Ông Xã Bá Đạo Rất Cưng Chiều Vợ

Chương 171: Chương 102

/997


Phó Quân Hoàng họ đến biệt thự trước một giờ.

Thiện Vũ bóp chặt cổ An Nhiên, bộ dạng điên cuồng kia làm cho người khác không nhịn được toàn thân run rẩy.

Sắc mặt An Nhiên càng ngày càng khó coi, ngay cả một chút sức lực giãy giụa cô cũng không có.

Dần dần, An Nhiên không có động tác.

Thiện Vũ vẫn còn đang điên cuồng liền lập tức sợ hãi, anh bỗng thả hai tay của mình ra, anh hoảng sợ nhìn hai tay của mình, hai tay trắng bệch không ngừng run rẩy, lúc tầm mắt của anh trở về trên người An Nhiên lần nữa, bỗng nhiên anh quỳ xuống, anh hơi sợ hãi đưa tay đi cầm tay An Nhiên.

Lần này cô lại không có né tránh, cô vẫn không nhúc nhích.

"An Nhiên? Phó An Nhiên, cô đừng tưởng rằng cô giả chết, thì tôi sẽ bỏ qua cho cô." Thiện Vũ nhìn tay thon dài trắng nõn của cô nói giống như nỉ non: "An Nhiên, cô chỉ có thể là của tôi, tôi thích cô như vậy, cô không thể không thích tôi... Nếu không, không công bằng..."

Đột nhiên, một hồi tiếng hít không khí thật lâu vang lên.

An Nhiên giống như bỗng nhiên tỉnh lại, cô mãnh liệt thở hổn hển, cô xoay người lại, mãnh liệt ho khan, cổ họng đau đớn giống như bị xé rách, đầu óc thiếu oxi làm cho trước mắt cô trống rỗng, cơ thể của cô chỉ có thể dựa theo bản năng làm cho hành động của mình thoải mái.

Nghe thấy tiếng ho khan của An Nhiên, Thiện Vũ còn đang nỉ non cái gì đó bỗng nhiên bừng tỉnh, anh giật mình ngây ngốc nhìn An Nhiên, anh chợt đứng dậy, tay chân có chút hỗn loạn đi rót nước.

"An Nhiên, đến, chúng ta uống nước này, uống hết liền không sao, ngoan." Anh biết mình vừa mới làm cái gì, nhưng mà anh sẽ không nói xin lỗi, kia đều là lỗi của An Nhiên.

Nếu như cô không chọc giận anh, cô cũng sẽ không xảy ra chuyện gì, cô cũng sẽ không đau đớn như vậy, cho nên đều là lỗi của cô.

Chị nói, lời anh nói việc anh làm đều là luôn luôn đúng, anh không có lúc sai, chưa từng sai.

Bây giờ An Nhiên vô cùng khó chịu, cổ họng khó chịu giống như bốc lửa.

Cô cũng không có suy nghĩ nhiều, nhận lấy ly, một ngụm liền uống hết nước trong ly.

Nước ở trong ly lúc trước Bách Lý Lan cho cô uống bắt đầu có tác dụng, bây giờ cô không chỉ là cổ họng khó chịu, cả người đều là bủn rủn không có sức lực, ngay cả đáy lòng cô còn có một ngọn lửa đang thiêu đốt.

Thiện Vũ bỏ ly qua một bên, nhưng nhìn thấy bộ dạng An Nhiên dường như còn không có khá hơn, anh liền cứng ngắc đứng ở bên giường, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn tất cả phản ứng của An Nhiên.

"An Nhiên, cô không thể trách tôi." Anh nhìn An Nhiên âm u nói.

Qua một lúc lâu, An Nhiên mới dần trở nên ổn lên.

Cô gần như mệt lả nằm ở trên giường, trong đôi mắt bởi vì vừa mới mãnh liệt ho khan mà thấm đầy nước mắt, sắc mặt không phải là tái nhợt như vừa rồi, mà là hiện đầy vẻ đỏ ửng không bình thường, cô như thế, thoạt nhìn như mỹ vị.

Thiện Vũ bất giác nuốt một ngụm nước bọt, hô hấp của anh có hơi dồn dập.

Quả thực Thiện Vũ này chính là một kẻ điên, kẻ điên còn điên hơn cả Diêm Tử Diệp.

An Nhiên nhìn Thiện Vũ, trong lòng không ngừng phỉ nhổ, nếu như anh buông tay trễ một chút, thì cô có thể đã thật sự phải đi gặp Diêm Vương Gia rồi.

"Chẳng lẽ, đây hết thảy là tôi gieo gió gặt bão sao?" Giọng nói An Nhiên vô cùng khàn, thậm chí trong giọng nói còn mang một ít cảm giác như xé rách, nghe là lạ, mà giọng nói này lại làm cho Thiện Vũ cực kỳ đau lòng.

Anh ngồi xuống ngay trên mép giường, anh nhìn An Nhiên, ánh mắt hơi dịu dàng lại: "An Nhiên, cô không nên chọc giận tôi, tôi là thích cô như vậy, sao cô có thể chọc giận tôi chứ?"

Bây giờ An Nhiên là lười phải nói chuyện với kẻ bị bệnh thần kinh này.

Cô luôn cảm thấy Diêm Tử Diệp cũng đã đủ thần kinh rồi, không ngờ người này còn thần kinh hơn Diêm Tử Diệp. Mặc dù sự yêu thích của Diêm Tử Diệp là biến thái, nhưng mà dù sao thì từ trước đến nay anh sẽ không làm tổn thương cô, cũng sẽ không ép buộc cô thích anh.

Ai quy định bạn thích tôi, thì tôi nhất định phải thích bạn? Nếu quả thật là như vậy, trên thế giới này chẳng phải là cũng sẽ không người thứ ba sao? Chẳng phải là cũng sẽ không có ngoại tình sao? Thế giới này không phải hoàn mỹ sao?

An Nhiên trực tiếp nhắm mắt lại, bây giờ cả người cô vô cùng khó chịu.

Do nguyên nhân bởi ly nước kia của Bách Lý Lan, bây giờ cô cực kỳ nhạy cảm với hơi thở của Thiện Vũ, dù cho anh không động đậy ngồi ở chỗ này, cả người cô cũng khô nóng khó chịu.

“An Nhiên, An Nhiên của tôi.” Thiện Vũ nhìn An Nhiên nhắm mắt lại, vẻ mặt càng thêm dịu dàng lại.

Thoạt nhìn An Nhiên nhắm mặt lại cực kỳ ngoan, không có ánh mắt sắc bén, không có vẻ mặt lạnh nhạt kia, thoạt nhìn cả người cô đều là ôn hòa.

“Thiện Vũ, chuẩn bị tốt sự phản kích của tôi.”

“Ngày đầu tiên tôi thích cô, tôi cũng đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.” Thiện Vũ cười trả lời cô: “Chẳng qua là cô không biết tôi thích cô bao nhiêu.”

“…”

“Ở Ngân Dực, cô không biết có bao nhiêu người thích cô thầm thích cô, cô không biết tôi vì giải quyết xong những người đó tốn bao nhiêu sức lực, cô không biết tôi vì che miệng những người đó mà giết bao nhiêu người… Cô nhất định đều không biết những điều này.”

“Thiện Vũ, tôi hỏi cậu một lần nữa.” An Nhiên cắn chặt môi dưới, cố gắng làm cho giọng nói của mình nghe bình thường hơn: “Cậu làm như vậy, có nghĩ đến dòng họ của cậu hay không…”

“An Nhiên của tôi.” Dường như là anh thích xưng hô này: “Tôi có nghĩ đến. Cô đã hỏi qua vấn đề này rồi, tôi cũng nói, chỉ cần cô trở thành người phụ nữ của tôi, kết hôn với tôi, vậy thì, cô nói tất


/997

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status