Tiểu tử thúi, chú mày dám nói lão tử, đợi khi trở về xem lão tử trừng trị thế nào, cái thằng chết bầm kia! Triệu Minh nói xong bỗng chốc quay đầu lại, Lý Nại vẫn như cũ cười thật thà, lộ ra hàm răng trắng sáng.
Đông Thu Luyện cùng Bạch Thiếu Ngôn ở lại tìm kím chứng cớ, nhưng bọn họ không thể không thừa nhận hàm răng của Lý Nại rất đẹp, không chỉ đặc biệt trắng sáng, nhất là phối hợp với làn da ngâm đen, cười rộ lên chỉ thấy hàm răng, hết sức buồn cười.
Lúc này, hiện trường bắt đầu náo nhiệt lên, tầm mắt mọi người tập trung ở cổng lớn của công trình, ở bên đó có vài chiếc xe đang chạy vào, mà tất cả phóng viên ở đây thấy được biển số xe như ong vỗ tổ liền chạy đến, đèn flash điên cuồng hướng về xe mà chụp.
Càng làm cho Đông Thu Luyện ngạc nhiên hơn chính là, có vài vệ sĩ đột nhiên đi đến, trong tay cầm một cái ghế bằng nhựa, sau khi để ghế xuống thì đặt lên đó là một khay trà nhỏ, tiếp đến là bắt đầu pha trà, Đông Thu Luyện nhìn thoáng qua sau đó cúi đầu tiếp tục sửa tài liệu, còn Bạch Thiếu Ngôn âm thầm líu lưỡi: Đây là ai vậy? Phô trương lớn như vậy, chẳng lẽ là lãnh đạo đi thị sát sao?
Cút mẹ nó đi! Lãnh đạo nào lại thị sát như vậy! Triệu Minh thấy một cô gái bước xuống xe, lại cảm thấy một trận chán ghét, nhất là hình thức quá phô trương kia, xác định đến đây không phải là biểu diễn mà chỉ đi xem tình hình ở hiện trường sao!
Lúc này Bùi Tư Nhan cảm thấy rất bực tức, sao mọi chuyện đều xảy ra trên người ả, sao công trình lại có người chết, thật sự là quá xui, Bùi Tư Nhan lấy tay che ánh mặt trời chói nắng, bộ móng tay làm cho đám người Triệu Minh cảm thấy choáng váng, sau đó có một vệ sĩ giương lên một cái ô, ả liền giẫm đôi giày cao gót, giống như đi dự tiệc sau đó từ từ đi đến chiếc ghế được để sẵn.
Tiếng sửa váy chậm chạp vang lên, lúc này mới ưu nhã ngồi xuống, sau đó giống như một công chúa cao cao
Đông Thu Luyện cùng Bạch Thiếu Ngôn ở lại tìm kím chứng cớ, nhưng bọn họ không thể không thừa nhận hàm răng của Lý Nại rất đẹp, không chỉ đặc biệt trắng sáng, nhất là phối hợp với làn da ngâm đen, cười rộ lên chỉ thấy hàm răng, hết sức buồn cười.
Lúc này, hiện trường bắt đầu náo nhiệt lên, tầm mắt mọi người tập trung ở cổng lớn của công trình, ở bên đó có vài chiếc xe đang chạy vào, mà tất cả phóng viên ở đây thấy được biển số xe như ong vỗ tổ liền chạy đến, đèn flash điên cuồng hướng về xe mà chụp.
Càng làm cho Đông Thu Luyện ngạc nhiên hơn chính là, có vài vệ sĩ đột nhiên đi đến, trong tay cầm một cái ghế bằng nhựa, sau khi để ghế xuống thì đặt lên đó là một khay trà nhỏ, tiếp đến là bắt đầu pha trà, Đông Thu Luyện nhìn thoáng qua sau đó cúi đầu tiếp tục sửa tài liệu, còn Bạch Thiếu Ngôn âm thầm líu lưỡi: Đây là ai vậy? Phô trương lớn như vậy, chẳng lẽ là lãnh đạo đi thị sát sao?
Cút mẹ nó đi! Lãnh đạo nào lại thị sát như vậy! Triệu Minh thấy một cô gái bước xuống xe, lại cảm thấy một trận chán ghét, nhất là hình thức quá phô trương kia, xác định đến đây không phải là biểu diễn mà chỉ đi xem tình hình ở hiện trường sao!
Lúc này Bùi Tư Nhan cảm thấy rất bực tức, sao mọi chuyện đều xảy ra trên người ả, sao công trình lại có người chết, thật sự là quá xui, Bùi Tư Nhan lấy tay che ánh mặt trời chói nắng, bộ móng tay làm cho đám người Triệu Minh cảm thấy choáng váng, sau đó có một vệ sĩ giương lên một cái ô, ả liền giẫm đôi giày cao gót, giống như đi dự tiệc sau đó từ từ đi đến chiếc ghế được để sẵn.
Tiếng sửa váy chậm chạp vang lên, lúc này mới ưu nhã ngồi xuống, sau đó giống như một công chúa cao cao
/79
|