Mẫu Nghi Thiên Hạ

Chương 43 - Chương 43

/76




Theo thói quen, Thanh Sanh đặt tầm mắt lên bóng dáng gầy yếu, cau mày. Hắn nghĩ trong lòng: Từ ngày công tử từ chiến trường trở lại, dường như có cái gì đó thay đổi. Mặc dù trước kia công tử ít nói, nhưng không hề giống như bây giờ, hơi thở nặng nề phát ra từ trong nội tâm. Trừ lúc bên cạnh Khang vương, dường như hắn không cảm thấy cảm xúc của công tử.

Xán Nhược! Nhắc tới Tào Tháo, Tào Tháo liền đến, Ta mang theo một người, ngươi đoán là ai ?

Thẩm Xán Nhược đang dựa vào giường liền ngồi dậy, nhìn thấy người tới liền giật mình.

Tiểu. . . . . . Tiểu thư! Hàn Yên không dám tin vào hai mắt của mình, quỳ rạp xuống bên giường.

Thẩm Xán Nhược nhìn kỹ, trừ vẻ mặt hơi mỏi mệt, nàng không hề bị thương, hắn nâng tay ý bảo, Hàn Yên, ngươi đứng lên trước đi.

Hàn Yên đứng lên, lau lệ trên khóe mắt lệ, thấy trang phục trên người Thẩm Xán Nhược, nghi vấn hỏi: Tiểu thư, sao tiểu thư lại mặc đồ nam vậy, là quy củ trong quân đội sao?

Thẩm Xán Nhược khẽ mỉm cười, nói: Ta vốn là nam tử, tự nhiên phải mặc đồ nam rồi.

Hàn Yên há mồm ngây ngẩn cả người, rất lâu sau mới hồi hồn, nàng nghiêm túc nhìn chủ tử, nói: Mặc kệ là nam hay nữ, Hàn Yên chỉ biết người là chủ nhân của mình. Nhỏ. . . . . . Công tử, xin ngươi không nên vứt bỏ Hàn Yên nữa. Bất kể là nơi nguy hiểm như thế nào, Hàn Yên cũng sẽ ở bên cạnh người, chăm sóc người, Hàn Yên là nha hoàn của người mà.

Thẩm Xán Nhược gật đầu, Được, ta đồng ý.

Còn có ta, Xán Nhược cũng không thể vứt bỏ ta. Giọng điệu Lý giám đầy ghen tuông, ánh mắt lấp lánh nhìn chăm chú hắn.

Thẩm Xán Nhược nghiêng mặt sang bên, tai cũng đã đỏ, Lý huynh lại nói đùa rồi.

Lý Giám biết hắn không thích trêu đùa trước mặt người khác, ho nhẹ một tiếng, Thanh Sanh kéo Hàn Yên đi nhanh ra phía ngoài: Thật sự doanh trại này rất lớn, ngươi mới tới chắc chắn sẽ thấy nó rất to, ta dẫn ngươi đi dạo các nơi một chút, đừng để sau này lạc đường mới. . . . . .

Âm thanh nhỏ dần, Lý Giám ngồi xuống bên cạnh, cầm tay hắn: Lúc thấy nàng trong đám dân chúng đang trốn tránh thảm hoạ chiến tranh thì ta cũng giật mình, về sau mới biết nàng vì tìm ngươi, rất khó mới trốn ra được khỏi kinh thành. Ta nghĩ ngươi thấy nàng sẽ rất vui mừng, hơn nữa từ nhỏ nàng đã quen hầu hạ ngươi, có nàng chăm sóc cuộc sống thường ngày của ngươi, ta cũng an tâm hơn một chút.

Thẩm Xán Nhược nói: Thật sự ta vẫn lo lắng, hiện tại thấy nàng bình an vô sự, cũng yên lòng.

Lý Giám ghen tị nói: Sao ngươi có thể đặt người khác trong lòng như vậy? Mau mau quên đi!

Thẩm Xán Nhược bật cười nói: Nàng chỉ là hạ nhân, huynh ghen tuông cái gì?

Cái này khó nói, trước kia nàng coi ngươi là tiểu thư, nhưng hiện giờ ngươi thành công tử, nói không chừng nàng sẽ nghĩ phương pháp trở thành thiếu phu nhân. . . . . . Vốn Lý Giám chỉ nói đùa, nhưng sau khi nói xong lại thấy thật sự lo lắng, Xán Nhược, ngươi phải cẩn thận một chút ──

Lý huynh! Thẩm Xán Nhược bất đắc dĩ, Nếu huynh rảnh rỗi nói mấy lời nhàm chán ở đây, không bằng đi xem tình huống chiến đấu hiện giờ như thế nào đi.

Lý Giám nói: Có thám tử hồi báo, kinh thành có hành động bất thường, muốn chúng ta yên lặng theo dõi biến hóa.

Thẩm Xán Nhược làm như vô ý hỏi Có chuyện gì xảy ra sao?

Nghe nói là đấu tranh nội bộ, không lâu sẽ có tin tức chắc chắn truyền đến. Lý Giám nói: Được rồi, không nói những thứ này nữa, để ta xem vết thương của ngươi tốt lên chưa.

Thẩm Xán Nhược không hỏi tới nữa, cởi áo ra, quân y bị ra lệnh không được để lại sẹo, lại trải qua mấy ngày điều dưỡng, vết thương chỉ còn dấu vết sáng màu.

Lý Giám vươn tay, chạm cẩn thận từng li từng tí, Thẩm Xán Nhược nói: Lý huynh không cần quan tâm, đây chỉ là vết thương nhỏ mà thôi.

Không phải là ta quan tâm, là ta đau lòng. Lý Giám ôm hắn vào lòng, Không được tự mình mạo hiểm nữa. Ngươi là của ta, ta không cho ngươi tổn thương hắn một chút một nào.

Thẩm Xán Nhược nháy mắt mấy cái, Tuân lệnh.

Lý Giám chạm vào da tay hắn, hơi thở thơm mát, nhẹ nhàng tràn ngập chung quanh. Cánh tay hắn ôm chặt, khẽ hỏi: Xán Nhược, đã bao lâu chúng ta không cùng phòng rồi hả?

Thẩm Xán Nhược liền giật mình, mặt lập tức đỏ như sông Giang, lắp bắp không nói.

Thấy hắn như thế, Lý Giám càng thêm khoái chí, lửa lòng cháy rừng rực. Thứ nhất, trong lòng Thẩm Xán Nhược áy náy với hắn, thứ hai cũng yêu hắn sâu đậm, nên cũng mềm nhũn thân thể mặc hắn thỏa mãn.

Cả đêm uyên ương vờn nhau, chuyện tình ái chẳng cần nói nhiều. Có người nói Thẩm Xán Nhược hạng người gì, vì sao cam

/76

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status