Nếu như yêu

Chương 6

/6


Chương 6 :


Sáng sớm , Bảo Di bị đánh thức bởi mùi thơm toả ra từ nhà bếp ,cô ngạc nhiên vì Mỹ Kỳ không biết nấu ăn , An Bình thì còn nhỏ làm sao nấu được nhưng cô quên mất bây giờ trong nhà cô còn một người nữa .

Diệp Phàm đeo tạp dề , tay bưng hai chén cháo nóng hổi nhanh nhẹn đặt lên bàn . An Bình ngồi ngay ngắn trên ghế mở to mắt nhìn anh :"Chú giỏi quá ! Còn biết nấu ăn nữa !"

"Sau này chú sẽ nấu cho cháu ăn hằng ngày được không ?" Diệp Phàm cười cười đặt một ly sữa trước mặt An Bình .

"Được ạ !"An Bình nhu thuận đáp rồi yên lặng ngồi đợi mẹ và dì Mỹ Kỳ của bé .

"Oa ! Anh đẹp trai , không ngờ anh còn biết nấu ăn đấy ! Rất tốt !" Mỹ Kỳ đi đến tùy tiện ngồi xuống , ngửi ngửi một chút rồi giơ ngón cái với Diệp Phàm .

Bảo Di là người đến sau cùng , cô cũng không khách sáo ngồi xuống cạnh An Bình . Thấy đã đủ người , mọi người bắt đầu ăn sáng . Trên bàn ăn thỉnh thoảng Mỹ Kỳ và Bảo Di trao đổi một chút chuyện ,An Bình chuyên tâm ăn còn Diệp Phàm vừa ăn vừa quan sát mọi người .

Sau khi ăn sáng xong thì Mỹ Kỳ quay về nhà tiện đường đưa An Bình đến trường luôn . Bảo Di thì đi đến cửa hàng , Diệp Phàm cũng mặt dày đi theo cô .

Buổi sáng cửa hàng rất ít khách nhưng gần trưa đột nhiên khách đông bất thường làm mọi người chạy đôn chạy đáo .

" Các người có biết làm ăn không hả ? Tôi vậy mà chỉ mua đồ chất lượng thấp như vậy sao ?" Một người phụ nữ khoảng ba mươi tuổi tay cầm một bộ quần áo trẻ em cao giọng với nhân viên trong cửa hàng .

"Xin chào , tôi là quản lý của cửa hàng này ! Không biết cô có gì không hài lòng với sản phẩm của chúng tôi sao ?" Bảo Di mỉm cười dùng thái độ khách sáo nói chuyện với người phụ nữ đó.

"Quản lý ,cô nhìn đi , chất lượng kém như vậy mà cũng bán được à ?"

"Cô à ! Đồ của cửa hàng chúng tôi từ trước tới giờ luôn có tiếng là tốt nhất ở khu này rồi ! Cô nhìn chất liệu đi , đây là vải mềm , nhẹ nhưng cũng có tác dụng thoát mồ hôi , rất tốt cho bé khi thời tiết nóng bức như bây giờ ! Đây là hàng thủ công nên hơi thô sơ nhưng cả chất lượng lẫn thẩm mỹ đều là loại tốt nhất đấy ạ !" Bảo Di nhiệt tình giải thích cho người phụ nữ đó hiểu cũng không quên khen ngợi con cô ta một phen .

Người phụ nữ đó như được thôi miên miệng cười tới tận mang tai , mua một lúc cả chục bộ quần áo lúc đi còn nói sau này sẽ mua đồ ở đây .

Bảo Di cười tiễn vị khách đó đi rồi thì xoay người đi vào , bắt gặp ánh mắt khó chịu của Diệp Phàm , cô cười rồi giải thích với anh : " Đây là chiêu trò trong kinh doanh thôi với lại khách hàng là thượng đế mà , chiều lòng họ một chút mà chúng ta có lợi thì nên chiều họ đi "

" Nhưng thái độ của chị ta , còn đứa bé đó nữa nhìn có đáng yêu đâu ?" Diệp Phàm vẫn chau mày .

" Chị ta có tiền nên mới lớn lối như vậy . Với lại bà mẹ nào không muốn con mình được người ta khen chứ ! Làm nghề này của chúng ta nhất định phải biết nắm bắt tâm lý khách hàng "

"Gian thương " Diệp Phàm nói nhỏ một câu nhưng Bảo Di đã nghe thấy cô nhún vai : " Vô gian bất thương , đạo lý muôn thuở rồi !"

"Anh nhìn thấy người bên kia không ? Người đó giống người lúc nãy là người có tiền nên rất kén chọn chúng ta phải chiều lòng họ . Nhưng người bên kia lại khác rất dễ tính nên nếu nhiệt tình hơn một chút sẽ kiếm được không ít từ cô ấy đâu !" Bảo Di lần lượt chỉ vài người đang chọn đồ ở cửa hàng rồi giải thích cặn kẽ cho Diệp Phàm hiểu , sau này nếu anh vẫn đến đây giúp cô thì phải học thích ứng trước với khách hàng và tình huống .

/6

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status