Chạng vạng.
Ăn cơm.
Mùi thơm đồ ăn dào dạt từ trong phòng bếp bay ra, Đổng Học Bân cùng Từ Yến mang đồ ăn đi ra, một người đi bới cơm, một người đi lấy đũa.
Chị Từ, hai chút ta uống một chút nhé/
Uống một chút cái gì? Nước trái cây hay là trà?
Đương nhiên là rượu, chúc mừng ngài thăng chức
Còn chưa nhất định, điều động còn chưa xuống tới
Lữ bộ trưởng người này tôi biết, quan cấp bậc như ổng nói chuyện khẳng định có thể tin, nếu hỏi ngài, ngài còn đáp ứng, vậy tuyệt đối không thành vấn đề, ha ha, ngày hôm qua tôi còn nói với ngài đấy, muốn ngài hoạt động một chút để điều đến tỉnh chúng tôi, như vậy cơ hội gặp mặt sau này của hai ta cũng nhiều hơn, ngài xem, cái này không phải trùng hợp sao, còn chưa làm gì mà đã được chuyện tốt, ha ha, thật là tốt Tâm tình của Đổng Học Bân rất không tồi, thứ nhất là Từ Yến thăng chức Đổng Học Bân cũng vui vẻ thay cô ấy, thứ hai cũng là sau này có thể gặp mặt, đường từ chổ hắn đến tỉnh cũng không dễ đi, cũng có chút xa, nhưng nếu đường thuận thì cũng hơn một tiếng là tới, chậm thì khoảng hai tiếng mà thôi.
Từ Yến ăn đồ ăn, thản nhiên nói : Hẳn không phải là trùng hợp!
Đổng Học Bân gắp một đũa đồ ăn cho cô ấy, nhìn cô ấy nói: Ngài năng lực đủ, tư lịch cũng đủ, cấp trên nhìn trúng ngài cũng rất bình thường.
Nhưng chị vừa lên chính xử không bao lâu. Từ Yến nói.
Đổng Học Bân nghi hoặc nói: Ặc, vậy vẫn là lão Lữ coi trọng ngài? Cũng không còn là Lữ bộ trưởng, trực tiếp kêu lên lão Lữ, có thể thấy được tâm tư của hắn.
Từ Yến nở nụ cười, Tên nhóc cậu sao chỉ biết nghĩ mấy cái này thế? Coi cậu hộ thực kìa.
Đổng Học Bân mặt đỏ lên, vội nói: Tôi hộ thực cái gì. Ngài cũng không phải đồ ăn, ai da, tôi không phải là hỏi một câu sao, không có ý khác.
Từ Yến nói: Thái độ của cậu ngày hôm nay đối với Lữ bộ trưởng chị cũng thấy được, thật ra không nên, cậu ầm ĩ ra động tĩnh lớn như vậy, Lữ bộ trưởng cũng đè không được. Nếu không sao ăn nói với người của thị cục? Ông ta cũng không được làm, buổi trưa sau khi ăn xong Lữ bộ trưởng cũng nói với chị chuyện hai năm trước cậu ở phân cục Thành Tây cứu mạng của ông ấy, Lữ bộ trưởng vẫn chưa từng quên. Lần này ông ấy hỏi chị có điều động hay không, bên trong hẳn là ý trả ân tình kia.
Đổng Học Bân chợt hiểu, Như vậy à.
Được đấy. Lão Lữ coi như cũng đạt đến một trình độ nào đó.
Từ Yến vừa nhìn hắn, nói: Bất quá chị phân tích còn có ý khác, cậu lúc đó trong đại viện không phải gây ầm ĩ với bọn họ sao, kết quả chị vừa đến cậu liền thành thật, Lữ bộ trưởng khẳng định cũng là nhìn thấy, nghĩ rằng chị có thể khống chế được tên nhóc cậu, lúc này mới muốn đem chị điều đến tỉnh của cậu, sức chiến đấu của cậu, gia đình bối cảnh, tác phong hành sự. Người bình thường căn bản là đè không được cậu, lần này cậu ngay cả đại viện quốc an đều dám xông vào, cấp trên quốc an phỏng chừng cũng sợ tên nhóc cậu tiếp tục làm ra chuyện lớn hơn nữa, sợ cậu, lúc này mới muốn chị đi đến để có thể quản cậu hay không. Ít nhất khiến cho tên nhóc cậu làm việc có một lo lắng, hẳn là có tầng ý này.
Đổng Học Bân có chút mơ hồ, Không ngờ rằng cho ngài đến để nhìn chằm chằm tôi?
Từ Yến cười nói: Cho nên chị nếu có thể đề lên phó sở, cũng là nhờ phúc của tên nhóc cậu.
Hết chỗ nói một hồi, Đổng Học Bân lại vui vẻ, À. Nói như vậy tôi gây sự cũng có thể gặp phải chỗ tốt?
Từ Yến nghiêm túc một ít, Nói nghiêm túc, loại sự tình này cậu sau này đừng làm lại, một lần cấp trên có thể chịu, hai lần cấp trên có thể chịu, nhưng ba lần bốn lần, sao cậu biết cấp trên sẽ là thái độ gì? Gia đình của vợ cậu không phải gia đình bình thường, nhưng cũng không bảo hộ được cậu nhiều lần như vậy.
Đổng Học Bân nghiêm túc nói: Tôi rõ ràng.
Cậu nghe lọt được là tốt rồi, chị cũng không nói nhiều. Từ Yến gắp rau cho hắn , Ha ha, ăn nhiều một chút đi.
A. Đổng Học Bân nhìn cô ấy, Ngày hôm nay ngài đi chưa?
Từ Yến nói: Lúc đầu ngày mai là nên đi làm, bất quá vừa rồi gọi điện thoại, cơ quan cũng không có chuyện gì trọng yếu, cho nên qua vài ngày rồi về, buổi tối ngày hôm nay cũng phải đi, đi chổ cậu của chị, thăm viếng bạn cũ, thật vất vả trở về một chuyến, chuyện tương đối nhiều, nếu như điều động thật sự có thể xuống, tỉnh của cậu cách kinh thành xa, lái xe cũng không được thuận lợi, cho nên trước khi rời đi càng phải chuẩn bị.
Đổng Học Bân đương nhiên là hy vọng chị Từ buổi tối lưu lại, bất quá nghe cô ấy bận chuyện, cũng sẽ không nói cái gì nữa, Vậy được.
Con người là như thế, có đôi khi đối mặt một tình nhân cùng tuổi mình, có thể sẽ không giống như so với một tình nhân lớn hơn mình một chút.
. . .
Sau khi ăn xong.
Đổng Học Bân liên tiếp nhìn đồng hồ, ăn rất nhanh.
Từ Yến thu dọn bàn nói: Gấp cái gì? Có hẹn?
Không có, ngài không phải nói đi sao? Khụ khụ, tôi muốn nhanh chóng ăn xong . . . Ặc, trên người ngài còn có thương thế, ngài nếu không muốn thì thôi. Đổng Học Bân lúng túng nói.
Tám giờ mới đi chổ cậu của chị, còn một tiếng đồng hồ hơn. Từ Yến nhìn nhìn hắn, tay dọn chén lại buông xuống, Vậy đợi lát nữa rửa?
Đổng Học Bân ừm một cái, đứng lên.
Từ Yến cũng không nói cái gì, bắt đầu cởi nút buộc.
Cô ấy mặc áo sơmi quần tây, càng có vẻ thành thục động nhân. Nút buộc cởi ra, Đổng Học Bân phát hiện đồ lót bên trong của cô ấy cũng thay đổi, lúc này là màu xanh nhạt, mặt trên có một chút hoa văn, nhưng không có tơ tầm. Chị Từ là một người rất bảo thủ, thân trang phục này cũng vô cùng thích hợp với cô ấy. Đổng Học Bân không nhịn được, nuốt nuốt nước bọt đi tới, đỏ mặt tía tai giúp cô ấy cởi quần áo, đưa tay xuống dây lưng.
Từ Yến nhìn hắn, cười nói: Cậu cởi của cậu đi, chị tự mình còn không cởi quần áo được sao?
Đổng Học Bân cũng không nghe, vừa giúp cô ấy cởi, vừa ăn bớt vài miếng trên mông thịt của cô ấy.
Thật mềm mại!
Thịt thịt thịt!
Từ Yến rất nhanh trần như nhộng đứng ở trong phòng khách, mang giày cao gót đứng nhìn hắn, Còn cậu?
Đổng Học Bân nhìn chằm chằm nhìn một hồi, bất quá đến phiên hắn cởi quần áo, hắn da mặt mỏng, xoay tay tắt đèn, lúc này mới đem quần áo cởi ra, bởi vì trên tay trên người đều có thương thế, hắn cởi cũng tương đối chậm.
Từ Yến ngồi xuống ghế sô pha uống trà chờ.
Đổng Học Bân bên này xong chuyện, mới vội vàng đặt mông ngồi xuống sô pha, đưa tay mò đến cô ấy, hôn lên cổ chị Từ.
Từ Yến buông tách trà, bàn tay vuốt phía sau lưng Đổng Học Bân, nhẹ nhàng thở ra.
Đổng Học Bân một đường hôn tới lỗ tai, đột nhiên hỏi một câu, Ngày hôm nay còn có phúc lợi không?
Ha ha, muốn cái phúc lợi gì?
Thì cái kia, cái kia. . . Miệng ngài.
Môi dưới của chị Từ rất dầy, đầu lưỡi cũng vậy, cái tư vị kia đúng là đừng nói nữa.
Từ Yến nở nụ cười dưới, Tên nhóc cậu thật không khách khí, được rồi, chị ngày hôm nay cũng mặc kệ, coi như thưởng thêm cho cậu. Dứt lời, Từ Yến thấy Đổng Học Bân ngồi xuống sô pha, liền đứng dậy, quỳ gối lên mặt đất ở trước mặt Đổng Học Bân, cúi đầu.
... Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Ăn cơm.
Mùi thơm đồ ăn dào dạt từ trong phòng bếp bay ra, Đổng Học Bân cùng Từ Yến mang đồ ăn đi ra, một người đi bới cơm, một người đi lấy đũa.
Chị Từ, hai chút ta uống một chút nhé/
Uống một chút cái gì? Nước trái cây hay là trà?
Đương nhiên là rượu, chúc mừng ngài thăng chức
Còn chưa nhất định, điều động còn chưa xuống tới
Lữ bộ trưởng người này tôi biết, quan cấp bậc như ổng nói chuyện khẳng định có thể tin, nếu hỏi ngài, ngài còn đáp ứng, vậy tuyệt đối không thành vấn đề, ha ha, ngày hôm qua tôi còn nói với ngài đấy, muốn ngài hoạt động một chút để điều đến tỉnh chúng tôi, như vậy cơ hội gặp mặt sau này của hai ta cũng nhiều hơn, ngài xem, cái này không phải trùng hợp sao, còn chưa làm gì mà đã được chuyện tốt, ha ha, thật là tốt Tâm tình của Đổng Học Bân rất không tồi, thứ nhất là Từ Yến thăng chức Đổng Học Bân cũng vui vẻ thay cô ấy, thứ hai cũng là sau này có thể gặp mặt, đường từ chổ hắn đến tỉnh cũng không dễ đi, cũng có chút xa, nhưng nếu đường thuận thì cũng hơn một tiếng là tới, chậm thì khoảng hai tiếng mà thôi.
Từ Yến ăn đồ ăn, thản nhiên nói : Hẳn không phải là trùng hợp!
Đổng Học Bân gắp một đũa đồ ăn cho cô ấy, nhìn cô ấy nói: Ngài năng lực đủ, tư lịch cũng đủ, cấp trên nhìn trúng ngài cũng rất bình thường.
Nhưng chị vừa lên chính xử không bao lâu. Từ Yến nói.
Đổng Học Bân nghi hoặc nói: Ặc, vậy vẫn là lão Lữ coi trọng ngài? Cũng không còn là Lữ bộ trưởng, trực tiếp kêu lên lão Lữ, có thể thấy được tâm tư của hắn.
Từ Yến nở nụ cười, Tên nhóc cậu sao chỉ biết nghĩ mấy cái này thế? Coi cậu hộ thực kìa.
Đổng Học Bân mặt đỏ lên, vội nói: Tôi hộ thực cái gì. Ngài cũng không phải đồ ăn, ai da, tôi không phải là hỏi một câu sao, không có ý khác.
Từ Yến nói: Thái độ của cậu ngày hôm nay đối với Lữ bộ trưởng chị cũng thấy được, thật ra không nên, cậu ầm ĩ ra động tĩnh lớn như vậy, Lữ bộ trưởng cũng đè không được. Nếu không sao ăn nói với người của thị cục? Ông ta cũng không được làm, buổi trưa sau khi ăn xong Lữ bộ trưởng cũng nói với chị chuyện hai năm trước cậu ở phân cục Thành Tây cứu mạng của ông ấy, Lữ bộ trưởng vẫn chưa từng quên. Lần này ông ấy hỏi chị có điều động hay không, bên trong hẳn là ý trả ân tình kia.
Đổng Học Bân chợt hiểu, Như vậy à.
Được đấy. Lão Lữ coi như cũng đạt đến một trình độ nào đó.
Từ Yến vừa nhìn hắn, nói: Bất quá chị phân tích còn có ý khác, cậu lúc đó trong đại viện không phải gây ầm ĩ với bọn họ sao, kết quả chị vừa đến cậu liền thành thật, Lữ bộ trưởng khẳng định cũng là nhìn thấy, nghĩ rằng chị có thể khống chế được tên nhóc cậu, lúc này mới muốn đem chị điều đến tỉnh của cậu, sức chiến đấu của cậu, gia đình bối cảnh, tác phong hành sự. Người bình thường căn bản là đè không được cậu, lần này cậu ngay cả đại viện quốc an đều dám xông vào, cấp trên quốc an phỏng chừng cũng sợ tên nhóc cậu tiếp tục làm ra chuyện lớn hơn nữa, sợ cậu, lúc này mới muốn chị đi đến để có thể quản cậu hay không. Ít nhất khiến cho tên nhóc cậu làm việc có một lo lắng, hẳn là có tầng ý này.
Đổng Học Bân có chút mơ hồ, Không ngờ rằng cho ngài đến để nhìn chằm chằm tôi?
Từ Yến cười nói: Cho nên chị nếu có thể đề lên phó sở, cũng là nhờ phúc của tên nhóc cậu.
Hết chỗ nói một hồi, Đổng Học Bân lại vui vẻ, À. Nói như vậy tôi gây sự cũng có thể gặp phải chỗ tốt?
Từ Yến nghiêm túc một ít, Nói nghiêm túc, loại sự tình này cậu sau này đừng làm lại, một lần cấp trên có thể chịu, hai lần cấp trên có thể chịu, nhưng ba lần bốn lần, sao cậu biết cấp trên sẽ là thái độ gì? Gia đình của vợ cậu không phải gia đình bình thường, nhưng cũng không bảo hộ được cậu nhiều lần như vậy.
Đổng Học Bân nghiêm túc nói: Tôi rõ ràng.
Cậu nghe lọt được là tốt rồi, chị cũng không nói nhiều. Từ Yến gắp rau cho hắn , Ha ha, ăn nhiều một chút đi.
A. Đổng Học Bân nhìn cô ấy, Ngày hôm nay ngài đi chưa?
Từ Yến nói: Lúc đầu ngày mai là nên đi làm, bất quá vừa rồi gọi điện thoại, cơ quan cũng không có chuyện gì trọng yếu, cho nên qua vài ngày rồi về, buổi tối ngày hôm nay cũng phải đi, đi chổ cậu của chị, thăm viếng bạn cũ, thật vất vả trở về một chuyến, chuyện tương đối nhiều, nếu như điều động thật sự có thể xuống, tỉnh của cậu cách kinh thành xa, lái xe cũng không được thuận lợi, cho nên trước khi rời đi càng phải chuẩn bị.
Đổng Học Bân đương nhiên là hy vọng chị Từ buổi tối lưu lại, bất quá nghe cô ấy bận chuyện, cũng sẽ không nói cái gì nữa, Vậy được.
Con người là như thế, có đôi khi đối mặt một tình nhân cùng tuổi mình, có thể sẽ không giống như so với một tình nhân lớn hơn mình một chút.
. . .
Sau khi ăn xong.
Đổng Học Bân liên tiếp nhìn đồng hồ, ăn rất nhanh.
Từ Yến thu dọn bàn nói: Gấp cái gì? Có hẹn?
Không có, ngài không phải nói đi sao? Khụ khụ, tôi muốn nhanh chóng ăn xong . . . Ặc, trên người ngài còn có thương thế, ngài nếu không muốn thì thôi. Đổng Học Bân lúng túng nói.
Tám giờ mới đi chổ cậu của chị, còn một tiếng đồng hồ hơn. Từ Yến nhìn nhìn hắn, tay dọn chén lại buông xuống, Vậy đợi lát nữa rửa?
Đổng Học Bân ừm một cái, đứng lên.
Từ Yến cũng không nói cái gì, bắt đầu cởi nút buộc.
Cô ấy mặc áo sơmi quần tây, càng có vẻ thành thục động nhân. Nút buộc cởi ra, Đổng Học Bân phát hiện đồ lót bên trong của cô ấy cũng thay đổi, lúc này là màu xanh nhạt, mặt trên có một chút hoa văn, nhưng không có tơ tầm. Chị Từ là một người rất bảo thủ, thân trang phục này cũng vô cùng thích hợp với cô ấy. Đổng Học Bân không nhịn được, nuốt nuốt nước bọt đi tới, đỏ mặt tía tai giúp cô ấy cởi quần áo, đưa tay xuống dây lưng.
Từ Yến nhìn hắn, cười nói: Cậu cởi của cậu đi, chị tự mình còn không cởi quần áo được sao?
Đổng Học Bân cũng không nghe, vừa giúp cô ấy cởi, vừa ăn bớt vài miếng trên mông thịt của cô ấy.
Thật mềm mại!
Thịt thịt thịt!
Từ Yến rất nhanh trần như nhộng đứng ở trong phòng khách, mang giày cao gót đứng nhìn hắn, Còn cậu?
Đổng Học Bân nhìn chằm chằm nhìn một hồi, bất quá đến phiên hắn cởi quần áo, hắn da mặt mỏng, xoay tay tắt đèn, lúc này mới đem quần áo cởi ra, bởi vì trên tay trên người đều có thương thế, hắn cởi cũng tương đối chậm.
Từ Yến ngồi xuống ghế sô pha uống trà chờ.
Đổng Học Bân bên này xong chuyện, mới vội vàng đặt mông ngồi xuống sô pha, đưa tay mò đến cô ấy, hôn lên cổ chị Từ.
Từ Yến buông tách trà, bàn tay vuốt phía sau lưng Đổng Học Bân, nhẹ nhàng thở ra.
Đổng Học Bân một đường hôn tới lỗ tai, đột nhiên hỏi một câu, Ngày hôm nay còn có phúc lợi không?
Ha ha, muốn cái phúc lợi gì?
Thì cái kia, cái kia. . . Miệng ngài.
Môi dưới của chị Từ rất dầy, đầu lưỡi cũng vậy, cái tư vị kia đúng là đừng nói nữa.
Từ Yến nở nụ cười dưới, Tên nhóc cậu thật không khách khí, được rồi, chị ngày hôm nay cũng mặc kệ, coi như thưởng thêm cho cậu. Dứt lời, Từ Yến thấy Đổng Học Bân ngồi xuống sô pha, liền đứng dậy, quỳ gối lên mặt đất ở trước mặt Đổng Học Bân, cúi đầu.
... Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
/2031
|