Ba năm này căn cứ của Tề Lạc đã phát triển hơn trước, nhờ có sự cố gắng của mọi người, họ tìm được một số người có năng lực bị vứt bỏ, cho họ cho ở còn dạy cách họ mọi thứ, tuy những người đó có một phần bị hủy dị năng hoặc là dị năng kém cỏi.
Nhưng điều đó đối với nhóm người Tề Lạc không là gì, nếu người có thiên phú sẽ được Uy Lan dạy cách vẽ bùa, còn có người sẽ trợ giúp họ trong công viêc, những người còn lại thì sẽ được Tề Lạc dạy cách tu luyện.
Đúng vậy hiện giờ bọn họ đã biết đưa linh khí vào trong cơ thể để tu luyện, này cũng nhờ Tề Lạc học thử cách thức của Sâm Ngọc Lĩnh.
Nhờ đó anh đã mạnh lên gần như năng lực trước kia đã trở quay lại, tuy nhiên dị năng của anh đã mất dù có tu luyện căn bản không thể quay lại được, tu luyện nó chỉ giúp anh mạnh lên hơn thôi.
Những người được lựa chọn vào căn cứ Tề Lạc đã suy nghĩ rất kĩ mới cho nhận họ vào, đấy là vì để đảm bảo xem xem chắc chắn họ không phản bội căn cứ.
Quá trình này cả nhóm đã rất gian nan mới có thể thành công, nghe thì đơn giản nhưng chỉ khi trải qua mới biết rõ được.
Bên căn cứ Thiên Hạ sau khi không tìm ra được giấu vết của căn cứ Tề Lạc nữa đã rất tức giận, đám người Thiên Hạ quyết định dừng tìm kiếm, tập chung và việc xây dựng căn cứ của mình. Họ biết nhóm người Tề Lạc này chắc cũng bị tổn hại không ít, hiện giốc lẽ sẽ không gây hấn đến họ.
Nhưng vẫn tức giận vì không thể lấy được Âm Tàn kia, nếu đã vậy bọn họ cũng phải bắt đầu tìm cách khác, tăng thêm thực lực mới được để còn đối phó với đám người Tề Lạc đã. Ai biết được bọn Tề Lạc đó trong lúc ẩn nấp sức mạnh cũng mạnh lên thì sao, đến lúc đó họ mà không đối phó được đám người Tề Lạc, kế hoạch của bọn họ chuẩn bị từ lâu sẽ bị hủy hoại mất.
.....
Trong khu rừng Quy Y Lưu Uyển xong khi bế quan 3 năm thực lực bắt đầu tăng mạnh, trong 3 năm này cậu đã tăng thêm 2 bậc, 3 năm không dài cũng không ngắn nhưng đối với Lưu Uyển nói nó chỉ trong chớp nhoáng thôi.
Lưu Uyển vừa tu luyện xong âm thanh hệ thống cứ thế bắt đầu tăng lên.
[ Đinh … Chào mừng kí chú đã quay trở lại, vì để chúc mừng kí chủ hệ thống sẽ tặng một phần quà nhỏ, kí chủ có muốn nhận không? ]
Lưu Uyển lướt nhìn màn hình hệ thống không chần chừ ấn từ chối nhưng ngay giây sau nó lại biến thành nhận.
[ Đinh … chúc mừng kí chủ mở được đạo cụ mất trí nhớ tạm thời trong vòng 1 năm, phần thưởng sẽ được kích hoạt vào 3 ngày sau, xin kí chủ chuẩn bị sẵn sàng ]
Lưu Uyển:“…”
Cậu há hốc miệng không nói nên lời hóa đá ngay tạo chỗ,?? cái này là phần thưởng hả. Phần thưởng mà như vậy á hả, nó giống phần thưởng trừng phạt thì đúng hơn.
Lưu Uyển lắc đầu rối não, có lẽ cậu đã dần quen với cái nhiệm vụ và phần thưởng hệ thống đưa cho quá máu chó. Suy nghĩ một hồi Lưu Uyển thấy vẫn đối phó được, nếu mất trí trong vòng 1 năm đi, không bằng cậu tạo ra một trận phát rồi tự nhốt bản thân lại là được.
Đỡ phải để cho cái hệ thống chó má này lợi dụng cậu khi mất trí nhớ.
Nghĩ tới đây tâm trạng Lưu Uyển thả lỏng đôi chút, nhưng xong đó Lưu Uyển không ngờ tới, vốn tưởng nó sẽ xóa sạch trí nhớ của cậu nhưng ai ngờ lại để kí ức đầu tiên của thế giới cậu sinh ra chứ.
Ba ngày sau đó Lưu Uyển vừa mở mắt ra phát hiện bản thân đã nằm trong một căn nhà kỳ lạ, cậu hoang mang vì rõ ràng bản thân trước đó còn đang ở cùng cha mẹ, sao giờ lại ở đây rồi.
Cậu từ từ đi ra ngoài nhìn xung phát hiện nơi này có rất nhiều linh khí tích tụ, đặc biệt cái cây xuất trước mặt cậu kia nhìn nó thật là kỳ lạ, Lưu Uyển trước giờ chưa từng thấy cái cây này bao giờ.
Thế giới của cậu căn bản không có mấy vật này nhưng cậu nghe nói ở thế giới cấp bậc cao hơn chắc là sẽ có thứ đồ này đi.
Lưu Uyển tò mò đi xung quanh quan sát một hồi nhận ra cây này rất hữu ích, chỉ là cậu lại không biết điều chế, trước giờ cậu toàn luyện kiếm sao mà biết cho được.
Lưu Uyển vốn muốn đi xa hơn ai ngờ bị một cỗ năng lực ngăn chặn, nhận thấy có gì đó không ổn cậu thử nhiều lần, phát hiện cậu không thể đi ra được phía bên kia.
Cậu cảm thấy kinh ngạc không thôi vì trước giờ Lưu Uyển chưa từng gặp nó, thế giới của cậu, tuy cũng có linh khí nhưng nó quá nhỏ, căn bản không thể sử dụng đạt tới tình độ có thể tạo ra màn ngăn cách này.
Nghĩ tới đây Lưu Uyển không biết bản thân đang ở đâu nhưng cậu có thể chắc chắn nó không phải thế giới mà cậu nên có.
Tìm kiếm một hồi xung quanh Lưu Uyển không phát hiện ra gì, trong lòng có chút tức giận nhưng nhanh chóng ổn định cảm xúc, chả lẽ ai đó ở thế giới khác đưa cậu tới đây, xong rồi còn muốn nhốt cậu lại.
Đúng lúc Lưu Uyển vừa suy nghĩ xong một âm thanh kì lạ vang lên.
[ Đinh … xin chào kí chủ tôi là hệ thống mã số 08, làm quen một chút do kí chủ phá hủy năng lượng của hệ thống còn hại chết rất mọi người, hệ thống bắt buộc phải đưa kí chủ tới đây để là nhiệm vụ. Nếu kí chủ muốn trở về chỉ khi làm nhiệm vụ mới có thể trở về ]
Lưu Uyển xoay đi xoay lại một hồi không phát hiện ra xung quay có ai lúc mới nhận ra nó đang nói trong đầu mình, Lưu Uyển hơn khiếp sợ:“ Ngươi là cái thứ gì chứ, còn nữa ngươi nói cái gì mà ta phá hủy năng lượng gì đó của các ngươi, điều đó là không thể nếu ta làm ta phải nhớ ra chứ, có lẽ ngươi nhận nhầm người rồi mau đưa ta trở về “.
[ Không nhầm kí chủ không nhớ ra là do khi phá hủy năng lượng, trí nhớ đã bị ảnh hưởng. Tôi không thể đưa kí chủ về nếu kí chủ không đưa thế giới này quay trở lại tình trạng ban đầu và lấy lại Hoàn Kiếm đưa trở về thế giới của kí chủ thì mọi thứ sẽ bị hủy diệt ]
Lưu Uyển nghe vậy trong lòng có chút hoang mang vẫn nói:“ Ta không làm “.
[ Vậy kí chủ muốn cha mẹ mình chết sao, còn có sư huynh kí chủ quan tâm, ngài thật sự muốn bọn biến mất mãi mãi, không thể gặp lại sao ]
Nghe tới đây Lưu Uyển không thể bình tĩnh nói nữa:“ Ngươi … biết … sao ngươi biết “.
[ Vì tôi là hệ thống biết rõ thân phận của kĩ chủ là điều dễ dàng, trong vòng 3 ngày này nếu kí chủ không đồng ý suy nghĩ hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống cũng không còn cách nào khác xóa sổ toàn bộ thế giới, và cả cha mẹ người thân của kí chủ ]
Lưu Uyển nghe thế nhíu máy:“ Ngươi đang uy hiếp ta “.
[ Hệ thống không uy hiếp ngài đó là sự thật, vì một bên thiếu đi năng lượng sống, một còn lại tồn tại năng lượng đáng nhẽ không nên có. Chính vì thế hai thế giới không cân bằng, sẽ không chịu nổi vì thế hệ thống chúng tôi bắt đầu phải xóa sổ chúng nếu kí chủ không đưa mọi thứ quay trở lại quỹ đạo vốn có của nó ].
Nhưng điều đó đối với nhóm người Tề Lạc không là gì, nếu người có thiên phú sẽ được Uy Lan dạy cách vẽ bùa, còn có người sẽ trợ giúp họ trong công viêc, những người còn lại thì sẽ được Tề Lạc dạy cách tu luyện.
Đúng vậy hiện giờ bọn họ đã biết đưa linh khí vào trong cơ thể để tu luyện, này cũng nhờ Tề Lạc học thử cách thức của Sâm Ngọc Lĩnh.
Nhờ đó anh đã mạnh lên gần như năng lực trước kia đã trở quay lại, tuy nhiên dị năng của anh đã mất dù có tu luyện căn bản không thể quay lại được, tu luyện nó chỉ giúp anh mạnh lên hơn thôi.
Những người được lựa chọn vào căn cứ Tề Lạc đã suy nghĩ rất kĩ mới cho nhận họ vào, đấy là vì để đảm bảo xem xem chắc chắn họ không phản bội căn cứ.
Quá trình này cả nhóm đã rất gian nan mới có thể thành công, nghe thì đơn giản nhưng chỉ khi trải qua mới biết rõ được.
Bên căn cứ Thiên Hạ sau khi không tìm ra được giấu vết của căn cứ Tề Lạc nữa đã rất tức giận, đám người Thiên Hạ quyết định dừng tìm kiếm, tập chung và việc xây dựng căn cứ của mình. Họ biết nhóm người Tề Lạc này chắc cũng bị tổn hại không ít, hiện giốc lẽ sẽ không gây hấn đến họ.
Nhưng vẫn tức giận vì không thể lấy được Âm Tàn kia, nếu đã vậy bọn họ cũng phải bắt đầu tìm cách khác, tăng thêm thực lực mới được để còn đối phó với đám người Tề Lạc đã. Ai biết được bọn Tề Lạc đó trong lúc ẩn nấp sức mạnh cũng mạnh lên thì sao, đến lúc đó họ mà không đối phó được đám người Tề Lạc, kế hoạch của bọn họ chuẩn bị từ lâu sẽ bị hủy hoại mất.
.....
Trong khu rừng Quy Y Lưu Uyển xong khi bế quan 3 năm thực lực bắt đầu tăng mạnh, trong 3 năm này cậu đã tăng thêm 2 bậc, 3 năm không dài cũng không ngắn nhưng đối với Lưu Uyển nói nó chỉ trong chớp nhoáng thôi.
Lưu Uyển vừa tu luyện xong âm thanh hệ thống cứ thế bắt đầu tăng lên.
[ Đinh … Chào mừng kí chú đã quay trở lại, vì để chúc mừng kí chủ hệ thống sẽ tặng một phần quà nhỏ, kí chủ có muốn nhận không? ]
Lưu Uyển lướt nhìn màn hình hệ thống không chần chừ ấn từ chối nhưng ngay giây sau nó lại biến thành nhận.
[ Đinh … chúc mừng kí chủ mở được đạo cụ mất trí nhớ tạm thời trong vòng 1 năm, phần thưởng sẽ được kích hoạt vào 3 ngày sau, xin kí chủ chuẩn bị sẵn sàng ]
Lưu Uyển:“…”
Cậu há hốc miệng không nói nên lời hóa đá ngay tạo chỗ,?? cái này là phần thưởng hả. Phần thưởng mà như vậy á hả, nó giống phần thưởng trừng phạt thì đúng hơn.
Lưu Uyển lắc đầu rối não, có lẽ cậu đã dần quen với cái nhiệm vụ và phần thưởng hệ thống đưa cho quá máu chó. Suy nghĩ một hồi Lưu Uyển thấy vẫn đối phó được, nếu mất trí trong vòng 1 năm đi, không bằng cậu tạo ra một trận phát rồi tự nhốt bản thân lại là được.
Đỡ phải để cho cái hệ thống chó má này lợi dụng cậu khi mất trí nhớ.
Nghĩ tới đây tâm trạng Lưu Uyển thả lỏng đôi chút, nhưng xong đó Lưu Uyển không ngờ tới, vốn tưởng nó sẽ xóa sạch trí nhớ của cậu nhưng ai ngờ lại để kí ức đầu tiên của thế giới cậu sinh ra chứ.
Ba ngày sau đó Lưu Uyển vừa mở mắt ra phát hiện bản thân đã nằm trong một căn nhà kỳ lạ, cậu hoang mang vì rõ ràng bản thân trước đó còn đang ở cùng cha mẹ, sao giờ lại ở đây rồi.
Cậu từ từ đi ra ngoài nhìn xung phát hiện nơi này có rất nhiều linh khí tích tụ, đặc biệt cái cây xuất trước mặt cậu kia nhìn nó thật là kỳ lạ, Lưu Uyển trước giờ chưa từng thấy cái cây này bao giờ.
Thế giới của cậu căn bản không có mấy vật này nhưng cậu nghe nói ở thế giới cấp bậc cao hơn chắc là sẽ có thứ đồ này đi.
Lưu Uyển tò mò đi xung quanh quan sát một hồi nhận ra cây này rất hữu ích, chỉ là cậu lại không biết điều chế, trước giờ cậu toàn luyện kiếm sao mà biết cho được.
Lưu Uyển vốn muốn đi xa hơn ai ngờ bị một cỗ năng lực ngăn chặn, nhận thấy có gì đó không ổn cậu thử nhiều lần, phát hiện cậu không thể đi ra được phía bên kia.
Cậu cảm thấy kinh ngạc không thôi vì trước giờ Lưu Uyển chưa từng gặp nó, thế giới của cậu, tuy cũng có linh khí nhưng nó quá nhỏ, căn bản không thể sử dụng đạt tới tình độ có thể tạo ra màn ngăn cách này.
Nghĩ tới đây Lưu Uyển không biết bản thân đang ở đâu nhưng cậu có thể chắc chắn nó không phải thế giới mà cậu nên có.
Tìm kiếm một hồi xung quanh Lưu Uyển không phát hiện ra gì, trong lòng có chút tức giận nhưng nhanh chóng ổn định cảm xúc, chả lẽ ai đó ở thế giới khác đưa cậu tới đây, xong rồi còn muốn nhốt cậu lại.
Đúng lúc Lưu Uyển vừa suy nghĩ xong một âm thanh kì lạ vang lên.
[ Đinh … xin chào kí chủ tôi là hệ thống mã số 08, làm quen một chút do kí chủ phá hủy năng lượng của hệ thống còn hại chết rất mọi người, hệ thống bắt buộc phải đưa kí chủ tới đây để là nhiệm vụ. Nếu kí chủ muốn trở về chỉ khi làm nhiệm vụ mới có thể trở về ]
Lưu Uyển xoay đi xoay lại một hồi không phát hiện ra xung quay có ai lúc mới nhận ra nó đang nói trong đầu mình, Lưu Uyển hơn khiếp sợ:“ Ngươi là cái thứ gì chứ, còn nữa ngươi nói cái gì mà ta phá hủy năng lượng gì đó của các ngươi, điều đó là không thể nếu ta làm ta phải nhớ ra chứ, có lẽ ngươi nhận nhầm người rồi mau đưa ta trở về “.
[ Không nhầm kí chủ không nhớ ra là do khi phá hủy năng lượng, trí nhớ đã bị ảnh hưởng. Tôi không thể đưa kí chủ về nếu kí chủ không đưa thế giới này quay trở lại tình trạng ban đầu và lấy lại Hoàn Kiếm đưa trở về thế giới của kí chủ thì mọi thứ sẽ bị hủy diệt ]
Lưu Uyển nghe vậy trong lòng có chút hoang mang vẫn nói:“ Ta không làm “.
[ Vậy kí chủ muốn cha mẹ mình chết sao, còn có sư huynh kí chủ quan tâm, ngài thật sự muốn bọn biến mất mãi mãi, không thể gặp lại sao ]
Nghe tới đây Lưu Uyển không thể bình tĩnh nói nữa:“ Ngươi … biết … sao ngươi biết “.
[ Vì tôi là hệ thống biết rõ thân phận của kĩ chủ là điều dễ dàng, trong vòng 3 ngày này nếu kí chủ không đồng ý suy nghĩ hoàn thành nhiệm vụ, hệ thống cũng không còn cách nào khác xóa sổ toàn bộ thế giới, và cả cha mẹ người thân của kí chủ ]
Lưu Uyển nghe thế nhíu máy:“ Ngươi đang uy hiếp ta “.
[ Hệ thống không uy hiếp ngài đó là sự thật, vì một bên thiếu đi năng lượng sống, một còn lại tồn tại năng lượng đáng nhẽ không nên có. Chính vì thế hai thế giới không cân bằng, sẽ không chịu nổi vì thế hệ thống chúng tôi bắt đầu phải xóa sổ chúng nếu kí chủ không đưa mọi thứ quay trở lại quỹ đạo vốn có của nó ].
/76
|