Quyền Thiếu Cưng Chiều, Vợ Yêu Khó Nuôi

Chương 73 - Chương 61

/132


Editor: Puck

Cô nam quả nữ sống chung một phòng, củi khô gặp lửa mạnh, một chút tiếp xúc.

Mới vừa bắt đầu Lâm Hi chỉ định trêu chọc Quyền Hạo một chút, ai biết đến cuối cùng lại thành lửa mạnh.

Ở giữa cô có giả bệnh, Quyền Hạo cũng bị lừa, lo lắng anh ngậm nước tinh khiết tới cho cô uống, kết quả rách công rồi, ngay tại chỗ giả bộ không nổi.

Anh lại không chịu buông tha cô, cô không từ chối được, trận hoan ái này cũng trở thành chuyện đương nhiên.

Nói không rõ là ai hấp dẫn ai, cũng không rõ là phản ứng của tâm lý, hay là khát vọng của cô.

Là chán ghét, hay khát vọng, hay là bằng lòng...

Mà tất cả đã trở nên không quan trọng nữa, cô đã bị lạc phương hướng, ở dưới anh tận tình hưởng thụ, cùng nhau trèo lên đỉnh núi cao nhất.

Ban đêm phóng túng, trầm luân qua đi, một đôi nam nữ ôm nhau nằm trên giường trong phòng ngủ, ánh mặt trời có chứa hơi thở nóng bức xuyên qua cửa sổ chiếu vào, cô chớp chớp cặp lông mi giương cánh bay cao như cánh bướm run rẩy, ánh mặt trời vàng óng ánh tương đối chói mắt, cô đang ngủ trong mơ hồ nhíu mày.

Tiện tay kéo chăn mền trên người trùm lên đầu chống đỡ ánh mặt trời, một hơi thở nóng bức truyền đến, cô nửa tỉnh táo lại, nhanh chóng vén chăn xuống.

Tuy thành phố biển một năm bốn mùa như xuân, nhưng so với bình thường mà nói, tháng bảy vẫn tương đối nóng, trong phòng không có máy điều hòa sẽ rất khó chịu.

“Chỉnh máy điều hòa xuống một chút, nóng chết rồi.” Cô híp tròng mắt, phiền não không dứt nói.

Quyền Hạo đã sớm tỉnh lại, nhìn cô còn ở trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, tim đang treo cao bị cô nắm chặt như thế.

Dụi tròng mắt, cô sờ loạn một trận trên bàn, sờ được điều khiển, đè nút mở, trong phòng ngủ bắt đầu mát mẻ.

Nhìn qua bên trái, nhìn thấy Quyền Hạo ý cười đầy mặt, trong đầu cô trống rỗng một giây sau, nhớ tới tất cả mọi chuyện tối hôm qua.

Là phải thẹn thùng? Hay vẫn lạnh nhạt? Trong mắt lóe sáng tỏa sáng thần thái, ừ, cô phải lạnh nhạt.

Giống như không có chuyện gì mím môi cười một tiếng, cô vén toàn bộ tóc sang vai phải, động tác tràn đầy phong tình vô hạn như thế. Mái tóc đen nhánh như thác nước tùy ý tản ra trên vai, không biết rằng cần cổ trắng nõn của cô có rất nhiều vết hôn chọc cho người ta mơ màng.

“Hi nhi.” Anh nhìn thẳng vào cô, cảm thấy cử chỉ của cô hơi khó hiểu.

“Anh có thể ngậm miệng.” Cô vén chăn lên, lưu loát xuống giường. Trên khuôn mặt xinh đẹp có vết tích thoải mái qua, dường như tối hôm qua cô không quá phóng túng, đã quên đau đớn tê liệt, tuy hai chân hơi chua xót, nhưng cô vẫn rất có tinh thần, không khoa trương giống như trên tiểu thuyết và ti vi hình dung lần đầu tiên. Cô không có, chỉ có điều trên thân thể mới có.

Chuyện xảy ra như thế nào? Hiện giờ cô không muốn nhớ lại, thật sự quá mất mặt.

Hạ thấp mí mắt, nhìn áo ngủ trên người, huyệt thái dương mơ hồ đau đớn.

Quyền Hạo từ trên giường xuống, ôm thật chặt lấy thân thể cô, tham lam ngửi mùi hương ngọt ngào, “Hi nhi, còn đau không?”

“Đau cũng không thể như vậy.” Cô ghét bỏ anh gần sát, “Cách xa tôi một chút.”

“Chúng ta có quan hệ vợ chồng danh xứng với thực, Hi nhi định khi nào cho anh danh phận?”

Cái trán hiện lên vạch đen, lời này sao cô nghe thấy kỳ cục vậy?

Giống như sai nhân vật rồi! Bình thường xảy ra quan hệ, ngày hôm sau không phải nữ mới muốn danh phận sao? Sao đến trên người cô, nhân vật liền ngược lại, biến cô thành giống như ép buộc phụ nam * đàng hoàng.

(*) phụ nam: Chỉ người đàn ông chịu trách nhiệm làm nội trợ trong nhà, làm việc nhà, chăm sóc con cái

“Không có danh phận, chết xa một chút.” Lâm Hi cau mày, giọng hoàn toàn ghét bỏ.

Tối hôm qua có thể làm do ý loạn tình mê, nhưng hiện giờ không thể cho hứa hẹn, nam nữ quan hệ không thể quyết định tình yêu.

Mặt nhẹ nhàng cọ lên mặt cô, khí nóng đang bốc lên, khóe môi anh hơi vểnh. Tất cả tối hôm qua anh đều không hề dự đoán kịp, anh từ khi bắt đầu kích động đến cuối cùng biến thành chủ động, phần lớn nguyên nhân đều bởi vì cô bằng lòng. Nếu như cô không bằng lòng, anh cũng sẽ không ép buộc cô. Một người phụ nữ bằng lòng xảy ra quan hệ với mình, điều này nói rõ cái gì, điều này nói rõ cô coi như không yêu mình, cũng không ghét mình, ý thức được điều này, lòng của anh mừng rỡ như điên.

“Không danh phận cũng được, tối thiểu em cũng phải thừa nhận anh là bạn trai của em.” Khuôn mặt anh tràn đầy nụ cười hạnh phúc.

Bạn trai cũng coi như danh phận đi! Lâm Hi nghiêng đầu nghĩ, “Chết xa một chút.”

“Hôm nay chúng ta trở về đế đô thôi.” Anh không nỡ buông cô ra, ôm lấy thật chặt.

“Không trở về.” Lâm Hi không vui nhíu mày.

“Hi nhi ở đây chơi còn chưa đủ sao?” Quyền Hạo giống như nghe không hiểu.

“Không phải không chơi đủ, hiện giờ tôi không muốn trở về đế đô.” Đẩy anh ra, cô đi tới trước gương trang điểm chải tóc.

Trở về làm gì, ở đây còn chưa ngán, dĩ nhiên không muốn đi.

“Hi nhi muốn ở bao lâu mới trở về?”

“Cả đời.”

“Hi nhi muốn định cư ở đây sao?” Nơi này non xanh nước biếc đúng là một chỗ tốt.

Cô để lược xuống, buồn bực quay đầu lại, mắt lạnh nhìn anh chằm chằm.

“Quyền Hạo, có thể không xuyên tạc ý của tôi không? Năng lực lý giải của anh có vấn đề, hay vốn không nghe hiểu ý của tôi?”

“Nơi này hoàn cảnh tốt, rất thích hợp ở, sau khi chúng ta kết hôn có thể định cư ở đây.”

Cô nhíu chặt chân mày, “Quyền Hạo, anh chưa tỉnh ngủ đúng không?”

Thật sự không




/132

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status