Tề Lạc dường như nhận ra điều gì đó không ổn ở đây, hắn bắt đầu cảm thấy tên Phi Mộ này ngày càng kì lạ. Hơi thở trên người hắn ta ngày càng trở nên nguy hiểm hơn, Tề Lạc biết cứ như thế e rằng không ổn, anh phải tìm cách tiêu diệt hắn ta mới được.
Tuy nhiên anh không dám chắc có thể tiêu diệt được hắn ta không nhưng ít ra cũng phải phá hủy được một dị năng của tên Phi Mộ. Đúng vậy dị năng có thể phá hủy, khác với dị năng giả thời tận thế, dị năng của bọn họ được tạo ra nhờ nguồn linh khí của vật bí ẩn, vì thế nó không có chút tạm chất nào.
Nó không phải sâu bên trong bộ não con người mà là ở phần dưới lỗ rốn khoảng ba tấc ( hoặc một tấc mấy phân) có khoảng không gian trong bụng gọi là đan điền. Đây là nơi tu luyện nội đan nên gọi là đan điền, nói cách khác việc thức tỉnh dị năng cũng không phải thật sự là dị năng.
Nó chả qua giống với tu luyện trong thế tu tiên tiên hiệp mà thôi nhưng khác ở chỗ khi người tu tiên muốn tu luyện, không đơn giản dễ dàng như bọn họ tự dưng nhờ có vật thể bí ẩn kia liền có được.
Mà phải bắt đầu phải vật khí đưa linh khí vào trong cơ thể …
Tóm lại cách thức hai bên không hề giống nhau, nó khác về nhau về mọi mặt, tuy nó có phần tương đồng nhưng không thể gọi chung với nhau được. Vì thế trước giờ mới được gọi là dị năng.
Cho nên dị năng có thể bị phá hủy, nếu hủy một dị năng của hắn ta, chắc chắc sức mạnh của hắn cũng theo đó giảm đi rất nhiều nó còn mất luôn cả dị năng đó.
Nói thì đơn giản nếu có thể dễ dàng như thế Tề Lạc đã làm luôn từ đâu rồi, năng lực tên Phi Mộ kia không phải dạng vừa muốn tiếp cận hắn thực sự rất khó, đặc biệt hắn còn luôn tấn công từ xa.
Suy nghĩ một hồi cuối cùng Tề Lạc quyết định thử dùng chiêu kia nhưng rủi ro thất bại rất lớn, nếu Tề Lạc thành công còn may nhưng thành công hay thất bại anh vẫy sẽ bị ảnh hưởng nặng nè, nhẹ thì chỉ bị nội thương sức mạnh giảm đi, dưỡng thương mấy năm là khỏi. Còn nặng có khi còn bị hủy luôn dị năng theo.
Chính vì điều này Tề Lạc vẫn luôn chần chừ không dám làm luôn, anh không sợ bản thân trở nên kém coi, chỉ là nếu anh thật sự bị giảm đi sức mạnh, sau này còn có thể bảo vệ căn cứ và cứu thế giới này được hay không đây.
Một phần lý do chính vẫn là vì Sâm Ngọc Lĩnh vẫn luôn bị thương, không sự trợ giúp của nó khả năng thành công rất nhỏ chưa tới 30 % nữa là.
Nghĩ tới đây Tề Lạc lắc đầu bỏ qua vấn đề này, vẫn là nhanh chóng lập ra kế hoạch chuẩn bị đối phó với hắn thì hơn, sau khi bàn bạc với mọi người Tề Lạc quyết định sử dụng chiêu cuối cùng này, để đối phó với tên Phi Mộ.
Tuy khá nhiều người phải đối nhưng Tề Lạc đã hạ quyết tâm, đám người không thể thay đổi được, cũng may lần này thương thế của Sâm Ngọc Lĩnh đã khỏi, vì thế có sự trợ giúp của nó chắc chắn tốt hơn rất nhiều.
Tuy nhiên cả nhóm Ưng Vệ lại mong Lưu Uyển có thể xuất hiện giúp đỡ bọn họ, có lẽ vì Lưu Uyển luôn xuất hiện vào tình huống họ khó khăn nhất. Ít nhiều khi đám người này bắt đầu ỷ lại vào Lưu Uyển hơn trước.
Đáng tiếc lần này Lưu Uyển không những không đến giúp họ, đến tận 3 năm sau cậu cũng không hề xuất hiện lấy một lần.
Trong cuộc chiến đó Tề Lạc đã phải đối phó với Phi Mộ gần như bằng cả tính mạng, một số đồng đội của họ còn vì trận chiến này chết đi rất nhiều. Ngay cả Tề Lạc cũng vì thế bị trọng thương mất đi một dị năng, năng lực theo đó mà giảm giá xuống mạnh.
Điều này khiến Hộ Hùng phẫn uất vừa hận tổ chức Thiên Hạ tên Phi Mộ kia còn cả Lưu Uyển nữa, nhưng họ có thể làm gì đây, bọn họ có tư cách gì chỉ trích oán hận Lưu Uyển chứ. Tuy Lưu Uyển ra nhập đội ngũ của họ trước giờ họ lại chả nghĩ chấp nhận cậu thực sự, mà còn muốn lợi dụng cậu vì để đạt được mục đích.
Bọn họ thừa nhận bản thân không phải người hoàn hảo có một số chuyện vẫn sẽ có áp cảm với Lưu Uyển, một phần lo sợ Lưu Uyển quá mạnh họ không thể kiểm soát được cậu ta.
Con người mà suy nghĩ lúc nào chả thế này thế nọ, tuy Lưu Uyển chả thèm quan tâm nhưng hiện giờ sau trận chiến khiến đám người Ưng Vệ đột ngột nhận ra sai lầm của bản thân.
Khoảng 3 tháng sau Lưu Uyển vẫn không xuất hiện, tình trạng của thì Tề Lạc lại không khả quan lắm, anh đã mất đi một dị năng trên người còn có nội thương, tuy Sâm Ngọc Lĩnh đã chữa khỏi được một phần cho anh nhưng sức mạnh và cả dị năng kia sẽ chả thể quay lại được nữa.
May mắn thay Tề Lạc đã thành công khiến Phi Mộ bị thương không kém, hắn ta còn bị nặng hơn rất nhiều, không những mất đi một dị năng mà ngay cả dị năng thứ 2 cũng bị tổn hại đôi chút.
Cả tổ chức sau khi biết tin đã rất tức giận bọn chúng tuy không mạnh bằng Phi Mộ nhưng được cái là đông người, thế là họ liền quyết định cùng nhau tiêu diệt sạch đám người Tề Lạc này.
Uy Lan biết kiểu gì cũng sẽ có chuyện này, nên cậu đã nhanh chóng học vẽ một loại lá bùa giúp căn cứ của họ ẩn nấp không bị phát hiện, Uy Lan rất thông minh năng lực học tập còn rất mạnh, rất nhanh sau đó đã có thể tạo ra được lá bùa gần bằng cấp độ Lưu Uyển tạo ra.
Cũng vì thế bọn họ mới may mắn không bị cả tổ chức Thiên Hạ tiêu diệt, may trước đó Tề Lạc đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, không có để lộ giấu vết mình từng hợp tác với căn cứ khác, nếu không e là những căn cứ đó có lẽ sẽ bị liên lụy mất.
Tuy nhiên anh không dám chắc có thể tiêu diệt được hắn ta không nhưng ít ra cũng phải phá hủy được một dị năng của tên Phi Mộ. Đúng vậy dị năng có thể phá hủy, khác với dị năng giả thời tận thế, dị năng của bọn họ được tạo ra nhờ nguồn linh khí của vật bí ẩn, vì thế nó không có chút tạm chất nào.
Nó không phải sâu bên trong bộ não con người mà là ở phần dưới lỗ rốn khoảng ba tấc ( hoặc một tấc mấy phân) có khoảng không gian trong bụng gọi là đan điền. Đây là nơi tu luyện nội đan nên gọi là đan điền, nói cách khác việc thức tỉnh dị năng cũng không phải thật sự là dị năng.
Nó chả qua giống với tu luyện trong thế tu tiên tiên hiệp mà thôi nhưng khác ở chỗ khi người tu tiên muốn tu luyện, không đơn giản dễ dàng như bọn họ tự dưng nhờ có vật thể bí ẩn kia liền có được.
Mà phải bắt đầu phải vật khí đưa linh khí vào trong cơ thể …
Tóm lại cách thức hai bên không hề giống nhau, nó khác về nhau về mọi mặt, tuy nó có phần tương đồng nhưng không thể gọi chung với nhau được. Vì thế trước giờ mới được gọi là dị năng.
Cho nên dị năng có thể bị phá hủy, nếu hủy một dị năng của hắn ta, chắc chắc sức mạnh của hắn cũng theo đó giảm đi rất nhiều nó còn mất luôn cả dị năng đó.
Nói thì đơn giản nếu có thể dễ dàng như thế Tề Lạc đã làm luôn từ đâu rồi, năng lực tên Phi Mộ kia không phải dạng vừa muốn tiếp cận hắn thực sự rất khó, đặc biệt hắn còn luôn tấn công từ xa.
Suy nghĩ một hồi cuối cùng Tề Lạc quyết định thử dùng chiêu kia nhưng rủi ro thất bại rất lớn, nếu Tề Lạc thành công còn may nhưng thành công hay thất bại anh vẫy sẽ bị ảnh hưởng nặng nè, nhẹ thì chỉ bị nội thương sức mạnh giảm đi, dưỡng thương mấy năm là khỏi. Còn nặng có khi còn bị hủy luôn dị năng theo.
Chính vì điều này Tề Lạc vẫn luôn chần chừ không dám làm luôn, anh không sợ bản thân trở nên kém coi, chỉ là nếu anh thật sự bị giảm đi sức mạnh, sau này còn có thể bảo vệ căn cứ và cứu thế giới này được hay không đây.
Một phần lý do chính vẫn là vì Sâm Ngọc Lĩnh vẫn luôn bị thương, không sự trợ giúp của nó khả năng thành công rất nhỏ chưa tới 30 % nữa là.
Nghĩ tới đây Tề Lạc lắc đầu bỏ qua vấn đề này, vẫn là nhanh chóng lập ra kế hoạch chuẩn bị đối phó với hắn thì hơn, sau khi bàn bạc với mọi người Tề Lạc quyết định sử dụng chiêu cuối cùng này, để đối phó với tên Phi Mộ.
Tuy khá nhiều người phải đối nhưng Tề Lạc đã hạ quyết tâm, đám người không thể thay đổi được, cũng may lần này thương thế của Sâm Ngọc Lĩnh đã khỏi, vì thế có sự trợ giúp của nó chắc chắn tốt hơn rất nhiều.
Tuy nhiên cả nhóm Ưng Vệ lại mong Lưu Uyển có thể xuất hiện giúp đỡ bọn họ, có lẽ vì Lưu Uyển luôn xuất hiện vào tình huống họ khó khăn nhất. Ít nhiều khi đám người này bắt đầu ỷ lại vào Lưu Uyển hơn trước.
Đáng tiếc lần này Lưu Uyển không những không đến giúp họ, đến tận 3 năm sau cậu cũng không hề xuất hiện lấy một lần.
Trong cuộc chiến đó Tề Lạc đã phải đối phó với Phi Mộ gần như bằng cả tính mạng, một số đồng đội của họ còn vì trận chiến này chết đi rất nhiều. Ngay cả Tề Lạc cũng vì thế bị trọng thương mất đi một dị năng, năng lực theo đó mà giảm giá xuống mạnh.
Điều này khiến Hộ Hùng phẫn uất vừa hận tổ chức Thiên Hạ tên Phi Mộ kia còn cả Lưu Uyển nữa, nhưng họ có thể làm gì đây, bọn họ có tư cách gì chỉ trích oán hận Lưu Uyển chứ. Tuy Lưu Uyển ra nhập đội ngũ của họ trước giờ họ lại chả nghĩ chấp nhận cậu thực sự, mà còn muốn lợi dụng cậu vì để đạt được mục đích.
Bọn họ thừa nhận bản thân không phải người hoàn hảo có một số chuyện vẫn sẽ có áp cảm với Lưu Uyển, một phần lo sợ Lưu Uyển quá mạnh họ không thể kiểm soát được cậu ta.
Con người mà suy nghĩ lúc nào chả thế này thế nọ, tuy Lưu Uyển chả thèm quan tâm nhưng hiện giờ sau trận chiến khiến đám người Ưng Vệ đột ngột nhận ra sai lầm của bản thân.
Khoảng 3 tháng sau Lưu Uyển vẫn không xuất hiện, tình trạng của thì Tề Lạc lại không khả quan lắm, anh đã mất đi một dị năng trên người còn có nội thương, tuy Sâm Ngọc Lĩnh đã chữa khỏi được một phần cho anh nhưng sức mạnh và cả dị năng kia sẽ chả thể quay lại được nữa.
May mắn thay Tề Lạc đã thành công khiến Phi Mộ bị thương không kém, hắn ta còn bị nặng hơn rất nhiều, không những mất đi một dị năng mà ngay cả dị năng thứ 2 cũng bị tổn hại đôi chút.
Cả tổ chức sau khi biết tin đã rất tức giận bọn chúng tuy không mạnh bằng Phi Mộ nhưng được cái là đông người, thế là họ liền quyết định cùng nhau tiêu diệt sạch đám người Tề Lạc này.
Uy Lan biết kiểu gì cũng sẽ có chuyện này, nên cậu đã nhanh chóng học vẽ một loại lá bùa giúp căn cứ của họ ẩn nấp không bị phát hiện, Uy Lan rất thông minh năng lực học tập còn rất mạnh, rất nhanh sau đó đã có thể tạo ra được lá bùa gần bằng cấp độ Lưu Uyển tạo ra.
Cũng vì thế bọn họ mới may mắn không bị cả tổ chức Thiên Hạ tiêu diệt, may trước đó Tề Lạc đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, không có để lộ giấu vết mình từng hợp tác với căn cứ khác, nếu không e là những căn cứ đó có lẽ sẽ bị liên lụy mất.
/76
|