Ông Xã Bá Đạo Rất Cưng Chiều Vợ

Chương 198: Chương 114.2

/997


“Tôi cho cậu biết, chờ tôi nhìn thấy đội phó của chúng ta rồi, tôi sẽ để cho anh ta đánh cậu!” Ngốc Ưng đã không còn biết lựa lời mà nói rồi.

“Ồ, vẫn tưởng mình là học sinh tiểu học sao mà để cho đội phó đánh tôi, sao cậu không đi tìm thầy của cậu tới đánh tôi luôn đi?” Lúc Liệp Báo nói những lời này, tầm mắt quét qua người An Nhiên.

An Nhiên và Phó Quân Hoàng còn chưa thay quần áo, trên người bọn họ vẫn mặc quần áo thường ngày từ lúc ra khỏi nhà họ Phó, quần áo của bọn họ cũng đã cất vào trong hành lý đầy đủ.

An Nhiên cũng không có ý định nhập cuộc với mấy người họ, cô chỉ nhìn, cô thật đúng là không thể ngờ được Ngốc Ưng lại có thể ngu ngốc đến trình độ này.

“Ngốc Ưng, cậu ăn cái gì để lớn vậy?” An Nhiên hỏi sâu xa.

Ngốc Ưng sững sờ, ngay sau đó trả lời: “Bánh bao.”

“Ồ, đầu óc cũng đã chất đầy bánh bao.”dinendian.lơqid]on

“Phó An Nhiên, cô đừng tưởng cô có huấn luyện viên che chở mà cô có thể coi trời bằng vung.” Ngốc Ưng không vui, thế không phải là ý nói anh không có đầu óc sao? Cô thật sự nghĩ là anh ngu ngốc nghe không hiểu như vậy sao?

“Ai ôi, đến lúc đó cậu đi kiện đội phó của cậu ấy.”

Ngốc Ưng vẫn nghĩ, đội phó đi cùng với ba gã còn chưa tập hợp kia, chờ đến lúc anh gặp được Đội Phó rồi, nhất định anh phải nói với anh ta một chút về việc huấn luyện viên thiên vị và thực thi bạo lực với đám người kia.

Ngân Lang khẽ cười ra tiếng, không ngờ cũng có lúc quân chủ sẽ nói đùa.

Phó Quân Hoàng đưa tay vuốt ve đầu An Nhiên, khóe môi mang theo ý cười cưng chiều, bảo bối của anh thật là càng ngày càng tinh nghịch.

Trực thăng trực tiếp hạ cánh ở trong phi trường, bọn họ vừa xuống trực thăng thì có người nhân viên chuyên biệt đến tiếp đón bọn họ, người đó trực tiếp dẫn bọn họ lên trên máy bay bọn họ phải lên, Phó Quân Hoàng và An Nhiên lên máy bay trước, đi đến toilet thay quân phục.

An Nhiên có quân phục của riêng mình: là Vu Tranh đưa cho cô, lúc anh đưa cho cô còn nói: không chừng lúc nào đó lại cần đến, vì vậy An Nhiên cũng có không ít quân trang.

Từ lúc An Nhiên bước ra khỏi toilet, tức thì hấp dẫn không ít ánh mắt của người khác, nhìn dáng vẻ An Nhiên mặc quân phục rất đẹp, mà lúc Phó Quân Hoàng đi ra càng hấp dẫn thêm một lượng lớn ánh mắt.

Đều nói đàn ông mặc quân phục là đẹp trai nhất, An Nhiên cũng cảm thấy như vậy, dáng vẻ Lão Soái ca mặc quân phục quả thật là đẹp đến rụng rời.

Hai người sánh vai đứng chung một chỗ, không thể nghi ngờ là một cảnh đẹp.

Nam tuấn tú, nữ xinh đẹp, hơn nữa đều mặc quân phục, vừa nhìn cũng biết đó là quân nhân.

Sau khi An Nhiên thay quân phục, khí chất cả người cô đột nhiên thay đổi, khí thế của cô và Phó Quân Hoàng lập tức như hòa vào nhau, lạnh nhạt, thờ ơ, chết chóc, người lạ chớ đến gần.

Vì vậy khi đám người Ngân Lang thấy An Nhiên như thế, vẻ mặt càng thêm kinh ngạc nói không thành lời.

Ngân Lang càng thêm kinh ngạc, anh chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ quân chủ mặc quân phục, không ngờ quân chủ mặc quân phục lại có thể đẹp đến như vậy.

Phát hiện ra ánh mắt của những người xung quanh, Phó Quân Hoàng mạnh mẽ ôm An Nhiên vào trong ngực của mình, một tay ôm chặt lấy hông cô, ánh mắt khiếp người lạnh nhạt quét một vòng qua đám người ở đây, còn có ánh mắt nhìn đến trên người Ngân Lang.

Ngân Lang ho nhẹ một tiếng, hơi mất tự nhiên dời tầm mắt sang một bên, mà trong lòng Liệp Báo và Ngốc Ưng lúc này quả thật không có từ ngữ nào để miêu tả.

Trong lúc bọn họ vẫn còn đang kinh ngạc, một giọng nói nghi ngờ vang lên: “Xin hỏi, là huấn luyện viên Phó sao?”

Mọi người đưa tầm mắt nhìn về phía ba người đàn ông mặc quân phục giống nhau, trên người bọn họ cũng có khí chất đặc biệt của quân nhân, người đứng thẳng, khuôn mặt nghiêm túc.

Trong đó có hai người là mặc quân phục của hải quân, mà người còn lại mặc quân phục không quân, đều rất đẹp.

Tầm mắt Ngốc Ưng di chuyển qua lại trên người ba người họ, nhưng vòng vo hồi lâu, anh mới giật mình nhận ra trong ba người này sao có thể có Đội phó Bộ đội đặc chủng U Linh được? Vậy là, vậy là nói cách khác…..

A!

Ngốc Ưng thét một tiếng chói tai, đơn giản chính là không thể tin nhìn An Nhiên, rồi sau đó trong đôi mắt kia tràn ngập vẻ kinh ngạc: “Cô cô cô, cô cô cô…..”

Trong khoảng thời gian ngắn anh không biết phải nói gì, dinendian.lơqid]on chẳng lẽ nói thế mà cô lại là đội phó? Sao Tiểu Quái Vật cô lại có thể là đội phó anh tâm tâm niệm niệm chứ? Hơn nữa nghe nói đã có đội phó từ khi U Linh vừa mới thành lập, khi đó Tiểu Quái Vật mới lớn bao nhiêu chứ!

“Câm miệng.” An Nhiên nhức đầu nhìn những ánh mắt khác thường từ mọi người xung quanh, hơn nữa tiếng kêu não lòng của Ngốc Ưng này càng dẫn tới thêm nhiều người vây xem.

Khi ba người vừa mới tới thấy phản ứng như thế của Ngốc Ưng, vẻ mặt cũng có chút quái dị, thế là thế nào?

“Đừng để ý, đầu óc người này có chút vấn đề.” Liệp Báo nhún vai với ba người kia.

Ba người đó liền có chút nghi hoặc nhìn Ngốc Ưng.

Ngốc Ưng lập tức nổi giận: “Thổ Báo Tử, cậu nói ai đầu óc có vấn đề hả? Tất cả các người đều muốn chơi tôi chứ gì? Mấy người đã sớm biết Tiểu Quái Vật chính là Đội phó phải không hả? Mấy người chờ xem trò cười của tôi, mấy người thật là, rõ là……”

“Đầu óc không đủ dùng trách được ai chứ?” Ngân Lang cũng lười nói với anh ta.

Quân chủ huấn luyện cùng bọn họ ở trong U Linh lâu như vậy, bao nhiêu người cũng đã bắt đầu nghi ngờ, chỉ có tên ngốc này đến bây giờ vẫn không phản ứng kịp.

“Không phải là cậu muốn để Đội phó của cậu đánh tôi sao?” Liệp Báo cười ha ha.

Lúc này Ngốc Ưng hoàn toàn cũng đã có ý muốn đi chết, còn làm cho Đội phó đánh người nữa chứ, Đội phó không đánh mình đã là không tệ rồi.

Tầm mắt An Nhiên nhìn đến trên mặt ba người đang lộ vẻ hơi không không hiểu ra sao, ngay sau đó An Nhiên cười nói: “Chào mọi người, tôi là Phó An Nhiên, anh ấy là Phó Quân Hoàng.”

“Lạc An Bình.” Tên của Ngân Lang.

“Niên Gia Thịnh.” Tên của Ngốc Ưng.

“Đổng Quang Minh.” Tên của Liệp Báo.

“Tôi tên là Từ Chính, cậu ta là Vạn Lỗi, chúng tôi đều là người hải quân của quân khu.” Từ Chính một thân quân phục cười, anh cười như ánh mặt trời, khiến người ta rất có thiện cảm.

“Tôi là Vương Khang, không quân của quân khu. Tôi rất hâm mộ Huấn luyện viên Phó.” Vương Khang cười tít mắt, từ lúc anh bắt đầu bước vào không quân, vẫn nghe chuyện về Phó Quân Hoàng, anh có thể gọi là fan cứng của Phó Quân Hoàng.

Thật ra thì ba người cũng có nghi ngờ, tại sao trong nhiệm vụ lần này lại có nữ tham gia, hơn nữa thoạt nhìn dáng vẻ người kia cũng không được lớn, huấn luyện lần này cũng không chỉ là một loại huấn luyện đâu.

Dĩ nhiên An Nhiên nhìn ra được nghi ngờ trong mắt bọn họ, chỉ là cô lười giải thích, rất nhiều chuyện vẫn nên dùng thực lực để nói chuyện.

Lúc này Ngốc Ưng còn đang cảm thấy âm u buồn rầu vì An Nhiên là Đội phó của bọn họ, sao Tiểu Quái Vật đã lập tức trở thành Đội phó của bọn họ rồi chứ.

Cho đến khi bọn họ lên máy bay, anh vẫn đang không ngừng hỏi: “Tiểu Quái… À không phải, lúc đó An Nhiên cô mới bao tuổi chứ, sao cô có thể là Đội phó của chúng tôi chứ.”

“Muốn biết à?” An


/997

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status