Chương 23.2: Sân bóng rổ play: Ôm bóng rổ trong lòng, bị anh chồng hờ không mang bao tàn nhẫn đâm vào từ phía sau
“Mang em đến chơi bóng rổ, xem thân thể em yếu ớt như vậy, mang em rèn luyện thân thể một chút.” Thẩm Tuấn nói xong từ trên sàn nhà cầm lấy một bộ đồng phục bóng rổ, nói: “Số của em này, thay thử xem.”
“Em không thích vận động.” Kiều Ninh cầm bộ đồng phục, bĩu môi có chút không tình nguyện.
“Em không vận động, anh sẽ vận động cho em, chọn một cái đi.” Thẩm Tuấn nhanh nhẹn cởi quần áo ra, thay đồng phục bóng rổ.
Kiều Ninh không thể không thừa nhận, Thẩm Tuấn mặc đồng phục thật sự rất đẹp trai, nam tính soái khí anh khí bức người.
Trong lòng cô biết, tên này nói được làm được, đành phải cởi quần áo ra, thay đồng phục, mới vừa cởi áo trên, Thẩm Tuấn đã nói: “Cởi áo ngực ra luôn đi, mặc vào sẽ thoải mái hơn.”
Kiều Ninh đành phải làm theo, sau khi thay đồng phục xong, bởi vì đồng phục rộng thùng thình lại không mặc nội y, cô cứ cảm thấy trống trống, nhưng quả thật rất thoải mái.
Thẩm Tuấn dạy cho cô động tác đơn giản cơ bản dẫn bóng vượt qua người ném vào rổ, sau đó đưa bóng cho cô.
“Quy tắc của ngày hôm nay là, chỉ cần em có thể vượt qua anh thành công ném bóng vào rổ, chúng ta liền về nhà ngủ, nếu không được thì ngay tại đây làm một lần.” Thẩm Tuấn cười xấu xa.
“Anh vô lại, sao em có thể ở trước mặt anh thành công ném bóng vào rổ.” Kiều Ninh hờn dỗi.
“Phạm quy cũng được, chỉ cần có thể ném vào, thử xem, bằng không hiện tại trực tiếp làm?”
“Anh tưởng bở!” Kiều Ninh thừa dịp hắn chưa chuẩn bị, chui qua từ bên cạnh hắn, giơ tay muốn ném vào rổ, lại bị hắn dễ như trở bàn tay, dùng tay gạt đi.
Kiều Ninh không cam lòng, chạy tới nhặt bóng, rê bóng chuẩn bị quay đầu lại, bởi vì không mặc nội y, vừa động cặp vú khủng trước ngực liền nảy lên như hai chú thỏ trắng, trông rất mê người, khi nghiêng người cô gần như có thể từ cổ tay áo nhìn thấy bầu vú trắng nõn, lắc lư lên xuống.
Đương nhiên, đây chính là dụng ý của Thẩm Tuấn.
Kiều Ninh cho dù trộm gian chơi xấu như thế nào, trước sau vẫn không thể tới gần bảng rổ, mệt mỏi thở hồng hộc, vứt quả bóng đi, mếu máo: “Không chơi nữa, em chưa từng đánh bóng, làm sao có thể chơi lại một người chuyên nghiệp như anh được.”
Trên mặt Thẩm Tuấn mang theo ý cười, khom lưng nhặt bóng về, ngồi xổm trước mặt Kiều Ninh, nói: “Cưỡi lên vai anh đi, sẽ để em thành công ném vào rổ.”
“Thật sao?” Kiều Ninh không dám tin, còn tưởng rằng hôm nay nhất định bị làm rồi.
Vội vàng vui mừng cưỡi lên vai Thẩm Tuấn.
“Ngồi cho vững.” Sau khi Thẩm Tuấn đưa bóng cho Kiều Ninh, hai tay nắm chặt bắp chân cô, rồi từ từ đứng dậy.
Kiều Ninh giờ khắc này mới biết được, cái gì gọi là đứng trên vai người khổng lồ, tay cô dễ dàng chạm đến bảng rổ, ném bóng vào trong, liền thành công một cách dễ dàng.
Sau khi đặt cô xuống sàn, Thẩm Tuấn ngồi xuống đối diện với cô, cười hỏi: “Vui không?”
“Vâng ~” Kiều Ninh gật gật đầu.
Ban đầu cô không thích vận động, giờ phút này cảm thấy vận động cũng rất thú vị, cảm giác sảng khoái cũng rất thoải mái.
“Vậy em vui vẻ xong rồi, thì đến lượt anh.” Thẩm Tuấn đột nhiên nhào tới đè Kiều Ninh ngã xuống đất, bàn tay còn đặc biệt tri kỷ đỡ gáy cô, để tránh cô bị đập trúng.
Nhận ra Thẩm Tuấn định làm gì, Kiều Ninh vội gấp giọng nói: “Thẩm Tuấn anh vô lại, anh đã nói nếu em thành công ném vào rổ thì sẽ về nhà mà.”
“Về nhà vẫn phải làm, không bằng làm ở chỗ này, cảm giác càng sướng hơn, nơi này địa điểm lớn, tiếng vang cũng to, đợi lát nữa tiếng kêu của em, sẽ được truyền vào âm thanh vòm 3d, nhập vào lỗ tai chúng ta, sẽ càng kích thích hơn.” Thẩm Tuấn nghĩ đến đây đã cảm thấy hưng phấn.
Hai thứ mà hắn yêu thích nhất trong cuộc đời, chính là bóng rổ cùng làm Kiều Ninh, hiện tại muốn hợp hai làm một.
“Anh... Anh biến thái!” Kiều Ninh đỏ bừng mặt, sau đó e lệ nói: “Hôm nay anh phải mang bao đó, em còn chưa muốn mang thai.”
Nghe vậy, Thẩm Tuấn cầm lấy bộ âu phục, móc từ trong túi ra áo mưa đã chuẩn bị từ sớm, cắn một góc tới gần Kiều Ninh, ý bảo cô nhận lấy.
Kiều Ninh ngây thơ nhận lấy, Thẩm Tuấn cất giọng khàn khàn: “Tiểu Ninh, em mang vào giúp anh đi.”
Sau đó đứng dậy, cởi quần đồng phục, lộ ra côn thịt đã sớm ngẩng cao đầu, hai tay Kiều Ninh run run xé mở áo mưa, nắm lấy quy đầu của hắn muốn đeo vào, nhưng thử vài lần, kích cỡ áo mưa quá nhỏ, làm thế nào cũng không đeo vào được.
Kiều Ninh gấp đến đổ mồ hôi, ngước mắt lên rụt rè hỏi: “Nếu mang không được thì sao ạ?”
Giọng nói Thẩm Tuấn khàn đến lợi hại, trong đôi mắt toàn là lửa dục: “Mang không được anh cũng không còn cách nào.”
Dứt lời liền duỗi tay cởi quần bóng cùng với quần lót trên người Kiều Ninh xuống, tách hai chân cô ra, vùi đầu hút liếm giữa hai chân cô một phen, đợi sau khi hút ra nước dâm, liền lật người cô lại đổi thành tư thế quỳ bò.
Lấy bóng rổ ở bên cạnh tới, nhét vào trong ngực cô, khàn giọng nói: “Ôm đi, để còn có vật chống đỡ lực độ.”
Sau đó đỡ côn thịt, cọ sát ở miệng huyệt ướt mềm của cô, cọ đến huyệt mềm của cô nóng lên, sau đó ưỡn người cắm vào động.
“Hô ~~ sâu quá ~~ căng quá ~~~ a ~~ nhẹ chút ~~” Kiều Ninh trong nháy mắt khóc thành tiếng.
Vật kia dường như trướng to lên rất nhiều, căng đến cô gần như không chịu nổi, ôm chặt quả bóng trong lòng, mới không bị đâm ra ngoài.
Còn chưa kịp thích ứng, Thẩm Tuấn đã hung hăng thọc vào rút ra, côn thịt nhiều lần tàn nhẫn đâm vào sâu trong nhuỵ tâm, ngay cả quả bóng trong lòng, cũng bởi vì lực quá mạnh, cô không ôm được mà lăn ra ngoài.
/73
|