Lam một mực ngây ngẩn cả người thì không muốn lãng phí thời gian, thò tay lau nước mắt cho nàng sau đó chuẩn bị thu nàng vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, Chung Lam đột nhiên gọi Đường Tiêu lại nàng trấn định tâm thần sau khi xác định được tâm tình xấu hổ đôi mắt cũng nhìn vào mắt của Đường Tiêu:
- Đường công tử ngươi nói là giúp ta chữa bệnh nhưng kỳ thực là ngươi muốn ta làm như vậy cho ngươi phải không?
Mặc dù chưa trải qua chuyện nam nữ không trải nghiệm giáo dục của phương diện kia những Chung Lam cũng không phải là kẻ ngốc, lần đó ở Hoa Liên thành nàng bị bắt buộc để cho cung nữ làm mát xa tử huyệt của nàng, loại sung sướng kỳ dị cực hạn này Chung Lam vẫn còn nhớ.
Chung Lam suy đoán Đường Tiêu hẳn là cũng thích đem vật hùng tráng kia vào trong miệng của nàng, hơn phân nửa là muốn cho nàng giống như cung nữ lúc trước phục vụ mát xa cho hắn một phen.
/593
|