Bách Lý Lan đã bị nổ chết ở trước cửa cục cảnh sát!Trong nháy mắt, khi tin tức này được đưa ra ánh sáng đã bùng nổ điên cuồng trên các trang thông tin đại chúng, có chiều hướng hả hê, có chiều hướng xoay cổ tay thở dài, nhưng phần đa là thổn thức vì người vốn ngồi tít trên cao – Bách Lý Lan có kết cục cuối cùng cũng chẳng hơn gì cái này.Không ít người suy đoán rốt cuộc là người nào đã giết Bách Lý Lan.Dân tình có ngốc mấy cũng không tin những lời giải thích từ phía Chính phủ: nói là xe đột nhiên bị nổ tung, cũng chẳng tìm ra nguyên nhân mà cuối cùng chỉ tổng kết là do xe tự động phát nổ.Nhưng ai sẽ tin vào cái lý do này?Xe tự dưng phát nổ? Nói như thế thì sau này còn ai dám mua xe? Còn ai dám mua cái kiểu xe này? Còn ai dám ngồi xe? Chẳng phải là nói hươu nói vượn sao?Đối với những vấn đề này, không có ai đứng ra giải thích, bây giờ cục cảnh sát hoàn toàn rối loạn, bọn họ kiểu gì cũng không ngờ Bách Lý Lan lại bị nổ chết ở chỗ này!Bọn họ nên ăn nói thế nào với quần chúng? Nên ăn nói thế nào với đám người nhà họ Bách Lý? Mặc dù bây giờ nhà Bách Lý đã sụp đổ, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, ai mà biết được sau lưng gia tộc Bách Lý có còn thế lực nào nữa hay không?Bây giờ cục cảnh sát đã hoàn toàn bị đẩy đến trên đầu sóng ngọn gió, phía tin tức truyền thông dường như ngày nào cũng đều ở đây cắm trại, tiến hành phỏng vấn cảnh sát và không ngừng hỏi Bách Lý Lan chết như thế nào.Chờ bọn họ dập tắt xong đám cháy, thi thể Bách Lý Lan đã bị thiêu không còn nguyên vẹn, biến dạng hoàn toàn, nếu như bọn họ không tận mắt chứng kiến Bách Lý Lan đang ở trên xe, thậm chí bọn họ sẽ cho rằng đây là mưu kế đùa giỡn của Bách Lý Lan.Cục trưởng không yên tâm còn cho người đến khám nghiệm DNA, kết quả thu được người này chính xác là Bách Lý Lan, không sai, Bách Lý Lan đã chết.“Chậc, không ngờ Bách Lý Lan cứ như vậy mà chết đấy.” An Nhiên tắt tivi, vùi trong ngực Phó Quân Hoàng, tặc lưỡi ra tiếng.Nhưng trong ấn tượng của cô, gia tộc Bách Lý nào có ngu như vậy: sẽ bị nổ chết dễ dàng như thế? Hừ, có thể lừa được người khác, muốn lừa Phó An Nhiên cô? Nằm mơ!Phó Quân Hoàng cẩn thận cắt móng tay cho cô, tiếng nói nhàn nhạt: “Anh sẽ điều tra.” Cho nên cô không cần để ý, anh sẽ giải quyết tất cả mọi chuyện.An Nhiên rút tay mình ra khỏi tay Phó Quân Hoàng, rồi sau đó dưới tầm mắt kinh ngạc của anh, hai tay ôm mặt của anh, hai đầu gối quỳ trên ghế salon, trán cô kề sát trán anh, đồng tử màu trà chăm chú nhìn anh.“Lão Soái ca, anh là của em!” Không ai có thể cướp đi người của cô, đừng tưởng rằng gần đây cô không làm gì cả, không nói gì thì có nghĩa là cô không biết gì hết.Phó Quân Hoàng hơi ngẩn ra, ngay sau đó trong đồng tử ngạc nhiên xuất hiện ý cười nhàn nhạt, cọ cọ trán cô, “Ừ, anh là của em.” Không ai có thể giành được.Hai ngày này chuyện khiến An Nhiên sốt ruột không phải nhiều bình thường.Mới hôm qua, ngày Bách Lý Lan bị nổ chết, đột nhiên có một vị khách tới nhà họ Phó nói là đến chúc Tết ông cụ Phó, chậc chậc, vị này cho rằng cô không hiểu chút ý đồ đó sao?Vị này chính là Tô Lương, Đại tiểu thư nhà họ Tô ở Đế Đô, lúc trước được lão soái ca nằm vùng cứu ra từ Vô Xá, chỉ là không tính tới việc cô ta tới chúc tết ông nội, không có việc gì sao cứ cố ý liếc mắt đưa tình với Lão Soái ca chứ? Chẳng lẽ cô ta coi Phó An Nhiên cô là người chết chắc?“Tiểu thư, thiếu gia, có tiểu thư Tô đến thăm.” Sau khi quản gia gõ nhẹ cửa phòng An Nhiên, đẩy cửa tiến vào cung kính nói.“Nặc Nặc đến?” An Nhiên phản xạ có điều kiện hỏi. Trong hai ngày này, không biết nhóc con Nặc Nặc bị tên Tô Kình Thiên đáng chết kia hành hạ đến hình dạng gì nữa, hai ngày nay lúc thấy cô, bưới đi của nhóc con đều không vững, quả nhiên Tô Kình Thiên kia rất cầm thú!Vẻ mặt quản gia có chút cứng lại, sau đó ho nhẹ một tiếng, chậm rãi nói: “Không phải cô ấy, là tiểu thư Tô Lương.” Ông biết tiểu thư và thiếu gia đều không muốn thấy cái cô tiểu thư Tô đó, nhưng mà người tới là khách, nhà họ Phó bọn họ cũng không thể đuổi người ta đi được đúng không?Sắc mặt An Nhiên lập tức liền lạnh xuống, nhìn xem, thật đúng là có người coi cô như người chết đấy.An Nhiên âm thầm nhéo một bên hông Phó Quân Hoàng, dường như muốn trút toàn bộ bực bội trong lòng mình lên người anh.Dĩ nhiên là An Nhiên không dùng được sức lực, Phó Quân Hoàng có chút không hiểu nhìn cô, “Sao vậy? Có phải thấy khó chịu chỗ nào không?” Bảo bối của anh chỉ lúc đang khó chịu thì cảm xúc mới dao động lớn như vậy, vừa rồi cô còn nhéo anh.“Anh xem anh đã mang đến cho em chuyện gì ấy!” Nói xong, An Nhiên không để ý tới Phó Quân Hoàng, trực tiếp nhảy xuống khỏi ghế salon, ánh mắt nhìn quản gia mỉm cười rồi xuống lầu.Phó Quân Hoàng nghi hoặc nhìn ông quản gia, ông quản gia ho khan lên tiếng, tùy tiện nói: “E rằng tiểu thư đang…… ghen.” Không sai, là đang ghen.Cô tiểu thư Tô đó có ý với thiếu gia, cả nhà họ Phó có ai mà không biết? Nhưng mà trên thế giới này sao lại có người không biết thức thời như vậy? Tô Lương cô thật sự cho rằng ông cụ thích cô mới lôi kéo cô cùng nói chuyện sao? Chẳng qua là ông cụ không muốn làm cho chuyện ồn ào đến quá mức khó
/997
|