Chương 7
6 Cha đã trở về 3
“Đây không phải là món ăn tiên sinh thích nhất sao? Sao thế, tiểu thư muốn tự tay làm cho tiên sinh ăn ư?” Dì Lý nghi ngờ sửng sốt trước tiên, sau đó cười trêu ghẹo.
“Ha ha… Vẫn là dì Lý hiểu cháu nhất.” Cố Chỉ Hàm cười ngoan ngoãn, đột nhiên muốn làm một bữa cơm cho cha. Người đàn ông kia thường ra ngoài xã giao, số lần ăn cơm ở nhà ít đến đáng thương.
Nhưng lần nào khi cô ở nhà vào cuối tuần, hình như anh đều ở nhà ăn cơm với cô.
Cơm tối vẫn trải qua trong im lặng như cũ, Cố Lâm Hiên không thích nói chuyện khi ăn cơm. Cho nên lúc ăn cơm đều yên tĩnh, chỉ truyền ra âm thanh bát đũa va chạm.
Lúc này Cố Chỉ Hàm nhắc nhở mình, đừng nhìn gương mặt tuấn tú lạnh lùng kia, đừng suy nghĩ những ý niệm không nên có, vẫn luôn cúi đầu im lặng ăn cơm.
Đột nhiên, trong bát có thêm một miếng xương sườn. Cố Chỉ Hàm ngẩng đầu, người đàn ông kia không nhanh không chậm rút đũa về, lại gắp một miếng xương sườn cho vào miệng, nhai kỹ nuốt chậm.
Cố Chỉ Hàm cúi đầu nhìn miếng xương sườn mọng nước kia, khóe miệng hơi nhếch lên ý cười. Cô kẹp lấy cắn một miếng, cha đúng là người đàn ông muộn tao.
Tuy cha cả ngày có vẻ hờ hững, phần lớn vui buồn thích ghét đều không hiện trên gương mặt tuấn tú của cha, nhưng cô rất thích dáng vẻ này của cha mình, ngoài lạnh trong nóng.
Phần lớn là có dáng vẻ lạnh lùng kiêu ngạo, nhưng xứng với ngũ quan góc cạnh của anh. Cơ thể cao to, cùng với phong cách ăn mặc không chút cẩu thả, quả thực như tổng tài bá đạo hệ cấm dục lạnh lùng ngạo mạn từ trong tiểu thuyết ngôn tình bước ra.
Sau khi ăn cơm tối xong, Cố Chỉ Hàm về phòng làm mấy đề thi thử. Còn chưa tới 3 tháng nữa là đến kỳ thi đại học, cô không cảm thấy có quá nhiều áp lực.
Chỉ một lát sau thì buồn ngủ, chắc chắn là khi rèn luyện buổi chiều quá mệt mỏi, cả người đau nhức. Cô thực sự không chống lại được Chu Công triệu hoán, rửa mặt qua loa xong thì nằm lên giường.
…
Cố Chỉ Hàm ngủ một giấc tỉnh dậy, còn chưa kịp thoải mái lười nhác vươn vai, đột nhiên chỗ bụng truyền tới cảm giác rất nóng. Cố Chỉ Hàm bị dọa nhanh chóng khép hờ mắt lại, toàn thân vẫn không nhúc nhích.
Là cha Dưới háng truyền tới xúc cảm quen thuộc, đó là ngón tay của cha. Ngón tay anh khớp xương rõ ràng, còn trắng nõn có lực, từ nhỏ cô đã thích kéo tay cha mình, cho tay nhỏ của mình vào bên trong.
/347
|