Ả yêu nữ kia hét một tiếng rất to, miệng ả to như cái thúng.
Luồng khí vừa nóng vừa hôi từ miệng ả phả vào Vy Vy, dường như ả đã tức giận thật rồi.
Ả ta nhanh thoăn thoắt định tiến tới đánh úp Vy Vy bất ngờ từ phía sau nhưng không ngờ ý định của ả lại bị Tiểu Bạch nhìn thấu.
Anh vội vàng biến mất rồi lại xuất hiện ngay đằng sau Vy Vy, đỡ một nhát cào giúp cô. Y phục trắng của Đông Trạch Viên chẳng mấy chốc đã nhuộm thành màu đỏ.
Khi Vy Vy hoảng hồn thì chỉ có thể đỡ lấy thân xác nặng nề của Tiểu Bạch, cô không ngờ anh lại liều mình bảo vệ cô đến như vậy.
Nếu cô bị ả giết thì chỉ cần đợi chục năm nữa là lại có thể trở lại đây nhưng còn anh thì … thực sự sẽ chết.
Anh nhanh tay bung khói mù vào ả nhân lúc ả ta không nhìn rõ Tiểu Bạch vội kéo Vy Vy chạy đi.
Khi biết mình bị lừa ả ta thấy họ chạy cũng vội đuôi theo nhưng may mắn thay nhóm người của Trạch An Viên cuối cùng cũng đến.
Thanh Long - đông,Bạch Hổ - tây,Chu Tước – nam, Huyền Vũ – bắc đã tập hợp đủ. Họ tập hợp thành một vòng tròn bao vây lấy ả yêu nữ không da.
Bên kia Vy Vy và Tiểu Bạch vẫn bạc mạng chạy trốn.
Đang chạy Tiểu Bạch bỗng năn đùng ra đất, thần trí không ổn định.
Vy Vy không biết nên làm thế nào, cô vội mở sách mà ông nội đã chuẩn bị tìm xem có phương pháp nào có thể cứu được Tiểu Bạch hay không.
Dù gì đi nữa nếu Tiểu Bạch không đỡ nhát này thì chắc chắn nó đã nằm trên người của cô, cô không thể thấy chết không cứu.
May mắn thay cô thấy một cách rất hữu ích nhưng căn bản cô chưa thi triển sử dụng bao giờ nên cô có chút trần chừ.
Nếu làm đúng làm chuẩn thì không sao nhưng nếu làm sai thì biến trở lại lại còn là một ẩn số.
Đâm lao theo lao cô cố gắng thử một lần.
Dùng hai tay kẹp lấy lá bùa miệng lẩm bẩm đọc thần chú khi lá bùa nóng lên cô vội ném vào người Tiểu Bạch đang bất tỉnh.
Đột nhiên từ một nam thanh niên dáng người cao lớn thân hình vạm vỡ bỗng hóa thành một thằng nhóc nhỏ xíu mặc trên mình bộ y phục người lớn rộng thùng thình.
“Chết thiệt rồi… mình đọc phép sai đoạn nào ý nhỉ?”
Nghe thấy tiếng động rất lớn phía cô và Tiểu Bạch từng chạy qua, sợ rằng ả yêu nữ kia đã đuổi đến nơi nên cô chỉ còn cách cõng anh lên để chạy trốn.
Trong cái rủi cũng có cái may, vác trên mình là một cậu nhóc còn hơn là một nam thanh niên cường tráng.
Vy Vy chạy rất nhanh cô vội trốn vào một ngôi miếu.
Nơi này thờ phụng các vị tiên nhân nên các yêu quái cũng không dám tiến lại gần, chọn nơi này để ấn náu thật sự là một nơi tuyệt vời.
Lúc đó nhóm người Trạch An Viên nghe thấy tiếng động cũng chạy tới nhưng thứ họ tìm được chỉ là vết máu của Tiểu Bạch để lại.
Đường Nguyệt thì trở nên lo lắng khi nhận được sự khẳng định của một vị sư huynh là máu này thực sự là máu tiên nhân, có lẽ Tiểu Bạch đang gặp nguy hiểm.
“Không biết Tiểu Bạch và Triệu tiểu thư có làm sao không!” Trong lòng Tuấn Lãng cũng bồn trồn không yên.
Lại còn phải nghe những lời không hay từ Đường Nguyệt, dù anh là Đại sư huynh nhưng Đường Nguyệt lại là con gái của Đường chủ Trạch An Viên nên anh cũng chẳng thể nói gì cô.
Tất cả quay về áp giải ả yêu nữ kia về Trạch An Viên còn mấy người của Đông Trạch Viên ở lại tìm kiếm Tiểu Bạch.
Người nhà ai thì nhà đó tìm đây là quy định của Trạch An Viên từ trước tới nay.
Những người như Tuấn Lãng và Đường Nguyệt không phải người của Đông Trạch Viên nên chỉ có thể đi về.
Sư tỷ Đông Trạch Viên đứng ra phân chia đệ tử đi tìm đệ tử thứ 5 của Đông Trạch Viên và là đệ tử thứ 100 của Trạch An Viên – Tiểu Bạch.
“Rõ!!!” Tất cả vội vàng đi tìm, sống phải thấy người chết phải thấy xác.
Người sư tỷ đó có một gương mặt rất quen thuộc – Tiểu Đào, người bạn thân mệnh yểu của Vy Vy.
Vy Vy vẫn nghĩ rằng bên ngoài chỉ toàn yêu ma nên cô không dám mở cửa mà chỉ dám im thin thít ôm lấy Tiểu Bạch đang mê sảng mà an ủi.
“Thật sự tôi không cố ý khi biến anh thành bộ dạng này đâu…Rõ ràng tôi đọc phép ngưng tụ vết thương ai ngờ lại thành thế này…”
Tiểu Bạch lúc này miệng luông lẩm bẩm thứ gì đó, dù Vy Vy có áp sát tai kề vào nghe nhưng cũng không nghe rõ anh nói gì thế nên đành mặc kệ anh thích nói gì thì nói.
Cơ thể anh đột nhiên bóng bừng bừng, vết thương do bị cào xước kia bỗng chảy máu kèm rỉ nước.
Quá sợ hãi nên Vy Vy đành phải đi kiếm bác sĩ – lang trung chứ nếu không dù là thần tiên cũng khó cứu.
Biết bản thân không có tiền nên cô vội vàng mò mẫm đống quần áo của Tiểu Bạch xem anh có gì đáng giá không để cầm cố lấy tiền.
May mắn thay cô tìm được một chiếc châm cài hoa bạc, trên đó còn khắc một cái tên “ Hạ”.
Dù sao bây giờ nó cũng chỉ là mộ thứ có thể cầm cố được, sau này có dịp chắc chắn Vy Vy sẽ kiếm tiền chuộc lại. Còn bây giờ mạng người quan trọng hơn.
Vy Vy chạy ra ngoài gõ cửa một nhà bất kỳ hỏi xem nhà lang trung ở đâu nhưng thực sự giờ này có người gõ cửa lại còn là tiếng phụ nữ quả thật chẳng có ai dám mở cửa cho cô.
Phải rất lâu rất lâu sau thì mới có người mở cửa cho cô, người mở cửa là bé gái mà Vy Vy đã từng cứu khi ở trong miếu quỷ 2m Du Lạc trước đây.
Nhìn thấy người quen thật sự Vy Vy khá bất ngờ nhưng có lẽ nhân duyên hai người bắt nguồn từ đây nên sau này Vy Vy mới đáp lễ cứu cô bé thoát khỏi quỷ 2m.
Cô bé cũng rất nhiệt tình đưa Vy Vy đi tìm lang trung mà mình quen biết.
Luồng khí vừa nóng vừa hôi từ miệng ả phả vào Vy Vy, dường như ả đã tức giận thật rồi.
Ả ta nhanh thoăn thoắt định tiến tới đánh úp Vy Vy bất ngờ từ phía sau nhưng không ngờ ý định của ả lại bị Tiểu Bạch nhìn thấu.
Anh vội vàng biến mất rồi lại xuất hiện ngay đằng sau Vy Vy, đỡ một nhát cào giúp cô. Y phục trắng của Đông Trạch Viên chẳng mấy chốc đã nhuộm thành màu đỏ.
Khi Vy Vy hoảng hồn thì chỉ có thể đỡ lấy thân xác nặng nề của Tiểu Bạch, cô không ngờ anh lại liều mình bảo vệ cô đến như vậy.
Nếu cô bị ả giết thì chỉ cần đợi chục năm nữa là lại có thể trở lại đây nhưng còn anh thì … thực sự sẽ chết.
Anh nhanh tay bung khói mù vào ả nhân lúc ả ta không nhìn rõ Tiểu Bạch vội kéo Vy Vy chạy đi.
Khi biết mình bị lừa ả ta thấy họ chạy cũng vội đuôi theo nhưng may mắn thay nhóm người của Trạch An Viên cuối cùng cũng đến.
Thanh Long - đông,Bạch Hổ - tây,Chu Tước – nam, Huyền Vũ – bắc đã tập hợp đủ. Họ tập hợp thành một vòng tròn bao vây lấy ả yêu nữ không da.
Bên kia Vy Vy và Tiểu Bạch vẫn bạc mạng chạy trốn.
Đang chạy Tiểu Bạch bỗng năn đùng ra đất, thần trí không ổn định.
Vy Vy không biết nên làm thế nào, cô vội mở sách mà ông nội đã chuẩn bị tìm xem có phương pháp nào có thể cứu được Tiểu Bạch hay không.
Dù gì đi nữa nếu Tiểu Bạch không đỡ nhát này thì chắc chắn nó đã nằm trên người của cô, cô không thể thấy chết không cứu.
May mắn thay cô thấy một cách rất hữu ích nhưng căn bản cô chưa thi triển sử dụng bao giờ nên cô có chút trần chừ.
Nếu làm đúng làm chuẩn thì không sao nhưng nếu làm sai thì biến trở lại lại còn là một ẩn số.
Đâm lao theo lao cô cố gắng thử một lần.
Dùng hai tay kẹp lấy lá bùa miệng lẩm bẩm đọc thần chú khi lá bùa nóng lên cô vội ném vào người Tiểu Bạch đang bất tỉnh.
Đột nhiên từ một nam thanh niên dáng người cao lớn thân hình vạm vỡ bỗng hóa thành một thằng nhóc nhỏ xíu mặc trên mình bộ y phục người lớn rộng thùng thình.
“Chết thiệt rồi… mình đọc phép sai đoạn nào ý nhỉ?”
Nghe thấy tiếng động rất lớn phía cô và Tiểu Bạch từng chạy qua, sợ rằng ả yêu nữ kia đã đuổi đến nơi nên cô chỉ còn cách cõng anh lên để chạy trốn.
Trong cái rủi cũng có cái may, vác trên mình là một cậu nhóc còn hơn là một nam thanh niên cường tráng.
Vy Vy chạy rất nhanh cô vội trốn vào một ngôi miếu.
Nơi này thờ phụng các vị tiên nhân nên các yêu quái cũng không dám tiến lại gần, chọn nơi này để ấn náu thật sự là một nơi tuyệt vời.
Lúc đó nhóm người Trạch An Viên nghe thấy tiếng động cũng chạy tới nhưng thứ họ tìm được chỉ là vết máu của Tiểu Bạch để lại.
Đường Nguyệt thì trở nên lo lắng khi nhận được sự khẳng định của một vị sư huynh là máu này thực sự là máu tiên nhân, có lẽ Tiểu Bạch đang gặp nguy hiểm.
“Không biết Tiểu Bạch và Triệu tiểu thư có làm sao không!” Trong lòng Tuấn Lãng cũng bồn trồn không yên.
Lại còn phải nghe những lời không hay từ Đường Nguyệt, dù anh là Đại sư huynh nhưng Đường Nguyệt lại là con gái của Đường chủ Trạch An Viên nên anh cũng chẳng thể nói gì cô.
Tất cả quay về áp giải ả yêu nữ kia về Trạch An Viên còn mấy người của Đông Trạch Viên ở lại tìm kiếm Tiểu Bạch.
Người nhà ai thì nhà đó tìm đây là quy định của Trạch An Viên từ trước tới nay.
Những người như Tuấn Lãng và Đường Nguyệt không phải người của Đông Trạch Viên nên chỉ có thể đi về.
Sư tỷ Đông Trạch Viên đứng ra phân chia đệ tử đi tìm đệ tử thứ 5 của Đông Trạch Viên và là đệ tử thứ 100 của Trạch An Viên – Tiểu Bạch.
“Rõ!!!” Tất cả vội vàng đi tìm, sống phải thấy người chết phải thấy xác.
Người sư tỷ đó có một gương mặt rất quen thuộc – Tiểu Đào, người bạn thân mệnh yểu của Vy Vy.
Vy Vy vẫn nghĩ rằng bên ngoài chỉ toàn yêu ma nên cô không dám mở cửa mà chỉ dám im thin thít ôm lấy Tiểu Bạch đang mê sảng mà an ủi.
“Thật sự tôi không cố ý khi biến anh thành bộ dạng này đâu…Rõ ràng tôi đọc phép ngưng tụ vết thương ai ngờ lại thành thế này…”
Tiểu Bạch lúc này miệng luông lẩm bẩm thứ gì đó, dù Vy Vy có áp sát tai kề vào nghe nhưng cũng không nghe rõ anh nói gì thế nên đành mặc kệ anh thích nói gì thì nói.
Cơ thể anh đột nhiên bóng bừng bừng, vết thương do bị cào xước kia bỗng chảy máu kèm rỉ nước.
Quá sợ hãi nên Vy Vy đành phải đi kiếm bác sĩ – lang trung chứ nếu không dù là thần tiên cũng khó cứu.
Biết bản thân không có tiền nên cô vội vàng mò mẫm đống quần áo của Tiểu Bạch xem anh có gì đáng giá không để cầm cố lấy tiền.
May mắn thay cô tìm được một chiếc châm cài hoa bạc, trên đó còn khắc một cái tên “ Hạ”.
Dù sao bây giờ nó cũng chỉ là mộ thứ có thể cầm cố được, sau này có dịp chắc chắn Vy Vy sẽ kiếm tiền chuộc lại. Còn bây giờ mạng người quan trọng hơn.
Vy Vy chạy ra ngoài gõ cửa một nhà bất kỳ hỏi xem nhà lang trung ở đâu nhưng thực sự giờ này có người gõ cửa lại còn là tiếng phụ nữ quả thật chẳng có ai dám mở cửa cho cô.
Phải rất lâu rất lâu sau thì mới có người mở cửa cho cô, người mở cửa là bé gái mà Vy Vy đã từng cứu khi ở trong miếu quỷ 2m Du Lạc trước đây.
Nhìn thấy người quen thật sự Vy Vy khá bất ngờ nhưng có lẽ nhân duyên hai người bắt nguồn từ đây nên sau này Vy Vy mới đáp lễ cứu cô bé thoát khỏi quỷ 2m.
Cô bé cũng rất nhiệt tình đưa Vy Vy đi tìm lang trung mà mình quen biết.
/126
|