Nam thừa nữ thiếu thật đáng sợ

Chương 84: Chương 78

/221


Editor: Song Nhã

Beta: Thu Lệ

Lưu Diệp lập tức căng thẳng mà nuốt nước miếng!

Kinh nguyệt tháng này của cô có hơi muộn, đến bây giờ vẫn chưa thấy đến, cô còn tưởng rằng là gần đây xảy ra quá nhiều chuyện ầm ĩ...

Thực là mang thai đó!!

Đơn giản như vậy mà cô sắp làm mẹ rồi sao?

Nhưng đây là chuyện tốt, bởi vì cô mang thai, như thế chuyện Khương Nhiên vô sinh chẳng khác nào tự sụp đổ đấy thôi!

Cô biết phương pháp kiểm tra ở thế giới này không chính xác, ở một nơi không ai biết sinh sản tự nhiên là cái gì lại kiểm tra tình hình sinh sản, không phải vậy sao?

Mà chuyện này hẳn là Khương Nhiên rất nhanh sẽ biết, anh sẽ cực kỳ vui vẻ chứ?

Tim Lưu Diệp đập rất nhanh, quả thực muốn gặp được Khương Nhiên ngay lập tức.

Chỉ là bây giờ cô được bảo vệ cẩn thận như vậy, Lưu Diệp chờ ở Hạ cung, đợi Khương Nhiên chạy như bay tới gặp cô.

Rốt cuộc Lưu Diệp chờ mòn chờ mỏi, cũng đã chờ hơn một tiếng đồng hồ mà vẫn không thấy Khương Nhiên, trái lại trong lúc chờ đợi, các thiết bị trong Hạ cung đều được kiểm tra một lượt, bao gồm cả những thứ như ghế dựa chịu trọng lực, dưới đất được trải thảm mềm.

Chỉ là vẫn chưa thấy Khương Nhiên đâu.

Lưu Diệp không đợi nổi nữa, cô vốn định gọi điện thoại cho Khương Nhiên, nhưng vừa mới ấn vài phím thì cô dừng lại, nếu cô chẳng phải núi, thì cô phải đi đến núi thôi, hơn nữa bị ngăn cách bởi màn hình, cô cũng không thể biết rõ cảm xúc của Khương Nhiên.

Lưu Diệp nghĩ như vậy liền đứng lên, chỉ là thân thể cô vừa mới động đậy, thì cô phát hiện những nhân viên bảo vệ bao gồm cả Sở Linh đều hút khí lạnh.

Sắc mặt Sở Linh lại càng trắng xám mà hỏi cô: "Phu, phu nhân, không, điện hạ... Người muốn đi đâu vậy?"

"Tôi đi gặp Khương Nhiên mà." Lưu Diệp cực kỳ tự nhiên nói xong, cô đã hiểu sự ngạc nhiên của những người này, dù sao cô là người phụ nữ mang thai duy nhất trong mấy thế kỷ nay, chắc chắn là căng thẳng.

Cô cũng làm Sở Linh yên lòng, nói: "Anh yên tâm đi, đi lại một chút sẽ rất tốt với phụ nữ có thai, vả lại đâu có nhiều chuyện sinh non như vậy, không cần phải quá cẩn thận đâu..."

Nào biết một câu sinh non cô thuận miệng nói ra, lại thiếu chút nữa dọa Sở Linh ngất đi, Sở Linh lại càng vì thế mà kích động liền "ôi chao" một tiếng, dường như đang lẩm bẩm gì đó: "Mất linh mất linh, không nên làm mất linh!"

Lưu Diệp cũng bị kinh hãi một chút, hoá ra đàn ông phải cẩn thận cũng có thể thành ra như vậy!

Song dưới sự kiên trì của cô, Sở Linh lại không sao dám ngăn cản cô, chỉ là lần này Lưu Diệp ra khỏi Hạ cung, coi như đã hiểu được thế nào gọi là khoa trương rồi.

Những nhân viên bảo vệ này chia thành từng cặp bảo vệ cho cô, lại có một tổ chuyên mở đường, dù cho trên đường chỉ có một viên đá nhỏ, những người này đều cẩn thận loại bỏ giúp cô, càng khỏi nói đến nơi có bậc thang, đó quả thực là hận không thể khiêng cô qua luôn.

Cô định tự đi qua đó, những người đó cũng ba chân bốn cẳng lại đỡ cô, giống như cô sắp làm động tác nguy hiểm biết bao vậy.

Mà vào lúc cô đi đến bậc thang, còn có hai người nằm ở hai bên chuẩn bị làm lá chắn thịt bất cứ lúc nào!!

Lưu Diệp cũng bị làm cho căng thẳng như vậy, càng khiến cho cô càng bất ngờ hơn là, khi cô vừa đến khu làm việc của Khương Nhiên, thì thấy rất nhiều người đồng loạt ngồi dưới đất ngoài khu làm việc.

Cảnh tượng đó quả thực khoa trương hệt như diễn trên trên TV vậy.

Lúc cô đến gần còn đặc biệt nhìn rõ một hồi, rất nhanh cô phát hiện những người đó lại là người của tổ điều trị.

Những người này bị làm sao vậy, là đang bị phạt ngồi sao?

Nhưng rõ ràng là lính nhà họ Khương đang không ngừng khuyên những người đó mà, những kiêu binh (binh lính càn quấy) này hiện giờ đều đang tận tình khuyên nhủ họ.

Lưu Diệp cũng đến gần, tìm Mậu Thần mà cô quen, tò mò hỏi: "Này, Mậu Thần, sao anh lại ở chỗ này thế? Anh làm gì mà phải ngồi ở đây..."

Vốn Mậu Thần vẫn làm vẻ mặt thà chết chứ không chịu khuất phục, lúc này vừa thấy cô, thì giống như được khích lệ vậy, tức thì toàn bộ cảm xúc đều bùng nổ.

Lưu Diệp cũng chú ý tới, trong nháy mắt cô đến, những thành viên tổ điều trị đang quỳ này tựa như bị ma chướng, ai cũng ngồi thẳng lưng lên.

Biểu cảm đó hoàn toàn là xem cái chết như không, cực kỳ hiên ngang lẫm liệt, Mậu Thần lại càng gằn từng tiếng mà nói với cô: "Điện hạ, người yên tâm đi, có tổ điều trị chúng tôi thề chết bảo vệ người, dù là bất luận kẻ nào cũng không thể làm hại đến một sợi lông của người và đứa bé trong bụng người..."

Lần này Lưu Diệp lại càng không hiểu, ai muốn làm hại đến cô và đứa bé cơ?

Với tinh thần bảo vệ cẩn thận không kẽ hở này của quân đội nhà họ Khương, ai dám chứ?

Đang lúc cô nghi ngờ không giải thích được, thì Quan Chỉ bên cạnh Khương Nhiên mới khập khiễng đi tới.

Quan Chỉ thấy cô tự thân tìm đến đây, vội vàng kính cẩn đón cô đến khu làm việc của Khương Nhiên.

Lưu Diệp cũng đã lâu không gặp Quan Chỉ, lúc trước khi biết anh ta không có việc gì, cô cũng hàn huyên vài câu với Quan Chỉ qua điện thoại, lúc này thấy anh ta đang làm việc, cô cũng vội hỏi thăm tình hình thân thể của Quan Chỉ: "Này, bây giờ thân thể anh ra sao rồi, chân còn tốt chứ?"

"Khá tốt, dự tính một tuần sau có thể hồi phục hoàn toàn rồi." Quan Chỉ vừa trả lời vừa cẩn thận đưa cô vào bên trong.

Trước khi vào đến văn phòng của Khương Nhiên, Lưu Diệp bỗng nhiên hạ giọng hỏi: “Quan Chỉ... Những người bên ngoài đó xảy ra chuyện gì vậy, anh có thể nói cho tôi biết không?"

Tầm mắt Quan Chỉ vẫn hạ rất thấp, tuy rằng vẫn cúi đầu như trước đây, chẳng qua lần này ánh mắt của anh ta thường thường liếc về phía bụng Lưu Diệp, tựa như trong bụng Lưu Diệp ẩn giấu thứ gì đó khó


/221

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status