Ngạo Thế Huyền Linh Sư

Chương 80 - Chương 72

/117


Edit:..Lam Thiên..

Tiền bối, người muốn làm gì? Ra khỏi cấm địa, Bích Thủy Kỳ Lân bắt đầu không ngừng dời qua dời lại những viên đá lởm chởm trong Loạn Thạch Lâm.

Nha đầu, gọi ta là Thủy Lam.

Ngưng Sương thấy Thủy Lam không có ý định trả lời, chỉ đành phải chấp nhận đứng ở bên cạnh nhìn, dần dần, nàng dường như cũng nhìn ra một chút môn đạo. Động tác của Thủy Lam nhìn như đơn giản, nhưng lại rất có quy luật, hình như là đang thiết trí một đạo trận pháp.

Nha đầu, đi mau! Ở lúc Ngưng Sương thấy hứng thú thì Thủy Lam một phát xách nàng lên bay ra khỏi Loạn Thạch Lâm.

Ngay sau đó, vài tiếng “ầm ầm” nặng nề vang lên, Ngưng Sương kinh ngạc phát hiện Loạn Thạch Lâm cùng cái sơn động kia đều đã biến mất. Nàng hoài nghi dụi dụi hai mắt, chỉ sợ chính mình nhìn lầm, nhưng mặc kệ nàng nhìn thế nào, trước mắt cũng chỉ có một mảnh đất trống trải bằng phẳng.

Trong lòng nàng khiếp sợ tột đỉnh, cái này cũng quá lợi hại đi! Thủy Lam cứ như vậy chỉ dời qua dời lại vài cái, lại có uy lực lớn như vậy.

Nha đầu, đây là trận pháp trầm luân, trận pháp này là do chủ nhân bày ra năm đó, ta chỉ là khởi động mà thôi. Thủy Lam nhìn đôi mắt to tròn trong suốt của Ngưng Sương, tâm tình liền thư hoãn đi không ít.

Trải qua giày vò lần này, chỉ sợ trời cũng đã sắp sáng.

Sau khi truyền âm cho Thanh Long và Chu Tước, nàng liền chờ ở từ đường của Tần thị, trong lúc này nàng cũng nói cho Thủy Lam biết đại khái về chuyện của Tần Trọng Thiên.

Khiến Thủy Lam nổi giận ngay tại chỗ, gào to muốn chém chết Tần Trọng thiên, Ngưng Sương cũng là lần đầu tiên nhìn thấy báu vật tuyệt sắc Thủy Lam nổi nóng.

Sau khi trấn an tốt Thủy Lam, Thanh Long rất nhanh cũng đã đi tới từ đường, đều là thượng cổ thần thú, bọn họ đối với thân phận của nhau tự nhiên đều hiểu rõ trong lòng.

Thanh Long âm thầm kinh hãi, rốt cuộc chủ nhân đã đi nơi nào dạo một vòng, mà lại đã lừa gạt được một Thủy Kỳ Lân trưởng thành mang về?

Thủy Lam lại có một loại cảm giác bị lừa gạt, nha đầu này, nơi nào cần người bảo vệ? Chỉ là tĩnh tâm suy nghĩ, nàng liền hiểu rõ nguyên do trong đó, một già một trẻ này, diễn kịch rất giỏi a!

Tam đệ! Ngươi đem Tần gia chủ bắt tới? Thanh Long xa xa nhìn thấy Chu Tước khiêng một người trên vai, nghi ngờ hỏi.

Ngưng Sương cũng nghi ngờ nhìn Chu Tước, thẳng đến khi hắn vào từ đường, đem người trên vai thả xuống.

Lạc thiếu chủ?

Nhìn người trên mặt đất sắc mặt tím đen, đã sớm lâm vào hôn mê, Ngưng Sương bừng tỉnh hiểu ra. Lúc ấy nàng cũng cảm thấy Lạc Vân Tường không giống như người dễ dàng thỏa hiệp như vậy, không ngờ hắn lại có tính toán như vậy.

Đưa tay thăm dò mạch đập một chút, Ngưng Sương nhẹ nhàng thở ra một hơi, cũng may, còn có thể cứu!

Chu Tước, mang theo hắn, chúng ta đi thôi! Mắt thấy hướng đông đã lộ ra một chút ánh sáng màu trắng bạc, Ngưng Sương không trì hoãn nữa, theo đường cũ trở về.

Trở lại quán trọ Thiên Nhai, vừa mới bước vào đại đường nàng liền nhìn thấy Nam Cung Thanh Ca cư nhiên đã chờ ở đó .

Đã trở lại. Thấy Ngưng Sương bình an trở về, tâm Nam Cung Thanh Ca nhất thời buông xuống. Mấp máy đôi môi, cuối cùng lại chỉ nói ra ba chữ nhàn nhạt như vậy.

Nhìn nam tử mặc hồng y cùng nữ tử mặc lam y sau lưng Ngưng Sương, hơn nữa trên vai nam tử mặc hồng y còn khiêng một người mặc hắc y, ánh mắt Nam Cung Thanh Ca nghi hoặc nhìn về phía Ngưng Sương.

Ngưng Sương áy náy cười cười chỉ vào Chu Tước và Thủy Lam giới thiệu: Thanh Ca, đại mỹ nam anh tuấn tuyệt trần này gọi là Tà, còn đại mỹ nữ xinh đẹp nóng bỏng này gọi là Thủy Lam, bọn họ đều là người thủ hộ trưởng bối gia tộc an bài cho ta .

Chu Tước ngẩng đầu nhìn trần nhà, trợn mắt nhìn thẳng, người thủ hộ? Ngược lại nàng thật biết nói dối!

Đối với lời giải thích của Ngưng Sương, Nam Cung Thanh Ca không chút nào hoài nghi, dù sao hắn vẫn luôn nhận định Ngưng Sương là tôn tử đích tôn đến từ một đại gia tộc lánh đời. Chỉ là sau khi hắn thấy rõ người mặc hắc y kia, cũng là kinh hãi.

Đây là Lạc thiếu chủ?

Ngưng Sương gật đầu một cái, đem chân tướng sự tình đại khái nói lại một lần, nghe thấy nàng nói ban đêm thăm dò Tần gia, tâm Nam Cung Thanh Ca đột nhiên nhảy lên một cái.

Tần gia a! Tính cả Tần Phỉ Phỉ thì Tần gia có ít nhất ba vị huyền vương trấn giữ, còn có một đạo trận pháp phòng hộ không thể phá vỡ.

Muội phá trận pháp phòng hộ của Tần gia sao?

Nam Cung Thanh Ca thăm dò hơi thở của Lạc Vân Tường một chút, phát hiện hơi thở của hắn bình thản kéo dài, nhất thời yên tâm không ít.

Ngưng Sương lắc đầu một cái, trong lòng cũng đang suy nghĩ làm thế nào để phá giải trận pháp phòng hộ của Tần gia, đạo trận pháp kia thế nhưng là do lão tổ tông tự tay thiết trí.

Lạc thiếu chủ cho ta bản đồ mật đạo của Tần gia, ta theo mật đạo tiến vào. Nói đến mật đạo, Ngưng Sương không khỏi sinh lòng cảm khái. Tần Trọng Thiên này đúng là vẽ rắn thêm chân, vốn trận pháp phòng hộ không hề sơ hở, hiện tại lại cố tình bị hắn mở ra một cái lỗ hổng.

Đột nhiên, trong đầu nàng lóe lên một ý nghĩ, mật đạo?

Tần Trọng Thiên cần mật đạo làm cái gì?

Nghĩ đến lời lão tổ tông từng nói, nàng bừng tỉnh hiểu ra, đúng, nhất định là như vậy. Năm đó, chính Tần Trọng Thiên để sứ giả hắc ám tiến vào Tần gia bằng mật đạo.

Thanh Ca, Lạc thiếu chủ làm phiền huynh chiếu cố, ta đi về trước.

Nam Cung Thanh Ca bất đắc dĩ giương lên khóe môi lên, khẽ thở dài một cái, ài! hắn nhớ, hắn đường đường là thiên tài thiếu chủ ngàn năm khó gặp của Nam Cung thế gia...., cũng chỉ có một mình Ngưng Sương mới dám đương nhiên sai bảo hắn như vậy.

Các ngươi có tra ra được cái gì không? Vừa mới trở về phòng, Ngưng Sương đã không kịp chờ đợi gọi Thanh Long ra hỏi.

Nha đầu ngốc, cần gì phải phiền phức như vậy, bằng vào thực lực của bốn người chúng ta, trực tiếp đi qua giết chẳng phải là xong sao! Thủy Lam vẻ mặt khinh thường, nàng làm thế nào cũng nghĩ không thông, có chính mình ,Thanh Long và Chu Tước nàng vì sao còn phải thận trọng như vậy.

Ngưng Sương im lặng một lúc lâu, rầu rĩ thở dài, sau đó vươn cổ tay ra để lộ chiếc vòng đang đeo trên cổ tay.

Vòng tay Linh Phượng? Thủy Lam nhất thời giật mình một cái, mặc dù nàng tới mảnh đại lục cấp thấp này đã vạn năm thời gian, nhưng nàng sinh ra là thượng cổ thần thú, ký ức truyền thừa một chút cũng không thiếu

Vòng tay Linh Phượng, đây chính là pháp bảo




/117

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status