Lại nói bên này, Dạ Tuyết dưới sự trợ giúp của Dạ Thần không ngừng tìm kiếm tung tích hai người Long Thiên Mị cùng Phan Diệp, lại như mò kim đáy bể. Ngay khi Dạ Tuyết nổi lên lo lắng cho hai người kia, một tin tức từ ám vệ của Dạ Thần mang lại khiến nàng chú ý. Cao gia đã từng ban bố giải thưởng cho ai tìm ra một tên trộm đã xông vào Cao gia bảo khố cướp đi 1 viên thất cấp Tục Mệnh Đan đan dược. Theo như mô tả, tên kia dùng vũ khí là một thanh chiếc phiến bên trên gắn đầy châm độc, Cao gia ám vệ dưới tay hắn tử thương vô số mà bản thân hắn cũng bị trọng thương cuối cùng lại hiểm hiểm trốn thoát. Cao gia chủ cảm giác mặt mũi không ánh sáng, giận tái mặt lập tức ban lệnh truy sát, từ đó đến ngay đã qua hơn ba tháng, lại không hề có chút kết quả nào, việc này đã từng nổi lên vô số chê cười từ các đại gia tộc trong Lâm thành. Đến hiện tại bởi vì báo thù và mặt mũi, Cao gia vẫn chưa từ bỏ tìm kiếm người kia. Vũ khí là chiếc phiến? (quạt) Dạ Tuyết không khỏi nghĩ lại đến lúc trước một màn, tại trụ sở của Thí Thiên, Phan Diệp đã từng sử dụng chiếc phiến làm vũ khí, lần nọ trong rừng rậm, hắn cũng dùng vật này. Nghe lên đến ngược lại rất có khả năng đối phương chính là Phan Diệp, nhưng mà..Dạ Tuyết nheo mày. Nàng trước lúc chia tay đã đưa rất nhiều đan dược phòng thân cho hai người, không lý nào Phan Diệp lại vì một viên Thất cấp đan dược mà lấy thân phạm hiểm như vậy. Thêm vào đó, Phan Diệp đây.. vậy còn Long Thiên Mị? Hơn ba tháng trước.. Dạ Tuyết trầm ngâm nghĩ đến lời của tên ám vệ kia báo cáo. Hơn ba tháng trước đó, sau khi rời khỏi Dạ gia, nàng cùng mọi người bởi vì Phi Kiến Đàn mà bất đắc dĩ lạc mất nhau, sau đó, nàng cùng Khung Duệ lại bị lạc trong vùng đất kỳ bí kia, ước chừng cũng là ba tháng. Ngày đó, vừa thoát khỏi đất lún, hai người một thân chật vật nhanh chóng rời đi rơi đó, bởi vì Dạ Tuyết không đảm bảo khi nào đám Phi Kiến Đàn kia sẽ tìm đến cho nên hai người một khắc cũng không dám dừng lại, không ngừng bôn chạy. Sau, hai người một dường hướng Nam phương đi đến, dọc đường gặp không thiếu Ma thú bạo động, đều bị hai người hiểm hiểm xử lý, ngược lại cũng không có vấn đề gì lớn. Ngay lúc hai người bọn họ chưa kịp nhẹ thở một hơi, thì bị bao vây bởi một đám ngũ cấp Tam Sừng Ngưu, trong lúc chiến đấu, vô tình hai người xúc động đến một cái thượng cổ truyền tống trận bị truyền đến một khu vực hôi mông mông, thiên không màu xám nhạt như bị bao bọc bởi một tầng tro bụi. Thực vật ở nơi đó đều biến dị, vô cùng hung hãn. Không ít thời điểm hai người đối mặt với hiểm nguy khôn lường gần như xém mất mạng. Cũng may cuối cùng cũng để cho bọn họ tìm được lối ra. Nàng cùng Khung Duệ là bị vây không thoát ra được nên chậm trễ, nhưng hai người kia lại không hề... Nếu giả sử như hai người kia chính là Phan Diệp cùng Long Thiên Mị, cũng rất hợp lý..phải không? Gỉa sử ngày đó hai người họ may mắn thoát khỏi sự truy đuổi của Phi Kiến Đàn, trước nàng cùng Khung Duệ một bước tới được nơi này.. Lại gỉa như.. hai người tuy thoát được nhưng lại.. cửu tử nhất sinh? Một trong hai người bị thương nặng cần một viên Thất cấp đan dược? Và rất có thể người đó là Long Thiên Mị?... Long Thiên Mị, Phan Diệp, hai người nhất định phải an toàn. Dạ Tuyết nắm chặt hai tay. Đột nhiên Dạ Tuyết cảm nhận được linh khí bốn phía xung quanh mình dần lay động, sau đó chuyển động mạnh dần lên, hướng về phía ngoài cửa sổ trôi đi. Thoáng chốc, toàn bộ linh khí trong phòng đã bị rút sạch, giống như có thứ gì đó đang không ngừng điên cuồng hút đi linh khí vậy. -"Mau nhìn bầu trời." Không biết là tiếng hô của ai vang vọng khắp mọi nơi, đợi đến khi mọi người lý giải xong hàm nghĩa của câu nói đó, nhất thời cả Lâm Thành nổ tung rồi. Mọi người đồng loạt hướng về phía Nam nhìn lại, ở nơi đó màu lam linh khí xông lên tận chân trời nhuộm đẫm thiên không, linh khí khắp nơi không ngừng cuồn cuộn trôi về phía ấy. -"Bích Tinh bí cảnh mở ra rồi." Không biết là ai thì thào một câu như vậy, lại giống như ném một viên đá vào hồ nước mùa thu, gây ra dư chấn mạnh mẽ cho mặt hồ yên ả. Một người đầu tiên dùng hết sức lực phóng nhanh về phía bí cảnh, như là tín hiệu, sau đó là vài người kịp hoàn hồn cũng nhanh chóng phóng đi. -"Bí cảnh mở ra rồi mọi người tiến a.." Một tiếng gào to dường như đánh thức mọi người trong mộng, bật chốt mở, nhất thời cục diện như ong vỡ tổ, mọi người ngay lập tức phóng về phía tiểu bí cảnh, loại chuyện tốt này, chim dậy sớm chim ăn được sâu, người đến sớm, người lấy được bảo. Nghĩ như vậy, một số người hận không thể ngay lập tức đến được bí cảnh chiếm bảo vật về mình. Dạ Tuyết lưng tựa vào tường, bình thản nhìn mọi người dường như cướp đường đi đầu thai vội vã như vậy. Cánh cửa phòng từ bên ngoài mở ra, Dạ Thần bước vào, theo sau hắn là Khung Duệ. -"Tuyết nhi, Bích Tinh bí cảnh mở ra, muội có muốn đi không?" Dạ Thần ôn nhu nhìn nàng, hỏi. -"Còn sớm đây, màng năng lượng chống đỡ còn chưa phá, một hai hôm là không tránh khỏi." Dạ Tuyết hờ hững nhìn lên không trung màu lam linh khí. Tiểu Bạch nói cho nàng biết, hiện tại bí cảnh còn chưa tính chính thức mở ra, nhiều lắm xem như năng lượng chống đỡ xao động, dẫn đến xuất hiện dị tượng. Cũng không biết này bí cảnh là do thiên vi còn là nhân vi? Nếu là nhân vi kia đối phương hẳn là một đại năng không nghi ngờ. Bảo vật hẳn cũng không số ít. Đi không? Nàng đương nhiên phải đi, bí cảnh báu vật vô số, biết đâu có thứ hữu ích đối với khí linh thì sao? -"Nếu muội đã nói như vậy, thì chúng ta lại đợi thêm một lát hãy đi, cũng không kém này đó thời gian." Dạ Thần chẳng sao cả không quan tâm lắm nói. Để cho đám lão già danh gia vọng tộc kia xé rách mặt nhau đi, hắn mới lười cùng đám lão bất tử đó trộn lẫn với nhau. Khung Duệ một bên đứng có chút chần chừ, sau đó mở miệng. -"Tiểu chủ nhân, ta nghe được một tin tức. Kia hai người mà Cao gia phái người đi tìm, nghe nói có người nhìn thấy họ xuất hiện ở phụ cận bí cảnh. Hẳn là bọn họ cũng có ý định đi vào nơi này.." Dạ Tuyết ngay lập tức quay đầu nhìn về phía Khung Duệ. -"Thật không? Nếu vậy, chúng ta hiện tại ngay lập tức đi về phía bí cảnh." Dạ Tuyết nhìn Dạ Thần, nói. Nàng lo sợ đêm dài lắm mộng, Cao gia tuy không phải là đại gia tộc, nhưng nội tình nhất định không mỏng, hai người họ một người bị thương, ba quyền nan địch sáu tay, huống chi tiền bạc có thể sai khiến được ma quỷ. Cao gia treo giá cao truy nã hai người, không chắc sẽ có kẻ thấy bạc sáng mắt lợi dụng cơ hội đối với họ bất lợi. Đây là điều nàng không muốn nhìn thấy nhất. Dạ Tuyết dứt lời, ba người ba mặt nhìn nhau, đồng thời gật đầu, sau đó nhanh chóng hướng về phía bí cảnh rời đi.
/148
|