Thất hoàng tử đã lấy lại được mặt mũi, không nói gì nhiều nữa:
- Nghe theo Đường công tử vậy.
Một số người trong Tướng Quân Điện có khứu giác nhạy cảm về mặt chính trị, đã từ chỗ trận chiến sinh tử giữa Đường gia và Lâm gia, đối thoại của Đường Tiêu và thất hoàng tử thấy ra một chút dấu vết hướng đi tương lai của Đại Minh Triều. Rất rõ ràng, Đường gia Trấn Quốc Hầu đến đời của Đường Tiêu, ngày sau chắc chắn sẽ nâng đỡ thất hoàng tử tranh đoạt hoàng vị. Một khi việc thành, tương lai Đường gia không chỉ là không suy sụp, thậm chí chân chính thay thế Chu gia nắm giữ triều chính.
Điều duy nhất khiến người khó hiểu là thái độ cung kính trước sau khác hẳn của Lâm Quý, chỉ có thể cho rằng là tà thuật.
………
Hoa Liên Thành, ngoài Tướng Quân Điện.
Lâm Quý quỳ dưới đất, hô to với đám người thất hoàng tử, Đường Tiêu sóng vai đứng.
- Thần, Lâm Quý, đại thống lĩnh trú quân Hoa Liên Thành cung nghênh thất hoàng tử điện hạ, công chúa Dực Thai điện hạ giá lâm Hoa Liên Thành!
- Chúng thần cung nghênh thất hoàng tử điện hạ, công chúa Dực Thai điện hạ!
Ngoài Tướng Quân Điện không ngừng phát ra tiếng y giáp ma sát, bùm bùm quỳ xuống đất.
Chu Kiền thấy tình huống rầm rộ như vậy, hai chân run rẩy nhỏ giọng hỏi Đường Tiêu:
- Chúng ta không cần quỳ hả?
Đường Tiêu ánh mắt như mũi tên, ngữ điệu bình thản đáp lại Chu Kiền:
- Làm huynh đệ với ta, thiên hạ này không có người ngươi phải quỳ.
- Ngươi nói đúng!
Chu Kiền lòng bỗng dâng trào khí phách, vội vàng đứng thẳng gần bên Đường Tiêu.
- Các vị ái khanh hãy bình thân.
Thất hoàng tử nhẹ gật đầu, vung ống tay áo, khoanh tay đứng nhìn hướng tây bắc có Cửu Châu Đại Lục.
Công chúa Dực Thai nhìn thất hoàng tử, lại nhìn Đường Tiêu, lòng thầm suy nghĩ điều gì đó.
………
Sau khi Lâm Quý bị khống chế thì nhanh chóng hiểu ra là có chuyện gì. Nhưng gã đã mất quyền khống chế thân thể, bây giờ chỉ còn cách điên cuồng mắng chửi Đường Tiêu.
Đường Tiêu khống chế Lâm Quý tại Tướng Quân Điện đâu ra đấy hạ lệnh. Đầu tiên lấy lý do Hồng Khang mở miệng bất kính với thất hoàng tử, nhục mạ mệnh quan triều đình là Nam Tước Đường Tiêu được nhân hoàng phong cho, chụp gã cái mũ kháng quân lệnh, tội danh ý muốn tạo phản, bị xử tử ngay lập tức. Các tướng quân trong Tướng Quân Điện trở thành nhân chứng nhìn thấy sự việc xảy ra hôm nay. Hồng Tu, đệ đệ của Hồng Khang và các thân tín Hồng Khang thì bị lấy tội danh tạo phản nhốt vào ngục, sau này nếu không thật sự hối cãi thì chắc chắn sẽ chết trong ngục hoặc là bí ẩn mất tích.
Trong lòng các tướng quân vô cùng thắc mắc, nhưng Lâm gia và Đường gia không phải đối tượng họ có thể dây vào. Trong tưởng tượng của họ thì đại khái Lâm Quý âm thầm làm giao dịch với Đường Tiêu, đa số tướng quân cho rằng việc không liên quan mình, mắt lạnh nhìn. Chỉ có số ít người thầm suy tư, muốn đem sự việc xảy ra hôm nay trong Tướng Quân Điện, trận đánh kỳ lạ, Lâm Quý sau này hành động khác thường lén viết thư báo cho Lâm Chấn ở trong Đài Kinh Thành.
- Việc hôm nay tất cả mọi người đã tận mắt thấy, nếu dám ở bên ngoài hồ ngôn loạn ngữ, chính là đối đầu với bổn tọa, âm mưu phá hủy cục diện chính trị an ninh đoàn kết tốt đẹp của Hoa Liên Thành Đại Minh Triều ta. Một khi để bổn tọa biết, sẽ lấy tội mưu phản xử quyết, giết ngay lập tức!
Cuối cùng Lâm Quý tổng kết lại, sau đó giải tán đa số tướng quân.
Cục diện chính trị an ninh đoàn kết tốt đẹp, thật là khiến đa số tướng quân trong lòng nức nở. Lâm tướng quân quả nhiên văn hay chữ giỏi, nói chuyện sâu sắc cảm động như vậy, nhưng cũng thật là đầy ẩn ý.
Đường Tiêu dựa theo ký ức của Lâm Quý, đem một số thủ hạ của Lâm Quý và tâm phúc không giao thiệp gì với Lâm Chấn ở lại một mình, khiến họ giới nghiêm toàn thành, nghiêm ngặt chú ý hướng đi của các tướng quân trong Tướng Quân Điện. Nếu có ai ra ngoài nói lung tung, gieo rắc ‘tin đồn’, phá hư ổn định lập tức bắt lấy hoặc là giết ngay tại chỗ.
Từ đời trước lại đây, chưa ăn thịt heo cũng nhìn thấy heo chạy. Tuyệt chiêu ‘duy ổn’ vừa ra, vừa học vừa làm, quả nhiên rất có tác dụng.
Đường Tiêu thao túng Lâm Quý sắp xếp xong sự việc xảy ra trong Tướng Quân Điện ngày hôm nay. Tiếp theo Lâm Quý đem đám thất hoàng tử rời khỏi Tướng Quân Điện, đón họ vào Lâm phủ ở tại Hoa Liên Thành, chuyên môn tìm biệt viện tạm nghỉ ngơi. Sắp xếp đám thất hoàng tử ở tại Lâm phủ một là vì an toàn, thứ hai là, Đường Tiêu muốn lấy người nhà Lâm Quý làm con tin, dạy dỗ và hiếp bức Lâm Quý đi vào khuôn khổ. Nếu không thì lúc nào cũng dùng thần hồn áp chế Lâm Quý sẽ hao phí tâm thần rất nhiều.
Lâm gia ở tại Áo Bỉ Đảo coi như là đại hộ gia đình. Lâm phủ này là hai năm trước Lâm Chấn xây tại Hoa Liên Thành, chiếm diện tích cực lớn, trong phủ cực kỳ xa hoa, có thể so với Trấn Quốc Hầu phủ tại Đài Kinh Thành. Tuy Lâm Chấn đi Đài Kinh Thành nhưng gia quyến lớn nhỏ của gã đều ở trong Lâm phủ tại Hoa Liên Thành.
Dàn xếp xong đám thất hoàng tử lòng tràn đầy thắc mắc ở tại biện viện Lâm phủ, Đường Tiêu tìm cớ rời đi, tạm thời để bản thể tránh trong một gian phòng, chữa trị cho Lâm Quý xong tập trung dùng thần thức dạy dỗ gã.
Lâm Quý này sau khi bị bắt, mãi cho đến bây giờ vẫn mắng chửi không ngừng, không chịu nghỉ một giây. Chỉ cần Đường Tiêu hơi thả lỏng tâm thần là gã cố gắng phản kháng trốn thoát sinh sự ngay.
Con rối mới bị bắt luôn trải qua thời kỳ này, nhưng sau khi Đường Tiêu chuyên môn uy hiếp dạy dỗ, đa số là một canh giờ sau liền ngoan ngoãn. Có số ít cương liệt như Chung Lam, nhưng bị Đường Tiêu hăm dọa, hiện giờ ngoan rất nhiều, cơ bản khống chế không tiêu hao tâm thần Đường Tiêu bao nhiêu.
Con rối khác có dạy dỗ tốt hay không cũng không quan trọng, nhưng khống chế Lâm Quý thì khác. Bởi vì Lâm Quý là đại thống lĩnh Hoa Liên Thành, nếu như thường xuyên mất tích, hành động quá khác lạ, hấp dẫn huynh trưởng Lâm Chấn của gã từ Đài Kinh Thành trở về thì không tốt, sẽ phá hư kế hoạch từng bước khống chế, hợp nhất Hoa Liên Thành của Đường Tiêu.
Dù sao bây giờ Đường Tiêu chỉ có thực lực Địa Nguyên nhất cấp, còn thua xa nếu muốn ngay mặt đối đầu với Lâm Chấn và đại hoàng tử. Dùng thế lực bắt ép Lâm Quý, lợi dụng đoạn thời gian này giảm xóc, tăng mạnh thực lực của mình. Trước khi tăng sức mạnh, tạm thời không đối diện đại hoàng tử, Thần Võ đại tướng quân Lâm Chấn vô cùng cường đại.
Cho nên Đường Tiêu nhất định phải khiến Lâm Quý khuất phục, triệt để khuất phục. Tránh cho ở trên người gã tiêu phí quá nhiều tâm thần hoặc làm ra sai lầm nào đó.
- Nghe theo Đường công tử vậy.
Một số người trong Tướng Quân Điện có khứu giác nhạy cảm về mặt chính trị, đã từ chỗ trận chiến sinh tử giữa Đường gia và Lâm gia, đối thoại của Đường Tiêu và thất hoàng tử thấy ra một chút dấu vết hướng đi tương lai của Đại Minh Triều. Rất rõ ràng, Đường gia Trấn Quốc Hầu đến đời của Đường Tiêu, ngày sau chắc chắn sẽ nâng đỡ thất hoàng tử tranh đoạt hoàng vị. Một khi việc thành, tương lai Đường gia không chỉ là không suy sụp, thậm chí chân chính thay thế Chu gia nắm giữ triều chính.
Điều duy nhất khiến người khó hiểu là thái độ cung kính trước sau khác hẳn của Lâm Quý, chỉ có thể cho rằng là tà thuật.
………
Hoa Liên Thành, ngoài Tướng Quân Điện.
Lâm Quý quỳ dưới đất, hô to với đám người thất hoàng tử, Đường Tiêu sóng vai đứng.
- Thần, Lâm Quý, đại thống lĩnh trú quân Hoa Liên Thành cung nghênh thất hoàng tử điện hạ, công chúa Dực Thai điện hạ giá lâm Hoa Liên Thành!
- Chúng thần cung nghênh thất hoàng tử điện hạ, công chúa Dực Thai điện hạ!
Ngoài Tướng Quân Điện không ngừng phát ra tiếng y giáp ma sát, bùm bùm quỳ xuống đất.
Chu Kiền thấy tình huống rầm rộ như vậy, hai chân run rẩy nhỏ giọng hỏi Đường Tiêu:
- Chúng ta không cần quỳ hả?
Đường Tiêu ánh mắt như mũi tên, ngữ điệu bình thản đáp lại Chu Kiền:
- Làm huynh đệ với ta, thiên hạ này không có người ngươi phải quỳ.
- Ngươi nói đúng!
Chu Kiền lòng bỗng dâng trào khí phách, vội vàng đứng thẳng gần bên Đường Tiêu.
- Các vị ái khanh hãy bình thân.
Thất hoàng tử nhẹ gật đầu, vung ống tay áo, khoanh tay đứng nhìn hướng tây bắc có Cửu Châu Đại Lục.
Công chúa Dực Thai nhìn thất hoàng tử, lại nhìn Đường Tiêu, lòng thầm suy nghĩ điều gì đó.
………
Sau khi Lâm Quý bị khống chế thì nhanh chóng hiểu ra là có chuyện gì. Nhưng gã đã mất quyền khống chế thân thể, bây giờ chỉ còn cách điên cuồng mắng chửi Đường Tiêu.
Đường Tiêu khống chế Lâm Quý tại Tướng Quân Điện đâu ra đấy hạ lệnh. Đầu tiên lấy lý do Hồng Khang mở miệng bất kính với thất hoàng tử, nhục mạ mệnh quan triều đình là Nam Tước Đường Tiêu được nhân hoàng phong cho, chụp gã cái mũ kháng quân lệnh, tội danh ý muốn tạo phản, bị xử tử ngay lập tức. Các tướng quân trong Tướng Quân Điện trở thành nhân chứng nhìn thấy sự việc xảy ra hôm nay. Hồng Tu, đệ đệ của Hồng Khang và các thân tín Hồng Khang thì bị lấy tội danh tạo phản nhốt vào ngục, sau này nếu không thật sự hối cãi thì chắc chắn sẽ chết trong ngục hoặc là bí ẩn mất tích.
Trong lòng các tướng quân vô cùng thắc mắc, nhưng Lâm gia và Đường gia không phải đối tượng họ có thể dây vào. Trong tưởng tượng của họ thì đại khái Lâm Quý âm thầm làm giao dịch với Đường Tiêu, đa số tướng quân cho rằng việc không liên quan mình, mắt lạnh nhìn. Chỉ có số ít người thầm suy tư, muốn đem sự việc xảy ra hôm nay trong Tướng Quân Điện, trận đánh kỳ lạ, Lâm Quý sau này hành động khác thường lén viết thư báo cho Lâm Chấn ở trong Đài Kinh Thành.
- Việc hôm nay tất cả mọi người đã tận mắt thấy, nếu dám ở bên ngoài hồ ngôn loạn ngữ, chính là đối đầu với bổn tọa, âm mưu phá hủy cục diện chính trị an ninh đoàn kết tốt đẹp của Hoa Liên Thành Đại Minh Triều ta. Một khi để bổn tọa biết, sẽ lấy tội mưu phản xử quyết, giết ngay lập tức!
Cuối cùng Lâm Quý tổng kết lại, sau đó giải tán đa số tướng quân.
Cục diện chính trị an ninh đoàn kết tốt đẹp, thật là khiến đa số tướng quân trong lòng nức nở. Lâm tướng quân quả nhiên văn hay chữ giỏi, nói chuyện sâu sắc cảm động như vậy, nhưng cũng thật là đầy ẩn ý.
Đường Tiêu dựa theo ký ức của Lâm Quý, đem một số thủ hạ của Lâm Quý và tâm phúc không giao thiệp gì với Lâm Chấn ở lại một mình, khiến họ giới nghiêm toàn thành, nghiêm ngặt chú ý hướng đi của các tướng quân trong Tướng Quân Điện. Nếu có ai ra ngoài nói lung tung, gieo rắc ‘tin đồn’, phá hư ổn định lập tức bắt lấy hoặc là giết ngay tại chỗ.
Từ đời trước lại đây, chưa ăn thịt heo cũng nhìn thấy heo chạy. Tuyệt chiêu ‘duy ổn’ vừa ra, vừa học vừa làm, quả nhiên rất có tác dụng.
Đường Tiêu thao túng Lâm Quý sắp xếp xong sự việc xảy ra trong Tướng Quân Điện ngày hôm nay. Tiếp theo Lâm Quý đem đám thất hoàng tử rời khỏi Tướng Quân Điện, đón họ vào Lâm phủ ở tại Hoa Liên Thành, chuyên môn tìm biệt viện tạm nghỉ ngơi. Sắp xếp đám thất hoàng tử ở tại Lâm phủ một là vì an toàn, thứ hai là, Đường Tiêu muốn lấy người nhà Lâm Quý làm con tin, dạy dỗ và hiếp bức Lâm Quý đi vào khuôn khổ. Nếu không thì lúc nào cũng dùng thần hồn áp chế Lâm Quý sẽ hao phí tâm thần rất nhiều.
Lâm gia ở tại Áo Bỉ Đảo coi như là đại hộ gia đình. Lâm phủ này là hai năm trước Lâm Chấn xây tại Hoa Liên Thành, chiếm diện tích cực lớn, trong phủ cực kỳ xa hoa, có thể so với Trấn Quốc Hầu phủ tại Đài Kinh Thành. Tuy Lâm Chấn đi Đài Kinh Thành nhưng gia quyến lớn nhỏ của gã đều ở trong Lâm phủ tại Hoa Liên Thành.
Dàn xếp xong đám thất hoàng tử lòng tràn đầy thắc mắc ở tại biện viện Lâm phủ, Đường Tiêu tìm cớ rời đi, tạm thời để bản thể tránh trong một gian phòng, chữa trị cho Lâm Quý xong tập trung dùng thần thức dạy dỗ gã.
Lâm Quý này sau khi bị bắt, mãi cho đến bây giờ vẫn mắng chửi không ngừng, không chịu nghỉ một giây. Chỉ cần Đường Tiêu hơi thả lỏng tâm thần là gã cố gắng phản kháng trốn thoát sinh sự ngay.
Con rối mới bị bắt luôn trải qua thời kỳ này, nhưng sau khi Đường Tiêu chuyên môn uy hiếp dạy dỗ, đa số là một canh giờ sau liền ngoan ngoãn. Có số ít cương liệt như Chung Lam, nhưng bị Đường Tiêu hăm dọa, hiện giờ ngoan rất nhiều, cơ bản khống chế không tiêu hao tâm thần Đường Tiêu bao nhiêu.
Con rối khác có dạy dỗ tốt hay không cũng không quan trọng, nhưng khống chế Lâm Quý thì khác. Bởi vì Lâm Quý là đại thống lĩnh Hoa Liên Thành, nếu như thường xuyên mất tích, hành động quá khác lạ, hấp dẫn huynh trưởng Lâm Chấn của gã từ Đài Kinh Thành trở về thì không tốt, sẽ phá hư kế hoạch từng bước khống chế, hợp nhất Hoa Liên Thành của Đường Tiêu.
Dù sao bây giờ Đường Tiêu chỉ có thực lực Địa Nguyên nhất cấp, còn thua xa nếu muốn ngay mặt đối đầu với Lâm Chấn và đại hoàng tử. Dùng thế lực bắt ép Lâm Quý, lợi dụng đoạn thời gian này giảm xóc, tăng mạnh thực lực của mình. Trước khi tăng sức mạnh, tạm thời không đối diện đại hoàng tử, Thần Võ đại tướng quân Lâm Chấn vô cùng cường đại.
Cho nên Đường Tiêu nhất định phải khiến Lâm Quý khuất phục, triệt để khuất phục. Tránh cho ở trên người gã tiêu phí quá nhiều tâm thần hoặc làm ra sai lầm nào đó.
/593
|