“Lâm Hi nhà cô? Thật buồn cười, Hi nhi biến thành người nhà cô từ khi nào hả?” Quyền Hạo mím môi.
“Không phải của nhà tôi, chẳng lẽ của nhà anh!” Hai tay Lý Vân chống nạnh, định cứng rắn một chút, cuối cùng phát hiện tạo hình giống như một người đàn bà chanh chua, cô yên lặng rũ mi mắt xuống, “Gọi Hi nhi cái gì, gọi cô ấy buồn nôn như vậy, anh cho rằng anh có thể thay đổi sự thật anh lừa gạt người chưa thành niên sao?”
“Buồn cười.” Môi mỏng lạnh lùng phun ra hai chữ, trong mắt Quyền Hạo tràn đầy nụ cười nhìn về phía Lâm Hi nói, “Hi nhi, bữa ăn sáng đã chuẩn bị xong, đi ăn điểm tâm thôi.”
Lý Vân cúi đầu nhìn nụ cười trên mặt Lâm Hi, thoáng chốc, cảm thấy cực kỳ chướng mắt, trong lòng thầm mắng, đồ không có lương tâm này, mình ra mặt cho cô ấy, cô ấy tốt rồi, còn cười, không hề tự biết bị thua thiệt, đứa nhỏ không có tâm nhãn, “Lâm Hí, nói đi, anh ta là ai của em? Có phải anh ta đang lừa gạt em không? Đừng sợ, có chị ra mặt cho em.”
“Tôi là bạn trai của cô ấy, cô là gì của cô ấy?” Thấy Hi nhi thật lâu không nói lời nào, Quyền Hạo nói thay cô.
“Tôi là bạn tốt của cô ấy, Lâm Hi cũng không nói anh là bạn trai của cô ấy, anh nói cái gì tôi đều sẽ không tin.” Lý Vân kiên quyết che chở cho Lâm Hi, “Lâm Hi, đừng sợ, nói ra sự thật, chị đây ra mặt cho em.”
Lâm Hi chậm rãi đứng lên, trên mặt hiện nụ cười nhàn nhạt, đảm đương người hòa giải nói: “Hai người cũng đừng náo loạn nữa, ăn điểm tâm thôi.”
“Trước tiên nói anh ta là gì của em, em ngàn vạn lần đừng để cho người ta lừa, đừng tưởng rằng em còn nhỏ tuổi thì có thể.” Ánh mắt sắc bén của Lý Vân nhìn chằm chằm Quyền Hạo, kiêu ngạo mím cái miệng nhỏ nhắn, giống như tuyên chiến với anh, cô không sợ anh. Sự thật gì, trong lòng cô sợ đến muốn chết, động tác hiện giờ chỉ để che giấu sợ hãi trong lòng, ai bảo cô là cô gái yếu đuổi, cô đánh không lại đàn ông.
“Lý Vân, rất cám ơn chị quan tâm em, nhưng anh ấy không phải là người xấu gì, em đã biết anh ấy từ trước đây rồi, chị cũng đừng khẩn trương, chỉ có chuyện em lừa anh ấy, anh ấy không lừa được em.” Lâm Hi cảm giác không giải thích, cô đừng nghĩ tới ăn điểm tâm.
“Nhưng nhìn qua anh ta không giống như người tốt!” Lý Vân kiên trì coi Quyền Hạo là người xấu, cho dù không phải là người xấu cũng không phải là người tốt lành gì, nào có người đàn ông nghiêm chỉnh nào lừa gạt cô gái tuổi vị thành niên lên giường, làm không tốt, dưới túi da xinh đẹp này có dấu lòng dạ hiểm ác. d1en d4nl 3q21y d0n
“Tôi tên Quyền Hạo, năm nay hai mươi bảy tuổi, hiện đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc tập đoàn Lĩnh Lâm, hoan nghênh cô tới kiểm chứng.” Hành động che chở Lâm Hi của Lý Vân, nhìn ở trong mắt anh, nghĩ đến cô ta là bạn rất tốt với Lâm Hi, anh miễn cưỡng đè không vui trong lòng xuống.
“Lâm Hi, em còn nói anh ta không phải người xấu, người đàn ông già lớn hơn em mười tuổi, cũng không biết có kết hôn không, để gạt em cô gái nhỏ, quá ghê tởm.” Công lực tự động che chắn của Lý Vân quá mạnh mẽ, hoàn toàn không nghe thấy nửa câu nói phía sau.
Quyền Hạo vẫn để ý tới chuyện hơn Lâm Hi mười tuổi, nghe được Lý Vân nói như vậy, mày rậm nhíu lại.
“Lý Vân, không ngờ công lực tự động che chắn của chị mạnh như vậy.” Lâm Hi như có điều suy nghĩ sờ cằm, “Anh ấy không phải là người xấu gì, chị cũng không cần như vậy, cùng ăn sáng đi.”
“Không được, em phải thành thật khai báo, em và anh ta biết nhau như thế nào?”
“Chị cũng đừng dùng ấn tượng đầu tiên của chị đi phán đoán một người tốt hay xấu, nói cho chị rất nhiều lần rồi, đây là thói quen xấu. Em đói rồi, ăn điểm tâm thôi.”
“Chị nói, chúng ta không phải là bạn tốt sao?” Lý Vân nghiêm túc sưng mặt lên.
“Ừ.”
“Vậy em nói cho chị biết, Quyền Hạo này là chuyện gì? Một người đàn ông hơn em mười tuổi, em để ý như thế nào?” Không nhìn sắc mặt Quyền Hạo đã đen thui, Lý Vân cả gan một lần nữa nhắc tới sự thật Quyền Hạo lớn hơn Lâm Hi mười tuổi.
Lâm Hi vốn không muốn cười, không chịu nổi khi nhìn thấy khuôn mặt không rõ vui buồn của Quyền Hạo, cô mím môi cười, “Lý Vân, nói chuyện cẩn thận một chút, cẩn thận anh ấy tức giận sẽ tiêu diệt chị.” Dừng lại một chút, cô nói tiếp, “Chuyện của em và anh ấy, chút nữa sẽ nói với chị, hiện giờ, ăn điểm tâm quan trọng hơn.”
Lý Vân vụng trộm liếc mắt nhìn sắc mặt Quyền Hạo trước mắt, vì mình mới vừa rồi không biết chết sống mà đổ mồ hôi một trận, Lâm Hi cho bậc thang này, cô tự nhiên cũng theo xuống dưới, “Chị lấy bánh rán cho em.”
“Cám ơn.” Nhận lấy bánh rán Lý Vân mang tới,
“Không phải của nhà tôi, chẳng lẽ của nhà anh!” Hai tay Lý Vân chống nạnh, định cứng rắn một chút, cuối cùng phát hiện tạo hình giống như một người đàn bà chanh chua, cô yên lặng rũ mi mắt xuống, “Gọi Hi nhi cái gì, gọi cô ấy buồn nôn như vậy, anh cho rằng anh có thể thay đổi sự thật anh lừa gạt người chưa thành niên sao?”
“Buồn cười.” Môi mỏng lạnh lùng phun ra hai chữ, trong mắt Quyền Hạo tràn đầy nụ cười nhìn về phía Lâm Hi nói, “Hi nhi, bữa ăn sáng đã chuẩn bị xong, đi ăn điểm tâm thôi.”
Lý Vân cúi đầu nhìn nụ cười trên mặt Lâm Hi, thoáng chốc, cảm thấy cực kỳ chướng mắt, trong lòng thầm mắng, đồ không có lương tâm này, mình ra mặt cho cô ấy, cô ấy tốt rồi, còn cười, không hề tự biết bị thua thiệt, đứa nhỏ không có tâm nhãn, “Lâm Hí, nói đi, anh ta là ai của em? Có phải anh ta đang lừa gạt em không? Đừng sợ, có chị ra mặt cho em.”
“Tôi là bạn trai của cô ấy, cô là gì của cô ấy?” Thấy Hi nhi thật lâu không nói lời nào, Quyền Hạo nói thay cô.
“Tôi là bạn tốt của cô ấy, Lâm Hi cũng không nói anh là bạn trai của cô ấy, anh nói cái gì tôi đều sẽ không tin.” Lý Vân kiên quyết che chở cho Lâm Hi, “Lâm Hi, đừng sợ, nói ra sự thật, chị đây ra mặt cho em.”
Lâm Hi chậm rãi đứng lên, trên mặt hiện nụ cười nhàn nhạt, đảm đương người hòa giải nói: “Hai người cũng đừng náo loạn nữa, ăn điểm tâm thôi.”
“Trước tiên nói anh ta là gì của em, em ngàn vạn lần đừng để cho người ta lừa, đừng tưởng rằng em còn nhỏ tuổi thì có thể.” Ánh mắt sắc bén của Lý Vân nhìn chằm chằm Quyền Hạo, kiêu ngạo mím cái miệng nhỏ nhắn, giống như tuyên chiến với anh, cô không sợ anh. Sự thật gì, trong lòng cô sợ đến muốn chết, động tác hiện giờ chỉ để che giấu sợ hãi trong lòng, ai bảo cô là cô gái yếu đuổi, cô đánh không lại đàn ông.
“Lý Vân, rất cám ơn chị quan tâm em, nhưng anh ấy không phải là người xấu gì, em đã biết anh ấy từ trước đây rồi, chị cũng đừng khẩn trương, chỉ có chuyện em lừa anh ấy, anh ấy không lừa được em.” Lâm Hi cảm giác không giải thích, cô đừng nghĩ tới ăn điểm tâm.
“Nhưng nhìn qua anh ta không giống như người tốt!” Lý Vân kiên trì coi Quyền Hạo là người xấu, cho dù không phải là người xấu cũng không phải là người tốt lành gì, nào có người đàn ông nghiêm chỉnh nào lừa gạt cô gái tuổi vị thành niên lên giường, làm không tốt, dưới túi da xinh đẹp này có dấu lòng dạ hiểm ác. d1en d4nl 3q21y d0n
“Tôi tên Quyền Hạo, năm nay hai mươi bảy tuổi, hiện đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc tập đoàn Lĩnh Lâm, hoan nghênh cô tới kiểm chứng.” Hành động che chở Lâm Hi của Lý Vân, nhìn ở trong mắt anh, nghĩ đến cô ta là bạn rất tốt với Lâm Hi, anh miễn cưỡng đè không vui trong lòng xuống.
“Lâm Hi, em còn nói anh ta không phải người xấu, người đàn ông già lớn hơn em mười tuổi, cũng không biết có kết hôn không, để gạt em cô gái nhỏ, quá ghê tởm.” Công lực tự động che chắn của Lý Vân quá mạnh mẽ, hoàn toàn không nghe thấy nửa câu nói phía sau.
Quyền Hạo vẫn để ý tới chuyện hơn Lâm Hi mười tuổi, nghe được Lý Vân nói như vậy, mày rậm nhíu lại.
“Lý Vân, không ngờ công lực tự động che chắn của chị mạnh như vậy.” Lâm Hi như có điều suy nghĩ sờ cằm, “Anh ấy không phải là người xấu gì, chị cũng không cần như vậy, cùng ăn sáng đi.”
“Không được, em phải thành thật khai báo, em và anh ta biết nhau như thế nào?”
“Chị cũng đừng dùng ấn tượng đầu tiên của chị đi phán đoán một người tốt hay xấu, nói cho chị rất nhiều lần rồi, đây là thói quen xấu. Em đói rồi, ăn điểm tâm thôi.”
“Chị nói, chúng ta không phải là bạn tốt sao?” Lý Vân nghiêm túc sưng mặt lên.
“Ừ.”
“Vậy em nói cho chị biết, Quyền Hạo này là chuyện gì? Một người đàn ông hơn em mười tuổi, em để ý như thế nào?” Không nhìn sắc mặt Quyền Hạo đã đen thui, Lý Vân cả gan một lần nữa nhắc tới sự thật Quyền Hạo lớn hơn Lâm Hi mười tuổi.
Lâm Hi vốn không muốn cười, không chịu nổi khi nhìn thấy khuôn mặt không rõ vui buồn của Quyền Hạo, cô mím môi cười, “Lý Vân, nói chuyện cẩn thận một chút, cẩn thận anh ấy tức giận sẽ tiêu diệt chị.” Dừng lại một chút, cô nói tiếp, “Chuyện của em và anh ấy, chút nữa sẽ nói với chị, hiện giờ, ăn điểm tâm quan trọng hơn.”
Lý Vân vụng trộm liếc mắt nhìn sắc mặt Quyền Hạo trước mắt, vì mình mới vừa rồi không biết chết sống mà đổ mồ hôi một trận, Lâm Hi cho bậc thang này, cô tự nhiên cũng theo xuống dưới, “Chị lấy bánh rán cho em.”
“Cám ơn.” Nhận lấy bánh rán Lý Vân mang tới,
/132
|