Long Nhất cảm thấy điều gì đó, ngẩng đầu nhìn lên trên, ánh mắt chợt lóe lên, khóe miệng lộ ra một nét cười thâm sâu ý vị.
"Tất cả dừng tay." Trên tường thành thanh âm khàn khàn của vị tướng quân quát, những hộ vệ phía sau trên tường thành đồng loạt phi thân xuống.
"Tướng quân." Những binh lính vây quanh đoàn người Long Nhất lập tức thu hồi vũ khí, cung kính hướng về phía vị tướng quân này hành lễ.
Long Nhất nhìn về phía vị tướng quân này đánh giá, hắc hắc cười nói :" Chúng ta lại gặp mặt nhau."
Vị tướng quân gật gật đầu, mục quang quét về phía sau Long Nhất, tại trên người Lãnh U U cùng Man Ngưu rõ ràng dừng lại càng lâu hơn.
"Các ngươi theo ta đến đây." Vị tướng quân lạnh nhạt nói, lập tức xoay người dẫn theo đoàn người Long Nhất thành chủ phủ trong thành mà đi.
Thành chủ phủ bình thường là nơi ở của tướng lĩnh cao cấp trong quân đội,xem ra tướng lĩnh này là một tướng lĩnh tối cao của toàn thành thị cấp một này.
Tiến vào trong đại sảnh xa hoa, vị tướng quân gọi người rót trà sau khi đã ra lệnh ta hữu hai bên rút lui, hắn ngồi trên sa phát (1) nhìn chằm chằm vào Long Nhất.
"Ta phải xưng hô với ngươi như thế nào đây ?" Long Nhất cười cười đối mắt với vị tướng quân.
"Khi không có người khác, ngươi có thể gọi ta là Cáp Lôi." Trong ánh mắt vị tướng quân liền xuất hiện một tia ba động.
Vừa nghe đến cái tên Cáp Lôi, Lãnh U U cùng Man Ngưu liền chấn động, nhìn về phía hắn trong ánh mắt tràn ngập sự kinh hãi.
Long Nhất cười lớn "ha ha" hai tiếng, nói :" Cáp Lôi a Cáp Lôi, ngươi rốt cục cũng đã thừa nhận, ta rất muốn biết, lúc trước ngươi trốn thoát khỏi Di Thất Chi Thành như thế nào."
Cáp Lôi gỡ bỏ đầu khôi (2), thế nhưng bên trong chỉ thấy một tấm khăn trùm đầu màu đen, chỉ lộ đôi mắt và miệng ra ngoài, hắn cầm chung trà chậm rãi uống một ngụm,cử chỉ không ngờ lại có một chút khí thái ưu nhã quý phái, làm cho Long Nhất có chút giật mình.
"Làm cách nào ta có thể đào thoát, ta tự có biện pháp." Cáp Lôi ung dung nói, tiếp theo hắn giương mắt hỏi :" Nhiệm vụ tại Lôi Thần Cấm Khu là do các ngươi hoàn thành phải không ?"
"Ngươi nói sao ?" Long Nhất nhất thời ngẩn ra, chuyển mắt cười nói, nhất thời không thừa nhận cũng không phủ nhận.
"Trong khắp thiên hạ, có thể hoàn thành nhiệm vụ này ngoài Tây Môn thiếu gia ngươi còn ai có khả năng." Cáp Lôi cười khàn khàn nói.
"Ngươi quá coi trọng ta rồi, không bằng sau này cùng ta phối hợp,thế nào?" Long Nhất nhìn chằm chằm vào Cáp Lôi, khóe miệng mang theo nét mỉm cười, nhưng vô hình mang uy áp trong phút chốc bao phủ lấy Cáp Lôi.
Đồng tử của Cáp Lôi liền co rút lại, ánh mắt mang theo vẻ khiếp sợ. Hắn tuyệt đối không nghĩ ra rằng chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi thực lực của Long Nhất lại trở nên cường đại như thế. Trên người hắn phát ra khí tức chỉ có trên thân thể cường giả, cũng may up áp của Long Nhất chỉ là cảm xúc nhất thời, cũng không gây khó khăn quá cho Cáp Lôi.
"Tây Môn thiếu gia nói đùa …." Cáp Lôi lúng túng cười, hiển nhiên hắn không nghĩ Long Nhất một hồi lại nói thế.
"Ta không hề nói đùa, ngươi có thể cân nhắc, ngươi là người thông minh, người thông minh nên hiểu rõ mọi chuyện." Long Nhất hắc hắc cười nói.
"Sự tình cuối cùng ai có thể nói chính xác đây ? Lộc tử thùy thủ ai có thể biết trước đây. " Cáp Lôi cười khàn khàn nói, trong ánh mắt biểu lộ một tia thần sắc khiến Long Nhất nghi hoặc không thôi.
"Nếu đã như vậy, ta cũng không miễn cưỡng, Cáp Lôi tướng quân quý nhân sự đa, chúng ta cũng không tiện ở lâu, xin cáo từ." Long Nhất đứng lên, nhìn vào mắt Cáp Lôi nói.
"Ta cũng không giữ Tây Môn thiếu gia lại, Tây Môn thiếu gia đi thong thả." Cáp Lôi đứng dậy đi vào trong.
Ra khỏi thành chủ phủ, trên mặt Long Nhất liền nở một nụ cười,cũng có nguyên do, vừa rồi hắn nói chuyện thu hút Cáp Lôi cũng là để thử mà thôi, Cáp Lôi là loại người nào chứ, Long Nhất không thể để tên đó theo kế bên người.
Sau khi đi dạo hai vòng trong thành, tìm một tửu lâu bao cả một gian ngồi ổn định, Long Nhất liền nói :" U U, ngươi có biết Cáp Lôi là người của thế lực hắc ám sau lưng Long Chiến không, đột nhiên gia nhập quân đội trong chuyện này có chút kì quái."
" Chuyện này cũng rất bình thường a, Long Chiến sắp xếp cho người của thế lực hắc ám vào trong quân đội là điều có thể hiểu được." U U nghĩ xong liền nói.
"Phải vậy không ? Ngươi không biết là thế lực hắc ám sau lưng Long Chiến đã bố trí mọi thứ rất chu toàn sao? Long Chiến như thế nào mà lại tín nhiệm bọn chúng đến vậy, chẳng lẽ lão thật sự hồ đồ, lão không thể để người ta khi gia nhập quân đội mà không cho họ chút binh quyền chứ?" Mục quang Long Nhất rạng rỡ, tựa hồ đã tìm ra được một tia đầu mối.
"Nói như vậy cũng có lý, phu quân ý người muốn nói thế lực hắc ám sau lưng Long Chiến tịnh không cung thuận với hắn như vẻ bề ngoài phải không ?" Lãnh U U liền hiểu ra.
"Không sai, nếu đúng như ta đoán, sợ rằng trong Thần Ưng quân đoàn cũng bố trí người của thế lực hắc ám sau lưng Long Chiến, hai đại quân đoàn một khi đã bị khống chế, hậu quả của Long Chiến có thể tưởng tượng được, xem ra Tây Môn gia tộc của chúng ta chính là địch nhân cuối cùng của Long thị gia tộc." Long Nhất trầm ngâm nói.
"Các ngươi ở lại đây chờ, ta ra ngoài có chút việc." Long Nhất đứng dậy nói, mở cửa đi xuống dưới lầu.
Người ghé tửu lâu cũng không phải nhiều, phần lớn là những khách đi ngang qua, viên chưởng quỹ râu dài đang ngồi buồn chán nhìn về phía quầy tính tiền.
"Này chưởng quỹ, nhà xí của các ngươi ở đâu? Chỉ ta đi một chút." Long Nhất gõ bàn hỏi.
Chưởng quỹ ngẩng đầu lên, đang định phân phó cho tiểu nhị bên cạnh dẫn Long Nhất đi, bỗng nhiên thấy bàn tay Long Nhất thực hiện những động tác kỳ quái, lập tức ngẩn ra, sau khi khôi phục lại vẻ bình thường, hắn cười nịnh nói :" Vị thiếu gia này mời đi theo ta, nhà xí ở hậu viện."
Chưởng quỷ dẫn theo Long Nhất đến hậu viện, bốn bề đều vắng lặng, lắc mình tiến vào trong thư phòng. Chỉ thấy chưởng quỹ gõ hai cái trái phải vào một cái bình hoa ở hai bên, một bức tường ma pháp đã được ngụy trang vô thanh vô tức liền mở ra.
"Thiên Võng ba tám tám Linh Hào tham kiến thiếu chủ." Vừa tiến vào mật thất, chưởng quỹ liền lập tức cung kính quỳ xuống hành lễ.
"Đứng lên đi, gần đây có tin báo nào cho ta không." Long Nhất hỏi.
"Thưa có, xin thiếu gia chờ cho một chút." Chưởng quỹ lục lọi trong mật thất một hồi liền lấy ra hai ống trúc đã được phong ấn.
Long Nhất khai giải phong ấn xem mật tin, một phong thư là của lão tử Tây Môn Nộ gửi cho hắn, trong thời gian ba tháng trước, để cho hắn sau khi hoàn thành nhiệm vụ tại Lôi Thần cấm khu trở lại chiến trường lãnh binh. Phong thứ hai là mật hàm do phân bộ Ngân Kiếm vừa mới được thành lập của Thiên Võng truyền lại từ Hoành Đoạn sơn mạch của Thú Nhân Tộc, trong mật thư báo lại Thú Nhân tộc đang điều động quân lính một cách bất thường.
Long Nhất đi đi lại lại hai vòng trong mật thất, từ những tin tức tình báo Ngân Kiếm truyền đến, sự tiên đoán lúc trước về Thú nhân tộc hoàn toàn thật, nhưng chính là không biết Thú nhân tộc có cấu kết với Ngạo Nguyệt đế quốc không? Cho nên tây Môn Nộ mới giục hắn sớm trở lại chiến trường, Long Nhất cũng có điểm đau đầu, để chính thức chấm dứt sự tình này khẳng định không thể làm trong ngày một ngày hai, thời gian để từ Hoang Mãng thảo nguyên không thể xác định chính xác. Bất quá lúc này Bắc Đường Vũ đã hoàn toàn trưởng thành, Vô Song doanh trong tay nàng ta so với chính mình cũng không có khác biệt lớn, hơn nữa lúc này thế cục tương đối ổn định, chỉ cần công phá phòng tuyến Á Đặc Tư An Na của Ngạo Nguyệt đế quốc, cuộc chiến này sẽ nhanh chóng kết thúc, sau đó lại đến lúc cùng Nạp Lan Đế Quốc chia phần.
Bất quá nếu muốn phá vỡ phòng tuyến Á Đặc Tư An Na cũng không phải là sự tình dễ dàng, lượng quân lương cần cung cấp không phải là ít, càng về lâu dài đối với Cuồng Long và Nạp Lan hai đế quốc lớn lại càng bất lợi. Huống hồ thời tiết sắp bước sang mùa Đông, Ngạo Nguyệt đế quốc lại ở cực Bắc, thiên khí mười phần rét lạnh, binh lính của Cuồng Long đế quốc và Nạp Lan đế quốc khẳng định sẽ không thể thích ứng, đến lúc đó sẽ có người sinh bệnh do không quen thủy thổ, hoàn cảnh thật sự rất phiền toái.
Trong nháy mắt Long Nhất suy nghĩ rất nhiều chuyện, hắn phong ấn hai bức mật hàm lại, để cho chưởng quỹ gửi từ Đằng Long thành đến Hoành Đoạn sơn mạch . Xem ra lần này hắn phải đi xem tình hình phòng tuyến Á Đặc Tư An Na một chuyến, nếu có tìm ra cách công phá thì tốt, còn nếu trong thế giằng co thì đi đến Hoang Mãng thảo nguyên trước.
Ra khỏi mật thất, Long Nhất quay lại tửu lâu, lúc này, lúc này thức ăn cũng đã mang lên, mọi người đang đợi hắn đi cùng.
Ăn uống no say, đoàn người Long Nhất ra khỏi tửu lâu. Lúc này sắc trời trở nên hôn ám, gió thổi từng trận, những luồng khí lạnh từ phương Bắc chậm chậm xuất hiện.
"Đêm đến rồi, không bằng chúng ta ở lại đây, mọi người thấy thế nào ?" Long Nhất hỏi.
Những người còn lại cũng không có ý kiến gì.
Long Nhất hỏi rõ ràng địa chỉ Phượng Hoàng lữ điếm, liền dẫn theo mọi người đi, trong lòng hắn không khỏi nhớ đến khuôn mắt xinh đẹp mang mười phần anh khí của Ngu Phượng. Nàng cùng Phượng Hoàng gia chủ Cừu Phục đi đến Hỏa Diệm sơn cũng đã khá lâu không biết đã trở về chưa, nếu đã quay lại rồi thì tốt, hắn thật sự rất nhớ nha đầu này.
Bước vào trong Phượng Hoàng lữ điếm, Long Nhất liền gọi ba phòng hảo hạng. Nơi này thuộc khu vực xảy ra chiến tranh, việc kinh doanh của lữ điếm không được thuận lợi, lúc này có người thuê ba phòng hảo hạng một lúc làm chưởng quỹ mặt mày rạng rỡ, lập tức nhiệt tình đứng dậy đón khách.
"Chưởng quỹ này, không biết gia chủ còn có đại tiểu thư của các ngươi đã trở về chưa." Long Nhất đột nhiên hỏi.
Viên chưởng quỹ trố mắt nhìn Long Nhất, đoạn cười nói :" Sự tình của gia chủ và tiểu thư, hạ nhân như chúng ta đâu dám nói a."
"Ha ha, chưởng quỹ ngươi không cần phải băn khoăn, ta cùng tiểu thư của các ngươi có quan hệ phi thường đặc biết." Long Nhất liền cười sau đó làm một động tác, là do Ngu Phượng đã bí mật dạy cho hắn.
Ánh mắt viên chưởng quỹ liền lóe tinh quang, trên mặt lộ ra thần tình kinh hãi, hắn thấp giọng nói :" Gia chủ mấy tháng trước đã trở về, nhưng tiểu thư thì không có tin tức."
Long Nhất liền nhíu mày, nghĩ rằng viên chưởng quỹ cũng không nói dối, liền dẫn mọi người lên lầu.
Phượng Hoàng gia chủ đã trở lại nhưng Ngu Phượng lại không trở về, sao lại thế? Có chuyện gì xảy ra sao?
Mỗi một căn biệt hộ xa hoa đều có 3 gian độc lập, vốn nói Long Nhất cùng Man Ngưu cùng một phòng, Lãnh U U cùng Phong Linh một phòng, Vô Song cùng Nạp Lan Như Nguyệt một phòng. Bất quá cứ như tính cách của Long Nhất điều này không có khả năng, cả bốn nữ nhân đều biết, bất quá không biết Long Nhất đáo để sẽ vào gian phòng nào đây ?
Long Nhất lúc này đang nằm trong một cái bồn tắm to, nhắm mắt dưỡng thần, hơi nước không phòng tắm bốc lên, lăm cho khuôn mặt tuấn tú của hắn co vẻ mông lung, mờ ảo.
"Nếu đã đến rồi thì ra đi …." Long Nhất đột ngột nói.
Chú Thích:
* : hươu chết về tay ai – có nghĩa là ai là người chiến thắng cuối cùng.
(1) : ghế đệm, giống so-pha
(2) : mũ kim loại bảo vệ đầu.
Quý nhân sự đa : ý nói là người quan trọng, luôn bận bịu.
/674
|