Ông Xã Bá Đạo Rất Cưng Chiều Vợ

Chương 170: Chương 101.2

/997


Editor: Hành Hoa

"Đầu óc cậu ta hình như có chút vấn đề. Trước mặt Bách Lý Lan, cậu ta là một cậu bé ngoan tuyệt đối, nhưng mấy năm gần đây, cậu ta biến đổi kinh người, còn đích thân trực tiếp giết vài người, vụng trộm làm trái ý Bách Lý Lan."

Caesar cau mày.

Dựa theo tự liệu và đánh giá của những người xung quanh Thiện Vũ mà nói, chắc chắn cậu ta là một học sinh trăm người có một, là một tấm gương tốt điển hình, ở bên cạnh Bách Lý Lan, cậu ta luôn biểu hiện như một cậu bé to xác ngây thơ cái gì cũng không hiểu.

Nhưng đằng sau báo cáo Lại Tư cũng nói, ở trong bóng tối cậu ta đã làm không ít những chuyện mà Bách Lý Lan cấm đoán, ví dụ như đánh người bị thương, hại người,..... còn nữa như bạo lực ẩu đả đánh nhau, chuyện này dường như cũng không có người biết, bao gồm cả Bách Lý Lan.

Quả thật rất thú vị.

"Tra được nguyên nhân không?" Đột nhiên thay đổi nhất định phải có nguyên nhân, một người không có khả năng vô duyên vô cớ liền thay đổi khác hẳn với lúc trước.

Lại Tư lắc đầu.

Tạm thời còn chưa điều tra được.

Nhưng việc Phó An Nhiên mất tích nhất định có liên quan đến Bách Lý Lan, mà Bách Lý Lan cô ta không phải kẻ ngốc, sẽ không vô duyên vô cớ bắt cóc Phó An Nhiên.

Cô ta làm vậy không sợ đắc tội nhà họ Phó sao? Bây giờ có người nào mà không biết nhà họ Phó cùng Tần Môn có quan hệ mờ ám? Bách Lý Lan làm như vậy, đến lúc đó sẽ đẩy tất cả lợi ích của gia tộc cô ta lên trên vách núi đen nguy hiểm.

"Kêu người chuẩn bị."

"Chủ nhân muốn đi tỉnh T?" Bọn họ còn chưa xác định cái gì, tại sao lại phải đi tỉnh T đây.

Caesar nở nụ cười, "Lại Tư, phải tin tưởng trực giác của tôi, cái cô Bách Lý Lan đó sở dĩ làm chuyện này, chỉ có một lý do, chắc chắc là do em trai bảo bối của cô ta coi trọng tiểu bảo bối của tôi."

Vẻ mặt Lại Tư khiếp sợ.

Phó An Nhiên này rốt cuộc có cái gì tốt nhỉ, tại sao tất cả đều coi trọng cô gái nhỏ này đây.

Mặc kệ trong lòng Lại Tư nghĩ gì, lúc này bọn họ đã đang trên đường phía trước hướng đến tỉnh T.

"Lão đại, tra ra rồi." Khâu Doãn Hiên vẫy vẫy tay với Phó Quân Hoàng, cầm điện thoại di động của mình đưa cho anh.

Trên điện thoại di động là vài tấm ảnh chụp do thuộc hạ bên dưới gửi tới, người trên ảnh có chút mờ, nhưng từ dáng người có thể nhận ra người đó chính là Bách Lý Lan, mà đằng trước Bách Lý Lan còn có một bóng người, người đó hai tay bị trói sau lưng, thân mình kéo căng thẳng tắp, bộ lễ phục kéo dài trên mặt đất.

Đó là bảo bối của anh.

An Nhiên của anh.

Màu đen trong con ngươi trầm xuống.

"Địa điểm."

"Ở trên đây có nói này." Khâu Doãn Hiên chỉ chỉ một vị trí trên tấm ảnh.

Phó Quân Hoàng nhìn thấy vị trí trên ảnh, không nói câu nào, một phen túm Khâu Doãn Hiên liền lập tức đi ra ngoài.

Anh không đưa người tới đây, Phó Quân Hoàng không nắm chắc một mình có thể cứu An Nhiên ra ngoài hay không, anh cần Khâu Doãn Hiên hỗ trợ.

"Ui da ui da, tôi nói này Phó Quân Hoàng, cậu cáu bẩn đấy nhé! Cậu cứ từ từ để tôi đi thay bộ quần áo khác, cậu không thể để cho tôi cứ như vậy mặc cả bộ áo ngủ trên người đi gặp vợ nhỏ bảo bối của cậu chứ?" Vợ nhỏ bảo bối là chuyện nhỏ, quan trọng là không thể để đám đàn em nhìn anh mất hình tượng thế này được.

Lúc này Phó Quân Hoàng làm sao có thể để ý nhiều như vậy, anh cần phải nhanh chóng đến tìm về bảo bối của mình.

"Lập tức cho người của anh đến." Nói xong, trực tiếp đem Khâu Doãn Hiên vẫn đang phản đối không ngừng ném vào trong xe, rồi sau đó tự mình lái xe chạy vội ra ngoài.

Lúc này trong lòng Khâu Doãn Hiên mặc dù đem Phó Quân Hoàng ra mắng cho đã đời, nhưng mặt khác anh chỉ có thể nghe theo Phó Quân Hoàng, việc làm đúng đắn nhất bây giờ chính là gọi điện thoại cho đàn em của mình, để họ trước hết đuổi đến bên trong biệt thự của Bách Lý Lan, tốt nhất đập tan nơi đó.

Anh ngàn lần không muốn bị Phó Quân Hoàng chơi đùa lần thứ hai, may mắn là anh không tìm người đến phục vụ cậu ta, bằng không, anh không chắc sau lưng mình cậu ta sẽ nói cái gì với nhóc con kia.

Anh cũng biết tiểu bảo bối không muốn bọn họ giống như loại công tử trăng hoa.

Dù sao Khâu Doãn Hiên cũng không phải công tử trăng hoa, anh chỉ là một người nếu như không ngủ được, theo thói quen sẽ muốn ôm cái này cái nọ ngủ, nhưng bắt buộc phải là người sống, con chó con mèo đương nhiên là không được, phải là một người sạch sẽ nha.

Tưởng rằng Khâu Doãn Hiên lớn như vậy, ngoại trừ chân chân chính chính chơi đùa trên giường với một người, còn lại người ta chỉ là ôm để ngủ thôi.

Nghĩ đến cái người kia ngủ với anh xong lại chạy trốn, anh liền hận đến nghiến răng nghiến lợi, đừng để cho anh tìm được cô, bằng không, anh nhất định sẽ đem cô trói lại, giam giữ thật chặt, sau đó bỏ đói ba ngày! Trừng phạt tội không nghe lời, cả ngày chỉ biết chạy trốn!

Ngay lúc Phó Quân Hoàng lái xe hướng đến biệt thự của Bách Lý Lan, cách xe anh không xa có một chiếc xe hơi màu đen khiêm tốn bám sát phía sau.

Trong toa xe, Diêm Tử Diệp biểu cảm im lặng nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ, sau khi rời khỏi tiệc rượu, một câu anh cũng không nói, cứ nhìn ngoài cửa sổ, ngẩn người.

Kiều Tử Du bên cạnh không biết nên nói cái gì, hoặc là chính cô cũng không biết mình có thể nói gì, cô chỉ nhìn Diêm Tử Diệp, nhẹ cắn môi dưới, cúi đầu nhìn đôi tay nắm chặt thành quyền đặt trên đùi.

"Môn chủ, cần báo cho bọn họ chỗ này sao?" Lái xe thật cẩn thận hỏi.

Nhìn lên chiếc xe phóng nhanh đằng trước, hiển nhiên bọn họ biết người đang ở chỗ nào, người ta đây là đi cứu viện.

Tầm mắt Diêm Tử Diệp vẫn dừng ngoài cửa sổ như trước, anh không lên tiếng, ngay lúc lái xe nghĩ anh ta sẽ không trả lời, Diêm Tử Diệp thản nhiên nói:

"Không cần."

Anh đến không phải để đoạt lấy cô, anh chỉ muốn trước hết xác nhận cô có an toàn hay không thôi.

Anh tự nói với mình, cho dù cô không có anh, cô vẫn có thể sống thật thoải mái, quả đúng là rất yên tâm.

"Anh Diêm.... ......." Kiều Tử Du giọng nói chậm rãi nghẹn ngào, "Anh việc gì phải như vậy? Anh có thể.... ........"

"Cô không hiểu."

Ba chữ đơn giản làm cho Kiều Tử Du nháy mắt im lặng, cô cố gắng mở miệng, nhưng sau đó lại phát hiện mình không thể nói được cái gì.

Cô sao có thể không hiểu?

Sau khi cô coi Nguyên Phi như thế thân của anh, cô hiểu rõ, cả đời này cô cũng khó có thể được ở cùng một chỗ với anh ấy.

Bao lâu nay, vì để được ở bên Tần gia, tay của anh


/997

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status