Hội nghị thường vụ Quốc vụ viện kết thúc Tô Giác Hoa thu dọn các thứ chuẩn bị rời đi.
- Lão Tiền ở lại một chút, Giác Hoa, anh cũng chờ chút.
Thủ tướng chỉnh chính kính trên mũi gọi.
Tô Giác Hoa và Tiền Việt nhìn nhau và nở nụ cười. Thủ tướng đây là có việc, cùng bảo hai người ở lại xem ra không phải việc nhỏ.
Trong phòng hội nghị chỉ còn bốn người, ngoài Thủ tướng, Phó thủ tướng ra thì còn có trưởng ban thư ký. Các thư ký vào rót trà cho lãnh đạo rồi sang bên ngồi.
- Bài viết này lão Tiền đã xem qua, Giác Hoa, anh cũng xem một chút. Anh phụ trách công nghiệp nên cũng nên hiểu sâu hơn về mảng này.
Thủ tướng đưa tài liệu trong tay cho Tô Giác Hoa.
Tô Giác Hoa cầm tài liệu chăm chú đọc.
- Tôi đã dùng cả tối để xem, cũng yêu cầu người tìm một ít tài liệu và số liệu, phải nói từ số liệu là khá chính xác, đủ thấy muốn có bài viết này thì phải tốn không ít công sức. Quyền Quân trình tài liệu này cho lão Tiền, lão Tiền cũng xem thấy rất có ý nghĩa, nói là quan điểm rõ ràng, luận cứ đầy đủ.
Thủ tướng một bên suy nghĩ, một bên cười nói:
- Xem ra lão Tiền rất có điểm hăng hái.
Tiền Việt lắc đầu cười nói:
- Thủ tướng, không phải ngài cũng rất coi trọng Tiểu Triệu sao? Đợt lũ năm 98 tôi nghe Thủ tướng mấy lần đề cập tới biểu hiện của cậu ta.
- Ừ, là vàng thì ở đâu cũng sáng.
Thủ tướng gật đầu nói:
- Chẳng qua tới Ủy ban kế hoạch phát triển công tác là khác hẳn về tính chất so với làm Bí thư huyện ủy. Bây giờ xem ra Tiểu Triệu trưởng thành rất nhanh, rèn luyện ở cơ sở rất có tác dụng với cậu ta.
- Ừ, đồng chí này biểu hiện ở Ninh Lăng rất xuất sắc, tôi nghĩ nhất định là cậu ta rèn luyện ở vị trí Bí thư thị ủy Ninh Lăng, cũng làm cậu ta nhanh chóng trưởng thành.
Tiền Việt không giấu nguyên nhân mình coi trọng Triệu Quốc Đống.
- Cán bộ trẻ rèn luyện ở cơ sở nhiều một chút là việc tốt, như vậy mới có lợi cho trưởng thành của bọn họ.
Tô Giác Hoa không quan tâm cuộc nói chuyện giữa Thủ tướng và Tiền Việt, y dồn hết tâm tư vào bài viết. Bài viết chỉ tầm 20 ngàn chữ, viết rất sắc sảo, phản ánh vấn đề một cách rõ ràng chính xác, sâu sắc, chỉ riêng thu thập tài liệu này đã tốn không ít tâm sức. Dù là ở Ủy ban kế hoạch phát triển cũng không đơn giản, rất nhiều số liệu chỉ riêng Ủy ban kế hoạch phát triển sẽ không có, sợ rằng phải thu thập cả bên Bộ Thương mại và vài bộ khác.
Tên Triệu Quốc Đống này rất thông minh, chọn rất chính xác, tránh được một ít lĩnh vực mẫn cảm, mâu thuẫn đột xuất hơn mà chọn lĩnh vực nguồn nguyên liệu của ngành phân bón, đây là tiến hành đột phá trong phạm vi nhỏ. Nhưng một khi đột phá được ở điểm này sẽ tạo ra hiệu ứng không ai lường được, ở điểm này sợ là Thủ tướng cũng phải cẩn thận.
Tài nguyên phân kali mấy năm qua đúng là xuất hiện một ít vấn đề, mấy tập đoàn nước ngoài đang bắt đầu chèn ép công ty Trung Quốc nên việc Trung Quốc nhập khẩu phân kali dần phát triển theo hướng nhập khẩu quặng sắt, việc này khiến Ủy ban kế hoạch phát triển và Bộ Thương mại rất chú trọng. Làm như thế nào tránh dẫm vào vết xe đổ là vấn đề khó khăn với Trung ương. Mà bài viết này của Triệu Quốc Đống vừa vặn là thứ mà Trung ương cần.
Tô Giác Hoa đọc rất nhanh, chỉ vài phút là y đã đọc lướt qua hết, nội dung đại khái coi như biết, bây giờ muốn biết chính là ý kiến của Thủ tướng.
- Sao, anh thấy thế nào?
Thấy Tô Giác Hoa ngẩng đầu lên, Thủ tướng có chút hứng thú nhìn Tô Giác Hoa.
- Ừ, Thủ tướng, bài viết này nếu số liệu trích dẫn là chính xác thì phải nói là rất sâu sắc, sắc bén, thẳng vào trung tâm của vấn đề, cũng đưa ra vấn đề mà chúng ta đang phải đối mặt.
Tô Giác Hoa suy nghĩ một chút nói:
- Triệu Quốc Đống mới tới Ủy ban kế hoạch phát triển hai tháng mà có thể hiểu rõ như vậy, tôi thấy là không dễ. Xem ra cậu ta tiến vào trạng thái rất nhanh.
- Giác Hoa, tôi cảm thấy bài viết này như quả bom nổ bên tai chúng ta.
Thủ tướng lắc đầu nói. Ngài không quá hài lòng với giọng điệu có điểm giữ lại của Tô Giác Hoa. Đương nhiên Thủ tướng cũng hiểu lập trường của Tô Giác Hoa, bài viết đưa vấn đề rất thẳng thắn, nhằm thẳng vào cơ chế nhập khẩu nguồn nguyên liệu phân kali. Làm Phó thủ tướng phụ trách công nghiệp, Tô Giác Hoa cần cân nhắc vấn đề rộng hơn bên phía Ủy ban kế hoạch phát triển.
Tô Giác Hoa cũng nghe ra ý của Thủ tướng nên cười khổ nói:
- Thủ tướng, vấn đề này ai cũng có thể đưa ra, quan điểm của Triệu Quốc Đống không quá mới mẻ, chủ yếu là cậu ta đưa ra cách giải quyết vấn đề có được không? Điều này liên quan tới điều chỉnh cơ chế và thể chế, liên hệ quá nhiều mặt.
- Ồ, tiếp tục.
Mày Thủ tướng giãn ra, ra hiệu Tô Giác Hoa nói tiếp.
- Đương nhiên tôi không phải không thấy vấn đề mà ngành phân bón gặp phải. Bài viết này phán đoán về cục diện của ngành phân bón trong mấy năm tới, tôi cũng đồng ý. Nếu chúng ta không sớm có bố cục, sớm đề phòng thì càng nguy hiểm hơn. Lời tiên đoán trong bài viết không phải là giật gân.
Tô Giác Hoa thấy ánh mắt Thủ tướng thay đổi nên yên tâm hơn.
- Ừ, xem ra anh cũng đồng ý quan điểm bài viết?
Tiền Việt gật đầu nói xen vào.
- Tôi đồng ý phán đoán về xu thế nguồn nguyên liệu phân kali của bài viết, nhưng đối với việc làm như thế nào phá giải vấn đề khó khăn này, tôi thấy còn cần phải suy xét thật kỹ. Triệu Quốc Đống đưa ra vài quan điểm là tốt, nhưng làm như thế nào chứng thực? Làm như thế nào để công ty nhà nước, công ty tư nhân hợp tác cùng đối ngoại, tôi cho rằng cần chuyên môn thảo luận, không dễ dàng có kết luận được.
Tô Giác Hoa suy nghĩ một chút mới nói.
- Nhưng mà Giác Hoa, thời gian không đợi người. Sợ là chúng ta chậm rãi điều tra rồi sau đó đưa ra chính sách thì chắc mất năm rưỡi cũng không đưa ra được thứ gì cả. Tình hình quốc tế thay đổi liên tục, có lẽ bỏ qua năm rưỡi này sẽ tạo thành tổn thất không thể cứu vãn.
Tiền Việt gn, đương nhiên là thấy gấp gáp vì vấn đề mà bài viết đưa ra.
- Ừ, tôi cũng nghĩ đến điểm này. Thủ tướng, ngài xem có thể như thế này hay không? Có thể tiến hành thí điểm ở vài nơi, khuyến khích công ty đủ điều kiện đi ra, dù là công ty tư nhân hoặc nhà nước tôi cảm thấy điểm này mọi người dễ nhất trí hơn. Đương nhiên vì đề phòng cạnh tranh ác tính thì Ủy ban kế hoạch phát triển và Bộ Thương mại cũng cần phải chú ý. Ngoài ra chính sách như thế nào, ủng hộ tài chính như thế nào cũng cần phải tiến hành nghiên cứu, đưa ra đối sách. Thí điểm nếu thành công thì sẽ nghiên cứu tiếp có nên áp dụng tiếp hay không?
Tô Giác Hoa cũng tán thành điểm này. Tiền Việt đưa ra vấn đề rất chính xác, hơn nữa tính cách mạnh mẽ, một khi xác định việc gì thì quyết tâm đi làm.
- Lão Tiền, ý kiến của anh là?
Thủ tướng khẽ gật đầu. Đề nghị của Tô Giác Hoa vừa giải quyết được vấn đề gấp gáp hiện nay, vừa có thể tránh cho khuyết điểm về chế độ và chính sách sau này, coi như là biện pháp trung dung, là thích hợp nhất hiện nay.
- Tôi cảm thấy có thể, đầu tiên do Ủy ban kế hoạch phát triển lặng lẽ áp dụng, đương nhiên cũng không giấu được bao lâu, chính sách cũng cần phải nhanh chóng được đưa ra, nhanh chóng hình thành quy định, Ủy ban kế hoạch phát triển và Bộ Thương mại cần nhanh chóng nghiên cứu để xác định quy định này.
Tiền Việt cũng đồng ý với ý kiến này.
- Ừ, vậy chuyện cứ xác định như vậy đi. Lão Tiền, tới lúc ấy anh bố trí Ủy ban kế hoạch phát triển và Bộ Thương mại nghiên cứu, nhanh chóng chứng thực, cũng phải đưa ra điều kiện.
Thủ tướng đưa ra quyết định cuối cùng.
Khi Thủ tướng nói xong cũng có nghĩa không còn gì để nói nữa. Tô Giác Hoa chỉ biết ngành phân bón chẳng qua chỉ là khởi đầu, đề tài chính thức sợ là còn ở phía sau. Thủ tướng không thể vì nguồn nguyên liệu phân kali mà yêu cầu hai vị Phó thủ tướng ở lại nghiên cứu đề tài này. Loại chuyện này giao cho mình cùng với Ủy ban kế hoạch phát triển, Bộ Thương mại quyết định là đủ.
- Phó thủ tướng Tiền, Phó thủ tướng Tô, Thủ tướng ủy thác trung tâm nghiên cứu chính sách Quốc vụ viện tiến hành điều tra về cơ chế nhập khẩu quặng sắt, tình hình hiện nay cũng không quá lạc quan. Sản lượng thép thừa quá nhiều, kết cấu ngành thép của nước ta không quá hợp lý, giảm sản lượng, nâng cao hiệu quả là con đường nhất định phải đi. Mà các tập đoàn quặng sắt nước ngoài càng lúc càng liên thủ lại với nhau chèn ép các công ty Trung Quốc chúng ta. Quốc vụ viện rất chú trọng vấn đề này, cũng đưa ra một loạt ý kiến nhưng không thể giải quyết vấn đề về căn bản. Các nơi có ý kiến chỉnh hợp tuy tạo thành tiếng vọng lớn, nhất là giới kinh tế tư nhân cho rằng không ít chính quyền địa phương muốn mượn cái này làm lý do để đẩy kinh tế tư nhân ra khỏi ngành này.
Trưởng ban thư ký Trương Thánh Hoa cầm trong tay đã chuẩn bị trước giao cho Tiền Việt và Tô Giác Hoa.
- Ngoài ngành thép, văn phòng Quốc vụ viện cũng đã cân nhắc kết cấu sản nghiệp của ngành dầu khí. Tháng 12 năm nay chúng ta sẽ tuân theo quyết định thế giới mà mở quyền kinh doanh dầu thô và dầu thành phẩm. Nhưng Ủy ban kế hoạch phát triển trước đó đưa ra bản thảo “Ý kiến chỉ đạo kinh doanh xăng dầu” cũng tạo tranh luận rất lớn. Công ty tư nhân cho rằng điều kiện quá cao, quá ngặt nghèo, đây là muốn đẩy công ty tư nhân ra khỏi ngành kinh doanh xăng dầu, chỉ còn có công ty nhà nước và công ty liên doanh chiếm thị trường này. Giới kinh tế tư nhân phản ứng rất mạnh, ngoài ngành thép và năng lượng ra thì trong nhiều lĩnh vực khác cũng đều có kết cấu không hợp lý. Cho nên Thủ tướng có một suy nghĩ…
- Lão Tiền ở lại một chút, Giác Hoa, anh cũng chờ chút.
Thủ tướng chỉnh chính kính trên mũi gọi.
Tô Giác Hoa và Tiền Việt nhìn nhau và nở nụ cười. Thủ tướng đây là có việc, cùng bảo hai người ở lại xem ra không phải việc nhỏ.
Trong phòng hội nghị chỉ còn bốn người, ngoài Thủ tướng, Phó thủ tướng ra thì còn có trưởng ban thư ký. Các thư ký vào rót trà cho lãnh đạo rồi sang bên ngồi.
- Bài viết này lão Tiền đã xem qua, Giác Hoa, anh cũng xem một chút. Anh phụ trách công nghiệp nên cũng nên hiểu sâu hơn về mảng này.
Thủ tướng đưa tài liệu trong tay cho Tô Giác Hoa.
Tô Giác Hoa cầm tài liệu chăm chú đọc.
- Tôi đã dùng cả tối để xem, cũng yêu cầu người tìm một ít tài liệu và số liệu, phải nói từ số liệu là khá chính xác, đủ thấy muốn có bài viết này thì phải tốn không ít công sức. Quyền Quân trình tài liệu này cho lão Tiền, lão Tiền cũng xem thấy rất có ý nghĩa, nói là quan điểm rõ ràng, luận cứ đầy đủ.
Thủ tướng một bên suy nghĩ, một bên cười nói:
- Xem ra lão Tiền rất có điểm hăng hái.
Tiền Việt lắc đầu cười nói:
- Thủ tướng, không phải ngài cũng rất coi trọng Tiểu Triệu sao? Đợt lũ năm 98 tôi nghe Thủ tướng mấy lần đề cập tới biểu hiện của cậu ta.
- Ừ, là vàng thì ở đâu cũng sáng.
Thủ tướng gật đầu nói:
- Chẳng qua tới Ủy ban kế hoạch phát triển công tác là khác hẳn về tính chất so với làm Bí thư huyện ủy. Bây giờ xem ra Tiểu Triệu trưởng thành rất nhanh, rèn luyện ở cơ sở rất có tác dụng với cậu ta.
- Ừ, đồng chí này biểu hiện ở Ninh Lăng rất xuất sắc, tôi nghĩ nhất định là cậu ta rèn luyện ở vị trí Bí thư thị ủy Ninh Lăng, cũng làm cậu ta nhanh chóng trưởng thành.
Tiền Việt không giấu nguyên nhân mình coi trọng Triệu Quốc Đống.
- Cán bộ trẻ rèn luyện ở cơ sở nhiều một chút là việc tốt, như vậy mới có lợi cho trưởng thành của bọn họ.
Tô Giác Hoa không quan tâm cuộc nói chuyện giữa Thủ tướng và Tiền Việt, y dồn hết tâm tư vào bài viết. Bài viết chỉ tầm 20 ngàn chữ, viết rất sắc sảo, phản ánh vấn đề một cách rõ ràng chính xác, sâu sắc, chỉ riêng thu thập tài liệu này đã tốn không ít tâm sức. Dù là ở Ủy ban kế hoạch phát triển cũng không đơn giản, rất nhiều số liệu chỉ riêng Ủy ban kế hoạch phát triển sẽ không có, sợ rằng phải thu thập cả bên Bộ Thương mại và vài bộ khác.
Tên Triệu Quốc Đống này rất thông minh, chọn rất chính xác, tránh được một ít lĩnh vực mẫn cảm, mâu thuẫn đột xuất hơn mà chọn lĩnh vực nguồn nguyên liệu của ngành phân bón, đây là tiến hành đột phá trong phạm vi nhỏ. Nhưng một khi đột phá được ở điểm này sẽ tạo ra hiệu ứng không ai lường được, ở điểm này sợ là Thủ tướng cũng phải cẩn thận.
Tài nguyên phân kali mấy năm qua đúng là xuất hiện một ít vấn đề, mấy tập đoàn nước ngoài đang bắt đầu chèn ép công ty Trung Quốc nên việc Trung Quốc nhập khẩu phân kali dần phát triển theo hướng nhập khẩu quặng sắt, việc này khiến Ủy ban kế hoạch phát triển và Bộ Thương mại rất chú trọng. Làm như thế nào tránh dẫm vào vết xe đổ là vấn đề khó khăn với Trung ương. Mà bài viết này của Triệu Quốc Đống vừa vặn là thứ mà Trung ương cần.
Tô Giác Hoa đọc rất nhanh, chỉ vài phút là y đã đọc lướt qua hết, nội dung đại khái coi như biết, bây giờ muốn biết chính là ý kiến của Thủ tướng.
- Sao, anh thấy thế nào?
Thấy Tô Giác Hoa ngẩng đầu lên, Thủ tướng có chút hứng thú nhìn Tô Giác Hoa.
- Ừ, Thủ tướng, bài viết này nếu số liệu trích dẫn là chính xác thì phải nói là rất sâu sắc, sắc bén, thẳng vào trung tâm của vấn đề, cũng đưa ra vấn đề mà chúng ta đang phải đối mặt.
Tô Giác Hoa suy nghĩ một chút nói:
- Triệu Quốc Đống mới tới Ủy ban kế hoạch phát triển hai tháng mà có thể hiểu rõ như vậy, tôi thấy là không dễ. Xem ra cậu ta tiến vào trạng thái rất nhanh.
- Giác Hoa, tôi cảm thấy bài viết này như quả bom nổ bên tai chúng ta.
Thủ tướng lắc đầu nói. Ngài không quá hài lòng với giọng điệu có điểm giữ lại của Tô Giác Hoa. Đương nhiên Thủ tướng cũng hiểu lập trường của Tô Giác Hoa, bài viết đưa vấn đề rất thẳng thắn, nhằm thẳng vào cơ chế nhập khẩu nguồn nguyên liệu phân kali. Làm Phó thủ tướng phụ trách công nghiệp, Tô Giác Hoa cần cân nhắc vấn đề rộng hơn bên phía Ủy ban kế hoạch phát triển.
Tô Giác Hoa cũng nghe ra ý của Thủ tướng nên cười khổ nói:
- Thủ tướng, vấn đề này ai cũng có thể đưa ra, quan điểm của Triệu Quốc Đống không quá mới mẻ, chủ yếu là cậu ta đưa ra cách giải quyết vấn đề có được không? Điều này liên quan tới điều chỉnh cơ chế và thể chế, liên hệ quá nhiều mặt.
- Ồ, tiếp tục.
Mày Thủ tướng giãn ra, ra hiệu Tô Giác Hoa nói tiếp.
- Đương nhiên tôi không phải không thấy vấn đề mà ngành phân bón gặp phải. Bài viết này phán đoán về cục diện của ngành phân bón trong mấy năm tới, tôi cũng đồng ý. Nếu chúng ta không sớm có bố cục, sớm đề phòng thì càng nguy hiểm hơn. Lời tiên đoán trong bài viết không phải là giật gân.
Tô Giác Hoa thấy ánh mắt Thủ tướng thay đổi nên yên tâm hơn.
- Ừ, xem ra anh cũng đồng ý quan điểm bài viết?
Tiền Việt gật đầu nói xen vào.
- Tôi đồng ý phán đoán về xu thế nguồn nguyên liệu phân kali của bài viết, nhưng đối với việc làm như thế nào phá giải vấn đề khó khăn này, tôi thấy còn cần phải suy xét thật kỹ. Triệu Quốc Đống đưa ra vài quan điểm là tốt, nhưng làm như thế nào chứng thực? Làm như thế nào để công ty nhà nước, công ty tư nhân hợp tác cùng đối ngoại, tôi cho rằng cần chuyên môn thảo luận, không dễ dàng có kết luận được.
Tô Giác Hoa suy nghĩ một chút mới nói.
- Nhưng mà Giác Hoa, thời gian không đợi người. Sợ là chúng ta chậm rãi điều tra rồi sau đó đưa ra chính sách thì chắc mất năm rưỡi cũng không đưa ra được thứ gì cả. Tình hình quốc tế thay đổi liên tục, có lẽ bỏ qua năm rưỡi này sẽ tạo thành tổn thất không thể cứu vãn.
Tiền Việt gn, đương nhiên là thấy gấp gáp vì vấn đề mà bài viết đưa ra.
- Ừ, tôi cũng nghĩ đến điểm này. Thủ tướng, ngài xem có thể như thế này hay không? Có thể tiến hành thí điểm ở vài nơi, khuyến khích công ty đủ điều kiện đi ra, dù là công ty tư nhân hoặc nhà nước tôi cảm thấy điểm này mọi người dễ nhất trí hơn. Đương nhiên vì đề phòng cạnh tranh ác tính thì Ủy ban kế hoạch phát triển và Bộ Thương mại cũng cần phải chú ý. Ngoài ra chính sách như thế nào, ủng hộ tài chính như thế nào cũng cần phải tiến hành nghiên cứu, đưa ra đối sách. Thí điểm nếu thành công thì sẽ nghiên cứu tiếp có nên áp dụng tiếp hay không?
Tô Giác Hoa cũng tán thành điểm này. Tiền Việt đưa ra vấn đề rất chính xác, hơn nữa tính cách mạnh mẽ, một khi xác định việc gì thì quyết tâm đi làm.
- Lão Tiền, ý kiến của anh là?
Thủ tướng khẽ gật đầu. Đề nghị của Tô Giác Hoa vừa giải quyết được vấn đề gấp gáp hiện nay, vừa có thể tránh cho khuyết điểm về chế độ và chính sách sau này, coi như là biện pháp trung dung, là thích hợp nhất hiện nay.
- Tôi cảm thấy có thể, đầu tiên do Ủy ban kế hoạch phát triển lặng lẽ áp dụng, đương nhiên cũng không giấu được bao lâu, chính sách cũng cần phải nhanh chóng được đưa ra, nhanh chóng hình thành quy định, Ủy ban kế hoạch phát triển và Bộ Thương mại cần nhanh chóng nghiên cứu để xác định quy định này.
Tiền Việt cũng đồng ý với ý kiến này.
- Ừ, vậy chuyện cứ xác định như vậy đi. Lão Tiền, tới lúc ấy anh bố trí Ủy ban kế hoạch phát triển và Bộ Thương mại nghiên cứu, nhanh chóng chứng thực, cũng phải đưa ra điều kiện.
Thủ tướng đưa ra quyết định cuối cùng.
Khi Thủ tướng nói xong cũng có nghĩa không còn gì để nói nữa. Tô Giác Hoa chỉ biết ngành phân bón chẳng qua chỉ là khởi đầu, đề tài chính thức sợ là còn ở phía sau. Thủ tướng không thể vì nguồn nguyên liệu phân kali mà yêu cầu hai vị Phó thủ tướng ở lại nghiên cứu đề tài này. Loại chuyện này giao cho mình cùng với Ủy ban kế hoạch phát triển, Bộ Thương mại quyết định là đủ.
- Phó thủ tướng Tiền, Phó thủ tướng Tô, Thủ tướng ủy thác trung tâm nghiên cứu chính sách Quốc vụ viện tiến hành điều tra về cơ chế nhập khẩu quặng sắt, tình hình hiện nay cũng không quá lạc quan. Sản lượng thép thừa quá nhiều, kết cấu ngành thép của nước ta không quá hợp lý, giảm sản lượng, nâng cao hiệu quả là con đường nhất định phải đi. Mà các tập đoàn quặng sắt nước ngoài càng lúc càng liên thủ lại với nhau chèn ép các công ty Trung Quốc chúng ta. Quốc vụ viện rất chú trọng vấn đề này, cũng đưa ra một loạt ý kiến nhưng không thể giải quyết vấn đề về căn bản. Các nơi có ý kiến chỉnh hợp tuy tạo thành tiếng vọng lớn, nhất là giới kinh tế tư nhân cho rằng không ít chính quyền địa phương muốn mượn cái này làm lý do để đẩy kinh tế tư nhân ra khỏi ngành này.
Trưởng ban thư ký Trương Thánh Hoa cầm trong tay đã chuẩn bị trước giao cho Tiền Việt và Tô Giác Hoa.
- Ngoài ngành thép, văn phòng Quốc vụ viện cũng đã cân nhắc kết cấu sản nghiệp của ngành dầu khí. Tháng 12 năm nay chúng ta sẽ tuân theo quyết định thế giới mà mở quyền kinh doanh dầu thô và dầu thành phẩm. Nhưng Ủy ban kế hoạch phát triển trước đó đưa ra bản thảo “Ý kiến chỉ đạo kinh doanh xăng dầu” cũng tạo tranh luận rất lớn. Công ty tư nhân cho rằng điều kiện quá cao, quá ngặt nghèo, đây là muốn đẩy công ty tư nhân ra khỏi ngành kinh doanh xăng dầu, chỉ còn có công ty nhà nước và công ty liên doanh chiếm thị trường này. Giới kinh tế tư nhân phản ứng rất mạnh, ngoài ngành thép và năng lượng ra thì trong nhiều lĩnh vực khác cũng đều có kết cấu không hợp lý. Cho nên Thủ tướng có một suy nghĩ…
/1736
|