NGƯỜI CON GÁI CÓ “ĐỘC”

Chương 47 - Chương 47

/58


Hạ Tầm Giản bị gọi có chút không hiểu, biết là như thế, nhưng anh như cũ đi tới.

An Nhan Nhiên kéo tay anh qua, đem xẻng xào rau nhét vào giữa ngón tay thon dài của anh, cười nói, Em không khó ăn, anh nhìn rồi nấu, ăn chắc cũng không có vấn đề gì.

Mắt anh nheo, Anh nấu?

Cô nhìn anh nháy mắt mấy cái, Nếu anh không muốn em không ép, nhưng hôm nay em đi dạo lâu, rất mệt mỏi, không muốn nấu cơm.

Anh rũ mắt xuống, tầm mắt trượt từ ngón tay cầm xẻng xào rau xuống dưới, lông mi dày che ánh mắt anh.

Giờ phút không quan tâm đến cảm xúc của anh thế này, nội tâm của cô bắt đầu không yên không thể khống chế, nhưng trong lòng anh một tia bất an đều không có.

Mặc dù ở hội sở anh nói hai câu vô cùng ngoài ý muốn với cô, nhưng cũng không chắc cô nhất định vì hai câu này làm trái nguyên tắc và cá tính của mình rồi thỏa hiệp, cho anh lời hẹn.

Những lời này, cũng không phải đúng là những gì muốn nghe.

Cô thích anh là một sự thật không có khả năng thay đổi, nhưng nếu anh vẫn không chịu tỏ rõ thái độ, thì ít nhất cô hi vọng sẽ biết tài cán của anh làm cho cô được đến mức nào!

Cô muốn anh hiểu được, tình yêu không phải ăn trên ngồi trước bố thí, cũng không phải ngoan ngoãn phục tùng. Cứ như vậy, cô sẽ mệt, anh cũng sẽ không thoải mái.

Cô biết lần này mình có chút lớn mật, anh dù sao cũng là Hạ Tầm Giản, không giống những người đàn ông tầm thường.

Có lẽ đây cực hạn của anh, có lẽ ngay sau đó anh liền như trước nghiêm mặt sắc lạnh vung tay chạy lấy người, hoặc là giọng điệu hờ hững nói cho cô biết, anh Hạ Tầm Giản chưa bao giờ sẽ vì phụ nữ làm việc này.

Có thể cô, vẫn muốn thử một lần.

ЖЖЖЖЖЖЖ

Anh không nói gì, cầm xẻng xào rao thả vào nước, sau đó cởi cúc tay áo, cuộn tay cáo lên, tiếp theo cầm rổ rau đặt vào trong chậu rửa sạch.

Động tác của anh thuần thục làm cô có chút ngoài ý muốn, đột nhiên cô nhớ tới Bùi Ý từng nói, sau khi cha mẹ bọn họ ly hôn, Hạ Tầm Giản luôn sống cùng cha.

Khác người đi theo mẹ Bùi Ý, trẻ con đi theo bố luôn biết tự chăm lo cho mình sớm hơn.

Hai mươi phút sau, trên bàn ăn đã có ba mặn một canh. Thức ăn đơn giản, nhưng nhìn rất ngon miệng, mùi thơm xông vào mũi.

An Nhan Nhiên ăn vài miếng, có chút cảm thán, Tay nghề của anh vốn tốt như vậy, khi đó không thấy anh đụng tay bao giờ, còn tưởng rằng anh không biết?

Anh nâng mắt nhìn cô, thần sắc hơi có chút lãnh ngạo, Biết làm không nhất thiết phải động tay vào. Huống chi, khi đó anh động tay, thì em làm gì?

Cô liếc qua sắc mặt của anh, cười thầm. Anh quả nhiên là anh, không bình thường cũng chỉ là tạm thời.

Bữa tối ăn rất lặng lẽ, cô không mở miệng anh cũng không lên tiếng. Sau khi ăn xong cô chủ động vào bếp rửa bát, dọn dẹp sạch sẽ khi đi ra thấy anh tựa vào ghế sa lon đang ngủ.

Cô điều chỉnh đèn tối đi, hình dáng ngũ quan rõ ràng của anh trong bóng tối tỏa ra vẻ tuấn mỹ.

Anh ngủ rất say, cô điều chỉnh đen cũng như đắp cho anh, động tác đặt chăn mỏng lên người anh cũng không biết. Trên vầng trán đẹo mắt


/58

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status