Vương Hướng Đông cho rằng đường đường là một trưởng ban thư ký ủy ban nhân dân thành phố đến trước để mời Quan Doãn ăn cơm. Bề ngoài vốn là để thể hiện hảo ý. Nhưng ngược lại ông luôn nhắc đi nhắc lại đến việc bài vè kẻ bạc tình. Hơn nữa lại rất lớn tiếng. Không phải lỡ lời mà đã có tính toán từ trước.
Mời Quan Doãn ăn cơm để thể hiện ý tốt mà lại luôn đề cập đến việc của bài vè kẻ bạc tình như vậy đã là không đúng. Do vậy Quan Doãn có thể kết luận ngay Vương Hướng Đông đối với mình giống như vừa đấm vừa xoa. Việc này giống như tát Thôi Nghĩa Thiên và Trịnh Hằng Nam ngay trước mặt quần chúng. Sẽ mang lại kết quả bất lợi cho hắn.
Bề ngoài thì Thôi Nghĩa Thiên và Trịnh Hằng Nam cùng với Vương Hướng Đông không có quan hệ gì. Nhưng kỳ thực không phải vậy. Thôi Nghĩa Thiên và Trinh Hằng Nam đều là những người tâm phúc bên Vương Khải Hoa. Mà Vương Khải Hoa lại là cháu trai của Vương Hướng Đông. Cứ như vậy động đến Quan Doãn cũng chính là động đến thể diện của Tưởng Tuyết Tùng. Hay đánh Thôi Nghĩa Thiên và Trịnh Hằng Nam cũng chính là đánh vào Vương Khải Hoa. Điểm mấu chốt ở đây chính là ở Vương Hướng Đông.
Làm nhân vật đại biểu cho nhà họ Vương, nếu như Vương Hướng Đông không dám đường đường chính chính đáp trả thì không phải là Vương Hướng Đông rồi.
Nhưng chẳng qua là vì bài vè kẻ bạc tình xuất hiện không đúng lúc, làm cho Vương Hướng Đông nắm bắt được cơ hội và muốn mượn cơ hội này để âm thầm đối phó với Quan Doãn. Cũng nói rõ thêm một điểm nữa, mặc dù Vương Hướng Đông bề ngoài có vẻ thiện ý nhưng thực ra trong lòng rất căm phẫn không phục.
Nếu như không lấy được tài liệu của học viện Tiến Thủ từ trước thì đúng là Quan Doãn không làm gì được Vương Hướng Đông. Hoặc có thể nói, ít nhất trước mắt cũng không chế ngự được kế hoạch của Vương Hướng Đông. Nhưng hiện tại Quan Doãn cũng đã có dự tính sẵn. Biết mọi việc vẫn trong lòng bàn tay. Hắn cười:
- Tốt. Một khi những lời vàng ngọc của bí thư Vương đã nói thì tôi cung kính cũng không bằng tuân lệnh
Quách Vĩ Toàn cũng nói theo:
- Tôi cũng đi góp mặt cho thêm náo nhiệt.
Vương Hướng Đông cười haha sảng khoái. Vừa lấy tay gãi đầu vừa nói:
- Bạc Hạnh Quan Lang thật phong lưu, hạ nữ tẩu hậu đăng kim môn. Bất kiến chi đầu xuân tình lạc. Chích hữu khổng huyện khốc ôn lâm” thơ này do ai viết? Vừa rồi tôi từ trong Ủy ban nhân dân đi ra đều nghe thấy có người nói Quan Lang là thư ký Quan. Tôi rất muốn hỏi thư ký Quan là có phải ngài đã đắc tội gì với nhân dân rồi phải không?
Được lắm Vương Hướng Đông, súng trên tên dưới nhất thời tấn công. Lại còn dùng thủ đoạn lôi kéo chèn ép. Quách Vĩ Toàn đứng ngay bên sắc mặt có phần thay đổi. Trong lòng nghĩ Vương Hướng Đông ở thành ủy đúng là có tiếng khó chơi. Y đã nhắm ai thì khó lòng mà có thể thoát được. Xem với sự việc lần này y không dễ dàng buông tha cho Quan Doãn.
Vừa ngay lúc việc của kẻ bạc tình đã tạo cho Vương Hướng Đông một cơ hội. Y là một mực muốn làm mất thể diện của Quan Doãn. Làm cho thể diện của Quan Doãn trước mặt y cũng phải giảm đi ba phần. Nếu như Quan Doãn bị khí thế của Vương Hướng Đông chèn ép. Thì buổi tối gặp mặt đã không phải họ Vương có ý tốt với Quan Doãn mà là Quan Doãn ngoan ngoãn chịu thua họ Vương phải rồi.
Quan Doãn có thể đối đầu được với Vương Hướng Đông? Quách Vĩ Toàn âm thầm thay Quan Doãn vã mồ hôi.
Quan Doãn bị hỏi khó rồi. Thần mặt ngẩn ra cả phút mới nói được:
- Người họ Quan trong thiên hạ nhiều. Kẻ bạc tình cũng có thể chính là tôi. Hoặc cũng có thể là đàn ông họ Quan trong thiên hạ. Haha...
Quách Vĩ Toàn âm thầm lắc đầu, câu trả lời của Quan Doãn không đủ thần thái cũng không đủ bạo dạn. E rằng đã bị Vương Hướng Đông đánh đòn phủ đầu rồi. Cũng phải. Bao nhiêu năm rồi. Vương Hướng Đông ở Thành ủy mọi việc đều thuận lợi. Là một người khôn ngoan. Trên chốn quan trường nào giờ người chân đạp hai thuyền , vậy mà còn hai bên đều tốt, có thể thấy y là người mạnh vì gạo, bạo vì tiền. Đúng là con người khác thường.
Quan Doãn cũng là người trẻ tuổi. Trên trốn quan trường còn chưa đủ kinh nghiệm. Trước mặt Vương Hướng Đông không chiếm được lợi thế cũng là chuyện thường tình. Quách Vĩ Toàn không biết phải làm gì để giúp Quan Doãn. Chỉ biết nuối tiếc thay cho Quan Doãn mà thôi.
Nhưng thật không ngờ Quan Doãn vừa dứt lời xong lại nói tiếp
- Nhưng có điều, bài vè kẻ bạc tình này hình như trước kia tôi cũng đã nghe qua rồi...
- Sao?
Vương Hướng Đông bị chủ đề của Quan Doãn vừa chuyển. Y nghe có chút không hiểu bèn hỏi:
- Nói thế là sao? Lẽ nào bài thơ này đã có từ trước?
- Đúng vậy, bài thơ này từ trước đã có. Nhưng có điều vốn dĩ bài thơ này không phải như bây giờ. Mà là đã có người cải biên đi rồi. Cố ý loạn tạt nước bẩn. Tôi vẫn còn nhớ nguyên văn bài thơ trước kia là....
Quan Doãn hơi trầm ngâm nói:
- Hùng tâm vương lang phàn phụ tâm, nhật tư dạ tưởng dược long môn. Bất kiến cùng khổ bách tính lệ, chích văn tập tư thanh thanh cần
Bài thơ mà Quan Doãn vừa đọc muốn chỉ ý gì Quách Vĩ Toàn cũng không hiểu. Ngược lại y bèn chú ý đền Vương Hướng Đông đột nhiên sắc mặt biến sắc, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh.
Quan Doãn cũng chú ý tới Vương Hướng Đông khác thường. Nhưng lại giả bộ không quan tâm. Cười haha:
- Tôi còn nghe nói bài này vẫn còn có một bản dịch khác nữa. Bí thư Vương có muốn nghe không?
Vẻ kiêu căng trên mặt Vương Hướng Đông đã giảm đi ba phần, ôn hòa cười nói:
- Tôi cũng thử nghe xem sao, tại sao lại không muốn nghe chứ? Nghe nhiểu hiểu nhiều. Tin quá thì mu muội. Bài thơ cậu vừa đọc hình như có ý gì đó. Nhưng tôi cũng không hiểu là nghĩa gì
- Tôi cũng không rõ lắm. Đại khái suy nghĩ một chút thì thấy nó có liên quan với sự việc góp vốn lần này. Tin tưởng sự việc rất nhanh sẽ được phanh phui
Quan Doãn khẽ mỉm cười nói:
- Bản dịch khác thì càng có ý nghĩa, là ‘phong lưu bạch lang hỉ tân tâm, nhất tra tân nhân hoán cựu nhân. Bất kiến tiểu dịch dung nhan cải, chích thính nhật phượng dạ dạ ngâm’
Nếu như nói bài thứ nhất của ‘Hùng Tâm Vương Lang’ đã làm cho Vương Hướng Đông cảm thấy trong lòng như có sấm ù ù không yên. Nếu không phải y đã trải luyện qua nhiều năm quan trường thì đã không được như bản lĩnh bất động của cây tùng.
Sớm ở trước mặt Quan Doãn đã bị thất thố. Bài thơ thứ hai của ‘phong lưu Bạch Lang’ tựa hồ như làm cho y kinh hãi gọi không lên lời. Thật vậy. Bao nhiêu năm nay. Mọi việc đều thuận lợi làm cho y tự nhận thấy được cho dù sóng to gió lớn thế nào cũng nhất định phải đứng vững. Mặc cho gió táp mưa sa cũng không làm y nao núng. Vậy mà thật không ngờ qua bao nhiêu năm như vậy mà sự việc lần này rốt cục làm cho y phải cảm thấy ớn lạnh khắp người.
Thật vậy. Cả người đang lạnh run.
‘Hùng Tâm Vương Lang’ ám chỉ là ai? Là người ngoài hay là người không biết sự tình thì trong lòng y cũng đã có có câu trả lời. Đó chính là Vương Hướng Đông y. Hơn nữa bài thơ thứ nhất của ‘Hùng Tâm Vương Lang’ tựa hồ như thấu hiểu hết con người của y - Hùng tâm vương lang phàn phụ tâm, nhật tư dạ tưởng dược long môn. Bất kiến cùng khổ bách tính lệ, chích văn tập tư thanh thanh cần - Bắt đầu từ khi y khởi bước cho đến bây giờ giữa y và họ Trịnh vấn đề lớn nhất vẫn là lợi ích. Toàn bộ được nhắc đến trong bài thơ. Tại sao không làm cho tâm can y phải run sợ?
Quan Doãn làm sao có thể biết được mối hợp tác giữa hắn và Trịnh Thiên Tắc? Mối hợp tác giữa y và Trịnh Thiên Tắc là mối quan hệ bí mật, cũng không thể nói là một tay che trời, cũng xác định toàn bộ tất cả người tại Hoàng Lương cũng chả có mấy người biết được. Cho đến Quan Doãn mới đến Hoàng Lương không lâu, kinh nghiệm vẫn non trẻ. Nên cũng không thể nắm rõ được tình hình gì trong mối liên hệ đó. Nhưng vì do cố tình Quan Doãn không những biết mà còn ba bước thành thơ chỉ mặt đặt tên. Vương Hướng Đông đã kinh lại thêm kinh hãi. Lần đầu tiên có cái nhìn thực sự nghiêm túc với Quan Doãn. Trong mắt y cảm thấy Quan Doãn là một người bề ngoài non trẻ. Nhưng bình tĩnh sâu sa bên trong. Phải dấu kỹ mọi chuyện. Không lường được nguy hiểm.
Không sai. Vương Hướng Đông không xem Tưởng Tuyết Tùng nên là sự nguy hiểm trong từng hơi thở. Cũng không xem Hồ Diên Ngạo Bác là sự uy hiếp đầy nguy hiểm. Ngược lại với một người thanh niên 24 tuổi mới ra nhập chốn quan trường hơn một năm thì lại cảm nhận được hàn ý trước nay chưa có.
Vương Hướng Đông nói không thành lời. Sắc mặt biến đổi không chừng. Đứng trước mặt Quan Doãn trong đầu không nghĩ được gì. Đợi cho đến khi ánh mắt của y dừng lại ở hai bồn cảnh giang sơn mỹ nhân phía trong thì đầu óc mới bắt đầu hoạt động trở lại. Trong lòng cũng đã nghĩ thông suốt một việc. Hô Diên Ngạo Bác mượn hai sự việc ho tửu tường cùng kẻ bạc tình để giáng đòn hướng về Tưởng Tuyết Tùng. Tưởng Tuyết Tùng là có chiêu sau gì thì chưa rõ, tạm thời không có động tĩnh gì. Quan Doãn xuất kích đòn trả đũa đã đủ sắc bén rồi.
Mà y đứng mũi chịu sào vừa đúng lúc chạm phải họng súng. Cũng lại vừa lúc bị Quan Doãn nhắm đúng mục tiêu. Vương Hướng Đông chỉ cảm thấy cảm giác ngột ngạt khó thở. Việc y và Trinh Thiên Tắc hợp tác không thể để lộ ra ngoài. Một khi bị để lộ ra thì thanh danh có thể bị vùi lấp. Không thể đứng lên được. Nhưng vấn đề của y là giữa y và Trịnh Thiên Tắc hợp tác vô cùng kín đáo. Cho dù là Tưởng Tuyết Tùng hay Hô Diên Ngạo Bác cũng không thể nào nắm rõ được. Vậy thì tại làm sao Quan Doãn lại biết được?
Đột nhiên Vương Hướng Đông trong đầu lóe lên một ý nghĩ. Tối hôm qua, lúc nửa đêm tại học viện Tiến Thủ có tiếng pháo. Chẳng lẽ đúng là do Quan Doãn? Khi đã nghĩ thông suốt thì ngay lập tức sau lưng mồ hôi chảy ròng. Phải rồi. Nhất định là thế rồi. Nhất định là Hạ Lai đã nắm được chứng cớ quan trọng của học viện tiến thủ. Bây giờ chứng cớ đã nằm trong tay Quan Doãn. Có được bằng chứng như thép của học viện Tiến Thủ. Sự việc y và Trịnh Thiên Tắc hợp tắc rất có khả năng hoàn toàn bị Quan Doãn nắm trong lòng bàn tay.
Nói như vậy, Quan Doãn đã mở ra đường sống cho chính mình? Vương Hướng Đông lúc này đã không còn khí thế nữa. Trong lòng không ngừng nghĩ đến mười mấy ý niệm trong đầu. Lại nghĩ tới từ sau khi Quan Doãn sau Hùng Tâm Vương Lang đã lập tức đưa ra bài thơ thứ 3 về Phong Lưu Bạch Lang. Y là người thế nào? Sao có thể không hiểu Quan Doãn ám chỉ điều gì? Nếu như y không cùng Quan Doãn đấu đầu gay gắt, Quan Doãn cũng không đề cập đến vấn đề này nữa, mà điểm dừng chân chính là tại Phong Lưu Bạch Lang.
Phong Lưu Bạch Lang là ai? Vương Hướng Đông lại cũng không rõ điều này. Chính là Bạch Sa!
Nếu như Hô Diên Ngạo Bác lợi dụng tác phong của vấn đề sinh hoạt nam nữ đối với Tưởng Tuyết Tùng để vừa chia rẽ vừa tấn công. Tất nhiên phải đi qua một cửa của Ủy ban kỷ luật. Nếu muốn lấy được Trần Vũ Tường và Quan Doãn thì tất phải qua bàn tay của Bạch Sa. Thơ của Phong Lưu Bạch Lang viết rất rõ vấn đề tác phong nam nữ, phong lưu nho nhã của Phong Lưu Bạch Lang. Bạch Sa có ba người vợ, sáu người con là sự thật. Số người ở thành ủy biết chuyện này rất ít. Nhưng chuyện Bạch Sa đã từng có một người tình tên Cư Tiểu Dịch hơn nữa vợ ba của ông tên là Lưu Nhật Phượng thì chuyện này đã rõ như ban ngày. Tính khắp cả thành ủy này cũng chưa đến ba người như vậy.
Nhưng bây giờ không phải thế. Bây giờ Quan Doãn cũng đã biết rồi. Ngôn từ trong thơ rõ ràng cũng đã điểm ra đại danh Cư Tiểu Dịch và Lưu Nhật Phượng. Sự tình còn có khuynh hướng khuếch đại nữa. Vương Hướng Đông âm thầm kinh hãi. Quan Doãn so với thư ký tiền nhiệm Tưởng Tuyết Tùng còn lợi hại hơn rất nhiều. Không phải hắn việc gì cũng đã có chủ kiến. Mà còn tại hoa hơn người. Bạch Hạnh Quan Lang hẳn đã có người rất tỉ mỉ tinh tế viết lên. Quan Doãn trái lại. Trong nháy mắt đã suy một ra ba. Liên tiếp xuất chiêu đáp trả. Rõ ràng thể hiện quyết tâm một bước cũng không nhường. Đối chọi gay gắt với dũng khí và thủ đoạn.
Người thanh niên này có một phần dũng cảm lại có khí thế luôn tiến về phía trước, hơn nữa đâu đâu cũng thấy một lối sống rất sáng suốt. Không thích cùng nhau, cũng không dễ đối phó, không dễ bị lừa gạt. Vương Hướng Đông lập tức thay đổi sách lược.
- Haha...
Vương Hướng Đông với thói quen gãi đầu. Cười haha một tiếng.
- Thì ra bài thơ này lại có nhiều dị bản đến vậy. Xem ra kiến thức của tôi nông cạn rồi. Không nói đến cái gì phá thơ nữa. Đợi tối thêm lúc nữa tôi đến đón cậu. Tôi đi trước đây.
Nói xong vẫy tay chào mọi người rồi quay người đi luôn.
Vừa đến cửa, cửa không cần kéo mà tự mở. Hai người từ bên ngoài tiến vào. Chính xác là Trương Thiên Hào và Lãnh Nhạc.
Vương Hướng Đông sửng sốt một hồi. Trưởng ban tổ chức cán bộ và Trưởng ban thư ký đồng thời xuất hiện cùng lúc tại văn phòng của Bí thư thành ủy. Y đã bao năm kinh nghiệm trong chốn quan trường. Lập tức hiểu ra hai người này đến gặp Tưởng Tuyết Tùng thương lượng chuyện gì. Không nghi ngờ gì nữa. Họ đến vì việc thay đổi nhân sự.
Nghe nói thành phố Hoàng Lương có ý điều chỉnh cán bộ trung tầng, chẳng lẽ đã đến lúc vén bức màn che? Vương Hướng Đông lại nghĩ một hồi. Lại kinh hãi, chả trách bí thư Tưởng nhậm chức ba năm đều không có sự thay đổi cán bộ gì cả. Hóa ra là vì để quyết chiến trận cuối cùng.
Sự đáp trả đồng loạt của Tưởng Tuyết Tùng sẽ được sự việc điều chỉnh nhân sự lần này mở màn
Mời Quan Doãn ăn cơm để thể hiện ý tốt mà lại luôn đề cập đến việc của bài vè kẻ bạc tình như vậy đã là không đúng. Do vậy Quan Doãn có thể kết luận ngay Vương Hướng Đông đối với mình giống như vừa đấm vừa xoa. Việc này giống như tát Thôi Nghĩa Thiên và Trịnh Hằng Nam ngay trước mặt quần chúng. Sẽ mang lại kết quả bất lợi cho hắn.
Bề ngoài thì Thôi Nghĩa Thiên và Trịnh Hằng Nam cùng với Vương Hướng Đông không có quan hệ gì. Nhưng kỳ thực không phải vậy. Thôi Nghĩa Thiên và Trinh Hằng Nam đều là những người tâm phúc bên Vương Khải Hoa. Mà Vương Khải Hoa lại là cháu trai của Vương Hướng Đông. Cứ như vậy động đến Quan Doãn cũng chính là động đến thể diện của Tưởng Tuyết Tùng. Hay đánh Thôi Nghĩa Thiên và Trịnh Hằng Nam cũng chính là đánh vào Vương Khải Hoa. Điểm mấu chốt ở đây chính là ở Vương Hướng Đông.
Làm nhân vật đại biểu cho nhà họ Vương, nếu như Vương Hướng Đông không dám đường đường chính chính đáp trả thì không phải là Vương Hướng Đông rồi.
Nhưng chẳng qua là vì bài vè kẻ bạc tình xuất hiện không đúng lúc, làm cho Vương Hướng Đông nắm bắt được cơ hội và muốn mượn cơ hội này để âm thầm đối phó với Quan Doãn. Cũng nói rõ thêm một điểm nữa, mặc dù Vương Hướng Đông bề ngoài có vẻ thiện ý nhưng thực ra trong lòng rất căm phẫn không phục.
Nếu như không lấy được tài liệu của học viện Tiến Thủ từ trước thì đúng là Quan Doãn không làm gì được Vương Hướng Đông. Hoặc có thể nói, ít nhất trước mắt cũng không chế ngự được kế hoạch của Vương Hướng Đông. Nhưng hiện tại Quan Doãn cũng đã có dự tính sẵn. Biết mọi việc vẫn trong lòng bàn tay. Hắn cười:
- Tốt. Một khi những lời vàng ngọc của bí thư Vương đã nói thì tôi cung kính cũng không bằng tuân lệnh
Quách Vĩ Toàn cũng nói theo:
- Tôi cũng đi góp mặt cho thêm náo nhiệt.
Vương Hướng Đông cười haha sảng khoái. Vừa lấy tay gãi đầu vừa nói:
- Bạc Hạnh Quan Lang thật phong lưu, hạ nữ tẩu hậu đăng kim môn. Bất kiến chi đầu xuân tình lạc. Chích hữu khổng huyện khốc ôn lâm” thơ này do ai viết? Vừa rồi tôi từ trong Ủy ban nhân dân đi ra đều nghe thấy có người nói Quan Lang là thư ký Quan. Tôi rất muốn hỏi thư ký Quan là có phải ngài đã đắc tội gì với nhân dân rồi phải không?
Được lắm Vương Hướng Đông, súng trên tên dưới nhất thời tấn công. Lại còn dùng thủ đoạn lôi kéo chèn ép. Quách Vĩ Toàn đứng ngay bên sắc mặt có phần thay đổi. Trong lòng nghĩ Vương Hướng Đông ở thành ủy đúng là có tiếng khó chơi. Y đã nhắm ai thì khó lòng mà có thể thoát được. Xem với sự việc lần này y không dễ dàng buông tha cho Quan Doãn.
Vừa ngay lúc việc của kẻ bạc tình đã tạo cho Vương Hướng Đông một cơ hội. Y là một mực muốn làm mất thể diện của Quan Doãn. Làm cho thể diện của Quan Doãn trước mặt y cũng phải giảm đi ba phần. Nếu như Quan Doãn bị khí thế của Vương Hướng Đông chèn ép. Thì buổi tối gặp mặt đã không phải họ Vương có ý tốt với Quan Doãn mà là Quan Doãn ngoan ngoãn chịu thua họ Vương phải rồi.
Quan Doãn có thể đối đầu được với Vương Hướng Đông? Quách Vĩ Toàn âm thầm thay Quan Doãn vã mồ hôi.
Quan Doãn bị hỏi khó rồi. Thần mặt ngẩn ra cả phút mới nói được:
- Người họ Quan trong thiên hạ nhiều. Kẻ bạc tình cũng có thể chính là tôi. Hoặc cũng có thể là đàn ông họ Quan trong thiên hạ. Haha...
Quách Vĩ Toàn âm thầm lắc đầu, câu trả lời của Quan Doãn không đủ thần thái cũng không đủ bạo dạn. E rằng đã bị Vương Hướng Đông đánh đòn phủ đầu rồi. Cũng phải. Bao nhiêu năm rồi. Vương Hướng Đông ở Thành ủy mọi việc đều thuận lợi. Là một người khôn ngoan. Trên chốn quan trường nào giờ người chân đạp hai thuyền , vậy mà còn hai bên đều tốt, có thể thấy y là người mạnh vì gạo, bạo vì tiền. Đúng là con người khác thường.
Quan Doãn cũng là người trẻ tuổi. Trên trốn quan trường còn chưa đủ kinh nghiệm. Trước mặt Vương Hướng Đông không chiếm được lợi thế cũng là chuyện thường tình. Quách Vĩ Toàn không biết phải làm gì để giúp Quan Doãn. Chỉ biết nuối tiếc thay cho Quan Doãn mà thôi.
Nhưng thật không ngờ Quan Doãn vừa dứt lời xong lại nói tiếp
- Nhưng có điều, bài vè kẻ bạc tình này hình như trước kia tôi cũng đã nghe qua rồi...
- Sao?
Vương Hướng Đông bị chủ đề của Quan Doãn vừa chuyển. Y nghe có chút không hiểu bèn hỏi:
- Nói thế là sao? Lẽ nào bài thơ này đã có từ trước?
- Đúng vậy, bài thơ này từ trước đã có. Nhưng có điều vốn dĩ bài thơ này không phải như bây giờ. Mà là đã có người cải biên đi rồi. Cố ý loạn tạt nước bẩn. Tôi vẫn còn nhớ nguyên văn bài thơ trước kia là....
Quan Doãn hơi trầm ngâm nói:
- Hùng tâm vương lang phàn phụ tâm, nhật tư dạ tưởng dược long môn. Bất kiến cùng khổ bách tính lệ, chích văn tập tư thanh thanh cần
Bài thơ mà Quan Doãn vừa đọc muốn chỉ ý gì Quách Vĩ Toàn cũng không hiểu. Ngược lại y bèn chú ý đền Vương Hướng Đông đột nhiên sắc mặt biến sắc, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh.
Quan Doãn cũng chú ý tới Vương Hướng Đông khác thường. Nhưng lại giả bộ không quan tâm. Cười haha:
- Tôi còn nghe nói bài này vẫn còn có một bản dịch khác nữa. Bí thư Vương có muốn nghe không?
Vẻ kiêu căng trên mặt Vương Hướng Đông đã giảm đi ba phần, ôn hòa cười nói:
- Tôi cũng thử nghe xem sao, tại sao lại không muốn nghe chứ? Nghe nhiểu hiểu nhiều. Tin quá thì mu muội. Bài thơ cậu vừa đọc hình như có ý gì đó. Nhưng tôi cũng không hiểu là nghĩa gì
- Tôi cũng không rõ lắm. Đại khái suy nghĩ một chút thì thấy nó có liên quan với sự việc góp vốn lần này. Tin tưởng sự việc rất nhanh sẽ được phanh phui
Quan Doãn khẽ mỉm cười nói:
- Bản dịch khác thì càng có ý nghĩa, là ‘phong lưu bạch lang hỉ tân tâm, nhất tra tân nhân hoán cựu nhân. Bất kiến tiểu dịch dung nhan cải, chích thính nhật phượng dạ dạ ngâm’
Nếu như nói bài thứ nhất của ‘Hùng Tâm Vương Lang’ đã làm cho Vương Hướng Đông cảm thấy trong lòng như có sấm ù ù không yên. Nếu không phải y đã trải luyện qua nhiều năm quan trường thì đã không được như bản lĩnh bất động của cây tùng.
Sớm ở trước mặt Quan Doãn đã bị thất thố. Bài thơ thứ hai của ‘phong lưu Bạch Lang’ tựa hồ như làm cho y kinh hãi gọi không lên lời. Thật vậy. Bao nhiêu năm nay. Mọi việc đều thuận lợi làm cho y tự nhận thấy được cho dù sóng to gió lớn thế nào cũng nhất định phải đứng vững. Mặc cho gió táp mưa sa cũng không làm y nao núng. Vậy mà thật không ngờ qua bao nhiêu năm như vậy mà sự việc lần này rốt cục làm cho y phải cảm thấy ớn lạnh khắp người.
Thật vậy. Cả người đang lạnh run.
‘Hùng Tâm Vương Lang’ ám chỉ là ai? Là người ngoài hay là người không biết sự tình thì trong lòng y cũng đã có có câu trả lời. Đó chính là Vương Hướng Đông y. Hơn nữa bài thơ thứ nhất của ‘Hùng Tâm Vương Lang’ tựa hồ như thấu hiểu hết con người của y - Hùng tâm vương lang phàn phụ tâm, nhật tư dạ tưởng dược long môn. Bất kiến cùng khổ bách tính lệ, chích văn tập tư thanh thanh cần - Bắt đầu từ khi y khởi bước cho đến bây giờ giữa y và họ Trịnh vấn đề lớn nhất vẫn là lợi ích. Toàn bộ được nhắc đến trong bài thơ. Tại sao không làm cho tâm can y phải run sợ?
Quan Doãn làm sao có thể biết được mối hợp tác giữa hắn và Trịnh Thiên Tắc? Mối hợp tác giữa y và Trịnh Thiên Tắc là mối quan hệ bí mật, cũng không thể nói là một tay che trời, cũng xác định toàn bộ tất cả người tại Hoàng Lương cũng chả có mấy người biết được. Cho đến Quan Doãn mới đến Hoàng Lương không lâu, kinh nghiệm vẫn non trẻ. Nên cũng không thể nắm rõ được tình hình gì trong mối liên hệ đó. Nhưng vì do cố tình Quan Doãn không những biết mà còn ba bước thành thơ chỉ mặt đặt tên. Vương Hướng Đông đã kinh lại thêm kinh hãi. Lần đầu tiên có cái nhìn thực sự nghiêm túc với Quan Doãn. Trong mắt y cảm thấy Quan Doãn là một người bề ngoài non trẻ. Nhưng bình tĩnh sâu sa bên trong. Phải dấu kỹ mọi chuyện. Không lường được nguy hiểm.
Không sai. Vương Hướng Đông không xem Tưởng Tuyết Tùng nên là sự nguy hiểm trong từng hơi thở. Cũng không xem Hồ Diên Ngạo Bác là sự uy hiếp đầy nguy hiểm. Ngược lại với một người thanh niên 24 tuổi mới ra nhập chốn quan trường hơn một năm thì lại cảm nhận được hàn ý trước nay chưa có.
Vương Hướng Đông nói không thành lời. Sắc mặt biến đổi không chừng. Đứng trước mặt Quan Doãn trong đầu không nghĩ được gì. Đợi cho đến khi ánh mắt của y dừng lại ở hai bồn cảnh giang sơn mỹ nhân phía trong thì đầu óc mới bắt đầu hoạt động trở lại. Trong lòng cũng đã nghĩ thông suốt một việc. Hô Diên Ngạo Bác mượn hai sự việc ho tửu tường cùng kẻ bạc tình để giáng đòn hướng về Tưởng Tuyết Tùng. Tưởng Tuyết Tùng là có chiêu sau gì thì chưa rõ, tạm thời không có động tĩnh gì. Quan Doãn xuất kích đòn trả đũa đã đủ sắc bén rồi.
Mà y đứng mũi chịu sào vừa đúng lúc chạm phải họng súng. Cũng lại vừa lúc bị Quan Doãn nhắm đúng mục tiêu. Vương Hướng Đông chỉ cảm thấy cảm giác ngột ngạt khó thở. Việc y và Trinh Thiên Tắc hợp tác không thể để lộ ra ngoài. Một khi bị để lộ ra thì thanh danh có thể bị vùi lấp. Không thể đứng lên được. Nhưng vấn đề của y là giữa y và Trịnh Thiên Tắc hợp tác vô cùng kín đáo. Cho dù là Tưởng Tuyết Tùng hay Hô Diên Ngạo Bác cũng không thể nào nắm rõ được. Vậy thì tại làm sao Quan Doãn lại biết được?
Đột nhiên Vương Hướng Đông trong đầu lóe lên một ý nghĩ. Tối hôm qua, lúc nửa đêm tại học viện Tiến Thủ có tiếng pháo. Chẳng lẽ đúng là do Quan Doãn? Khi đã nghĩ thông suốt thì ngay lập tức sau lưng mồ hôi chảy ròng. Phải rồi. Nhất định là thế rồi. Nhất định là Hạ Lai đã nắm được chứng cớ quan trọng của học viện tiến thủ. Bây giờ chứng cớ đã nằm trong tay Quan Doãn. Có được bằng chứng như thép của học viện Tiến Thủ. Sự việc y và Trịnh Thiên Tắc hợp tắc rất có khả năng hoàn toàn bị Quan Doãn nắm trong lòng bàn tay.
Nói như vậy, Quan Doãn đã mở ra đường sống cho chính mình? Vương Hướng Đông lúc này đã không còn khí thế nữa. Trong lòng không ngừng nghĩ đến mười mấy ý niệm trong đầu. Lại nghĩ tới từ sau khi Quan Doãn sau Hùng Tâm Vương Lang đã lập tức đưa ra bài thơ thứ 3 về Phong Lưu Bạch Lang. Y là người thế nào? Sao có thể không hiểu Quan Doãn ám chỉ điều gì? Nếu như y không cùng Quan Doãn đấu đầu gay gắt, Quan Doãn cũng không đề cập đến vấn đề này nữa, mà điểm dừng chân chính là tại Phong Lưu Bạch Lang.
Phong Lưu Bạch Lang là ai? Vương Hướng Đông lại cũng không rõ điều này. Chính là Bạch Sa!
Nếu như Hô Diên Ngạo Bác lợi dụng tác phong của vấn đề sinh hoạt nam nữ đối với Tưởng Tuyết Tùng để vừa chia rẽ vừa tấn công. Tất nhiên phải đi qua một cửa của Ủy ban kỷ luật. Nếu muốn lấy được Trần Vũ Tường và Quan Doãn thì tất phải qua bàn tay của Bạch Sa. Thơ của Phong Lưu Bạch Lang viết rất rõ vấn đề tác phong nam nữ, phong lưu nho nhã của Phong Lưu Bạch Lang. Bạch Sa có ba người vợ, sáu người con là sự thật. Số người ở thành ủy biết chuyện này rất ít. Nhưng chuyện Bạch Sa đã từng có một người tình tên Cư Tiểu Dịch hơn nữa vợ ba của ông tên là Lưu Nhật Phượng thì chuyện này đã rõ như ban ngày. Tính khắp cả thành ủy này cũng chưa đến ba người như vậy.
Nhưng bây giờ không phải thế. Bây giờ Quan Doãn cũng đã biết rồi. Ngôn từ trong thơ rõ ràng cũng đã điểm ra đại danh Cư Tiểu Dịch và Lưu Nhật Phượng. Sự tình còn có khuynh hướng khuếch đại nữa. Vương Hướng Đông âm thầm kinh hãi. Quan Doãn so với thư ký tiền nhiệm Tưởng Tuyết Tùng còn lợi hại hơn rất nhiều. Không phải hắn việc gì cũng đã có chủ kiến. Mà còn tại hoa hơn người. Bạch Hạnh Quan Lang hẳn đã có người rất tỉ mỉ tinh tế viết lên. Quan Doãn trái lại. Trong nháy mắt đã suy một ra ba. Liên tiếp xuất chiêu đáp trả. Rõ ràng thể hiện quyết tâm một bước cũng không nhường. Đối chọi gay gắt với dũng khí và thủ đoạn.
Người thanh niên này có một phần dũng cảm lại có khí thế luôn tiến về phía trước, hơn nữa đâu đâu cũng thấy một lối sống rất sáng suốt. Không thích cùng nhau, cũng không dễ đối phó, không dễ bị lừa gạt. Vương Hướng Đông lập tức thay đổi sách lược.
- Haha...
Vương Hướng Đông với thói quen gãi đầu. Cười haha một tiếng.
- Thì ra bài thơ này lại có nhiều dị bản đến vậy. Xem ra kiến thức của tôi nông cạn rồi. Không nói đến cái gì phá thơ nữa. Đợi tối thêm lúc nữa tôi đến đón cậu. Tôi đi trước đây.
Nói xong vẫy tay chào mọi người rồi quay người đi luôn.
Vừa đến cửa, cửa không cần kéo mà tự mở. Hai người từ bên ngoài tiến vào. Chính xác là Trương Thiên Hào và Lãnh Nhạc.
Vương Hướng Đông sửng sốt một hồi. Trưởng ban tổ chức cán bộ và Trưởng ban thư ký đồng thời xuất hiện cùng lúc tại văn phòng của Bí thư thành ủy. Y đã bao năm kinh nghiệm trong chốn quan trường. Lập tức hiểu ra hai người này đến gặp Tưởng Tuyết Tùng thương lượng chuyện gì. Không nghi ngờ gì nữa. Họ đến vì việc thay đổi nhân sự.
Nghe nói thành phố Hoàng Lương có ý điều chỉnh cán bộ trung tầng, chẳng lẽ đã đến lúc vén bức màn che? Vương Hướng Đông lại nghĩ một hồi. Lại kinh hãi, chả trách bí thư Tưởng nhậm chức ba năm đều không có sự thay đổi cán bộ gì cả. Hóa ra là vì để quyết chiến trận cuối cùng.
Sự đáp trả đồng loạt của Tưởng Tuyết Tùng sẽ được sự việc điều chỉnh nhân sự lần này mở màn
/556
|