Chương 23.1: Sân bóng rổ play: Ôm bóng rổ trong lòng, bị anh chồng hờ không mang bao tàn nhẫn đâm vào từ phía sau
Cũng may động tác Thẩm Tuấn nhanh, trước khi Kiều Ninh xúc động, đã bật đèn phòng khách lên, đưa đồ ăn đóng gói trong tay cho cô.
“Đêm nay đi ăn món Nhật với bạn, anh không biết em thích ăn món gì, nên đã đóng gói chút sushi nhím biển, có cả lẩu Sukiyaki nữa.”
Kiều Ninh có hơi thất vọng, cô không thích ăn đồ sống cũng không thích món Nhật.
Nhưng đã vô cùng đói bụng, Kiều Ninh vẫn quấn chăn, xách đồ ăn đi tới trước bàn ăn ngồi xuống.
Thẩm Tuấn nhìn ra Kiều Ninh không quá hài lòng, cúi người đến gần cô, dùng giọng điệu dỗ dành trẻ con nói: “Không thích ăn những món này sao? Vậy nói cho anh biết em thích ăn gì, lần sau sẽ mang về cho em.”
“Em sắp đói chết rồi, lần sau thì lần sau nói đi, em ăn trước.” Kiều Ninh hai ba cái mở túi ra, bày thức ăn lên.
Sukiyaki còn nóng, Kiều Ninh vội vàng đập vỡ quả trứng sống, nhúng vào nồi bắt đầu ăn uống thỏa thích.
Thẩm Tuấn ngồi xuống bên cạnh, tựa lưng vào ghế mặt đầy cưng chiều nhìn Kiều Ninh, cười trêu: “Ăn được vậy mà nhìn lại gầy, thịt trên người em thật đúng là biết chỗ ở, toàn ở những chỗ nên ở.”
Kiều Ninh cao hơn một mét sáu vóc người nhỏ, chỉ nặng 45kg, liếc mắt nhìn qua, nhỏ nhỏ gầy gầy, căn bản nhìn không ra có thể có cúp C.
Kiều Ninh đã dần quen với những lời nói thô tục của hắn, lườm hắn một cái, lại ăn tiếp, không bị ảnh hưởng chút nào.
Thẩm Tuấn cười cười, đứng dậy và đi vào phòng ngủ phụ, dọn nệm phòng ngủ phụ vào phòng ngủ chính, căn nhà này của hắn có ba phòng một sảnh, nệm ở cả hai phòng đều đã ướt, bây giờ chỉ còn lại một cái.
Ước chừng đêm nay cô sẽ phải ngủ chung giường với hắn, đương nhiên với da mặt dày như hắn bây giờ, cô không muốn, cũng sẽ lì lợm la liếm đến khi cô bằng lòng mới thôi.
Cơm nước xong nghỉ ngơi một chút, Kiều Ninh chuẩn bị đi vào phòng tắm rửa, dù sao sáng mai phải đi làm, cô phải nghỉ ngơi sớm một chút.
Mới vừa đứng dậy đi vào phòng tắm, Thẩm Tuấn đã cười hì hì đi theo phía sau.
“Anh làm gì đó! Em muốn tắm rửa, anh đi ra ngoài đi.” Kiều Ninh muốn đẩy Thẩm Tuấn ra ngoài cửa, đáng tiếc sức lực chênh lệch quá lớn, cô căn bản không đẩy được hắn.
“Cùng nhau tắm đi mà, cũng không phải chưa từng tắm qua.” Thẩm Tuấn cười xấu xa.
“Không được, Thẩm Tuấn, lúc đi anh đã hứa với em, nói hôm nay nếu quá mệt mỏi, có thể không làm, hôm nay em thật sự không thể làm.” Kiều Ninh mềm giọng làm nũng.
Tối hôm qua mới phá thân, lại bị làm tận bốn lần, cô thật sự chịu không nổi a!
“Anh chưa nói là muốn làm mà, anh chỉ muốn tắm cùng em, nếu em đã nhất quyết không cho anh vào, vậy anh sẽ lên giường chờ em.”
Ý tứ trong lời nói của hắn không thể rõ ràng hơn được nữa, nếu không tắm chung thì phải bị làm.
Kiều Ninh không còn cách nào khác, đành phải để hắn vào, sau khi kéo chăn xuống, Kiều Ninh mở vòi hoa sen ra, để dòng nước ấm áp cọ rửa trên người, thoải mái xua tan đi mệt mỏi trong ngày. Thẩm Tuấn cũng cởi sạch quần áo, trần truồng đứng sau lưng cô.
Đôi tay thuần thục phủ lên hai bầu vú mềm của cô xoa nắn, cúi người ngậm lấy vành tai cô liếm mút.
“Hô ~ Thẩm Tuấn ~ anh nói chuyện không giữ lời! Anh ~~ Ư ~~ đừng ~~” Kiều Ninh rên rỉ ra tiếng.
“Chỉ nói không làm em, chưa nói không thể sờ em liếm em!” Thẩm Tuấn mặt không đỏ tim không đập nhanh chơi xấu.
“Đừng nhúc nhích, làm em thoải mái một chút, anh sẽ đi ngay.” Thẩm Tuấn xoay người Kiều Ninh lại, dùng bàn tay hơi hơi tách hai chân đang kẹp chặt của cô ra, sau đó ngồi xổm xuống, thè lưỡi liếm âm hộ cô.
Cảm giác tê dại khiến người ta si mê dâng lên, thân thể Kiều Ninh nhũn ra suýt nữa đứng không vững, loạng choạng lùi ra sau một bước, dựa vào vách tường phòng tắm mới miễn cưỡng đứng thẳng được.
Thẩm Tuấn dùng bàn tay nâng một chân cô lên, âm hộ mở rộng ra, đưa đầu lại gần hơn, há miệng ngậm toàn bộ môi thịt của cô, quấn trong khoang miệng chậm rãi liếm mút trêu chọc, làm nước dâm của cô trút xuống trào ra ngoài, dùng đầu lưỡi tách mở môi thịt của cô.
Mô phỏng tiết tấu giao hợp, vói đầu lưỡi vào trong lối đi liếm vét, rồi lại rút ra, lặp đi lặp lại như thế.
Kiều Ninh rất nhanh liền ở trong khoái cảm mất hồn này, toàn thân run rẩy tiết ra.
Thẩm Tuấn đứng lên, ôm Kiều Ninh cả người mềm nhũn vào trong lòng, bàn tay dày rộng tỉ mỉ vuốt ve từng tấc da thịt cô, kể cả nơi riêng tư vừa mới cao trào, hắn cũng dùng ngón tay xoa tới nắn lui.
Kiều Ninh bị hắn trêu chọc đã không còn sức chống cự, chỉ có thể dựa vào lồng ngực hắn, để mặc hắn vuốt ve.
Ngay cả lúc nào tắm rửa xong, cô cũng đều mơ mơ màng màng, mãi đến khi Thẩm Tuấn lau khô người rồi ôm cô trở lại giường, cô mới hơi tỉnh táo lại.
Toàn thân cô trần trụi bị hắn ôm vào lòng, cô có thể cảm giác cả người hắn nóng lên, vật cương cứng kia chống sau eo cô, nhưng hắn trước sau không hề lộn xộn, chỉ lẳng lặng ôm cô.
Kiều Ninh có chút không đành lòng, cô thậm chí mấy lần xúc động muốn nói với hắn làm thêm một lần nữa cũng được, nhưng thân thể cô thật sự không cho phép, cô sợ sáng mai mình không rời khỏi giường được, đành phải cố nén, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau, khi cô tỉnh dậy, Thẩm Tuấn đã làm xong bữa sáng, nội tâm cô rung động, nhưng cũng không nói gì, sau khi hai người trò chuyện và ăn sáng xong, Thẩm Tuấn lái xe đưa cô đến công ty.
Cũng dặn cô tan tầm đừng chen chúc trên tàu điện ngầm, sẽ đến đón cô cùng đi ăn.
Chỉ một câu như vậy, đã làm cô đứng ngồi không yên khi sắp đến giờ tan tầm, thỉnh thoảng lại kiểm tra thời gian trên điện thoại, hi vọng thời gian trôi qua nhanh hơn một chút
Sau khi tan tầm, Thẩm Tuấn đúng hẹn đến nơi, chủ động hỏi Kiều Ninh muốn ăn gì, sau khi ăn tối xong, hai người ngồi xe rời đi.
Kiều Ninh ngồi ở ghế phụ, khóe miệng như có như không nhếch lên, mỗi lần chờ đèn giao thông, Thẩm Tuấn đều sẽ nghiêng người trêu chọc cô một hồi, không phải nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của cô thì là xoa xoa đỉnh đầu cô, kỳ quái chính là, Kiều Ninh lại tuyệt không phản cảm.
Đến nơi, sau khi Thẩm Tuấn dừng xe, Kiều Ninh mới phát hiện nơi đến chính là sân bóng rổ trong nhà thuộc câu lạc bộ của hắn, mà không phải về nhà.
Thẩm Tuấn chủ động nắm tay Kiều Ninh, mở cửa sân bóng rổ ra, hôm nay hắn đã đặc biệt dọn dẹp, trong sân đèn đóm sáng ngời nhưng không có một bóng người.
“Sao lại đến sân bóng rổ vậy?”
Nhìn thấy Thẩm Tuấn đóng cửa rồi khóa lại, Kiều Ninh vẻ mặt nghi hoặc.
/73
|