Thấy được điểm này không chỉ có mình Thạch Đức Kiến, chủ nhiệm Tằng Quyền Quân cũng thấy được một chút.
Vấn đề Triệu Quốc Đống đưa ra không phải ý tưởng gì mới, ở ủy ban đều là người làm trong lĩnh vực kinh tế nhiều năm sao không nhìn ra được? Nhưng chỉ mình Triệu Quốc Đống dám can đảm nói thẳng, nói thật như vậy, điểm này Tằng Quyền Quân không khỏi khâm phục Triệu Quốc Đống.
Đúng là vì nguyên nhân này nên y mới im lặng khi Triệu Quốc Đống trình bày quan điểm, muốn làm gì thì cứ làm, cũng không tạo cho bên ngoài có cảm giác mình ủng hộ hay phản đối Triệu Quốc Đống, cũng không ngăn cản Triệu Quốc Đống tiếp tục triển khai công việc theo ý của mình.
Tằng Quyền Quân có một cảm giác đó chính là Trung ương đặt Triệu Quốc Đống tới vị trí này nhất định là có mục đích sâu sa, nhất là Phó thủ tướng Tiền Việt chỉ đích danh để Triệu Quốc Đống tới vị trí này rõ ràng là để hắn gánh vác trọng trách, vấn đề trong đó đáng để suy nghĩ.
Theo lý thuyết Triệu Quốc Đống còn trẻ như vậy, lý lịch không quá phong phú thì không thích hợp tới vị trí mẫn cảm này, nhưng nghe nói Phó thủ tướng Tô Giác Hoa cũng có thái độ đồng ý việc điều chỉnh này, càng quan trọng hơn là Phó chủ tịch cũng bật đèn xanh. Tằng Quyền Quân biết Chư Hiền không tán thành điều chỉnh Triệu Quốc Đống, mà có thể làm Chư Hiền thay đổi thái độ ngoài Phó chủ tịch ra thì Tằng Quyền Quân gần như không nghĩ ra ai khác.
Ban Tổ chức cán bộ Trung ương đưa ra ý kiến trưng cầu Phó chủ tịch, phó chủ tịch đồng ý điểm này, tổng hợp thái độ mấy vị Lãnh đạo trung ương, lại nghĩ đến xã hội dần xn tiếng phê bình, Tằng Quyền Quân cảm thấy sợ rằng Trung ương cũng ý thức được điểm này, vì thế muốn tiến hành đột phá.
Bắt đầu từ năm trước Quốc vụ viện đưa ra quy định 36 điều về phát triển kinh tế phi công hữu, đầu năm nay trong hai hội nghị của Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân và Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc đều có đại biểu phê bình các cơ quan hành chính đều tạo khó khăn cho kinh tế tư nhân, tạo ra hiện tượng cửa kính, mà ở trong một ít ngành sản xuất mang tính lũng đoạn, công ty nhà nước dùng quy mô ưu thế và tư bản, tài chính đã ngăn cản công ty tư nhân tiến vào. Hơn nữa thu nhập của nhân viên các công ty tư nhân cũng kém xa so với công ty nhà nước, công ty nhà nước thiếu cảm giác trách nhiệm xã hội cũng được đăng đầy trên mạng.
Mà hiện nay mạng rất phức tạp, dư luận trên mạng càng lúc càng quan trọng, Trung ương và địa phương cũng càng lúc càng chú ý đến dân ý biểu hiện trên mạng, Tằng Quyền Quân cũng không ngoại lệ. Gần như tối mỗi ngày y đều lên mấy trang web tin tức tổng hợp đọc, tìm hiểu dân ý, xem mấy vấn đề nóng mà dân chúng chú ý có liên quan tới công việc của Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia không?
Những lời phản đối vì thu nhập của nhân viên các công ty nhà nước trong ngành sản xuất lũng đoạn càng lúc càng lớn, yêu cầu mở các ngành này cho phép công ty tư nhân tiến vào cũng là trào lưu chính. Mà căn cứ theo xếp hạng của các trang điều tra về trách nhiệm xã hội thì các công ty trong mấy ngành lũng đoạn như năng lượng, thông tin đều xếp ở vị trí cuối. Mặc dù chưa chắc đã chính xác hoàn toàn nhưng đủ thấy ý dân phản cảm các công ty lũng đoạn tới như thế nào.
Mấy vấn đề này nếu không chú trọng chỉ sợ các công ty kia về sau sẽ thành cái đích để mọi người chỉ trích.
Nhưng muốn giải quyết vấn đề này là dễ sao? Sau lưng là những quần thể lợi ích không với năng lượng cực lớn chỉ sợ không ai không biết. Công ty nhà nước vẫn là trụ cột của nền kinh tế quốc dân, bây giờ lại muốn ảnh hưởng đến cục diện này thì không thể không làm mọi người suy nghĩ.
Lời phát biểu của Triệu Quốc Đống rất vang vọng, mặc dù biểu hiện chỉ là quan điểm cá nhân của hắn, nhưng Tằng Quyền Quân không tin Lãnh đạo trung ương không nhìn thấy điểm này. Tiếng phản đối của các tập đoàn nhà nước khổng lồ chỉ sợ sớm đã phản ánh lên đến Lãnh đạo trung ương, nhưng đến bây giờ vẫn không có âm thanh rõ ràng nào. Trung ương giống như không ngại việc tiếp tục lên men. Gần đây Triệu Quốc Đống mặc dù im ắng nhưng không có nghĩa hắn không làm gì. Tằng Quyền Quân rất lo lắng Triệu Quốc Đống có phải có suy nghĩ càng lớn, càng sâu sắc hơn không?
Đây là lần đầu Tằng Quyền Quân cảm thấy lo lắng vì một cấp phó của mình, nhất là khi Trung ương chưa tỏ thái độ, y không tiện quá đáng can thiệp vào lời nói, hành vi của Triệu Quốc Đống. Từ góc độ nào đó thì lời nói, hành vi của Triệu Quốc Đống cũng không có gì quá đáng. Ví dụ yêu cầu công ty tư nhân tham gia cuộc tọa đàm, gặp mặt phía Guinea cũng không phải hành vi quá đáng, không đi ngược lại chính sách, quy tắc. Nếu thật sự muốn tìm lý do cùng lắm là đụng chạm quyền lực đặc thù của tập đoàn nhà nước khổng lồ như Hoa Lữ, Ngũ Quáng mà thôi.
Nhưng đặc quyền thì sao chứ? Có căn cứ pháp luật không? Tằng Quyền Quân không khỏi nhớ lại câu nói mà Triệu Quốc Đống đặt ra trong hội nghị chủ nhiệm lần trước.
Có lẽ đúng là cần phải có dòng máu mới đến thúc đẩy các tập đoàn nhà nước khổng lồ tay đổi.
- Quốc Đống, cậu không sợ về Bộ năng lượng bị mọi người nhổ nước bọt chết đuối sao?
X cười cười rót rượu cho Triệu Quốc Đống.
- Tôi dám nói cậu bây giờ mà đến Bộ năng lượng tuyệt đối 100% mọi người quay đầu lại nhìn, không chừng có vài người muốn lao lên cắn cậu.
- Ồ, thịt trên người tôi thơm như thịt Đường Tăng hay sao mà nhiều người muốn cắn như vậy?
Triệu Quốc Đống lạnh nhạt cầm chén, không ngờ Đổng Minh Đường lại thích loại rượu Bích ngọc nhũ của Ninh Lăng này.
- Hắc hắc, còn thịt Đường Tăng ư? Bao người muốn cắn cậu không do thịt cậu ngon, nhưng đó đều là người muốn hy vọng cậu ngã xuống, trọn đời không xoay người được.
Đổng Minh Đường mỉm cười nói:
- Trong đó bao gồm cả tôi đều nghe được câu nói của cậu rồi cảm thấy đây là cậu muốn phá bát cơm của chúng tôi.
- Đến mức như vậy không? Tôi chỉ phát biểu quan điểm của mình mà thôi, mọi người không nên căm thù tôi như vậy chứ?
Triệu Quốc Đống cũng cười cười trêu chọc:
- Đây không phải quan điểm của riêng tôi, tôi thấy trong giới kinh tế có không ít người thảo luận hăng say về quan điểm này, chủ yếu nằm ở chỗ Trung ương có tán thành và phổ biến hay không mà thôi.
- Quốc Đống, nhưng cậu tỏ thái độ lại khác. Cậu là phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia, điều này có nghĩa cậu lên tiếng khác hẳn các chuyên gia kinh tế kia…
Đổng Minh Đường liên tục lắc đầu. Y đương nhiên không tin Triệu Quốc Đống hưng phấn nên mới nói như vậy. Y bây giờ muốn hiểu chính là Triệu Quốc Đống nói như vậy có phải có ý nghĩa sâu hơn không? Nếu là đúng, như vậy Đổng Minh Đường nghĩ mình cần phải sớm có hành động. Không tính là đầu cơ nhưng ít nhất cũng giúp tập đoàn có kế hoạch trước các tập đoàn khác.
- Đổng ca, có một số việc nhất định sẽ diễn ra. Tôi tỏ thái độ như thế nào không quan trọng, chủ yếu là dân ý. Trung ương bây giờ càng lúc càng chú ý dân ý, dân ý giờ đã lên một độ cao nhất định, mỗi ngày nghe nhiều một chút là anh sẽ thấy sự thay đổi đó.
Lắc lắc chén rượu, mùi rượu làm Triệu Quốc Đống có cảm giác về thời gian lúc mình ở Hoa Lâm, Ninh Lăng, có lẽ mình nên dành thời gian quay về Ninh Lăng nghỉ phép. Triệu Quốc Đống nở nụ cười, thấy Đổng Minh Đường vẫn còn đang suy nghĩ, hắn rất tự nhiên nói:
- Anh cũng đừng mong nghe ngóng gì ở chỗ tôi, đến bây giờ cũng chưa có vị lãnh đạo nào nói rõ thái độ với tôi. Mà Đổng ca, trước mặt anh tôi cũng không cần che giấu gì. Tôi cảm thấy bên trên không tỏ thái độ rõ ràng có lẽ là có thể nhìn ra một chút gì đó. Lời này tôi chỉ có thể nói với anh.
- Quốc Đống, nói đến mức này tôi cũng không giấu cậu. Bây giờ trong các công ty vẫn đang thảo luận điểm này, nhất là tổng giám đốc mấy tập đoàn khí đốt càng đang suy nghĩ, mắng cậu đều là cán bộ trung tầng, người có quyền quyết định không nói gì. Trong lòng đúng là không nỡ, không phải không thấy tình hình thay đổi nhưng cậu cũng biết chúng tôi nắm giữ sự sinh tồn của mấy chục thậm chí mấy trăm ngàn nhân viên, đi như thế nào, mỗi một bước đi đều phải suy nghĩ rất kỹ. Chúng tôi không thể so sánh với công ty tư nhân vì có cơ chế linh hoạt, chúng tôi có nhiều ước thúc, còn muốn chấp hành một ít khống chế về chính sách của bên trên, không dễ…
Đổng Minh Đường thở dài nói.
- Đều nói là nền kinh tế thị trường nhưng thật sự đã hoàn toàn thị trường hóa sao? Hoặc là nói nền kinh tế tư nhân không nên do công ty nhà nước khống chế, tôi thấy không thể, ai cũng nói cải cách là tiến vào khu nước sâu, nước sâu càng phải cẩn thận.
- Đổng ca, ý tốt của anh tôi xin nhận. Tôi biết anh là tốt với tôi, chẳng qua tiến vào nước sâu cũng không có nghĩa là không dám đi tới. Anh phải đi tới, chủ động đi, bước nhanh hơn còn có thể có cơ hội điều chỉnh, cũng có thể càng đi ổn định hơn, tốt hơn. Nếu không đến khi dân ý ép công ty nhà nước các anh phải quyết định đi tới bước này thì mới là bị động. Tôi tin Trung ương cũng thấy điểm này.
Triệu Quốc Đống rất chân thành nói.
- Đổng ca, công ty nhà nước có ưu thế của mình, không nên tự ti. Tôi tin rằng chỉ cần trải qua giai đoạn chuyển mình, công ty nhà nước hoàn toàn có thể giương buồm phát triển, trở nên càng mạnh hơn.
Vấn đề Triệu Quốc Đống đưa ra không phải ý tưởng gì mới, ở ủy ban đều là người làm trong lĩnh vực kinh tế nhiều năm sao không nhìn ra được? Nhưng chỉ mình Triệu Quốc Đống dám can đảm nói thẳng, nói thật như vậy, điểm này Tằng Quyền Quân không khỏi khâm phục Triệu Quốc Đống.
Đúng là vì nguyên nhân này nên y mới im lặng khi Triệu Quốc Đống trình bày quan điểm, muốn làm gì thì cứ làm, cũng không tạo cho bên ngoài có cảm giác mình ủng hộ hay phản đối Triệu Quốc Đống, cũng không ngăn cản Triệu Quốc Đống tiếp tục triển khai công việc theo ý của mình.
Tằng Quyền Quân có một cảm giác đó chính là Trung ương đặt Triệu Quốc Đống tới vị trí này nhất định là có mục đích sâu sa, nhất là Phó thủ tướng Tiền Việt chỉ đích danh để Triệu Quốc Đống tới vị trí này rõ ràng là để hắn gánh vác trọng trách, vấn đề trong đó đáng để suy nghĩ.
Theo lý thuyết Triệu Quốc Đống còn trẻ như vậy, lý lịch không quá phong phú thì không thích hợp tới vị trí mẫn cảm này, nhưng nghe nói Phó thủ tướng Tô Giác Hoa cũng có thái độ đồng ý việc điều chỉnh này, càng quan trọng hơn là Phó chủ tịch cũng bật đèn xanh. Tằng Quyền Quân biết Chư Hiền không tán thành điều chỉnh Triệu Quốc Đống, mà có thể làm Chư Hiền thay đổi thái độ ngoài Phó chủ tịch ra thì Tằng Quyền Quân gần như không nghĩ ra ai khác.
Ban Tổ chức cán bộ Trung ương đưa ra ý kiến trưng cầu Phó chủ tịch, phó chủ tịch đồng ý điểm này, tổng hợp thái độ mấy vị Lãnh đạo trung ương, lại nghĩ đến xã hội dần xn tiếng phê bình, Tằng Quyền Quân cảm thấy sợ rằng Trung ương cũng ý thức được điểm này, vì thế muốn tiến hành đột phá.
Bắt đầu từ năm trước Quốc vụ viện đưa ra quy định 36 điều về phát triển kinh tế phi công hữu, đầu năm nay trong hai hội nghị của Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân và Đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc đều có đại biểu phê bình các cơ quan hành chính đều tạo khó khăn cho kinh tế tư nhân, tạo ra hiện tượng cửa kính, mà ở trong một ít ngành sản xuất mang tính lũng đoạn, công ty nhà nước dùng quy mô ưu thế và tư bản, tài chính đã ngăn cản công ty tư nhân tiến vào. Hơn nữa thu nhập của nhân viên các công ty tư nhân cũng kém xa so với công ty nhà nước, công ty nhà nước thiếu cảm giác trách nhiệm xã hội cũng được đăng đầy trên mạng.
Mà hiện nay mạng rất phức tạp, dư luận trên mạng càng lúc càng quan trọng, Trung ương và địa phương cũng càng lúc càng chú ý đến dân ý biểu hiện trên mạng, Tằng Quyền Quân cũng không ngoại lệ. Gần như tối mỗi ngày y đều lên mấy trang web tin tức tổng hợp đọc, tìm hiểu dân ý, xem mấy vấn đề nóng mà dân chúng chú ý có liên quan tới công việc của Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia không?
Những lời phản đối vì thu nhập của nhân viên các công ty nhà nước trong ngành sản xuất lũng đoạn càng lúc càng lớn, yêu cầu mở các ngành này cho phép công ty tư nhân tiến vào cũng là trào lưu chính. Mà căn cứ theo xếp hạng của các trang điều tra về trách nhiệm xã hội thì các công ty trong mấy ngành lũng đoạn như năng lượng, thông tin đều xếp ở vị trí cuối. Mặc dù chưa chắc đã chính xác hoàn toàn nhưng đủ thấy ý dân phản cảm các công ty lũng đoạn tới như thế nào.
Mấy vấn đề này nếu không chú trọng chỉ sợ các công ty kia về sau sẽ thành cái đích để mọi người chỉ trích.
Nhưng muốn giải quyết vấn đề này là dễ sao? Sau lưng là những quần thể lợi ích không với năng lượng cực lớn chỉ sợ không ai không biết. Công ty nhà nước vẫn là trụ cột của nền kinh tế quốc dân, bây giờ lại muốn ảnh hưởng đến cục diện này thì không thể không làm mọi người suy nghĩ.
Lời phát biểu của Triệu Quốc Đống rất vang vọng, mặc dù biểu hiện chỉ là quan điểm cá nhân của hắn, nhưng Tằng Quyền Quân không tin Lãnh đạo trung ương không nhìn thấy điểm này. Tiếng phản đối của các tập đoàn nhà nước khổng lồ chỉ sợ sớm đã phản ánh lên đến Lãnh đạo trung ương, nhưng đến bây giờ vẫn không có âm thanh rõ ràng nào. Trung ương giống như không ngại việc tiếp tục lên men. Gần đây Triệu Quốc Đống mặc dù im ắng nhưng không có nghĩa hắn không làm gì. Tằng Quyền Quân rất lo lắng Triệu Quốc Đống có phải có suy nghĩ càng lớn, càng sâu sắc hơn không?
Đây là lần đầu Tằng Quyền Quân cảm thấy lo lắng vì một cấp phó của mình, nhất là khi Trung ương chưa tỏ thái độ, y không tiện quá đáng can thiệp vào lời nói, hành vi của Triệu Quốc Đống. Từ góc độ nào đó thì lời nói, hành vi của Triệu Quốc Đống cũng không có gì quá đáng. Ví dụ yêu cầu công ty tư nhân tham gia cuộc tọa đàm, gặp mặt phía Guinea cũng không phải hành vi quá đáng, không đi ngược lại chính sách, quy tắc. Nếu thật sự muốn tìm lý do cùng lắm là đụng chạm quyền lực đặc thù của tập đoàn nhà nước khổng lồ như Hoa Lữ, Ngũ Quáng mà thôi.
Nhưng đặc quyền thì sao chứ? Có căn cứ pháp luật không? Tằng Quyền Quân không khỏi nhớ lại câu nói mà Triệu Quốc Đống đặt ra trong hội nghị chủ nhiệm lần trước.
Có lẽ đúng là cần phải có dòng máu mới đến thúc đẩy các tập đoàn nhà nước khổng lồ tay đổi.
- Quốc Đống, cậu không sợ về Bộ năng lượng bị mọi người nhổ nước bọt chết đuối sao?
X cười cười rót rượu cho Triệu Quốc Đống.
- Tôi dám nói cậu bây giờ mà đến Bộ năng lượng tuyệt đối 100% mọi người quay đầu lại nhìn, không chừng có vài người muốn lao lên cắn cậu.
- Ồ, thịt trên người tôi thơm như thịt Đường Tăng hay sao mà nhiều người muốn cắn như vậy?
Triệu Quốc Đống lạnh nhạt cầm chén, không ngờ Đổng Minh Đường lại thích loại rượu Bích ngọc nhũ của Ninh Lăng này.
- Hắc hắc, còn thịt Đường Tăng ư? Bao người muốn cắn cậu không do thịt cậu ngon, nhưng đó đều là người muốn hy vọng cậu ngã xuống, trọn đời không xoay người được.
Đổng Minh Đường mỉm cười nói:
- Trong đó bao gồm cả tôi đều nghe được câu nói của cậu rồi cảm thấy đây là cậu muốn phá bát cơm của chúng tôi.
- Đến mức như vậy không? Tôi chỉ phát biểu quan điểm của mình mà thôi, mọi người không nên căm thù tôi như vậy chứ?
Triệu Quốc Đống cũng cười cười trêu chọc:
- Đây không phải quan điểm của riêng tôi, tôi thấy trong giới kinh tế có không ít người thảo luận hăng say về quan điểm này, chủ yếu nằm ở chỗ Trung ương có tán thành và phổ biến hay không mà thôi.
- Quốc Đống, nhưng cậu tỏ thái độ lại khác. Cậu là phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia, điều này có nghĩa cậu lên tiếng khác hẳn các chuyên gia kinh tế kia…
Đổng Minh Đường liên tục lắc đầu. Y đương nhiên không tin Triệu Quốc Đống hưng phấn nên mới nói như vậy. Y bây giờ muốn hiểu chính là Triệu Quốc Đống nói như vậy có phải có ý nghĩa sâu hơn không? Nếu là đúng, như vậy Đổng Minh Đường nghĩ mình cần phải sớm có hành động. Không tính là đầu cơ nhưng ít nhất cũng giúp tập đoàn có kế hoạch trước các tập đoàn khác.
- Đổng ca, có một số việc nhất định sẽ diễn ra. Tôi tỏ thái độ như thế nào không quan trọng, chủ yếu là dân ý. Trung ương bây giờ càng lúc càng chú ý dân ý, dân ý giờ đã lên một độ cao nhất định, mỗi ngày nghe nhiều một chút là anh sẽ thấy sự thay đổi đó.
Lắc lắc chén rượu, mùi rượu làm Triệu Quốc Đống có cảm giác về thời gian lúc mình ở Hoa Lâm, Ninh Lăng, có lẽ mình nên dành thời gian quay về Ninh Lăng nghỉ phép. Triệu Quốc Đống nở nụ cười, thấy Đổng Minh Đường vẫn còn đang suy nghĩ, hắn rất tự nhiên nói:
- Anh cũng đừng mong nghe ngóng gì ở chỗ tôi, đến bây giờ cũng chưa có vị lãnh đạo nào nói rõ thái độ với tôi. Mà Đổng ca, trước mặt anh tôi cũng không cần che giấu gì. Tôi cảm thấy bên trên không tỏ thái độ rõ ràng có lẽ là có thể nhìn ra một chút gì đó. Lời này tôi chỉ có thể nói với anh.
- Quốc Đống, nói đến mức này tôi cũng không giấu cậu. Bây giờ trong các công ty vẫn đang thảo luận điểm này, nhất là tổng giám đốc mấy tập đoàn khí đốt càng đang suy nghĩ, mắng cậu đều là cán bộ trung tầng, người có quyền quyết định không nói gì. Trong lòng đúng là không nỡ, không phải không thấy tình hình thay đổi nhưng cậu cũng biết chúng tôi nắm giữ sự sinh tồn của mấy chục thậm chí mấy trăm ngàn nhân viên, đi như thế nào, mỗi một bước đi đều phải suy nghĩ rất kỹ. Chúng tôi không thể so sánh với công ty tư nhân vì có cơ chế linh hoạt, chúng tôi có nhiều ước thúc, còn muốn chấp hành một ít khống chế về chính sách của bên trên, không dễ…
Đổng Minh Đường thở dài nói.
- Đều nói là nền kinh tế thị trường nhưng thật sự đã hoàn toàn thị trường hóa sao? Hoặc là nói nền kinh tế tư nhân không nên do công ty nhà nước khống chế, tôi thấy không thể, ai cũng nói cải cách là tiến vào khu nước sâu, nước sâu càng phải cẩn thận.
- Đổng ca, ý tốt của anh tôi xin nhận. Tôi biết anh là tốt với tôi, chẳng qua tiến vào nước sâu cũng không có nghĩa là không dám đi tới. Anh phải đi tới, chủ động đi, bước nhanh hơn còn có thể có cơ hội điều chỉnh, cũng có thể càng đi ổn định hơn, tốt hơn. Nếu không đến khi dân ý ép công ty nhà nước các anh phải quyết định đi tới bước này thì mới là bị động. Tôi tin Trung ương cũng thấy điểm này.
Triệu Quốc Đống rất chân thành nói.
- Đổng ca, công ty nhà nước có ưu thế của mình, không nên tự ti. Tôi tin rằng chỉ cần trải qua giai đoạn chuyển mình, công ty nhà nước hoàn toàn có thể giương buồm phát triển, trở nên càng mạnh hơn.
/1736
|