Tại một trang viên trong thành, nhóm Minh Duệ năm người bọn họ tùy ý chọn một căn phòng định cư trong này. Đây là một trang viên không tệ trong Tinh Vân Thành, Minh Duệ dùng hết thảy hơn ba vạn mua trang viên, mua một số thị nữ và vài chục tên hộ vệ.
Lúc này, Minh Duệ ngồi trong phòng xếp bằng nhưng hắn cũng không đi tu luyện. Hắn dự định dùng hai ngày này đi nghiên cứu luyện đan. Khi trước, hắn tìm một số đan phương để đấu giá xuống đan lô đã vô tình nhìn thấy một đan phương: Luyện Thể Đan.
Lúc đó, tâm niệm hắn đọc qua nội dung đan phương thì trong nháy mắt thất thần một hồi. Chỉ thấy đan phương kia liệt kê ra vài dược thảo, tên khác với đại lục này nhưng công dụng lại giống một số loại mà hắn biết. Nhưng điều quan trọng nhất là, trong đan phương có nhắc tới, Luyện Thể Đan cần phục dụng trước khi tu sĩ từ Ngưng Hồn Kỳ trùng kích Thoát Phàm Kỳ.
Sở dĩ, tu sĩ phải dùng đan dược này trước khi bước vào Thoát Phàm Kỳ vì đây là thời điểm tốt nhất.
Ở Thoát Phàm Kỳ, Ngọc Thiên Vũ Tiên Quyết tự động mở ra Luyện Thể công pháp, nó giúp người tu luyện Ngọc Thiên Vũ Tiên Quyết thoát khỏi Phàm Thể, có được nhục thể mà người khác không thể tưởng tượng được.
Vì vậy, hai vạn Linh Tệ còn lại, hắn dùng để mua vài phần dược thảo luyện chế Luyện Thể Đan, dư lại cũng chỉ còn hai ngàn Linh Tệ. Minh Duệ tế ra Thiên Tử Lô, hắn muốn luyện đan rồi.
Hắn triển khai pháp quyết luyện đan bên trong đan đạo Ngọc Thiên Vũ Tiên Quyết, sau đó hắn đưa vào Thiên Tử Lô vài đạo Chân Nguyên, hắn cũng bắt đầu thi triển vũ hồn chân hỏa. Lúc này, lò luyện đan dâng lên một cỗ nhiệt lượng ba đào mãnh liệt. Cẩn thẩn tỉ mỉ dựa theo kinh nghiệm của đan quyết như lần trước hắn luyện chế Ngưng Hồn Đan, Minh Duệ ném hết dược liệu vào bên trong để triết xuất dược liệu. Minh Duệ khống chế hỏa hầu, dựa theo trật tự từng bước bên trong đan quyết, tính toán thời gian hợp lí để hoàn thành từng bước một. Sau một khoảng thời gian dài, rốt cục từ trong Thiên Tử Lô tỏa ra một cỗ dược hương nhàn nhạt.
Minh Duệ mừng như điên, hắn nhìn vào đan lô, mười hai mai đan dược màu nâu nằm ở đó, chúng đang tỏa ra hương vị nhàn nhạt khiến tâm thần Minh Duệ như được uống thuốc tiên. Hắn không nói một lời, cuốn đi tất cả đan dược và chuẩn bị luyện chế tiếp một lò đan dược thứ hai.
Một canh giờ sau, trong phòng Minh Duệ truyền ra một tiếng “ầm” vang rội. Minh Duệ tâm thần uể oải hét lên:
- Thất bại. Lại thất bại.
Đây là lần thất bại thứ tư của Minh Duệ. Hắn luyện năm lô đan dược, cơ hồ chỉ có lô đầu tiên là luyện chế ra hoàn mỹ, bốn lô sau đến một viên đan dược cũng không có.
Cảm nhận được phòng Minh Duệ truyền ra vô số thanh âm “ầm ầm” vang dội, Dương Anh Nhi và Lưu Tinh chạy lại hỏi thăm. Minh Duệ giải thích:
- Ta luyện mấy lô đan dược bị thất bại, không có gì đâu các ngươi chớ lo lắng.
Dương Anh Nhi không hiểu về luyện đan lắm cũng không nói gì cả. Nhưng Lưu Tinh thì khác hắn suy tư một lúc, sau đó đưa ra nghi vấn:
- Có thể sư huynh luyện đan không có dị hỏa, lên mới bị tạc lô liên tục như vậy.
Minh Duệ nhìn hắn, nghi hoặc hỏi:
- Dị Hỏa? Đó là cái gì?
- Ách…
Lưu Tinh kỳ quái nhìn Minh Duệ, ngơ ngác nói ra:
- Vậy khi trước sư huynh đấu giá xuống tàng bảo đồ kia, không lẽ chỉ là thử vận may?
Minh Duệ ngượng ngùng giải thích:
- Ta chỉ nghe theo lý trí mà thôi.
Lưu Tinh im lặng nhìn xem Minh Duệ, người này vận may cũng thái quá đi. Một hồi lâu sau Lưu Tinh mở miệng:
- Dị Hỏa là thứ rất mạnh mẽ và quý hiếm trong đại lục này. Nó không những là một vũ khí tấn công cực bá đạo mà còn là bảo vật trong luyện đan.
Minh Duệ vung tay một cái, tàng bảo đồ xuất hiện trên tay, hắn đối Lưu Tinh hỏi:
- Ý ngươi là phương vị trong bản đồ này là phương vị của một đóa dị hỏa?
Lưu Tinh gật gật đầu biểu hiện đồng ý.
Minh Duệ cũng không hỏi vì sao tên này lại biết được nhiều như vậy, ba người nói chuyện một hồi, sau đó Anh Nhi và Lưu Tinh rời khỏi phòng Minh Duệ. Vừa ra đến cửa, Minh Duệ gọi Lưu Tinh lại nói:
- Ngươi có thể cho ta hai viên Tam Đồng Tôi Thể Đan kia không? Đổi lại, ta cho ngươi đan phương Trú Nhan Đan.
Lưu Tinh tâm thần khẽ nhúc nhích, hắn nhớ lại lúc trước Minh Duệ dùng đan phương kia đấu giá đi đan lô, sau đó Lưu Tinh nhìn Minh Duệ, trịnh trọng nói:
- Tam Đồng Tôi Thể Đan này không phải do ta luyện chế, ta cũng chỉ còn vài viên mà thôi. Ta cho sư huynh hai viên đan dược này nhưng ta muốn biết một chuyện.
Minh Duệ nhìn hắn, gật gật đầu đáp:
- Ta cũng không muốn chiếm tiện nghi của ngươi. Ngươi muốn biết chuyện gì, chỉ cần trong phạm vi hiểu biết của ta, ta sẽ giải thích.
Lưu Tinh gật gật đầu, nói:
- Hôm đó, ở Ma Thú Sâm Lâm sư huynh là người độ kiếp?
Minh Duệ nhíu nhíu mày, không hiểu hỏi:
- Độ kiếp là gì?
Lưu Tinh nhìn vẻ mặt của Minh Duệ, nhìn ra được Minh Duệ thực sự không biết về độ kiếp, hắn thở dài một cái, giải thích:
- Độ kiếp là tu sĩ đến một bình cảnh nào đó, muốn trùng kích đến cảnh giới sau sẽ dẫn động các đạo lôi kiếp hướng tu sĩ công kích. Nếu vượt qua đủ đợt lôi kiếp sẽ thành công bước vào cảnh giới sau, nếu thất bại sẽ bị hôi phi yên diệt. Nhưng ở thế giới này, có thể dẫn động lôi kiếp đa phần đều là Ma Đan Sư trở lên luyện chế Ma Đan, bảo vật tuyệt thế xuất thế, hoặc Ma Thú Thần Giai độ kiếp vào Chân Ma Cảnh, hóa hình tu luyện như nhân loại.
Minh Duệ nghe xong, tâm thần chấn động, xuýt chút nữa ngã ngửa về đằng sau. Hắn lần trước muốn trùng kích Ngưng Hồn Kỳ, đúng là dẫn động lôi kiếp gì đó, xong nó đúng là nhằm hướng hắn tấn công. Nhưng hắn đâu có nghe qua trên đại lục này, tu sĩ đột phá đến cảnh giới phía sau cần độ kiếp?
Lẽ nào là do Ngọc Thiên Vũ Tiên Quyết mà ra? Nhưng nếu do công pháp này, vì sao Lưu Tinh hắn biết chuyện độ kiếp? Không lẽ Niệm cũng cho hắn một bộ công pháp như mình?
Vô số ý niệm trong đầu Minh Duệ, nhưng có một điều hắn dám khẳng định, hôm đó hắn đúng là đã độ kiếp, hơn nữa còn may mắn thành công.
Minh Duệ nội tâm thầm nghĩ: “Xem ra lần tới trùng kích Thoát Phàm Kỳ không lên có xảy ra sai sót gì mới tốt.”
Lưu Tinh đưa cho Minh Duệ hai viên Tam Đồng Tôi Thể Đan, chuẩn bị rời khỏi phòng Minh Duệ. Hắn vẻ mặt hơi thất vọng vì không có lấy được thông tin mình muốn.
Minh Duệ thấy vậy, vội vàng gọi lại Lưu Tinh:
- Sư đệ, ta nghe nói trên đại lục này tu sĩ muốn trùng kích cảnh giới phía sau đâu có cái gì độ kiếp như ngươi nói?
Lưu Tinh dừng lại cước bộ, tùy ý ngồi xuống một chiếc ghế ngay đó, sau đó trầm giọng nói:
- Sư huynh, chuyện này ta cũng không muốn nói cho ai biết đâu, kể cả phụ thân mình, ta cũng chưa từng nói ra. Nhưng nếu sư huynh hứa không tiết lộ cho ai, ta sẽ nói bí mật này với sư huynh.
Minh Duệ gật gật đầu, tuy không hiểu vì sao nhưng hắn vẫn là hướng thiên thề, sau đó quay sang nói với Lưu Tinh:
- Bây giờ ngươi có thể nói cho ta biết được rồi chứ?
Lời thề với thiên địa có lẽ không ảnh hưởng đến người dân bình thường. Nhưng với bọn họ, những tu sĩ thì lại là một cơn ác mộng.
Lưu Tinh gật đầu, nhỏ giọng giải thích:
- Kỳ thực cách đây năm ngàn năm trước, đó là lúc Thế Hệ Kỳ Tài lần trước xuất hiện, có một kẻ không biết từ nơi nào xuất hiện, quật khởi trong mười hai năm. Hắn tu luyện từ Chân Đồ Cảnh đến Thần Hoàng cảnh chỉ dùng 10 năm. Thêm hai năm nữa hắn tu luyện từ Thần Hoàng cảnh đến Thiên Đế cảnh. Khi hắn 32 tuổi, trở thành Thiên Đế trẻ tuổi nhất Hoành Không Đại Lục từ vạn cổ đến nay.
Minh Duệ nghe đến đây nội tâm nghi hoặc: “Thế Hệ Kỳ Tài? Hẳn là giống lời Niệm nói đi. Còn Thần Hoàng, Thiên Đế cảnh hẳn là những cảnh giới đỉnh phong của đại lục này.”
Minh Duệ hướng Lưu Tinh nghi hoặc:
- Vậy thì có quan hệ gì tới tu sĩ độ kiếp?
Lưu Tinh nhìn Minh Duệ một cái, tiếp tục giải thích:
- Điều mà đệ muốn nói ở đây là, mỗi cách ba đại cảnh giới, kẻ này lại dẫn động lôi kiếp, độ kiếp bước vào cảnh giới sau.
Minh Duệ nghe xong, nội tâm chấn kinh tại chỗ không nói lên lời. Cách ba đại cảnh giới? Nó giống như khoảng cách từ Vũ Hồn đến Vũ Khiếu. Người kia đến tột cùng là ai? Không lẽ lại là “Hắn” mà khi trước Niệm từng nhắc tới.
Minh Duệ nội tâm không ngừng dậy sóng, hắn nghĩ tới khi trước Niệm từng nhắc đến “Hắn” nào đó mà Niệm rất muốn quay về bên kẻ này. Không biết có phải là kẻ mà Lưu Tinh đang đề cập tới hay không.
Nhưng Minh Duệ vẫn thắc mắc, nếu là “Hắn” trong lời của Niệm, vì sao lại cách ba đại cảnh giới mới độ kiếp? Nếu theo lời Lưu Tinh nói, lần trước tại Ma Thú Sâm Lâm mình đã dẫn động lôi kiếp. Nếu vậy người kia hẳn phải giống mình độ kiếp từng cái Kỳ nhỏ mới phải chứ?
Dù sao hai người cũng tu cùng một hệ thống cảnh giới, vì sao lại như vậy? Nhưng hắn chỉ đành để cái nghi hoặc này trong lòng, từ từ tìm hiểu mà thôi.
Lúc này, Minh Duệ ngồi trong phòng xếp bằng nhưng hắn cũng không đi tu luyện. Hắn dự định dùng hai ngày này đi nghiên cứu luyện đan. Khi trước, hắn tìm một số đan phương để đấu giá xuống đan lô đã vô tình nhìn thấy một đan phương: Luyện Thể Đan.
Lúc đó, tâm niệm hắn đọc qua nội dung đan phương thì trong nháy mắt thất thần một hồi. Chỉ thấy đan phương kia liệt kê ra vài dược thảo, tên khác với đại lục này nhưng công dụng lại giống một số loại mà hắn biết. Nhưng điều quan trọng nhất là, trong đan phương có nhắc tới, Luyện Thể Đan cần phục dụng trước khi tu sĩ từ Ngưng Hồn Kỳ trùng kích Thoát Phàm Kỳ.
Sở dĩ, tu sĩ phải dùng đan dược này trước khi bước vào Thoát Phàm Kỳ vì đây là thời điểm tốt nhất.
Ở Thoát Phàm Kỳ, Ngọc Thiên Vũ Tiên Quyết tự động mở ra Luyện Thể công pháp, nó giúp người tu luyện Ngọc Thiên Vũ Tiên Quyết thoát khỏi Phàm Thể, có được nhục thể mà người khác không thể tưởng tượng được.
Vì vậy, hai vạn Linh Tệ còn lại, hắn dùng để mua vài phần dược thảo luyện chế Luyện Thể Đan, dư lại cũng chỉ còn hai ngàn Linh Tệ. Minh Duệ tế ra Thiên Tử Lô, hắn muốn luyện đan rồi.
Hắn triển khai pháp quyết luyện đan bên trong đan đạo Ngọc Thiên Vũ Tiên Quyết, sau đó hắn đưa vào Thiên Tử Lô vài đạo Chân Nguyên, hắn cũng bắt đầu thi triển vũ hồn chân hỏa. Lúc này, lò luyện đan dâng lên một cỗ nhiệt lượng ba đào mãnh liệt. Cẩn thẩn tỉ mỉ dựa theo kinh nghiệm của đan quyết như lần trước hắn luyện chế Ngưng Hồn Đan, Minh Duệ ném hết dược liệu vào bên trong để triết xuất dược liệu. Minh Duệ khống chế hỏa hầu, dựa theo trật tự từng bước bên trong đan quyết, tính toán thời gian hợp lí để hoàn thành từng bước một. Sau một khoảng thời gian dài, rốt cục từ trong Thiên Tử Lô tỏa ra một cỗ dược hương nhàn nhạt.
Minh Duệ mừng như điên, hắn nhìn vào đan lô, mười hai mai đan dược màu nâu nằm ở đó, chúng đang tỏa ra hương vị nhàn nhạt khiến tâm thần Minh Duệ như được uống thuốc tiên. Hắn không nói một lời, cuốn đi tất cả đan dược và chuẩn bị luyện chế tiếp một lò đan dược thứ hai.
Một canh giờ sau, trong phòng Minh Duệ truyền ra một tiếng “ầm” vang rội. Minh Duệ tâm thần uể oải hét lên:
- Thất bại. Lại thất bại.
Đây là lần thất bại thứ tư của Minh Duệ. Hắn luyện năm lô đan dược, cơ hồ chỉ có lô đầu tiên là luyện chế ra hoàn mỹ, bốn lô sau đến một viên đan dược cũng không có.
Cảm nhận được phòng Minh Duệ truyền ra vô số thanh âm “ầm ầm” vang dội, Dương Anh Nhi và Lưu Tinh chạy lại hỏi thăm. Minh Duệ giải thích:
- Ta luyện mấy lô đan dược bị thất bại, không có gì đâu các ngươi chớ lo lắng.
Dương Anh Nhi không hiểu về luyện đan lắm cũng không nói gì cả. Nhưng Lưu Tinh thì khác hắn suy tư một lúc, sau đó đưa ra nghi vấn:
- Có thể sư huynh luyện đan không có dị hỏa, lên mới bị tạc lô liên tục như vậy.
Minh Duệ nhìn hắn, nghi hoặc hỏi:
- Dị Hỏa? Đó là cái gì?
- Ách…
Lưu Tinh kỳ quái nhìn Minh Duệ, ngơ ngác nói ra:
- Vậy khi trước sư huynh đấu giá xuống tàng bảo đồ kia, không lẽ chỉ là thử vận may?
Minh Duệ ngượng ngùng giải thích:
- Ta chỉ nghe theo lý trí mà thôi.
Lưu Tinh im lặng nhìn xem Minh Duệ, người này vận may cũng thái quá đi. Một hồi lâu sau Lưu Tinh mở miệng:
- Dị Hỏa là thứ rất mạnh mẽ và quý hiếm trong đại lục này. Nó không những là một vũ khí tấn công cực bá đạo mà còn là bảo vật trong luyện đan.
Minh Duệ vung tay một cái, tàng bảo đồ xuất hiện trên tay, hắn đối Lưu Tinh hỏi:
- Ý ngươi là phương vị trong bản đồ này là phương vị của một đóa dị hỏa?
Lưu Tinh gật gật đầu biểu hiện đồng ý.
Minh Duệ cũng không hỏi vì sao tên này lại biết được nhiều như vậy, ba người nói chuyện một hồi, sau đó Anh Nhi và Lưu Tinh rời khỏi phòng Minh Duệ. Vừa ra đến cửa, Minh Duệ gọi Lưu Tinh lại nói:
- Ngươi có thể cho ta hai viên Tam Đồng Tôi Thể Đan kia không? Đổi lại, ta cho ngươi đan phương Trú Nhan Đan.
Lưu Tinh tâm thần khẽ nhúc nhích, hắn nhớ lại lúc trước Minh Duệ dùng đan phương kia đấu giá đi đan lô, sau đó Lưu Tinh nhìn Minh Duệ, trịnh trọng nói:
- Tam Đồng Tôi Thể Đan này không phải do ta luyện chế, ta cũng chỉ còn vài viên mà thôi. Ta cho sư huynh hai viên đan dược này nhưng ta muốn biết một chuyện.
Minh Duệ nhìn hắn, gật gật đầu đáp:
- Ta cũng không muốn chiếm tiện nghi của ngươi. Ngươi muốn biết chuyện gì, chỉ cần trong phạm vi hiểu biết của ta, ta sẽ giải thích.
Lưu Tinh gật gật đầu, nói:
- Hôm đó, ở Ma Thú Sâm Lâm sư huynh là người độ kiếp?
Minh Duệ nhíu nhíu mày, không hiểu hỏi:
- Độ kiếp là gì?
Lưu Tinh nhìn vẻ mặt của Minh Duệ, nhìn ra được Minh Duệ thực sự không biết về độ kiếp, hắn thở dài một cái, giải thích:
- Độ kiếp là tu sĩ đến một bình cảnh nào đó, muốn trùng kích đến cảnh giới sau sẽ dẫn động các đạo lôi kiếp hướng tu sĩ công kích. Nếu vượt qua đủ đợt lôi kiếp sẽ thành công bước vào cảnh giới sau, nếu thất bại sẽ bị hôi phi yên diệt. Nhưng ở thế giới này, có thể dẫn động lôi kiếp đa phần đều là Ma Đan Sư trở lên luyện chế Ma Đan, bảo vật tuyệt thế xuất thế, hoặc Ma Thú Thần Giai độ kiếp vào Chân Ma Cảnh, hóa hình tu luyện như nhân loại.
Minh Duệ nghe xong, tâm thần chấn động, xuýt chút nữa ngã ngửa về đằng sau. Hắn lần trước muốn trùng kích Ngưng Hồn Kỳ, đúng là dẫn động lôi kiếp gì đó, xong nó đúng là nhằm hướng hắn tấn công. Nhưng hắn đâu có nghe qua trên đại lục này, tu sĩ đột phá đến cảnh giới phía sau cần độ kiếp?
Lẽ nào là do Ngọc Thiên Vũ Tiên Quyết mà ra? Nhưng nếu do công pháp này, vì sao Lưu Tinh hắn biết chuyện độ kiếp? Không lẽ Niệm cũng cho hắn một bộ công pháp như mình?
Vô số ý niệm trong đầu Minh Duệ, nhưng có một điều hắn dám khẳng định, hôm đó hắn đúng là đã độ kiếp, hơn nữa còn may mắn thành công.
Minh Duệ nội tâm thầm nghĩ: “Xem ra lần tới trùng kích Thoát Phàm Kỳ không lên có xảy ra sai sót gì mới tốt.”
Lưu Tinh đưa cho Minh Duệ hai viên Tam Đồng Tôi Thể Đan, chuẩn bị rời khỏi phòng Minh Duệ. Hắn vẻ mặt hơi thất vọng vì không có lấy được thông tin mình muốn.
Minh Duệ thấy vậy, vội vàng gọi lại Lưu Tinh:
- Sư đệ, ta nghe nói trên đại lục này tu sĩ muốn trùng kích cảnh giới phía sau đâu có cái gì độ kiếp như ngươi nói?
Lưu Tinh dừng lại cước bộ, tùy ý ngồi xuống một chiếc ghế ngay đó, sau đó trầm giọng nói:
- Sư huynh, chuyện này ta cũng không muốn nói cho ai biết đâu, kể cả phụ thân mình, ta cũng chưa từng nói ra. Nhưng nếu sư huynh hứa không tiết lộ cho ai, ta sẽ nói bí mật này với sư huynh.
Minh Duệ gật gật đầu, tuy không hiểu vì sao nhưng hắn vẫn là hướng thiên thề, sau đó quay sang nói với Lưu Tinh:
- Bây giờ ngươi có thể nói cho ta biết được rồi chứ?
Lời thề với thiên địa có lẽ không ảnh hưởng đến người dân bình thường. Nhưng với bọn họ, những tu sĩ thì lại là một cơn ác mộng.
Lưu Tinh gật đầu, nhỏ giọng giải thích:
- Kỳ thực cách đây năm ngàn năm trước, đó là lúc Thế Hệ Kỳ Tài lần trước xuất hiện, có một kẻ không biết từ nơi nào xuất hiện, quật khởi trong mười hai năm. Hắn tu luyện từ Chân Đồ Cảnh đến Thần Hoàng cảnh chỉ dùng 10 năm. Thêm hai năm nữa hắn tu luyện từ Thần Hoàng cảnh đến Thiên Đế cảnh. Khi hắn 32 tuổi, trở thành Thiên Đế trẻ tuổi nhất Hoành Không Đại Lục từ vạn cổ đến nay.
Minh Duệ nghe đến đây nội tâm nghi hoặc: “Thế Hệ Kỳ Tài? Hẳn là giống lời Niệm nói đi. Còn Thần Hoàng, Thiên Đế cảnh hẳn là những cảnh giới đỉnh phong của đại lục này.”
Minh Duệ hướng Lưu Tinh nghi hoặc:
- Vậy thì có quan hệ gì tới tu sĩ độ kiếp?
Lưu Tinh nhìn Minh Duệ một cái, tiếp tục giải thích:
- Điều mà đệ muốn nói ở đây là, mỗi cách ba đại cảnh giới, kẻ này lại dẫn động lôi kiếp, độ kiếp bước vào cảnh giới sau.
Minh Duệ nghe xong, nội tâm chấn kinh tại chỗ không nói lên lời. Cách ba đại cảnh giới? Nó giống như khoảng cách từ Vũ Hồn đến Vũ Khiếu. Người kia đến tột cùng là ai? Không lẽ lại là “Hắn” mà khi trước Niệm từng nhắc tới.
Minh Duệ nội tâm không ngừng dậy sóng, hắn nghĩ tới khi trước Niệm từng nhắc đến “Hắn” nào đó mà Niệm rất muốn quay về bên kẻ này. Không biết có phải là kẻ mà Lưu Tinh đang đề cập tới hay không.
Nhưng Minh Duệ vẫn thắc mắc, nếu là “Hắn” trong lời của Niệm, vì sao lại cách ba đại cảnh giới mới độ kiếp? Nếu theo lời Lưu Tinh nói, lần trước tại Ma Thú Sâm Lâm mình đã dẫn động lôi kiếp. Nếu vậy người kia hẳn phải giống mình độ kiếp từng cái Kỳ nhỏ mới phải chứ?
Dù sao hai người cũng tu cùng một hệ thống cảnh giới, vì sao lại như vậy? Nhưng hắn chỉ đành để cái nghi hoặc này trong lòng, từ từ tìm hiểu mà thôi.
/51
|