Còn anh em nhà họ Lạc nhìn thấy bố mình đến, vội vàng chào hỏi Lạc Kiến Ba, tôi nhìn thấy dáng vẻ bọn họ hình như không lạ lẫm gì với Trần An An, tim tôi càng trầm xuống, hỏng rồi, nhìn dáng vẻ đó, Lạc Kiến Ba đã đưa Trần An An về nhà họ Lạc từ lâu rồi, xem ra lão già này còn nhanh hơn thanh niên nhiều!
Tình yêu này, còn nồng nhiệt hơn thanh niên trẻ trung.
Còn đối với Trần An An mà nói, thật sự trúng ý của cậu ta rồi. ( thực ra hồi đó tôi không biết giữa Trần An An và Lạc Kiến Ba xảy ra chuyện gì, tôi không biết, Trần An An bây giờ chỉ là một quân cờ của Lạc Kiến Ba, hoặc là nói một khẩu súng mà thôi, tôi còn cho rằng Trần An An đã được sự đồng ý của nhà họ Lạc, sắp gả vào nhà họ Lạc rồi.)
Tôi khẽ nhíu mày, nếu như Lạc Kiến Ba lấy Trần An An, mấy người con trai này của ông ta có đồng ý không?
Mẹ ông ấy có đồng ý không?
Tôi hồi hộp nhìn về hướng bốn anh em họ, nhưng bốn anh em đều với dáng vẻ chẳng quan tâm, nhìn bộ dạng của bọn họ, dù cho bố của mình lấy ai cũng không quan trọng.
Nhìn dáng vẻ, bọn họ hầu như đều có cùng chung nhận thức, nếu nói để Lạc Kiến Ba ở bên ngoài phong lưu, thì không bằng lấy một người để ở nhà còn hơn, đến nỗi lấy ai cũng chẳng sao.
Tôi vội vàng nhìn sang bà nội Lạc, tôi vừa nhìn, cảm thấy lòng mình an tâm một chút, tại vì tôi nhìn thấy bà nội Lạc liếc nhìn Trần An An một cái, bề ngoài rất không thích.
Bà không thèm để ý Trần An An.
Còn Trần An An, lập tức cười đi đến trước mặt bà Lạc, cậu ta yểu điệu cười nói: “ Bà nội, lần này nhìn bà còn thư thái khỏe mạnh hơn lần trước con gặp, lần này con và chủ tịch Lạc đi Châu Âu, mua tặng bà nội một chiếc vòng ngọc đeo cổ cao cấp nhất.”
Cậu ta cười đặt chiếc hộp nữ trang tinh xảo đó vào tay bà nội Lạc, rất kính cẩn nói với bà lão Lạc: “ Bà nội, bà mở ra xem có thích không ạ?”
Bà nội Lạc mỉm cười vẻ miễn cưỡng, mở chiếc hộp nữ trang đó ra, quả nhiên, một sợi dây chuyền ngọc bích cao cấp lấp lánh đủ để khiến người khác phải hoa mắt.
Trong lòng tôi hừ lên một tiếng lạnh lùng, chẳng cần nói cũng biết, Trần An An là quẹt tiền từ thẻ của Lạc Kiến Ba mà mua, mượn sự hào hoa bên ngoài để lấy lòng bà nội Lạc.
Lạc Kiến Ba hiện rõ vẻ vui mừng, ông ta bảo cả nhà ngồi, thế là, trong phòng khách xa hoa rộng rãi đó, chúng tôi ngồi quanh chiếc bàn tròn, bà nội của Lạc Mộ Thâm đặc biệt bảo tôi ngồi cạnh bà, còn Lạc Mộ Thâm cũng nhanh nhẹn ngồi bên cạnh tôi.
Một lúc sau, người hầu của nhà họ Lạc bưng những món cao lương mỹ vị lên bàn, đây là bữa cơm đoàn viên của nhà họ Lạc, có lẽ bình thường nhà họ Lạc ai cũng bận, rất ít khi có cơ hội tập trung ở bên nhau, cho nên, gia đình này muốn tập hợp đông đủ là một điều rất khó.
“ Nhụy Tử, cháu ăn cái này đi, rất ngon, lại đẹp da nữa.” Bà nội Lạc gắo một miếng bánh hoa quế vào trong đĩa của tôi, tôi khẽ ngửi mùi thơm, thật đúng là mùi hoa quế thơm tự nhiên.
“ Đây là dùng từ nhánh hoa quế chính hiệu làm đấy, họ Lạc nhà chúng ta năm Quang Tự thời nhà Thanh là tổng quản cai quản trong hoàng cung, đây là món ăn gia truyền của nhà ta.” Bà nội Lạc cười nói.
“ Thế hả bà? Cháu nếm thử xem ạ.” Tôi dùng đũa xắn nhỏ miếng bánh rồi cho vào trong miệng, từ từ nhai, trong miệng đầy mùi hoa quế thơm mát.
“ Nhụy Tử rất thích ăn đồ ngọt, cái này, nhất định cô ấy sẽ thích ăn.” Lạc Mộ Thâm cười nói.
Anh ấy lại gắp cho tôi miếng nữa, yêu thương chiều chuộng không cần dùng lời nói.
“ Nhìn dáng vẻ anh ba thích chị dâu ba kìa, em chưa bao giờ nhìn thấy anh như thế.” Em trai Lạc Mộ Tiêu dường như vẫn là đứa trẻ ngây thơ, mặc dù cậu ta cũng phải hai ba hai tư tuổi rồi, nhưng có lẽ con trai trưởng thành muộn, tôi luôn cảm thấy cậu ta giống như là em trai của tôi vậy.
“ Đúng thế, khó thấy Mộ Thâm thích người con gái nào như thế này.” Lạc Mộ Phong cười nói, “ Đúng rồi, Mộ Thâm, em nói em và cô Tô đây định chọn ngày kết hôn, định bao giờ thế?”
Lạc Mộ Thâm đang định mở mồm, lúc này, Lạc Kiến Ba đặt đũa trong tay xống, ông ta bình thản nói: “ Mộ Thâm, nếu như con và tiểu thư Tô muốn nói đến chuyện hôn sự, thì phải để từ từ đã.”
Ưhm?
Nghe thấy ông ấy nói như thế, tất cả mọi người đều sững sờ, ngẩng đầu nhìn Lạc Kiến Ba, người đàn ông có quyền lực nói một không hai này muốn nói điều gì?
Tôi nhìn ánh mắt sâu xa đó của Lạc Mộ Thâm nhẹ trầm xuống.
Lạc Kiến Ba không nhìn biểu cảm của những người khác, có lẽ, đây là một thói quen của ông ta, thái độ và phản ứng của người khác đối với ông ta là không đáng để ý, ông ta khẽ nói: “ Nói Mộ Thâm có người để thích, điều này rất tốt, người đàn ông trưởng thành muốn lấy vợ lập gia đình là điều hiển nhiên, đây là việc tốt, nhưng, ta cảm thấy thời gian giữa hai người ở bên nhau quá ngắn, hiểu biết cũng ít, không phải vội vàng kết hôn như thế, dù sao hôn nhân là việc đại sự, gia đình họ Lạc chúng ta cũng không phải là gia đình bình thường, không thể lấy vợ đơn giản như thế, cho nên, ta cảm thấy hai con tạm thời đừng kết hôn, cho nên cô Tô, Mộ Thâm thích cô, tôi biết, nhưng làm con dâu là họ Lạc không phải dễ dàng như thế, Mộ Thâm bây giờ có lẽ là nhất thời mê muội cô, đợi thời gian tươi mới này qua đi, có lẽ nó sẽ không thích cô nữa, đến lúc đó người thiệt thòi là cô, tôi bây giờ nói thế này, là tốt cho cô, có trách nhiệm với cô, nếu như đổi sang người khác, tôi cũng không quan tâm Lạc Mộ Thâm dễ dàng đá cô hay không, cho nên vẫn là câu nói này, tôi không đồng ý việc hai con muốn kết hôn bây giờ.”
Câu nói này vừa nói ra, giống như có hòn đá ném vào mặt hồ phẳng lặng vậy, khiến cả mặt hồ phải lăn tăn gợn sóng, tôi nhìn thấy mấy người đang ngồi, biểu cảm trên mặt đủ màu sắc.
Tim tôi đang như có đá tảng đè xuống, tôi biết Lạc Kiến Ba không thích tôi, thật sự không thích tôi.
Ngoài lần đầu tiên khi Lạc Mộ Thâm giới thiệu tôi với ông ấy, ông ấy còn cười với tôi, sau này, ông ta nhìn thấy tôi, trong mắt đều là vẻ khinh ghét.
Tôi biết, ông ta không chỉ là không thíchh tôi, thậm chí có thể nói là rất ghét tôi.
Có điều, ông ta là người có thân phận, thái độ đúng mực, bây giờ, ông ta chưa thẳng thắn từ chối tôi, chỉ là nói tạm dừng việc hôn nhân của chúng tôi, thực ra, vốn dĩ là ông ta không muốn tôi bước chân vào nhà họ Lạc.
Tôi khẽ cắn nhẹ môi, ngón tay run run, tôi dường như sắp không chịu được nữa rồi.
“ bố, con bây giờ không còn như trước kia nữa rồi.....” Lạc Mộ Thâm khẽ nói.
“ Lạc Mộ Thâm, con bây giờ còn coi ta là bố của con không? Bố nói cho con biết, không được là không được.” Lạc Kiến Ba lạnh lùng nói, “ Con dâu nhà họ Lạc không phải ai cũng làm được, không thể tùy tiện lấy một con chó con mèo được? Thật là truyện cười.”
Ông ta nói như thế, tôi quả thật sắp phát khóc rồi, ông ta làm sao có thể dùng chó mèo để hình dung tôi chứ?
Tôi là người! Người có tiền như bọn họ, còn những đứa con gái bình thường như chúng tôi không phải người sao?
Mặc dù nhà tôi không nhiều tiền như họ Lạc các người, tôi cũng là bảo ngọc được yêu thương chiều chuộng của ông bà bố mẹ tôi, tại sao các người coi người ta như chó mèo chứ? Như thế cũng không tôn trọng người khác chút nào?
Không được, tôi nhất thiết phải vì mình mà lên tiếng.
Nghĩ đến đây, tôi lấy dũng khí, cố giữ những giọt nước mắt chỉ trực trào ra, tôi khẽ nói: “ Chú Lạc, cháu biết ý của chú, chú có phải sợ cháu có mưu đồ với nhà họ Lạc, sợ cháu không phải yêu Lạc Mộ Thâm thật sự, mà là yêu tiền của anh ấy? Cháu có thể làm công chứng tài sản trước hôn nhân.”
Tình yêu này, còn nồng nhiệt hơn thanh niên trẻ trung.
Còn đối với Trần An An mà nói, thật sự trúng ý của cậu ta rồi. ( thực ra hồi đó tôi không biết giữa Trần An An và Lạc Kiến Ba xảy ra chuyện gì, tôi không biết, Trần An An bây giờ chỉ là một quân cờ của Lạc Kiến Ba, hoặc là nói một khẩu súng mà thôi, tôi còn cho rằng Trần An An đã được sự đồng ý của nhà họ Lạc, sắp gả vào nhà họ Lạc rồi.)
Tôi khẽ nhíu mày, nếu như Lạc Kiến Ba lấy Trần An An, mấy người con trai này của ông ta có đồng ý không?
Mẹ ông ấy có đồng ý không?
Tôi hồi hộp nhìn về hướng bốn anh em họ, nhưng bốn anh em đều với dáng vẻ chẳng quan tâm, nhìn bộ dạng của bọn họ, dù cho bố của mình lấy ai cũng không quan trọng.
Nhìn dáng vẻ, bọn họ hầu như đều có cùng chung nhận thức, nếu nói để Lạc Kiến Ba ở bên ngoài phong lưu, thì không bằng lấy một người để ở nhà còn hơn, đến nỗi lấy ai cũng chẳng sao.
Tôi vội vàng nhìn sang bà nội Lạc, tôi vừa nhìn, cảm thấy lòng mình an tâm một chút, tại vì tôi nhìn thấy bà nội Lạc liếc nhìn Trần An An một cái, bề ngoài rất không thích.
Bà không thèm để ý Trần An An.
Còn Trần An An, lập tức cười đi đến trước mặt bà Lạc, cậu ta yểu điệu cười nói: “ Bà nội, lần này nhìn bà còn thư thái khỏe mạnh hơn lần trước con gặp, lần này con và chủ tịch Lạc đi Châu Âu, mua tặng bà nội một chiếc vòng ngọc đeo cổ cao cấp nhất.”
Cậu ta cười đặt chiếc hộp nữ trang tinh xảo đó vào tay bà nội Lạc, rất kính cẩn nói với bà lão Lạc: “ Bà nội, bà mở ra xem có thích không ạ?”
Bà nội Lạc mỉm cười vẻ miễn cưỡng, mở chiếc hộp nữ trang đó ra, quả nhiên, một sợi dây chuyền ngọc bích cao cấp lấp lánh đủ để khiến người khác phải hoa mắt.
Trong lòng tôi hừ lên một tiếng lạnh lùng, chẳng cần nói cũng biết, Trần An An là quẹt tiền từ thẻ của Lạc Kiến Ba mà mua, mượn sự hào hoa bên ngoài để lấy lòng bà nội Lạc.
Lạc Kiến Ba hiện rõ vẻ vui mừng, ông ta bảo cả nhà ngồi, thế là, trong phòng khách xa hoa rộng rãi đó, chúng tôi ngồi quanh chiếc bàn tròn, bà nội của Lạc Mộ Thâm đặc biệt bảo tôi ngồi cạnh bà, còn Lạc Mộ Thâm cũng nhanh nhẹn ngồi bên cạnh tôi.
Một lúc sau, người hầu của nhà họ Lạc bưng những món cao lương mỹ vị lên bàn, đây là bữa cơm đoàn viên của nhà họ Lạc, có lẽ bình thường nhà họ Lạc ai cũng bận, rất ít khi có cơ hội tập trung ở bên nhau, cho nên, gia đình này muốn tập hợp đông đủ là một điều rất khó.
“ Nhụy Tử, cháu ăn cái này đi, rất ngon, lại đẹp da nữa.” Bà nội Lạc gắo một miếng bánh hoa quế vào trong đĩa của tôi, tôi khẽ ngửi mùi thơm, thật đúng là mùi hoa quế thơm tự nhiên.
“ Đây là dùng từ nhánh hoa quế chính hiệu làm đấy, họ Lạc nhà chúng ta năm Quang Tự thời nhà Thanh là tổng quản cai quản trong hoàng cung, đây là món ăn gia truyền của nhà ta.” Bà nội Lạc cười nói.
“ Thế hả bà? Cháu nếm thử xem ạ.” Tôi dùng đũa xắn nhỏ miếng bánh rồi cho vào trong miệng, từ từ nhai, trong miệng đầy mùi hoa quế thơm mát.
“ Nhụy Tử rất thích ăn đồ ngọt, cái này, nhất định cô ấy sẽ thích ăn.” Lạc Mộ Thâm cười nói.
Anh ấy lại gắp cho tôi miếng nữa, yêu thương chiều chuộng không cần dùng lời nói.
“ Nhìn dáng vẻ anh ba thích chị dâu ba kìa, em chưa bao giờ nhìn thấy anh như thế.” Em trai Lạc Mộ Tiêu dường như vẫn là đứa trẻ ngây thơ, mặc dù cậu ta cũng phải hai ba hai tư tuổi rồi, nhưng có lẽ con trai trưởng thành muộn, tôi luôn cảm thấy cậu ta giống như là em trai của tôi vậy.
“ Đúng thế, khó thấy Mộ Thâm thích người con gái nào như thế này.” Lạc Mộ Phong cười nói, “ Đúng rồi, Mộ Thâm, em nói em và cô Tô đây định chọn ngày kết hôn, định bao giờ thế?”
Lạc Mộ Thâm đang định mở mồm, lúc này, Lạc Kiến Ba đặt đũa trong tay xống, ông ta bình thản nói: “ Mộ Thâm, nếu như con và tiểu thư Tô muốn nói đến chuyện hôn sự, thì phải để từ từ đã.”
Ưhm?
Nghe thấy ông ấy nói như thế, tất cả mọi người đều sững sờ, ngẩng đầu nhìn Lạc Kiến Ba, người đàn ông có quyền lực nói một không hai này muốn nói điều gì?
Tôi nhìn ánh mắt sâu xa đó của Lạc Mộ Thâm nhẹ trầm xuống.
Lạc Kiến Ba không nhìn biểu cảm của những người khác, có lẽ, đây là một thói quen của ông ta, thái độ và phản ứng của người khác đối với ông ta là không đáng để ý, ông ta khẽ nói: “ Nói Mộ Thâm có người để thích, điều này rất tốt, người đàn ông trưởng thành muốn lấy vợ lập gia đình là điều hiển nhiên, đây là việc tốt, nhưng, ta cảm thấy thời gian giữa hai người ở bên nhau quá ngắn, hiểu biết cũng ít, không phải vội vàng kết hôn như thế, dù sao hôn nhân là việc đại sự, gia đình họ Lạc chúng ta cũng không phải là gia đình bình thường, không thể lấy vợ đơn giản như thế, cho nên, ta cảm thấy hai con tạm thời đừng kết hôn, cho nên cô Tô, Mộ Thâm thích cô, tôi biết, nhưng làm con dâu là họ Lạc không phải dễ dàng như thế, Mộ Thâm bây giờ có lẽ là nhất thời mê muội cô, đợi thời gian tươi mới này qua đi, có lẽ nó sẽ không thích cô nữa, đến lúc đó người thiệt thòi là cô, tôi bây giờ nói thế này, là tốt cho cô, có trách nhiệm với cô, nếu như đổi sang người khác, tôi cũng không quan tâm Lạc Mộ Thâm dễ dàng đá cô hay không, cho nên vẫn là câu nói này, tôi không đồng ý việc hai con muốn kết hôn bây giờ.”
Câu nói này vừa nói ra, giống như có hòn đá ném vào mặt hồ phẳng lặng vậy, khiến cả mặt hồ phải lăn tăn gợn sóng, tôi nhìn thấy mấy người đang ngồi, biểu cảm trên mặt đủ màu sắc.
Tim tôi đang như có đá tảng đè xuống, tôi biết Lạc Kiến Ba không thích tôi, thật sự không thích tôi.
Ngoài lần đầu tiên khi Lạc Mộ Thâm giới thiệu tôi với ông ấy, ông ấy còn cười với tôi, sau này, ông ta nhìn thấy tôi, trong mắt đều là vẻ khinh ghét.
Tôi biết, ông ta không chỉ là không thíchh tôi, thậm chí có thể nói là rất ghét tôi.
Có điều, ông ta là người có thân phận, thái độ đúng mực, bây giờ, ông ta chưa thẳng thắn từ chối tôi, chỉ là nói tạm dừng việc hôn nhân của chúng tôi, thực ra, vốn dĩ là ông ta không muốn tôi bước chân vào nhà họ Lạc.
Tôi khẽ cắn nhẹ môi, ngón tay run run, tôi dường như sắp không chịu được nữa rồi.
“ bố, con bây giờ không còn như trước kia nữa rồi.....” Lạc Mộ Thâm khẽ nói.
“ Lạc Mộ Thâm, con bây giờ còn coi ta là bố của con không? Bố nói cho con biết, không được là không được.” Lạc Kiến Ba lạnh lùng nói, “ Con dâu nhà họ Lạc không phải ai cũng làm được, không thể tùy tiện lấy một con chó con mèo được? Thật là truyện cười.”
Ông ta nói như thế, tôi quả thật sắp phát khóc rồi, ông ta làm sao có thể dùng chó mèo để hình dung tôi chứ?
Tôi là người! Người có tiền như bọn họ, còn những đứa con gái bình thường như chúng tôi không phải người sao?
Mặc dù nhà tôi không nhiều tiền như họ Lạc các người, tôi cũng là bảo ngọc được yêu thương chiều chuộng của ông bà bố mẹ tôi, tại sao các người coi người ta như chó mèo chứ? Như thế cũng không tôn trọng người khác chút nào?
Không được, tôi nhất thiết phải vì mình mà lên tiếng.
Nghĩ đến đây, tôi lấy dũng khí, cố giữ những giọt nước mắt chỉ trực trào ra, tôi khẽ nói: “ Chú Lạc, cháu biết ý của chú, chú có phải sợ cháu có mưu đồ với nhà họ Lạc, sợ cháu không phải yêu Lạc Mộ Thâm thật sự, mà là yêu tiền của anh ấy? Cháu có thể làm công chứng tài sản trước hôn nhân.”
/656
|