Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 66: Ta từ chối (3)

/803



"Khoan khoan!" Đương nhiên tiểu cô nương sẽ không để Diệp Lãng rời đi như vậy, nàng thật vất vả mới tìm được cơ hội đối mặt nói chuyện với Diệp Lãng a.

Vì cơ hội này nàng phí mất không ít tâm tư. Bất quá cánh cửa của Diệp gia cũng không phải dễ dàng đi vào như vậy, nàng cũng mấy lần bị chắn ngoài cửa, cuối cùng ánh mắt nàng đặt lên người Chân Tiểu Yên.

Thế nhân ai cũng biết lúc đó Chân Tiểu Yên ở chung một cái tiểu viện cùng Diệp Lãng, mà nàng cũng là người duy nhất có thể tiếp cận Diệp Lãng, hơn nữa bản thân nàng cũng là người dễ tiếp xúc. Những người khác như đám người Diệp Lam Vũ, Thất công chúa vân vân thì độ khó cũng không khác tiếp xúc với Diệp Lãng là bao, các nàng cùng một cái cấp bậc với Diệp Lãng mà.

Nói đến quan hệ giữa tiểu cô nương và Chân Tiểu Yên thì phải nói như thế nào đây? Các nàng hẳn xem như quen biết, trước đây còn thường xuyên chơi đùa một chỗ. Bất quá vì tiểu cô nương này tương đối đặc biệt nên những năm gần đây số lần lui tới của người cũng ít đi rất nhiều.

Mà quan hệ của các nàng vẻn vẹn là vì hai nhà có sinh ý lui tới với nhau mà thôi, Chân gia tửu lâu thậm chí còn có một phần của gia tộc tiểu cô nương kia.

Khác với Chân gia, gia tộc của tiểu cô nương này cũng không phải quý tộc mà là một thương nhân chính cống!

Nguyên nhân từ gia tộc nên từ nhỏ tiểu cô nương đã tiến vào thương trường, hơn nữa khi nàng mười tuổi đã tiếp quản toàn bộ sinh ý của gia tộc!

Một cái kinh doanh gia tộc đang ở bên bờ phá sản, tất cả đều đang bị vây trong thế quẫn bách, nếu không có sự chuyển biến nào thì sẽ rất khó chống đỡ nổi.

Cũng vì vậy mà cha mẹ tiểu cô nương vất vả bôn ba lâu ngày thành tật, khi nàng mười tuổi đã qua đời cả. Về phần gia gia gia hay bà nội của nàng thì không cần phải nói, nàng lại không có huynh đệ tỷ muội, toàn bộ gia tộc chỉ còn có một mình nàng.

Nếu không phải như thế thì sinh ý của gia tộc sao lại đến phiên một tiểu cô nương như nàng đây!

Bất quá nói đi phải nói lại, sau khi tiểu cô nương này tiếp quản sinh ý của gia tộc, sinh ý thậm chí có phần khởi tử hồi sinh, cũng không biết có phải là hồi quang phản chiếu không nữa.

Cho nên, thứ mà nàng cần nhất bây giờ là một cái cơ hội, một cái cơ hội có thể giúp nàng xoay mình, mà Diệp Lãng chính là cơ hội của nàng!

Nàng muốn cùng với Diệp Lãng làm một cái sinh ý!

Vì thế, nàng cầu Chân Tiểu Yên giúp nàng, giúp nàng gặp mặt cùng Diệp Lãng, hoặc là giúp nàng nói chuyện về cái sinh ý này. Nhưng sau khi Chân Tiểu Yên biết được mục đích của nàng liền trực tiếp cự tuyệt, bảo nàng nghĩ biện pháp khác, biện pháp này không thể thực hiện được.

Mà nàng đối với cái sinh ý này lại nghĩ đến nghĩ lui vẫn không thấy có vấn đề gì. Đây là một chuyện mà song phương đều có lợi, ai mà đi cự tuyệt cơ chứ, ít nhất sẽ không đến mức không nghe liền cự tuyệt!

"Tiểu muội muội, ngươi có chuyện gì không?" Diệp Lãng cúi đầu, rất ôn nhu vuốt cái trán tiểu cô nương, nhẹ nhàng nói.

"? ?" Tiểu cô nương nghi hoặc nhìn Diệp Lãng, nàng còn tưởng rằng Diệp Lãng sẽ rất khó ở chung, bây giờ thoạt nhìn tựa hồ cũng không phải như vậy.

"Kia... Thập Tam thiếu gia, hôm nay ta đến đây muốn cùng ngươi bàn về một cái sinh ý." Tiểu cô nương nói.

"Nói chuyện làm ăn?" Diệp Lãng có điểm ngoài ý muốn nói.

"Đúng vậy, ta muốn nói chuyện làm ăn với ngươi, giúp ngươi ổn kiếm không bao giờ thua lỗ, ngươi không cần bỏ vốn, buôn bán lời chúng ta chia năm năm, ngươi chỉ cần xuất ra một cái phối phương mà thôi..." Tiểu cô nương gật gật đầu, nói ra điều kiện càng thêm động lòng người, nàng tràn ngập tự tin, nàng tin rằng Diệp Lãng nhất định sẽ đáp ứng.

Chỉ là --

"Ta từ chối!" Diệp Lãng thực rõ ràng nói.

"Ta biết ngươi sẽ... Khoan khoan! Ngươi từ chối? !" Ngay từ đầu tiểu cô nương còn tưởng rằng Diệp Lãng đáp ứng nhưng không nghĩ rằng hắn lại cự tuyệt.

"Đúng vậy tiểu muội muội à, ta từ chối! Tiểu cô nương khờ dại ngu ngơ như ngươi nên về nhà tìm bạn mà chơi, việc buôn bán không thích hợp ngươi đâu." Diệp Lãng vỗ vỗ đầu tiểu cô nương, sau đó chuẩn bị lướt qua tiểu cô nương mà đi ra ngoài.

"Ta không phải tiểu cô nương, ta đã quản lý việc nhà ba năm, ta cũng muốn chơi lắm, bất quá không thể!" Tiểu cô nương có điểm ưu thương nói, tựa hồ vì sự ôn nhu của Diệp Lãng làm cho nội tâm nàng lộ ra một tia thực lòng.

"Quản lý ba năm? Ngươi bao nhiêu tuổi?" Diệp Lãng có điểm kỳ quái hỏi, ngươi mới bao nhiêu tuổi a.

"Mười ba tuổi..."

"Mười tuổi tiện quản lý việc nhà! ? Cha mẹ thân nhân của ngươi đâu?"

"..." Tiểu cô nương trầm mặc.

"Diệp Lãng, nàng chỉ có một mình thôi, ngươi nói như vậy sẽ làm cho nàng rất khổ sở." Chân Tiểu Yên nhỏ giọng giải thích. Bạn đang đọc truyện được lấy tại

/803

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status