Thời tiết nóng như thế này, có người bị cảm nắng là chuyện dễ hiểu. Trương Nhất Phàm không ngờ Lý Hồng lại yếu như vậy, ngã khụy đầu tiên. Lúc này, Trương Nhất Phàm cũng không có lựa chọn khác, liền chạy tới phòng Lý Hồng
- Cô thế nào rồi?
- không sao, chỉ là có chút mệt mỏi, váng đầu.
- Vậy cô chắc chắn bị cảm nắng rồi, không được, tôi phải gọi người đến tiêm cho cô ngay.
Trương Nhất Phàm nghe Lý Hồng nói như vậy, trở nên suốt ruột. Lý Hồng nhìn chằm chằm mặt Trương Nhất Phàm, trong lòng nổi lên cảm giác kỳ lạ.
- Anh vội như thế làm gì? Tôi uống thuốc vào là khỏi, không nên để thủ tướng và chủ tịch tỉnh Lý biết, họ sẽ cười tôi.
Trương Nhất Phàm đưa tay sờ trán cô ấy, Lý Hồng giật mình,
- anh làm gì vậy?
- Xem cô có sốt không?
- Anh đâu phải bác sĩ.
Lý Hồng rất hoài nghi. Trương Nhất Phàm động cơ không chính đáng, Trương Nhất Phàm nóng nảy ,
- Lúc nào rồi, tôi còn có bụng dạ nào chiếm đoạt cô nữa? Hơn nữa chúng ta đã từng hôn nhau, cô còn sợ tôi chạm vào người cô sao?
Nói rồi, anh ta liền ép Lý Hồng xuống, đưa tay ấn lên trán cô.
Lý Hồng sốt ruột, “anh buông tôi ra!”
Sau đó thấy Trương Nhất Phàm chỉ là bóp trán cho mình, cô bỗng cảm thấy cảm giác được người khác quan tâm rất tuyệt. Thế là cô nằm yên, để Trương Nhất Phàm bóp trán cho mình.
Trương Nhất Phàm nói, cô hơi sốt, thời tiết nóng thế này, cô còn mặc áo đen, vậy là thảm rồi !
Lý Hồng ngồi dậy,
- Tôi uống thuốc vào là khỏi, anh đi làm việc đi, không phải để ý đến tôi đâu.
Thấy Lý Hồng kiên quyết, Trương Nhất Phàm đành bỏ đi
- Tôi gọi người mang thuốc cho cô.
Đi ra từ phòng Lý Hồng, Trương Nhất Phàm phát hiện hắn vốn rất quan tâm đến Lý Hồng.
Quan tâm một cách vô tình, tình cảm lộ ra tự nhiên, không có chút ra vẻ , cũng không phải dồn hết tâm sức. Lý Hồng cũng cảm thấy, vì vậy trong lòng cô mới có cảm giác kì lạ.
Xuống tầng dưới không lâu, Lý Hồng cũng đã uống thuốc, hai người vẫn theo cạnh thủ tướng, Lý Hồng thần thái tự nhiên, ngay cả Lý Thiên Trụ cũng không chú ý đến sự khác thường của cô.
Buổi tối hôm nay, thủ tướng rất có hứng , ông bày tỏ sự hài lòng về thành tích hai khu khai thác mỏ lớn của Vĩnh Lâm, hơn nữa, ông Kim và Khang Đại Vũ cũng tham gia theo đoàn. Hai người bọn họ đã đưa ra quan điểm của mình về khu khai thác mỏ, cũng thể hiện viễn cảnh có triển vọng của khu khai thác mỏ.
Hồ Lôi và Diêu Mộ Tình hai người này ẩn sau hai ông chủ, mà không ra mặt.
Thấy thủ tướng hứng trí, Lý Thiên Trụ liền đề nghị mầy người tháp tùng thủ tướng chơi bài một giờ. Thủ tướng cũng là người tỉnh Tương, bình thường ngoài thư pháp, còn ham kinh kịch. Nghe nói mọi người cùng chơi bài với ông, ông liền cười hào sảng.
- Nêu mọi người đều không mệt, vậy thì tôi sẽ chơi với các bạn, như đã thỏa thuận là một tiếng.
Sau đó ông nói với Trương Nhất Phàm và Lý Hồng
- Hai người phục vụ toàn bộ hành trình, những người khác đều đi nghỉ ngơi đi !
Cuối cùng là Lý Thiên Trụ, ông Kim và Khang Đại Vũ chơi bài với thủ tướng. Ông Kim và Khang Đại Vũ tuy là người Hong Kong, nhưng thời gian hai người này ở tỉnh Tương cũng không ngắn, bọn họ rất thành thạo loại bài này, vì vậy bốn người chơi bài vô cùng vui vẻ.
Trương Nhất Phàm và Lý Hồng lại phụ trách phục vụ toàn bộ quá trình, bưng trà rót nước cho bốn người. Thư ký của thủ tướng và Lý Thiên Trụ ngược lại rất thanh nhàn.
Ngày hôm sau, thủ tướng đã đến thăm vùng lân cận khu vực khai thác mỏ, xem xét quan điểm về hai khu khai thác mỏ lớn của bà con ở vùng lân cận. Nhân tiện, ông cũng đến thăm một số trường học do quỹ do Trương Nhất Phàm thành lập trước đây giúp đỡ và những trẻ em không được đi học.
Vĩnh Lâm đã có khởi sắc, nhưng vẫn kém xa, chưa đủ.
Nhiều người nghe nói thủ tướng đến thăm trẻ em không được đi học ở những khu vực nghèo và một số trường học do quỹ hội xây dựng, trong lòng liền có chút bất an. Vì đây là hạng mục ngoài kế hoạch, hạng mục chưa được thông qua sắp xếp liệu có xảy ra vấn đề không? Do đó, ngay cả Ô Dật Long cũng lo lắng trong lòng.
Y liên tiếp đưa mắt ra hiệu với Trương Nhất Phàm, hy vọng Trương Nhất Phàm có thể cho chút chỉ thị, nhưng Trương Nhất Phàm cũng đang nghĩ, nếu như thủ tướng đã đề xuất, chỉ có thể thản nhiên đối mặt, xảy ra chuyện gì thật, trốn cũng trốn không thoát, đến trường học nghèo khó thị sát đây là hạng mục mang tính tạm thời, hắn cũng không có cách nào thay đổi nguyện vọng của thủ tướng, vì vậy chỉ có nghe theo sắp xếp của thủ tướng.
Thủ tướng nói, các anh sợ cái gì ? sợ tôi nhìn thấy nhược điểm của các anh sao? Hay là sợ tôi thấy cảnh bần cùng lạc hậu của Vĩnh Lâm, khiến các anh mất mặt.
Nói cho các anh biết, mất mặt không phải là các anh, cũng không phải là bộ mặt của Vĩnh Lâm, mà là thủ tướng tôi đây, tôi chưa làm tốt nhiệm vụ, tôi đã làm cho quần chúng nhân dân chịu khổ.
Câu nói này, khiến rất nhiều người cảm động sâu sắc
Thủ tướng còn nói, tôi nghe nói Vĩnh Lâm các anh đã xây dựng được quỹ trong sạch hóa bộ máy chính trị. Điều này rất tốt, rất đặc sắc. Các anh cần phải duy trì, cần vì phúc lợi của quần chúng nhân dân làm tốt hơn nữa về mặt trức trách và phúc lợi xã hội.
Nếu sang năm tôi còn có thể tái nhiệm, nhất định sẽ đến Vĩnh Lâm lần nữa, tôi muốn nhìn thấy sự phát triển của Vĩnh Lâm. Sự đổi thay của Vĩnh Lâm nằm trong tay các anh. Tôi tin vào Đảng của chúng ta,tin vào cán bộ chúng ta, tin vào mỗi các bạn đều là tấm gương tốt.
Hôm nay, tôi đã thấy được nét chất phác của nhân dân Vĩnh Lâm, thấy được tác phong của cán bộ Vĩnh Lâm. Các bạn nhất định phải tiếp tục phát huy, làm một cán bộ tốt để Đảng yên tâm, địa phương hài lòng, và khiến bản thân vui vẻ.
Ngoài ba chữ yên tâm, hài lòng, vui vẻ này, tôi còn tặng các bạn hai chữ mãn . Phải làm cho quần chúng nhân dân mãn nguyện, khiến xã hội mãn ý. Làm được những điều này, các bạn chính là một Đảng viên tiêu chuẩn, một cán bộ mẫu mực.
Lời của thủ tướng, sâu sắc mà kinh điển. Trương Nhất Phàm từ lâu đã nghe nói thủ tướng xuất khẩu thành thơ, xuất bút thành văn. Hôm nay một lần nữa được nghe thủ tướng nói chuyện, hắn cũng rạo rực trong lòng.
Không chỉ Trương Nhất Phàm, tất cả mọi người đều như vậy, bị lời của thủ tướng làm cảm động, xúc động sâu sắc.
Thủ tướng nói, là một Đảng viên, một cán bộ nhà nước, vì quần chúng nhân dân làm một hai việc tốt không khó, khó là làm việc tốt cả đời. Tôi hy vọng lần sau đến, Vĩnh Lâm sẽ càng tốt hơn, càng đẹp hơn hiện nay.
Những lời này của thủ tướng, là ở tại cổng một trường học mới được xây . Ông nhìn thấy tòa nhà dạy học, nhìn các em nhỏ đọc sách, liền phát biểu tại chỗ những lời này.
Trong sân trường, lá cờ đỏ năm sao tung bay đón gió, các em học sinh đồng loạt giơ tay chào, hát vang quốc ca của chúng ta.
Nhiều phóng viên, biên tập chương trình của đài truyền hình, đang nắm máy ảnh, máy quay, lưu lại từng tác phẩm kinh điển, ghi chép lại thời khắc cảm động lòng người này. Sau đó thủ tướng còn nói, sau khi tôi trở về, sẽ nỗ lực hết mình, để giúp trẻ em không được đi học ở những vùng nghèo khó đều được ngồi học trong giảng đường.
Sau đó, thủ tướng cùng hát vang với các em học sinh
《chúng là thế hệ nối tiếp chủ nghĩa cộng sản》
Nhiều người nhận ra, lời của thủ tướng không dùng nhiều từ hoa mỹ, cũng không dùng quá nhiều ngôn ngữ khích lệ tinh thần, ông chỉ giản gị tự nhiên nói lên quan điểm, yêu cầu và lời từ đáy lòng mình.
Nhưng lại làm cảm động biết bao nhiêu người, mang đến kinh ngạc sâu sắc cho những cán bộ có mặt tại đó
Khi rời khỏi trường học, nhiều học sinh đã khóc, các em quyến luyến vị lãnh đạo kính yêu, vị thủ tướng vĩ đại. Thấy xe của thủ tướng rời khỏi, các em học sinh đứng đó, từ từ ngay ngắn vẫy tay chào.
Các em vẫn hát vang 《chúng là thế hệ nối tiếp chủ nghĩa cộng sản》
Trên đường trở về, trời bỗng dưng đổ mưa, thủ tướng nói, trận mưa rất hay, mưa rất đúng lúc, nhìn thấy nước mưa rào rào làm ướt bụi trên mặt đường, ướt những cánh đồng khô hạn kia, ông cảm thấy rất vui mừng.
Tốt một trận mưa rất kịp thời!
Ông yêu cầu Trương Nhất Phàm gọi điện dến trường học, hỏi các học sinh kia đã về lớp chưa, không nên để các em nhỏ bị ướt. Sự quan tâm quá đỗi chu đáo của thủ tướng, một lần nữa lại làm Trương Nhất Phàm xúc động
Trương Nhất Phàm ngổi trong xe phía sau, bỗng thấy trong lòng lạ lạ, đây là một cảm giác rất kỳ lạ, mà lại không nói rõ được vì sao.
Trong đầu hắn, toàn là hình ảnh của thủ tướng mấy ngày hôm nay, có lời của thủ tướng tại khu khai thác mỏ, cũng có lời của thủ tướng tại trường học. Hình ảnh thủ tướng đã lưu lại trong tim hắn, không làm sao mất đi .
Đây là một vị lãnh đạo đáng kính, một vị thủ tướng tốt trong lòng nhân dân.
Ông là người có ảnh hưởng lớn, là tấm gương trong lòng thế nhân.
Không lúc nào ông không lo cho nước cho dân, không lúc nào không lo cho thiên hạ. Những lời của thủ tướng mấy ngày nay Trương Nhất Phàm đã thần tốc ghi nhớ toàn bộ.
Khi nhìn Đằng Phi ghi chép lại, hắn đột nhiên nhận ra, không cần ghi chép hắn cũng thuộc từng từ. Vì thời khắc này quá sâu sắc, sâu sắc đến nỗi khiến người ta không thể quên được.
- Cô thế nào rồi?
- không sao, chỉ là có chút mệt mỏi, váng đầu.
- Vậy cô chắc chắn bị cảm nắng rồi, không được, tôi phải gọi người đến tiêm cho cô ngay.
Trương Nhất Phàm nghe Lý Hồng nói như vậy, trở nên suốt ruột. Lý Hồng nhìn chằm chằm mặt Trương Nhất Phàm, trong lòng nổi lên cảm giác kỳ lạ.
- Anh vội như thế làm gì? Tôi uống thuốc vào là khỏi, không nên để thủ tướng và chủ tịch tỉnh Lý biết, họ sẽ cười tôi.
Trương Nhất Phàm đưa tay sờ trán cô ấy, Lý Hồng giật mình,
- anh làm gì vậy?
- Xem cô có sốt không?
- Anh đâu phải bác sĩ.
Lý Hồng rất hoài nghi. Trương Nhất Phàm động cơ không chính đáng, Trương Nhất Phàm nóng nảy ,
- Lúc nào rồi, tôi còn có bụng dạ nào chiếm đoạt cô nữa? Hơn nữa chúng ta đã từng hôn nhau, cô còn sợ tôi chạm vào người cô sao?
Nói rồi, anh ta liền ép Lý Hồng xuống, đưa tay ấn lên trán cô.
Lý Hồng sốt ruột, “anh buông tôi ra!”
Sau đó thấy Trương Nhất Phàm chỉ là bóp trán cho mình, cô bỗng cảm thấy cảm giác được người khác quan tâm rất tuyệt. Thế là cô nằm yên, để Trương Nhất Phàm bóp trán cho mình.
Trương Nhất Phàm nói, cô hơi sốt, thời tiết nóng thế này, cô còn mặc áo đen, vậy là thảm rồi !
Lý Hồng ngồi dậy,
- Tôi uống thuốc vào là khỏi, anh đi làm việc đi, không phải để ý đến tôi đâu.
Thấy Lý Hồng kiên quyết, Trương Nhất Phàm đành bỏ đi
- Tôi gọi người mang thuốc cho cô.
Đi ra từ phòng Lý Hồng, Trương Nhất Phàm phát hiện hắn vốn rất quan tâm đến Lý Hồng.
Quan tâm một cách vô tình, tình cảm lộ ra tự nhiên, không có chút ra vẻ , cũng không phải dồn hết tâm sức. Lý Hồng cũng cảm thấy, vì vậy trong lòng cô mới có cảm giác kì lạ.
Xuống tầng dưới không lâu, Lý Hồng cũng đã uống thuốc, hai người vẫn theo cạnh thủ tướng, Lý Hồng thần thái tự nhiên, ngay cả Lý Thiên Trụ cũng không chú ý đến sự khác thường của cô.
Buổi tối hôm nay, thủ tướng rất có hứng , ông bày tỏ sự hài lòng về thành tích hai khu khai thác mỏ lớn của Vĩnh Lâm, hơn nữa, ông Kim và Khang Đại Vũ cũng tham gia theo đoàn. Hai người bọn họ đã đưa ra quan điểm của mình về khu khai thác mỏ, cũng thể hiện viễn cảnh có triển vọng của khu khai thác mỏ.
Hồ Lôi và Diêu Mộ Tình hai người này ẩn sau hai ông chủ, mà không ra mặt.
Thấy thủ tướng hứng trí, Lý Thiên Trụ liền đề nghị mầy người tháp tùng thủ tướng chơi bài một giờ. Thủ tướng cũng là người tỉnh Tương, bình thường ngoài thư pháp, còn ham kinh kịch. Nghe nói mọi người cùng chơi bài với ông, ông liền cười hào sảng.
- Nêu mọi người đều không mệt, vậy thì tôi sẽ chơi với các bạn, như đã thỏa thuận là một tiếng.
Sau đó ông nói với Trương Nhất Phàm và Lý Hồng
- Hai người phục vụ toàn bộ hành trình, những người khác đều đi nghỉ ngơi đi !
Cuối cùng là Lý Thiên Trụ, ông Kim và Khang Đại Vũ chơi bài với thủ tướng. Ông Kim và Khang Đại Vũ tuy là người Hong Kong, nhưng thời gian hai người này ở tỉnh Tương cũng không ngắn, bọn họ rất thành thạo loại bài này, vì vậy bốn người chơi bài vô cùng vui vẻ.
Trương Nhất Phàm và Lý Hồng lại phụ trách phục vụ toàn bộ quá trình, bưng trà rót nước cho bốn người. Thư ký của thủ tướng và Lý Thiên Trụ ngược lại rất thanh nhàn.
Ngày hôm sau, thủ tướng đã đến thăm vùng lân cận khu vực khai thác mỏ, xem xét quan điểm về hai khu khai thác mỏ lớn của bà con ở vùng lân cận. Nhân tiện, ông cũng đến thăm một số trường học do quỹ do Trương Nhất Phàm thành lập trước đây giúp đỡ và những trẻ em không được đi học.
Vĩnh Lâm đã có khởi sắc, nhưng vẫn kém xa, chưa đủ.
Nhiều người nghe nói thủ tướng đến thăm trẻ em không được đi học ở những khu vực nghèo và một số trường học do quỹ hội xây dựng, trong lòng liền có chút bất an. Vì đây là hạng mục ngoài kế hoạch, hạng mục chưa được thông qua sắp xếp liệu có xảy ra vấn đề không? Do đó, ngay cả Ô Dật Long cũng lo lắng trong lòng.
Y liên tiếp đưa mắt ra hiệu với Trương Nhất Phàm, hy vọng Trương Nhất Phàm có thể cho chút chỉ thị, nhưng Trương Nhất Phàm cũng đang nghĩ, nếu như thủ tướng đã đề xuất, chỉ có thể thản nhiên đối mặt, xảy ra chuyện gì thật, trốn cũng trốn không thoát, đến trường học nghèo khó thị sát đây là hạng mục mang tính tạm thời, hắn cũng không có cách nào thay đổi nguyện vọng của thủ tướng, vì vậy chỉ có nghe theo sắp xếp của thủ tướng.
Thủ tướng nói, các anh sợ cái gì ? sợ tôi nhìn thấy nhược điểm của các anh sao? Hay là sợ tôi thấy cảnh bần cùng lạc hậu của Vĩnh Lâm, khiến các anh mất mặt.
Nói cho các anh biết, mất mặt không phải là các anh, cũng không phải là bộ mặt của Vĩnh Lâm, mà là thủ tướng tôi đây, tôi chưa làm tốt nhiệm vụ, tôi đã làm cho quần chúng nhân dân chịu khổ.
Câu nói này, khiến rất nhiều người cảm động sâu sắc
Thủ tướng còn nói, tôi nghe nói Vĩnh Lâm các anh đã xây dựng được quỹ trong sạch hóa bộ máy chính trị. Điều này rất tốt, rất đặc sắc. Các anh cần phải duy trì, cần vì phúc lợi của quần chúng nhân dân làm tốt hơn nữa về mặt trức trách và phúc lợi xã hội.
Nếu sang năm tôi còn có thể tái nhiệm, nhất định sẽ đến Vĩnh Lâm lần nữa, tôi muốn nhìn thấy sự phát triển của Vĩnh Lâm. Sự đổi thay của Vĩnh Lâm nằm trong tay các anh. Tôi tin vào Đảng của chúng ta,tin vào cán bộ chúng ta, tin vào mỗi các bạn đều là tấm gương tốt.
Hôm nay, tôi đã thấy được nét chất phác của nhân dân Vĩnh Lâm, thấy được tác phong của cán bộ Vĩnh Lâm. Các bạn nhất định phải tiếp tục phát huy, làm một cán bộ tốt để Đảng yên tâm, địa phương hài lòng, và khiến bản thân vui vẻ.
Ngoài ba chữ yên tâm, hài lòng, vui vẻ này, tôi còn tặng các bạn hai chữ mãn . Phải làm cho quần chúng nhân dân mãn nguyện, khiến xã hội mãn ý. Làm được những điều này, các bạn chính là một Đảng viên tiêu chuẩn, một cán bộ mẫu mực.
Lời của thủ tướng, sâu sắc mà kinh điển. Trương Nhất Phàm từ lâu đã nghe nói thủ tướng xuất khẩu thành thơ, xuất bút thành văn. Hôm nay một lần nữa được nghe thủ tướng nói chuyện, hắn cũng rạo rực trong lòng.
Không chỉ Trương Nhất Phàm, tất cả mọi người đều như vậy, bị lời của thủ tướng làm cảm động, xúc động sâu sắc.
Thủ tướng nói, là một Đảng viên, một cán bộ nhà nước, vì quần chúng nhân dân làm một hai việc tốt không khó, khó là làm việc tốt cả đời. Tôi hy vọng lần sau đến, Vĩnh Lâm sẽ càng tốt hơn, càng đẹp hơn hiện nay.
Những lời này của thủ tướng, là ở tại cổng một trường học mới được xây . Ông nhìn thấy tòa nhà dạy học, nhìn các em nhỏ đọc sách, liền phát biểu tại chỗ những lời này.
Trong sân trường, lá cờ đỏ năm sao tung bay đón gió, các em học sinh đồng loạt giơ tay chào, hát vang quốc ca của chúng ta.
Nhiều phóng viên, biên tập chương trình của đài truyền hình, đang nắm máy ảnh, máy quay, lưu lại từng tác phẩm kinh điển, ghi chép lại thời khắc cảm động lòng người này. Sau đó thủ tướng còn nói, sau khi tôi trở về, sẽ nỗ lực hết mình, để giúp trẻ em không được đi học ở những vùng nghèo khó đều được ngồi học trong giảng đường.
Sau đó, thủ tướng cùng hát vang với các em học sinh
《chúng là thế hệ nối tiếp chủ nghĩa cộng sản》
Nhiều người nhận ra, lời của thủ tướng không dùng nhiều từ hoa mỹ, cũng không dùng quá nhiều ngôn ngữ khích lệ tinh thần, ông chỉ giản gị tự nhiên nói lên quan điểm, yêu cầu và lời từ đáy lòng mình.
Nhưng lại làm cảm động biết bao nhiêu người, mang đến kinh ngạc sâu sắc cho những cán bộ có mặt tại đó
Khi rời khỏi trường học, nhiều học sinh đã khóc, các em quyến luyến vị lãnh đạo kính yêu, vị thủ tướng vĩ đại. Thấy xe của thủ tướng rời khỏi, các em học sinh đứng đó, từ từ ngay ngắn vẫy tay chào.
Các em vẫn hát vang 《chúng là thế hệ nối tiếp chủ nghĩa cộng sản》
Trên đường trở về, trời bỗng dưng đổ mưa, thủ tướng nói, trận mưa rất hay, mưa rất đúng lúc, nhìn thấy nước mưa rào rào làm ướt bụi trên mặt đường, ướt những cánh đồng khô hạn kia, ông cảm thấy rất vui mừng.
Tốt một trận mưa rất kịp thời!
Ông yêu cầu Trương Nhất Phàm gọi điện dến trường học, hỏi các học sinh kia đã về lớp chưa, không nên để các em nhỏ bị ướt. Sự quan tâm quá đỗi chu đáo của thủ tướng, một lần nữa lại làm Trương Nhất Phàm xúc động
Trương Nhất Phàm ngổi trong xe phía sau, bỗng thấy trong lòng lạ lạ, đây là một cảm giác rất kỳ lạ, mà lại không nói rõ được vì sao.
Trong đầu hắn, toàn là hình ảnh của thủ tướng mấy ngày hôm nay, có lời của thủ tướng tại khu khai thác mỏ, cũng có lời của thủ tướng tại trường học. Hình ảnh thủ tướng đã lưu lại trong tim hắn, không làm sao mất đi .
Đây là một vị lãnh đạo đáng kính, một vị thủ tướng tốt trong lòng nhân dân.
Ông là người có ảnh hưởng lớn, là tấm gương trong lòng thế nhân.
Không lúc nào ông không lo cho nước cho dân, không lúc nào không lo cho thiên hạ. Những lời của thủ tướng mấy ngày nay Trương Nhất Phàm đã thần tốc ghi nhớ toàn bộ.
Khi nhìn Đằng Phi ghi chép lại, hắn đột nhiên nhận ra, không cần ghi chép hắn cũng thuộc từng từ. Vì thời khắc này quá sâu sắc, sâu sắc đến nỗi khiến người ta không thể quên được.
/1313
|