Hắn cảm giác tay nàng run rẩy, tiếp tục nói: “Ta sẽ cùng phụ hoàng giải thích, dù sao phụ hoàng cũng không công khai muốn Tả tiểu thư làm thái tử phi. Chúng ta hiện tại đi nói, ta đáp ứng nàng, về sau ta chỉ có một mình nàng, không có nữ nhân khác. Mặc kệ tất cả, cho đến lúc ta chết đều không đổi, nếu không ta sẽ bị vạn tiễn xuyên tâm, không…”
Đại tiểu thư che miệng hắn lại, lắc lắc đầu, mặt nàng thương cảm: “Không cần thế, mặc kệ có làm được hay không đều không cần thiết.”
Làm được thì yên lặng mà làm. Không làm được thì có nói êm tai đến mấy cũng vô dụng.
Hắn cầm tay nàng, ôm eo nàng, thử hôn nàng, nàng tránh đi, thanh âm run run: “Mời thái tử… không làm như vậy.”
Hắn gật gật đầu,“Được, ta tôn trọng nàng. Trừ phi thú nàng làm thái tử phi, ta sẽ không gặp mặt nàng
Đại tiểu thư cắn cắn môi, nàng chỉ là một nữ tử, đối mặt thái tử, cha mẹ chi mệnh, nàng cũng không có cách nào khác phản kháng.
Nàng nhẹ giọng nói:“Tổ mẫu nói, Tần gia muốn tháng sáu đính hôn .”
Hiện tại chính là làm mối cầu hôn, còn không có nạp thái, một khi nạp thái thì bất luận kẻ nào cũng không có thể tùy ý đổi ý. Bị kiện, mất danh dự là không tránh khỏi. Bọn họ là đại gia tộc lại càng không cho phép. Thái tử cười cười: “Tốt, cùng ta trở về nói với phụ hoàng.”
Đại tiểu thư kinh ngạc nói: “Ngươi, ngươi không muốn đi Giang Nam sao?”
Thái tử rũ mắt xuống, thản nhiên nói:“Có nhị ca cùng ngũ đệ rồi, căn bản không cần ta đi . Không bằng ta ở lại kinh thành giúp phụ hoàng một số chuyện tình còn hơn.”
Hoàng đế yêu cầu hắn cùng Hoàng Phủ Cẩn cải trang, Tề vương dương cờ hiệu, cho dù về sau tiêu diệt thành công, cũng là công lao của Tề vương, hắn cùng Hoàng Phủ Cẩn tuy rằng tranh nhau đi, nhưng cũng vô dụng.
Hoàng Phủ Giác có thể tạo thế cục chẳng lẽ hắn không làm được. Hắn đi cũng chả được gì, không bằng ở lại kinh thành làm việc. Hơn nữa hiện nay hoàng thượng dùng Tô Nhân Vũ kiềm chế Tống gia. Tống gia không còn quân quyền, không thể dựa vào như ngày xưa nữ. Hiện nay chỉ còn dựa vào giao tình của ngoại công và hoàng thượng cũng như lực ảnh hưởng của ngoại công ở trong triều. Nhưng cũng đâu có nhiều.
Hiện nay hắn cần bồi dưỡng người của mình. Cơ hội đã đến, thủ vệ cần tăng người, hắn nắm chắc có thể chi người của mình chiếm lấy vị trí này. Vừa vặn lúc này Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Mạt không thể ra tay.
Đại tiểu thư che miệng hắn lại, lắc lắc đầu, mặt nàng thương cảm: “Không cần thế, mặc kệ có làm được hay không đều không cần thiết.”
Làm được thì yên lặng mà làm. Không làm được thì có nói êm tai đến mấy cũng vô dụng.
Hắn cầm tay nàng, ôm eo nàng, thử hôn nàng, nàng tránh đi, thanh âm run run: “Mời thái tử… không làm như vậy.”
Hắn gật gật đầu,“Được, ta tôn trọng nàng. Trừ phi thú nàng làm thái tử phi, ta sẽ không gặp mặt nàng
Đại tiểu thư cắn cắn môi, nàng chỉ là một nữ tử, đối mặt thái tử, cha mẹ chi mệnh, nàng cũng không có cách nào khác phản kháng.
Nàng nhẹ giọng nói:“Tổ mẫu nói, Tần gia muốn tháng sáu đính hôn .”
Hiện tại chính là làm mối cầu hôn, còn không có nạp thái, một khi nạp thái thì bất luận kẻ nào cũng không có thể tùy ý đổi ý. Bị kiện, mất danh dự là không tránh khỏi. Bọn họ là đại gia tộc lại càng không cho phép. Thái tử cười cười: “Tốt, cùng ta trở về nói với phụ hoàng.”
Đại tiểu thư kinh ngạc nói: “Ngươi, ngươi không muốn đi Giang Nam sao?”
Thái tử rũ mắt xuống, thản nhiên nói:“Có nhị ca cùng ngũ đệ rồi, căn bản không cần ta đi . Không bằng ta ở lại kinh thành giúp phụ hoàng một số chuyện tình còn hơn.”
Hoàng đế yêu cầu hắn cùng Hoàng Phủ Cẩn cải trang, Tề vương dương cờ hiệu, cho dù về sau tiêu diệt thành công, cũng là công lao của Tề vương, hắn cùng Hoàng Phủ Cẩn tuy rằng tranh nhau đi, nhưng cũng vô dụng.
Hoàng Phủ Giác có thể tạo thế cục chẳng lẽ hắn không làm được. Hắn đi cũng chả được gì, không bằng ở lại kinh thành làm việc. Hơn nữa hiện nay hoàng thượng dùng Tô Nhân Vũ kiềm chế Tống gia. Tống gia không còn quân quyền, không thể dựa vào như ngày xưa nữ. Hiện nay chỉ còn dựa vào giao tình của ngoại công và hoàng thượng cũng như lực ảnh hưởng của ngoại công ở trong triều. Nhưng cũng đâu có nhiều.
Hiện nay hắn cần bồi dưỡng người của mình. Cơ hội đã đến, thủ vệ cần tăng người, hắn nắm chắc có thể chi người của mình chiếm lấy vị trí này. Vừa vặn lúc này Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Mạt không thể ra tay.
/2424
|