Muốn Thì Tự Mình Sờ (Sắc)

CHƯƠNG 27

/398


CHƯƠNG 27 

 

Hóa ra người nào đó không phải túng dục quá độ, mà là dục cầu bất mãn.

 

  Cho cậu 5 phút, lập tức tới kho chứa đồ.

 

 Sau khi ra cửa không lâu, Lâm Mặc Bạch gửi tin nhắn như vậy cho Nguyễn Tình.

 

 5 phút, là anh cố ý để lại cho Nguyễn Tình.

 

 Kho chứa đồ cách xa khu dạy học, còn ở bên kia sân thể dục. Anh đi qua chừng 4, 5 phút, càng đừng nói chân của Nguyễn Tình ngắn. Vì đuổi kịp thời gian, chỉ sợ chỉ có thể chạy vội tới.

 

 Kho chứa đồ nhỏ hẹp lại oi bức, trong không khí còn phiêu đãng kéo dài mùi vị không thấy ánh mặt trời, chỉ có một cửa sổ nhỏ bốn phía trên vách tường. Trên cửa sổ thủy tinh phủ kín một lớp bụi, chút ánh sáng chiếu vào.

 

 Lâm Mặc Bạch đứng ở một bên, xuyên qua cửa kính nhỏ nhìn ra ngoài.

 

 Không có gì bất ngờ xảy ra anh thấy được một bóng dáng mảnh khảnh, đang chạy chậm xuyên qua sân thể dục, chạy như bay về phía anh.

 

 Ánh mặt trời chiếu lên người Nguyễn Tình, chiếu ra từng tia sáng, lóng lánh ở trên làn váy tung bay, như cuộn sóng dưới nắng gắt, nhảy lên từng chút.

 

 Lâm Mặc Bạch căng thẳng vào ngày cuối tuần, ngay cả đề toán học và sách cũng không thể trấn an thần kinh, vào lúc này đã thả lỏng lại.

 

 “Lâm Mặc Bạch, cậu ở đây sao?”

 

 Theo Nguyễn Tình thở hổn hển nói chuyện, cửa sắt kho chứa đồ chậm rãi đẩy ra.

 

 Một giây trước còn ở trong ánh mặt trời rực rỡ, lúc này đi vào trong tối tăm, sắp hòa làm một thể với anh.

 

 “Lâm… Mặc Bạch… Cậu ở đâu?”

 

 Đôi mắt của Nguyễn Tình chưa thích ứng được với ánh sáng đột ngột thay đổi, vươn tay, thật cẩn thận tiến về trước.

 

 Lâm Mặc Bạch không mở miệng, xoay người sang chỗ khác, vừa đóng cửa lại, vừa lập tức đè Nguyễn Tình lên phía trên vách tường kho chứa.

 

 “A…” Nguyễn Tình hét lên, đôi mắt vì hoảng sợ mà mở to, sau khi ngửi được mùi gỗ lạnh lẽo, mới bình tĩnh lại.

 

 Đây là hơi thở thuộc về Lâm Mặc Bạch.

 

 Bị Lâm Mặc Bạch ôm lấy, chỉ trong nháy mắt tia nắng cuối cùng trên người Nguyễn Tình cũng biến mất.

 

 Kho chứa, khắp nơi đều chồng chất thiết bị thể dục, lộn xộn, có ở đầy đất. Lâm Mặc Bạch và Nguyễn Tình ở vị trí vô cùng chật hẹp, cơ thể hai người dán sát kín không một kẽ hở.

 

 Nguyễn Tình một đường chạy chậm tới, không có bất cứ thời gian nào ổn định hơi thở, không kịp đề phòng bị Lâm Mặc Bạch đè lên trên vách tường.

 


/398

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status