Editor: QR2 – diendanlequydon
“Tiểu Bạch.” Thiếu nữ hơi dừng một chút, tiếp tục nói: “Nam nhân này quá mức dâm - tiện, để trừng phạt hắn hãy làm cho hắn trở thành thái giám.”
Nghe vậy, khuôn mặt đại hán Hồ Tra nhanh chóng trở nên tái nhợt, hắn vội vàng từ trên mặt đất bò lên, liên tục lui về phía sau.
“Các ngươi đừng tới đây, nếu không…”
“Nếu không thì như thế nào?” Thiếu nữ nheo đôi mắt lại, tà ác cười nói: “Chẳng lẽ ngươi muốn kêu cứu? Yên tâm đi, cho dù ngươi kêu rát cả yết hầu, cũng không có người nào tới cứu ngươi.”
Nhìn nụ cười tà tứ trên mặt Vân Lạc Phong, hơn nữa còn có Lâm Nhược Bạch đang xoa tay hầm hè đi tới, rốt cuộc đại hán Hồ Tra cũng cảm giác được sự hoảng sợ!
Thân là một người nam nhân, nếu là thật sự trở thành một cái thái giám, vậy hắn còn có thể diện gì để tiếp tục sống sót?
“Chúng ta dẫn ngươi đi gặp lão đại.”
Ngay lúc này, đột nhiên nam nhân thanh tú ở bên cạnh mở miệng nói.
“Đệ đệ!” Sắc mặt đại hán Hồ Tra chợt đại biến: “Nếu lão đại biết chúng ta dẫn một người xa lạ về gặp hắn, nhất định hắn sẽ nổi trận lôi đình…”
“Hiện tại chúng ta không đồng ý cũng không có cách nào khác.” Nam nhân thanh tú lắc đầu: “Mặc dù chúng ta không đồng ý, nàng cũng sẽ nghĩ ra biện pháp khác tới gặp lão đại, nếu như thế không bằng chúng ta dẫn nàng đi, nếu lão đại trách tội xuống, đệ sẽ gánh vác.”
Đại hán Hồ Tra không nói thêm cái gì nữa nhưng hắn nắm chặt nắm tay, biểu hiện ra trong lòng của hắn rất tức giận.
Cuối cùng, hắn dùng sức hít một hơi thật sâu, gương mặt sưng đỏ mang theo vài phần dữ tợn: “Lão đại chúng ta không phải là người ngươi có thể trêu chọc! Nếu ngươi muốn chết như vậy, ta sẽ thành toàn cho ngươi!”
Nói xong hắn trừng mắt nhìn Vân Lạc Phong, xoay người bước vào cổng thành Hoàng Tuyền…
Thành Hoàng Tuyền, các thế lực lớn đan xen tung hoành! Mà chỗ Vân Lạc Phong lần này sắp sửa đi đến là bang Bắc Đẩu, xếp thứ mười một ở thành Hoàng Tuyền.
Cho dù đứng thứ mười một, thực lực của bang Bắc Đẩu này cũng không thể khinh thường, nghe nói tất cả thành viên trong bang Bắc Đẩu đã sớm đột phá đến cảnh giới Thiên Linh Giả, vì vậy có thể tưởng tượng được mười thế lực phía trên cường đại như thế nào.
Lúc này, trong Thiên Võ Các cách bang Bắc Đẩu không xa, một lão giả đang ngồi ngay ngắn ở chính tọa, ưu nhã phẩm trà. Đúng lúc này, ngoài cửa có một gã gia đinh vội vàng đi đến, cung kính ôm quyền nói: “Gia chủ đại nhân, một người nam tử tự xưng là Thiên Ngọc muốn đến bái phỏng.”
“Thiên Ngọc?” Lão giả ngẩn ra một chút, mày nhíu chặt: “Hắn tới làm gì? Ta đã nói rồi, ta không muốn có bất cứ liên quan gì với người Thiên gia! Càng không gặp bất cứ người Thiên gia nào!”
Gã gia đinh thật cẩn thận liếc nhìn lão giả đang không kiên nhẫn, nói: “Gia chủ, Thiên Ngọc công tử còn nhờ tiểu nhân nói dùm hắn một câu, hắn nói… Thiên gia bị người khác diệt môn!”
Choang!
Bàn tay lão giả run lên, chén trà từ trong tay rơi xuống mặt đất, vỡ tan tành.
Rồi sau đó, hắn vội vàng đứng lên, gắt gao nắm tay thành quyrn, cái trán nổi đầy gân xanh: “Ngươi nói cái gì? Thiên gia bị người khác diệt môn? Mau! Mau để Thiên Ngọc đi vào! Ta phải biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”
Mấy chục năm trước, nữ nhi của hắn không nghe lời hắn khuyên bảo, khăng khăng gả cho người Thiên gia nên hắn đoạn tuyệt quan hệ với nữ nhi, ngay cả tôn nhi Thiên Ngọc này cũng không được hắn thích.
Thậm chí, nhiều năm qua cũng không hỏi thăm những chuyện có liên quan đến bọn họ!
Nhưng không nghĩ tới, kết quả Thiên gia lại bị người khác diệt môn!
Thân mình lão giả mềm nhũn, ngã xuống ghế, trong lòng hắn vô cùng đau đớn, tay nắm chặt lấy góc áo
“Tiểu Bạch.” Thiếu nữ hơi dừng một chút, tiếp tục nói: “Nam nhân này quá mức dâm - tiện, để trừng phạt hắn hãy làm cho hắn trở thành thái giám.”
Nghe vậy, khuôn mặt đại hán Hồ Tra nhanh chóng trở nên tái nhợt, hắn vội vàng từ trên mặt đất bò lên, liên tục lui về phía sau.
“Các ngươi đừng tới đây, nếu không…”
“Nếu không thì như thế nào?” Thiếu nữ nheo đôi mắt lại, tà ác cười nói: “Chẳng lẽ ngươi muốn kêu cứu? Yên tâm đi, cho dù ngươi kêu rát cả yết hầu, cũng không có người nào tới cứu ngươi.”
Nhìn nụ cười tà tứ trên mặt Vân Lạc Phong, hơn nữa còn có Lâm Nhược Bạch đang xoa tay hầm hè đi tới, rốt cuộc đại hán Hồ Tra cũng cảm giác được sự hoảng sợ!
Thân là một người nam nhân, nếu là thật sự trở thành một cái thái giám, vậy hắn còn có thể diện gì để tiếp tục sống sót?
“Chúng ta dẫn ngươi đi gặp lão đại.”
Ngay lúc này, đột nhiên nam nhân thanh tú ở bên cạnh mở miệng nói.
“Đệ đệ!” Sắc mặt đại hán Hồ Tra chợt đại biến: “Nếu lão đại biết chúng ta dẫn một người xa lạ về gặp hắn, nhất định hắn sẽ nổi trận lôi đình…”
“Hiện tại chúng ta không đồng ý cũng không có cách nào khác.” Nam nhân thanh tú lắc đầu: “Mặc dù chúng ta không đồng ý, nàng cũng sẽ nghĩ ra biện pháp khác tới gặp lão đại, nếu như thế không bằng chúng ta dẫn nàng đi, nếu lão đại trách tội xuống, đệ sẽ gánh vác.”
Đại hán Hồ Tra không nói thêm cái gì nữa nhưng hắn nắm chặt nắm tay, biểu hiện ra trong lòng của hắn rất tức giận.
Cuối cùng, hắn dùng sức hít một hơi thật sâu, gương mặt sưng đỏ mang theo vài phần dữ tợn: “Lão đại chúng ta không phải là người ngươi có thể trêu chọc! Nếu ngươi muốn chết như vậy, ta sẽ thành toàn cho ngươi!”
Nói xong hắn trừng mắt nhìn Vân Lạc Phong, xoay người bước vào cổng thành Hoàng Tuyền…
Thành Hoàng Tuyền, các thế lực lớn đan xen tung hoành! Mà chỗ Vân Lạc Phong lần này sắp sửa đi đến là bang Bắc Đẩu, xếp thứ mười một ở thành Hoàng Tuyền.
Cho dù đứng thứ mười một, thực lực của bang Bắc Đẩu này cũng không thể khinh thường, nghe nói tất cả thành viên trong bang Bắc Đẩu đã sớm đột phá đến cảnh giới Thiên Linh Giả, vì vậy có thể tưởng tượng được mười thế lực phía trên cường đại như thế nào.
Lúc này, trong Thiên Võ Các cách bang Bắc Đẩu không xa, một lão giả đang ngồi ngay ngắn ở chính tọa, ưu nhã phẩm trà. Đúng lúc này, ngoài cửa có một gã gia đinh vội vàng đi đến, cung kính ôm quyền nói: “Gia chủ đại nhân, một người nam tử tự xưng là Thiên Ngọc muốn đến bái phỏng.”
“Thiên Ngọc?” Lão giả ngẩn ra một chút, mày nhíu chặt: “Hắn tới làm gì? Ta đã nói rồi, ta không muốn có bất cứ liên quan gì với người Thiên gia! Càng không gặp bất cứ người Thiên gia nào!”
Gã gia đinh thật cẩn thận liếc nhìn lão giả đang không kiên nhẫn, nói: “Gia chủ, Thiên Ngọc công tử còn nhờ tiểu nhân nói dùm hắn một câu, hắn nói… Thiên gia bị người khác diệt môn!”
Choang!
Bàn tay lão giả run lên, chén trà từ trong tay rơi xuống mặt đất, vỡ tan tành.
Rồi sau đó, hắn vội vàng đứng lên, gắt gao nắm tay thành quyrn, cái trán nổi đầy gân xanh: “Ngươi nói cái gì? Thiên gia bị người khác diệt môn? Mau! Mau để Thiên Ngọc đi vào! Ta phải biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”
Mấy chục năm trước, nữ nhi của hắn không nghe lời hắn khuyên bảo, khăng khăng gả cho người Thiên gia nên hắn đoạn tuyệt quan hệ với nữ nhi, ngay cả tôn nhi Thiên Ngọc này cũng không được hắn thích.
Thậm chí, nhiều năm qua cũng không hỏi thăm những chuyện có liên quan đến bọn họ!
Nhưng không nghĩ tới, kết quả Thiên gia lại bị người khác diệt môn!
Thân mình lão giả mềm nhũn, ngã xuống ghế, trong lòng hắn vô cùng đau đớn, tay nắm chặt lấy góc áo
/2169
|