Nhà Ai Cầu Nhỏ Nước Chảy

Chương 25 - Đàm Ngưu Quy Tông

/96


“Cha, con không có ý kiến.” Diệp Dũng nói. Ông cụ muốn để cho Đàm Ngưu mang đồ hiện giờ ở trong phòng Đàm Ngưu ở đi, hắn thật lòng không có ý kiến, mặc dù Đàm Ngưu không phải là huynh đệ ruột thịt, nhưng vẫn có thể chung sống.

Diệp Trụ và Diệp Điền cũng không có ý kiến.

Đàm Ngưu vốn chính là người Đàm gia, ở riêng không cần trình diện tộc nhân Diệp gia, huống chi đây không phải là ở riêng, là để cho người ta trở về, trực tiếp là chuyện nội bộ Diệp gia.

Quách thị nghe nói: “Ta không đồng ý, lão tứ vẫn chưa về đâu, Đàm Ngưu không được đi!”

Ông cụ nói: “Đàm Ngưu họ Đàm, chuyện của hắn do chính hắn làm chủ, thế nào, bà còn định đi Đàm gia tìm người phân xử sao?”

Lời nói này khiến Quách thị không dám há mồ, nếu thật sự đi phân xử, bà rốt cuộc là người Đàm gia hay người Diệp gia?

Quách thị thay đổi sách lược, nói: “Bọn họ trở về, Đàm gia còn không ăn bọn họ sao, ở bên này thật tốt, chẳng lẽ còn có người đuổi bọn họ đi sao?”

Lão tam Diệp Điền cười hì hì nói: “Đàm Ngưu ca, chúng ta có ai đuổi huynh đi sao?”

Đàm Ngưu nói: “Là ta muốn đi, ta rời khỏi Đàm gia cũng đã vài năm như vậy rồi, có lẽ đã sớm cần phải trở về, nhưng vẫn luôn không bỏ được mọi người, hiện giờ Vũ Thủy đã sắp cưới vợ rồi, ta nên về nhà. Mấy thúc bên Đàm gia kia bọn họ cũng đồng ý cho cả nhà chúng ta trở về.”

Quách thị không ngờ hắn người con này của bà buồn bực không trượt xuống liền có liên lạc với người Đàm gia bên kia, cảm thấy bị người phản bội, “Ngươi dính dáng một chỗ với người bên kia từ khi nào?”

“Vì sao lại nói là dính dáng một chỗ? Đó là người thân của Đàm Ngưu, nếu bà còn muốn nói, liền đi vào nhà!” Mấy ngày nay ông cụ bị làm cho nhức đầu.

Lão bà này sao càng ngày càng không bớt chuyện chứ? Không thấy tình huống bây giờ sao, Đàm Ngưu người ta phải đi về, bà còn ngăn cản không cho, là muốn người Đàm gia đánh lên tận cửa sao?

Có một đứa con riêng, ông cụ chỉ coi nhiều thêm một miệng ăn cơm, những năm này, cũng giống như những đứa con trai khác, không phân biệt đối xử, phòng ốc cũng phân tử tế, nhưng bây giờ nếu không để cho người ta nhận tổ quy tông, vậy không chỉ Đàm gia, chính là Diệp gia cũng sẽ nói mình không hiền hậu, hơn nữa Đàm Ngưu người ta cũng đi kế thừa hương khói cho cha ruột của người ta.

Người làng quê này cực kỳ xem trọng chuyện hương khói thừa kế, không có nhi tử thừa kế hương khói, đó chính là nhà tuyệt hậu, là muốn thành cô hồn dã quỷ. Nếu ông giữ chặt lấy Đàm Ngưu không buông, người khác còn tưởng rằng ông không muốn để cho cha Đàm Ngưu ở dưới đất được tốt hơn, chuyện tổn hại âm đức như vậy, cũng không phải chuyện ông muốn làm, trước kia bản thân Đàm Ngưu không nói muốn trở về, ông cũng sẽ không nói cái gì, nghĩ tới sớm muộn gì cũng phải trở về, nếu mình nói, còn khiến cho người ta cảm thấy mình không dung nạp được con riêng, muốn đuổi người ta đi ra ngoài đây, bây giờ Đàm Ngưu tự nói ra, vừa đúng. Đều là việc tốt đối với mọi người.

Quách thị không dám nói tiếp nữa, ông cụ nói: “Năm ngoái thu lương thực, các ngươi cũng mang một phần trở về, không nói gì khác, mấy đứa bé không thể đói bụng, mấy huynh đệ bọn họ cũng sẽ không có ý kiến. Về phần ruộng đất, ruộng nước do Diệp gia chúng ta lấy được, cái này không tiện cho, gần bên Đàm gia kia có một mảnh ruộng cạn, các ngươi nếu không ghét bỏ hãy thu vào, dù sao cũng biến thành ngay cả đất cũng không có.

Miếng đất kia vốn chính là do Đàm Ngưu khai khẩn ra, có một mẫu, cho Đàm Ngưu mang đi, mấy huynh đệ cũng không có ý kiến, trong lòng Quách thị không vui, bà còn muốn tất cả đều cho Diệp Căn, nhưng mới vừa rồi ông cụ tức giận, suy nghĩ một chút, mảnh đất kia vốn không có tiền đồ gì, cho thì cho thôi. Tránh cho người ta nói bà ngườ


/96

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status