Trung - Việt: Linh Thần
(Hít H đủ rồi thì ăn chút trái đắng cho cân bằng he. Kịp raw lại rồi nhe!!)
(Chú ý: Mình có để phần chú thích dài dài về một số khái niệm thường gặp trong bộ này á.)
- --
“Ưm! Ưm! A...”
“Ưm... a... a...! Dừng lại! Đừng tiếp tục nữa, a...”
Giọng mơ hồ truyền ra ngoài theo kẽ đá, khiến hai nhóm người cá đối đầu nhau đều mặt đỏ tai hồng, bầu không khí gươm súng sẵn sàng xen lẫn chút mờ ám. Dẫu biết chuyện hậu duệ* người cá bên trong kia làm với tiền duệ* của mình là chuyện cấm kỵ nhất trong tộc người cá, nhưng không ai có thể ngăn sứa Minh Hà chỉ có thể đợi ở ngoài.
Người cá đuôi bạc đỏ mặt nhìn thủ lĩnh người cá đuôi đen cạnh mình, phải đợi đến bao giờ đây? Đã ba ngày rồi, thật sự còn tham lam hơn cả lần đầu tên này ăn cậu ấy nữa. Rõ ràng hậu duệ đuôi vàng kim phản nghịch kia đã nhịn rất lâu rồi, ba ngày này từ sáng tới tối... đến giờ vẫn chưa có ý định dừng lại mà còn càng chiến càng hăng.
Nghe vị vua đầu tiên của người cá đã biến thành con người bên trong ban đầu vẫn tức giận mắng chửi, dần dần chỉ còn lại tiếng rên rỉ lẫn với tiếng khóc nghẹn ngào, trong lòng cậu ấy thấy đồng cảm nhiều hơn.
Chạy lâu như thế, trốn lâu như thế, cuối cùng vẫn bị hậu duệ của mình cưỡng ép vi phạm điều cấm của tộc người cá... tuy luân lý của người cá và con người khác nhau, nhưng có thể loại suy theo quan niệm người dưới phạm thượng, là người lớn hơn, bị một người vai dưới mang gen và huyết thống của mình đối xử như vậy, thật sự là chuyện áp bức lăng nhục rất khó chấp nhận nhỉ?
Thật không may.
Không biết, bọn họ có thể giúp anh không?
Nhưng người cá đuôi vàng đến từ hành tinh mẹ kia, thời gian lâu như vậy rồi, khoảng cách xa xôi như vậy cũng không thể ngăn được hắn, e rằng...
Không biết thế nào, phải thử.
...
Gương mặt đỏ bừng ngước lên khỏi mái tóc màu nâu xanh ẩm ướt của chàng trai, Aineka khẽ thở hổn hển, đôi mắt màu tím hơi tan rã cũng dần tập trung lại. Frukz hôn lên cổ cậu ấy, hô hấp hơi loạn, cười nói: “Lần đầu tiên thử làm ở ngoài với hình dạng này của cậu, thật kích thích.”
Cảm nhận được người đàn ông vuốt ve lưng mình như thể chưa đã thèm, Aineka lạnh lùng giữ tay anh ta, đỏ mặt quay mặt đi. Lại vì tận mắt thấy người cá giống đực... tên này biến thái thật, nhưng cậu ấy vẫn không chống cự lại anh ta, từ nhỏ đã vậy.
“Nên đi thông báo cứu viện rồi... đã lâu vậy rồi, chắc chuyện viện trưởng giao đã hoàn thành rồi, nếu không đi cứu người nữa, lỡ đâu Medusa bị người cá kia chơi chết thì tôi cũng khó chối bỏ trách nhiệm.”
“Yên tâm, không có đâu. Nếu có chuyện gì ngoài ý muốn, tôi sẽ gánh trách nhiệm tay cậu.” Frukz hôn lên tai vẫn hơi ửng đỏ của cậu ấy, nhìn ra ngoài hang động.
Trên chỗ cao trong hồ nước, chỉ còn lại Hoàng đế nhỏ Selan vẫn co ro ở đó, Archer và những người cá kia đã biến mất tăm lúc anh ta và Aineka vui vẻ.
Thấy Selan từ từ bò đến cạnh túi đựng xác của Mikael, thảm thương ôm chặt lấy, Frukz hơi không nhịn được... nhưng dù sao thì kế tiếp anh ta vẫn phải giải quyết hậu họa giúp Aineka, giải quyết Selan.
Không có cơ hội nào tốt hơn hiện tại, giết Hoàng đế nhỏ của Đế quốc giá họa người cá trả thù, thật sự là mưu sát hoàn hảo. Aineka quay lại, một con dao cơ giới bật ra từ bao cổ tay trên cánh tay mảnh khảnh của cậu ấy, lặn vào trong nước im lặng đến gần Selan, đột nhiên một cánh tay giữ cậu ấy lại từ phía sau, kéo vào trong hang.
“Hưm, có người đến.” Frukz khẽ nói bên tai cậu ấy.
Chưa kịp dứt lời, mười mấy bộ đội đặc chủng leo xuống từ trên miệng hang bên trên, đáp lên chỗ cho. Vừa thấy Hoàng đến nhỏ giữa đống xác máu thịt lẫn lộn, Niga đỡ cậu ta dậy ngay: “Bệ hạ!”
Cậu ta nhìn xung quanh, không thấy bóng dáng Medusa đâu, sắc mặt anh ta chợt thay đổi.
...
Sau khi tỉnh lại lần nữa từ cơn mê, Medusa run rẩy cuộn ngón tay lại, lại cảm thấy hai tay mình chẳng còn chút sức lực nào, đến mức muốn đấm con thú điên này một cái cũng không được, chỉ có thể mặt hắn bế bổng cơ thể trần trụi của mình lên.
“Con mẹ nó cậu muốn đưa tôi đi đâu?” Anh yếu ớt tựa vào lồng ngực Celuecus, nghiến răng hỏi. Tai nóng bừng, Celuecus liếm lên tóc mai ẩm ướt của anh, giọng nói đượm vẻ thỏa mãn khi tình dục được đủ đầy: “Quay... về.”
Medusa hoảng hốt: “Về... đâu?” Anh biết chắc chắn nơi Celuecus nói không phải Saint Buren, trừ khi hắn muốn tìm đường chết.
“Nơi... chúng ta đến.”
Medusa cau mày, bị hắn ôm qua kẽ hở hàng động, sứa Minh Hàn chặn ngoài kẽ hở nhích người ra, bóng tối lui đi, để lộ một đám người cá dưới ánh sáng mờ tối. Người cá đuối đen trước đó muốn bảo vệ anh vẫn ở đó, nhìn anh bị Celuecus trong lòng, đáy mắt bừng lửa giận, người cá đuôi bạc bên cạnh hắn cũng lo lắng nhìn anh.
Đối với lòng tự trọng của anh, ánh mắt của mấy người cá này quả là họa vô đơn chí, Medusa rụt cơ thể trần trụi của mình lại, Celuecus cảm nhận được ngay, vây cánh vàng kim vây lấy che chở anh trong lòng.
“ZEKATA... an... tan... ke!”
Người cá tóc đen nói gì đó, nhưng Celuecus chỉ cười khẽ, cúi xuống hôn lên môi anh trước mặt những người cá này.
Medusa phẫn nộ nhục nhã quay đầu đi, nhưng bị hắn giữ chặt gáy. Anh dốc sức vùng vẫy mấy cái lại cảm thấy eo mình bị vật cứng rắn nóng hổi kia chóc vào, cơ thể cứng đờ tại chỗ. Anh chắc rằng nếu anh phản kháng dữ dội hơn chút nữa thì chó điên này sẽ xử anh tại chỗ.
Sau khi tùy tiện hôn một phen, Celuecus mới buông bàn tay có màng đè lên gáy anh ra, đôi mắt xanh lục hơi mơ màng, dường như chẳng để ý đến mọi chuyện, trong mắt chỉ có mỗi anh, nhìn gương mặt anh, thẳng thừng đi ngang mấy người cùng tộc khác, một tiếng gầm trầm trầm vang lên từ phía sau, xung quanh chợt hỗn loạn, Medusa nhìn lại, thấy mấy người cá xung quanh người cá đuôi đen lao về phía Celuecus, trong thoáng chốc đã thành một cuộc hỗn chiến với những người cá có vây cánh nhỏ theo Celuecus!
Người cá đuôi đen kia cũng giương cánh, lao về phía Celuecus, Celuecus ôm anh tránh sang bên cạnh, một bóng đen to lớn vụt đến chặn đòn tấn công của người cá đuôi đen thay hắn, vây cánh vàng kim phất một cái, hắn ôm anh nhảy vọt lên, ngược dòng nước nhảy ra miệng hang bên trên.
“Trời ạ! Người cá!”
“Đó là... Đại úy Medusa!”
Những tiếng ngạc nhiên chợt vang lên, vừa thấy những bộ đội đặc chủng và Niga bên trên hồ nước, Medusa hoảng hốt, liều mạng vùng vẫy, cánh ta Celuecus lại giữ chặt anh như gọng kìm, vây cánh vàng kim vỗ mấy cái, đưa nhay nhảy vọt lên cửa sổ trời trên định hang động to lớn này, đáp trên di đảo người cá.
Tựa lưng lên vách đá hơi ẩm ướt trên đảo nhỏ, Medusa bị ánh mình minh chiếu rọi chói đến mức không mở mắt được, rõ ràng Celuecus ôm một chàng trai thành niên như anh bay nhảy với vây cánh bị thương hơi quá sức, anh nghe hắn thở hổn hển, kề sát tai anh cười: “... Anh đừng hòng trốn.”
“Thú điên... Nếu cậu thông minh một chút, bây giờ nên tự chay trốn nhanh đi.” Medusa híp mắt, rít từng câu từng chữ qua kẽ răng: “Nếu không lát nữa sào huyệt của cậu và những người cùng tộc kia sẽ tiêu đời!”
“Tôi có anh... là... đủ rồi!” Celuecus cắn môi anh một cái, trong giọng nói lộ ra vẻ điên cuồng liều lĩnh, Medusa sởn da gà, súc sinh này nói chuyện ngày càng lưu loát, nhưng con mẹ nó toàn nói lời điên khùng, anh biết lúc này là cơ hội duy nhất thoát khỏi con thú điên này, nếu bị hắn ép buộc đi như vậy, anh không biết sau này sẽ thảm thế nào, đừng nói đến kế hoạch trả thủ, e rằng anh sẽ bị đọa thành một nô lệ tình dục, mà còn là nô lệ tình dục của sinh vật không phải con người!
“Niga!” Anh gào lên: “Cứu tôi!”
Celuecus nhìn anh, con ngươi co lại, giương vây cánh rách bươm nhảy lên lần nữa, cùng lúc này, Medusa nghe thấy một tiếng ầm vang dội, máu nóng đỏ sẫm văng khắp đầu và mặt anh, lúc này giống như quay chậm trong máy ảnh, anh thấy rõ vây cánh vốn chưa lành sau lưng Celuecus bị xé toạc bởi một quả bom băng nhiệt độ thấp, lộ ra xương cánh trắng ởn, cảm giác mất trọng lực ập đến, sau đó anh rơi vào trong nước.
Một túi lưới lớn phủ xuống, cánh tay như gọng kìm vẫn giữ chặt anh không buông, đôi mắt xanh lục gần trong gang tấc nhìn anh không chớp mắt, dường như chẳng thấy đau đớn gì, Medusa bị hắn nhìn đến mức ngạt thở, lúc bị kéo lên khỏi mặt nước mới phát hiện đôi mắt xanh lục kia đã mất tiêu cự, ánh mắt tan rã, cánh tay ôm lấy anh cũng mất đi sức lực.
Không biết vì sao tim anh lại run lên.
Đột nhiên cánh tay bị siết chặt, toàn thân được kéo ra từ trong lưới, cơ thể đầy dấu vết xâm phạm được một chiếc áo choàng che chắn. Niga bế ngang anh trong lòng, bàn tay đeo găng tay da đen che mặt anh, ngón tay hơi run lên: “Tôi nên nghĩ đến sớm hơn... đều là lỗi của tôi.”
Chuyện bản thân gặp phải bị phơi bày trước mặt người xác Medusa xấu hổ nhắm mắt lại, chỉ muốn tạm thời trốn tránh hiện thực, trong lòng Niga không phải nơi tránh gió thích hợp gì, nhưng dường như là lựa chọn duy nhất của anh hiện tại. Medusa cầm chặt tay áo cậu ta, cố gắng nói với giọng bình tĩnh ổn định: “Thiếu tướng, chúng ta phải rời khỏi đây ngay, nơi này có thế rất khó đối phó.”
Người cá hai bên và con sứa kia đang chiến loạn xạ bên dưới, không biết duy trì bao lâu, nhưng rõ ràng không thể đợi được Celuecus tỉnh lại.
“Này, các người đừng bỏ tôi lại!”
Nghe thấy giọng nói thiếu đòn này, Medusa liếc mắt sang, thấy Frukz chui ra từ trong hang động bên cạnh, áo sơ mi hơi xộc xệch, nhưng trông có vẻ không gặp chuyện tồi tệ như bọn họ. Đúng rồi... Archer!
Anh nhìn quanh không thấy thanh niên tóc hạt dẻ đâu, trái tim anh chùng xuống: “Thiếu tướng, không thấy Archer đâu, xin ngài hãy cử mấy người tìm cậu ấy.”
“Chẳng phải anh nói nơi này rất nguy hiểm sao? Lúc này chúng ta không thể tìm cậu ta.” Hơi thở Niga nặng nề, giọng điệu tràn ngập ác ý, một tay ôm chặt anh, nâng tay còn lại lên, soạt một tiếng, một sợi dây thừng trên cánh tay bắn ra găm lên vách đá bên trên, bước chân lên, đưa anh lên đỉnh hang.
Tiếng cánh quạt từ xa đến gần, Medusa ngước mắt lên, thấy trực thăng đang đáp xuống, thả xuống mấy sợi dây thừng.
Lúc được Niga ôm vào cửa trực thăng, anh nhìn xuống dưới, con thú điên đã cưỡng hiếp anh cũng bị túi lưới kéo lên, ánh mắt không khỏi dừng lại trên vây cánh vàng kim bị hủy hoại tàn tạ của hắn mấy giây, anh lại nhớ đến những gì gặp phải trong hang động kia, đáy mắt đỏ lên, thu tầm mắt lại, lông mi run rẩy.
... Chết tiệt. Dám làm chuyện như thế với anh, nên nghĩ đến kết cục này.
“Tôi sẽ tìm cơ hội giết con thú hoang đó thay anh.” Niga chạm vào trái tai anh: “Dù là Hoàng đế hay Clorokawa muốn bảo vệ nó, tôi thề...”
Trái tai bị chạm khẽ, Medusa nhạy cảm run lên, chán ghét muốn nôn quay mặt đi, hàng mi ướt đẫm rủ xuống che khuất đôi mắt: “Thiếu tướng, tôi muốn ngủ một lúc, đến lúc về đến tàu chiến, đừng để ai kiểm tra tôi, chạm vào tôi, tôi sẽ tự xử lý tất cả. Nếu không tôi thà chết.”
Niga nhìn người trong lòng, mặt mày anh vẫn ửng đỏ, trong có cảm giác hoa lệ vụn vỡ, khác hoàn toàn dáng vẻ cứng rắn gai góc bình thường, hệt như sắc xuân hé lộ sau khi băng tuyết vừa tan, rất đỗi động lòng người, nhưng vừa nhớ đến do gặp phải chuyện gì, tim phổi cậu ta sắp bị nổ tung bởi ý giết chóc dâng lên, chỉ muốn băm nó thành muôn nghìn mảnh.
Ôm người trong lòng chặt hơn, hắn hít một hơi thật sâu: “Ngủ đi, tôi bảo vệ anh.”
...
Trong lúc mơ màng, hai chân anh bị vật thể nóng ẩm bị ép ra, môi bị chặn, đầu lưỡi bị quấn lấy, cơ thể chấn động, dường như bị thứ gì đó xâm phạm.
Medusa ngồi dậy.
Chỉ là một cơn ác mộng. Anh thở hổn hể, nhìn xuống bên dưới, đồng tử co lại. Anh không biết được ai thay quần lót sạch, nhưng lúc này... nó đã ướt đẫm rồi.
Anh rút khăn giấy lau thứ tiết ra trên khoang ngủ vẫn không đủ, anh dùng sức lau đáy khoang hết lần này đến lần khác, nhưng lại không thể lau sạch được cảm giác nhục nhã mãnh liệt trong thần kinh và cảm giác còn sót lại trên cơ thể.
Bụng nhỏ vẫn căng lên, anh nhịn kích động muốn nôn, run rẩy chống đỡ cơ thể, nhìn xung quanh, anh đang ở trong khoang nghỉ một người, không có người khác ở đây, lần này Niga hoàn toàn tôn trọng ý anh, có lẽ thật sự sợ anh có hành vi quá khích gì đó. Chết? Đương nhiên sẽ không, Nier và Clorokawa đều chưa chết mà.
Anh cười giễu, thò tay cầm một cái ly bên cạnh, trở mình nằm sấp, khó nhọc chuyển cái ly xuống dưới, anh hít sâu một hơi, cởi quần lót dính quánh ra. Một ngón tay run rẩy lần mò đến sau mông, anh cắn chặt răng, rên lên một tiếng khó chịu, một dòng dịch đục chảy xuống theo cơn đau nhói, một viên mềm mại sáng óng ánh lóe ánh vàng trượt vào ly.
... Bào tử người cá.
Cuối cùng anh cũng lấy được rồi... nhưng lại bằng cách này.
Medusa cắn môi dưới, đáy mắt đỏ như máu. Chó điên đó... anh không thể để Niga giết hắn, anh vẫn... cần hắn.
Chết tiệt.
———
Lời tác giả: Phần di tích người cá vẫn chưa kết thúc. Phần này vẫn còn nội dung thú vị.
—
Chú thích:
*Hậu duệ và tiền duệ: Đời sau & đời trước. Cái này bên phiên ngoại của bộ Desharow có giải thích chút chút. Mình tóm gọn ở đây cho bạn nào chưa đọc bộ đó. (Mình thấy để Hán Việt chắc cũng khó hiểu, nhưng hiện tại mình chưa tìm ra được từ nào thích hợp, đang cân nhắc có nên dùng từ đời sau đời trước không. Mà dùng từ này sao thấy nó hơi cấm kỵ:V)
- Người cá không có luân thường đạo lý như con người. Không có khái niệm 'cha' và 'mẹ' như con người.
- Có những khái niệm sau 'bào phụ' & 'bào mẫu' và 'tiền duệ'. Là người cá đã tiết ra 'bào tử người cá'.
- Khi người cá giống đực hoặc giống cái đến kỳ động dục sẽ có hai lựa chọn: Một mình vào mẫu sào & vào mẫu sào cùng bạn đời để giao phối.
- Trải qua kỳ động dục trong mẫu sào sẽ tiết ra bào tử người cá.
- Mẫu sào sẽ noãn hóa bào tử > sinh ra phôi thai người cá.
- Tiền duệ có thể tự do chọn hậu duệ của mình làm bạn đời. Nhưng không thể có trường hợp ngược lại. Do đó chuyện Celuecus làm mới gọi là cấm kỵ.
- --
LT: Nhiều khi thấy tâm lý mình vặn vẹo như mấy phản diện trong series này của tác. Mặc dù chửi phản diện tơi bời nhưng mà thích phản diện hành nhân vật, thấy main bị giày vò là mình high lắm. Medusa hãy tha thứ cho emmmmm.
(Hít H đủ rồi thì ăn chút trái đắng cho cân bằng he. Kịp raw lại rồi nhe!!)
(Chú ý: Mình có để phần chú thích dài dài về một số khái niệm thường gặp trong bộ này á.)
- --
“Ưm! Ưm! A...”
“Ưm... a... a...! Dừng lại! Đừng tiếp tục nữa, a...”
Giọng mơ hồ truyền ra ngoài theo kẽ đá, khiến hai nhóm người cá đối đầu nhau đều mặt đỏ tai hồng, bầu không khí gươm súng sẵn sàng xen lẫn chút mờ ám. Dẫu biết chuyện hậu duệ* người cá bên trong kia làm với tiền duệ* của mình là chuyện cấm kỵ nhất trong tộc người cá, nhưng không ai có thể ngăn sứa Minh Hà chỉ có thể đợi ở ngoài.
Người cá đuôi bạc đỏ mặt nhìn thủ lĩnh người cá đuôi đen cạnh mình, phải đợi đến bao giờ đây? Đã ba ngày rồi, thật sự còn tham lam hơn cả lần đầu tên này ăn cậu ấy nữa. Rõ ràng hậu duệ đuôi vàng kim phản nghịch kia đã nhịn rất lâu rồi, ba ngày này từ sáng tới tối... đến giờ vẫn chưa có ý định dừng lại mà còn càng chiến càng hăng.
Nghe vị vua đầu tiên của người cá đã biến thành con người bên trong ban đầu vẫn tức giận mắng chửi, dần dần chỉ còn lại tiếng rên rỉ lẫn với tiếng khóc nghẹn ngào, trong lòng cậu ấy thấy đồng cảm nhiều hơn.
Chạy lâu như thế, trốn lâu như thế, cuối cùng vẫn bị hậu duệ của mình cưỡng ép vi phạm điều cấm của tộc người cá... tuy luân lý của người cá và con người khác nhau, nhưng có thể loại suy theo quan niệm người dưới phạm thượng, là người lớn hơn, bị một người vai dưới mang gen và huyết thống của mình đối xử như vậy, thật sự là chuyện áp bức lăng nhục rất khó chấp nhận nhỉ?
Thật không may.
Không biết, bọn họ có thể giúp anh không?
Nhưng người cá đuôi vàng đến từ hành tinh mẹ kia, thời gian lâu như vậy rồi, khoảng cách xa xôi như vậy cũng không thể ngăn được hắn, e rằng...
Không biết thế nào, phải thử.
...
Gương mặt đỏ bừng ngước lên khỏi mái tóc màu nâu xanh ẩm ướt của chàng trai, Aineka khẽ thở hổn hển, đôi mắt màu tím hơi tan rã cũng dần tập trung lại. Frukz hôn lên cổ cậu ấy, hô hấp hơi loạn, cười nói: “Lần đầu tiên thử làm ở ngoài với hình dạng này của cậu, thật kích thích.”
Cảm nhận được người đàn ông vuốt ve lưng mình như thể chưa đã thèm, Aineka lạnh lùng giữ tay anh ta, đỏ mặt quay mặt đi. Lại vì tận mắt thấy người cá giống đực... tên này biến thái thật, nhưng cậu ấy vẫn không chống cự lại anh ta, từ nhỏ đã vậy.
“Nên đi thông báo cứu viện rồi... đã lâu vậy rồi, chắc chuyện viện trưởng giao đã hoàn thành rồi, nếu không đi cứu người nữa, lỡ đâu Medusa bị người cá kia chơi chết thì tôi cũng khó chối bỏ trách nhiệm.”
“Yên tâm, không có đâu. Nếu có chuyện gì ngoài ý muốn, tôi sẽ gánh trách nhiệm tay cậu.” Frukz hôn lên tai vẫn hơi ửng đỏ của cậu ấy, nhìn ra ngoài hang động.
Trên chỗ cao trong hồ nước, chỉ còn lại Hoàng đế nhỏ Selan vẫn co ro ở đó, Archer và những người cá kia đã biến mất tăm lúc anh ta và Aineka vui vẻ.
Thấy Selan từ từ bò đến cạnh túi đựng xác của Mikael, thảm thương ôm chặt lấy, Frukz hơi không nhịn được... nhưng dù sao thì kế tiếp anh ta vẫn phải giải quyết hậu họa giúp Aineka, giải quyết Selan.
Không có cơ hội nào tốt hơn hiện tại, giết Hoàng đế nhỏ của Đế quốc giá họa người cá trả thù, thật sự là mưu sát hoàn hảo. Aineka quay lại, một con dao cơ giới bật ra từ bao cổ tay trên cánh tay mảnh khảnh của cậu ấy, lặn vào trong nước im lặng đến gần Selan, đột nhiên một cánh tay giữ cậu ấy lại từ phía sau, kéo vào trong hang.
“Hưm, có người đến.” Frukz khẽ nói bên tai cậu ấy.
Chưa kịp dứt lời, mười mấy bộ đội đặc chủng leo xuống từ trên miệng hang bên trên, đáp lên chỗ cho. Vừa thấy Hoàng đến nhỏ giữa đống xác máu thịt lẫn lộn, Niga đỡ cậu ta dậy ngay: “Bệ hạ!”
Cậu ta nhìn xung quanh, không thấy bóng dáng Medusa đâu, sắc mặt anh ta chợt thay đổi.
...
Sau khi tỉnh lại lần nữa từ cơn mê, Medusa run rẩy cuộn ngón tay lại, lại cảm thấy hai tay mình chẳng còn chút sức lực nào, đến mức muốn đấm con thú điên này một cái cũng không được, chỉ có thể mặt hắn bế bổng cơ thể trần trụi của mình lên.
“Con mẹ nó cậu muốn đưa tôi đi đâu?” Anh yếu ớt tựa vào lồng ngực Celuecus, nghiến răng hỏi. Tai nóng bừng, Celuecus liếm lên tóc mai ẩm ướt của anh, giọng nói đượm vẻ thỏa mãn khi tình dục được đủ đầy: “Quay... về.”
Medusa hoảng hốt: “Về... đâu?” Anh biết chắc chắn nơi Celuecus nói không phải Saint Buren, trừ khi hắn muốn tìm đường chết.
“Nơi... chúng ta đến.”
Medusa cau mày, bị hắn ôm qua kẽ hở hàng động, sứa Minh Hàn chặn ngoài kẽ hở nhích người ra, bóng tối lui đi, để lộ một đám người cá dưới ánh sáng mờ tối. Người cá đuối đen trước đó muốn bảo vệ anh vẫn ở đó, nhìn anh bị Celuecus trong lòng, đáy mắt bừng lửa giận, người cá đuôi bạc bên cạnh hắn cũng lo lắng nhìn anh.
Đối với lòng tự trọng của anh, ánh mắt của mấy người cá này quả là họa vô đơn chí, Medusa rụt cơ thể trần trụi của mình lại, Celuecus cảm nhận được ngay, vây cánh vàng kim vây lấy che chở anh trong lòng.
“ZEKATA... an... tan... ke!”
Người cá tóc đen nói gì đó, nhưng Celuecus chỉ cười khẽ, cúi xuống hôn lên môi anh trước mặt những người cá này.
Medusa phẫn nộ nhục nhã quay đầu đi, nhưng bị hắn giữ chặt gáy. Anh dốc sức vùng vẫy mấy cái lại cảm thấy eo mình bị vật cứng rắn nóng hổi kia chóc vào, cơ thể cứng đờ tại chỗ. Anh chắc rằng nếu anh phản kháng dữ dội hơn chút nữa thì chó điên này sẽ xử anh tại chỗ.
Sau khi tùy tiện hôn một phen, Celuecus mới buông bàn tay có màng đè lên gáy anh ra, đôi mắt xanh lục hơi mơ màng, dường như chẳng để ý đến mọi chuyện, trong mắt chỉ có mỗi anh, nhìn gương mặt anh, thẳng thừng đi ngang mấy người cùng tộc khác, một tiếng gầm trầm trầm vang lên từ phía sau, xung quanh chợt hỗn loạn, Medusa nhìn lại, thấy mấy người cá xung quanh người cá đuôi đen lao về phía Celuecus, trong thoáng chốc đã thành một cuộc hỗn chiến với những người cá có vây cánh nhỏ theo Celuecus!
Người cá đuôi đen kia cũng giương cánh, lao về phía Celuecus, Celuecus ôm anh tránh sang bên cạnh, một bóng đen to lớn vụt đến chặn đòn tấn công của người cá đuôi đen thay hắn, vây cánh vàng kim phất một cái, hắn ôm anh nhảy vọt lên, ngược dòng nước nhảy ra miệng hang bên trên.
“Trời ạ! Người cá!”
“Đó là... Đại úy Medusa!”
Những tiếng ngạc nhiên chợt vang lên, vừa thấy những bộ đội đặc chủng và Niga bên trên hồ nước, Medusa hoảng hốt, liều mạng vùng vẫy, cánh ta Celuecus lại giữ chặt anh như gọng kìm, vây cánh vàng kim vỗ mấy cái, đưa nhay nhảy vọt lên cửa sổ trời trên định hang động to lớn này, đáp trên di đảo người cá.
Tựa lưng lên vách đá hơi ẩm ướt trên đảo nhỏ, Medusa bị ánh mình minh chiếu rọi chói đến mức không mở mắt được, rõ ràng Celuecus ôm một chàng trai thành niên như anh bay nhảy với vây cánh bị thương hơi quá sức, anh nghe hắn thở hổn hển, kề sát tai anh cười: “... Anh đừng hòng trốn.”
“Thú điên... Nếu cậu thông minh một chút, bây giờ nên tự chay trốn nhanh đi.” Medusa híp mắt, rít từng câu từng chữ qua kẽ răng: “Nếu không lát nữa sào huyệt của cậu và những người cùng tộc kia sẽ tiêu đời!”
“Tôi có anh... là... đủ rồi!” Celuecus cắn môi anh một cái, trong giọng nói lộ ra vẻ điên cuồng liều lĩnh, Medusa sởn da gà, súc sinh này nói chuyện ngày càng lưu loát, nhưng con mẹ nó toàn nói lời điên khùng, anh biết lúc này là cơ hội duy nhất thoát khỏi con thú điên này, nếu bị hắn ép buộc đi như vậy, anh không biết sau này sẽ thảm thế nào, đừng nói đến kế hoạch trả thủ, e rằng anh sẽ bị đọa thành một nô lệ tình dục, mà còn là nô lệ tình dục của sinh vật không phải con người!
“Niga!” Anh gào lên: “Cứu tôi!”
Celuecus nhìn anh, con ngươi co lại, giương vây cánh rách bươm nhảy lên lần nữa, cùng lúc này, Medusa nghe thấy một tiếng ầm vang dội, máu nóng đỏ sẫm văng khắp đầu và mặt anh, lúc này giống như quay chậm trong máy ảnh, anh thấy rõ vây cánh vốn chưa lành sau lưng Celuecus bị xé toạc bởi một quả bom băng nhiệt độ thấp, lộ ra xương cánh trắng ởn, cảm giác mất trọng lực ập đến, sau đó anh rơi vào trong nước.
Một túi lưới lớn phủ xuống, cánh tay như gọng kìm vẫn giữ chặt anh không buông, đôi mắt xanh lục gần trong gang tấc nhìn anh không chớp mắt, dường như chẳng thấy đau đớn gì, Medusa bị hắn nhìn đến mức ngạt thở, lúc bị kéo lên khỏi mặt nước mới phát hiện đôi mắt xanh lục kia đã mất tiêu cự, ánh mắt tan rã, cánh tay ôm lấy anh cũng mất đi sức lực.
Không biết vì sao tim anh lại run lên.
Đột nhiên cánh tay bị siết chặt, toàn thân được kéo ra từ trong lưới, cơ thể đầy dấu vết xâm phạm được một chiếc áo choàng che chắn. Niga bế ngang anh trong lòng, bàn tay đeo găng tay da đen che mặt anh, ngón tay hơi run lên: “Tôi nên nghĩ đến sớm hơn... đều là lỗi của tôi.”
Chuyện bản thân gặp phải bị phơi bày trước mặt người xác Medusa xấu hổ nhắm mắt lại, chỉ muốn tạm thời trốn tránh hiện thực, trong lòng Niga không phải nơi tránh gió thích hợp gì, nhưng dường như là lựa chọn duy nhất của anh hiện tại. Medusa cầm chặt tay áo cậu ta, cố gắng nói với giọng bình tĩnh ổn định: “Thiếu tướng, chúng ta phải rời khỏi đây ngay, nơi này có thế rất khó đối phó.”
Người cá hai bên và con sứa kia đang chiến loạn xạ bên dưới, không biết duy trì bao lâu, nhưng rõ ràng không thể đợi được Celuecus tỉnh lại.
“Này, các người đừng bỏ tôi lại!”
Nghe thấy giọng nói thiếu đòn này, Medusa liếc mắt sang, thấy Frukz chui ra từ trong hang động bên cạnh, áo sơ mi hơi xộc xệch, nhưng trông có vẻ không gặp chuyện tồi tệ như bọn họ. Đúng rồi... Archer!
Anh nhìn quanh không thấy thanh niên tóc hạt dẻ đâu, trái tim anh chùng xuống: “Thiếu tướng, không thấy Archer đâu, xin ngài hãy cử mấy người tìm cậu ấy.”
“Chẳng phải anh nói nơi này rất nguy hiểm sao? Lúc này chúng ta không thể tìm cậu ta.” Hơi thở Niga nặng nề, giọng điệu tràn ngập ác ý, một tay ôm chặt anh, nâng tay còn lại lên, soạt một tiếng, một sợi dây thừng trên cánh tay bắn ra găm lên vách đá bên trên, bước chân lên, đưa anh lên đỉnh hang.
Tiếng cánh quạt từ xa đến gần, Medusa ngước mắt lên, thấy trực thăng đang đáp xuống, thả xuống mấy sợi dây thừng.
Lúc được Niga ôm vào cửa trực thăng, anh nhìn xuống dưới, con thú điên đã cưỡng hiếp anh cũng bị túi lưới kéo lên, ánh mắt không khỏi dừng lại trên vây cánh vàng kim bị hủy hoại tàn tạ của hắn mấy giây, anh lại nhớ đến những gì gặp phải trong hang động kia, đáy mắt đỏ lên, thu tầm mắt lại, lông mi run rẩy.
... Chết tiệt. Dám làm chuyện như thế với anh, nên nghĩ đến kết cục này.
“Tôi sẽ tìm cơ hội giết con thú hoang đó thay anh.” Niga chạm vào trái tai anh: “Dù là Hoàng đế hay Clorokawa muốn bảo vệ nó, tôi thề...”
Trái tai bị chạm khẽ, Medusa nhạy cảm run lên, chán ghét muốn nôn quay mặt đi, hàng mi ướt đẫm rủ xuống che khuất đôi mắt: “Thiếu tướng, tôi muốn ngủ một lúc, đến lúc về đến tàu chiến, đừng để ai kiểm tra tôi, chạm vào tôi, tôi sẽ tự xử lý tất cả. Nếu không tôi thà chết.”
Niga nhìn người trong lòng, mặt mày anh vẫn ửng đỏ, trong có cảm giác hoa lệ vụn vỡ, khác hoàn toàn dáng vẻ cứng rắn gai góc bình thường, hệt như sắc xuân hé lộ sau khi băng tuyết vừa tan, rất đỗi động lòng người, nhưng vừa nhớ đến do gặp phải chuyện gì, tim phổi cậu ta sắp bị nổ tung bởi ý giết chóc dâng lên, chỉ muốn băm nó thành muôn nghìn mảnh.
Ôm người trong lòng chặt hơn, hắn hít một hơi thật sâu: “Ngủ đi, tôi bảo vệ anh.”
...
Trong lúc mơ màng, hai chân anh bị vật thể nóng ẩm bị ép ra, môi bị chặn, đầu lưỡi bị quấn lấy, cơ thể chấn động, dường như bị thứ gì đó xâm phạm.
Medusa ngồi dậy.
Chỉ là một cơn ác mộng. Anh thở hổn hể, nhìn xuống bên dưới, đồng tử co lại. Anh không biết được ai thay quần lót sạch, nhưng lúc này... nó đã ướt đẫm rồi.
Anh rút khăn giấy lau thứ tiết ra trên khoang ngủ vẫn không đủ, anh dùng sức lau đáy khoang hết lần này đến lần khác, nhưng lại không thể lau sạch được cảm giác nhục nhã mãnh liệt trong thần kinh và cảm giác còn sót lại trên cơ thể.
Bụng nhỏ vẫn căng lên, anh nhịn kích động muốn nôn, run rẩy chống đỡ cơ thể, nhìn xung quanh, anh đang ở trong khoang nghỉ một người, không có người khác ở đây, lần này Niga hoàn toàn tôn trọng ý anh, có lẽ thật sự sợ anh có hành vi quá khích gì đó. Chết? Đương nhiên sẽ không, Nier và Clorokawa đều chưa chết mà.
Anh cười giễu, thò tay cầm một cái ly bên cạnh, trở mình nằm sấp, khó nhọc chuyển cái ly xuống dưới, anh hít sâu một hơi, cởi quần lót dính quánh ra. Một ngón tay run rẩy lần mò đến sau mông, anh cắn chặt răng, rên lên một tiếng khó chịu, một dòng dịch đục chảy xuống theo cơn đau nhói, một viên mềm mại sáng óng ánh lóe ánh vàng trượt vào ly.
... Bào tử người cá.
Cuối cùng anh cũng lấy được rồi... nhưng lại bằng cách này.
Medusa cắn môi dưới, đáy mắt đỏ như máu. Chó điên đó... anh không thể để Niga giết hắn, anh vẫn... cần hắn.
Chết tiệt.
———
Lời tác giả: Phần di tích người cá vẫn chưa kết thúc. Phần này vẫn còn nội dung thú vị.
—
Chú thích:
*Hậu duệ và tiền duệ: Đời sau & đời trước. Cái này bên phiên ngoại của bộ Desharow có giải thích chút chút. Mình tóm gọn ở đây cho bạn nào chưa đọc bộ đó. (Mình thấy để Hán Việt chắc cũng khó hiểu, nhưng hiện tại mình chưa tìm ra được từ nào thích hợp, đang cân nhắc có nên dùng từ đời sau đời trước không. Mà dùng từ này sao thấy nó hơi cấm kỵ:V)
- Người cá không có luân thường đạo lý như con người. Không có khái niệm 'cha' và 'mẹ' như con người.
- Có những khái niệm sau 'bào phụ' & 'bào mẫu' và 'tiền duệ'. Là người cá đã tiết ra 'bào tử người cá'.
- Khi người cá giống đực hoặc giống cái đến kỳ động dục sẽ có hai lựa chọn: Một mình vào mẫu sào & vào mẫu sào cùng bạn đời để giao phối.
- Trải qua kỳ động dục trong mẫu sào sẽ tiết ra bào tử người cá.
- Mẫu sào sẽ noãn hóa bào tử > sinh ra phôi thai người cá.
- Tiền duệ có thể tự do chọn hậu duệ của mình làm bạn đời. Nhưng không thể có trường hợp ngược lại. Do đó chuyện Celuecus làm mới gọi là cấm kỵ.
- --
LT: Nhiều khi thấy tâm lý mình vặn vẹo như mấy phản diện trong series này của tác. Mặc dù chửi phản diện tơi bời nhưng mà thích phản diện hành nhân vật, thấy main bị giày vò là mình high lắm. Medusa hãy tha thứ cho emmmmm.
/86
|