Hai vị Hoàng tộc lão tổ đồng thời bật bay lên, đều tự đánh ra một đạo chưởng ấn vàng chói. Ở trong chưởng ấn có một con Long Ảnh vàng rực đang chuyển động.
Phong Phi Vân vẫn nhìn chăm chú Long Thần Nhai đang lăn xuống phía dưới thềm đá. Hắn nhìn không rời mắt, rồi lật tay vung ra một đao, trực tiếp chém bay đầu hai vị lão tổ Hoàng tộc kia. Hai cái đầu rơi xuống từ giữa không trung, từ trong cổ chảy ngược ra những dòng máu tươi nóng hổi.
Hai vị lão tổ Hoàng tộc đều dễ dàng bị một đao giết chết tươi, trong lúc nhất thời đã trấn áp những người có mặt. Nên không có người nào dám tiến lên một bước.
- Phong Phi Vân, ta sai lầm rồi. Ta không nên luyện chết Nam Cung Hồng Nhan, ngươi buông tha ta đi.
Phong Phi Vân đứng ở trước mặt Long Thần Nhai.
- Phốc.
Phong Phi Vân liên tiếp phát huy ra hơn ba trăm đao, trực tiếp chặt Long Thần Nhai thành thịt vụn. Ngay cả một sợi tóc đầy đủ đều không có lưu lại.
Mùi máu rất tanh tưởi.
Máu tươi bắn toé khắp mặt Phong Phi Vân, nhưng mà hắn lại hoàn toàn không tự giác.
- Giết, giết cho ta kẻ điên dại này.
Bắc Minh Mặc Thủ lớn tiếng quát.
Bảy vị cường giả thế gia Bắc Minh đồng thời xông lên phía trước. Đó đều là những nhân vật đứng đầu đã sống hai trăm năm trở lên. Họ chính là những bậc cao cấp trong thế gia Bắc Minh, cũng là quan to trong triều đình. Bọn họ biết Phong Phi Vân giờ phút này khó dây vào nên đều rất cẩn thận coi chừng, đều xuất ra Linh Khí bổn mạng.
Bảy người này cực kì cường đại, đều chính là nhân vật có được Linh Khí. Bọn họ lấy Linh Khí trấn áp Phong Phi Vân, tựa như nâng bảy món ngọc báu lớn đang tỏa ra hào quang lóng lánh. Chúng bùng phát ra lực lượng như trời long đất lở.
Phong Phi Vân lấy một địch bẩy, đánh đến phát cuồng. Tà khí trên người so với bẩy món Linh Khí kia thì càng mạnh mẽ hơn.
- Rầm.
Vị cường giả thứ nhất thế gia Bắc Minh bị đánh bay đi ra, bụng bị moi trống rỗng, thân thể bị khoét xuyên qua, các khúc xương trên người đều bị đánh gẫy bẩy, tám cái.
Người thứ hai bị ném bay ra, thất khiếu máu chảy, vị trí sau gáy bị đánh một quyền làm lún thật sâu xuống, từ bên trong đang không ngừng có máu chảy và óc rơi ra.
Tiếp theo là người thứ ba, người thứ tư, người thứ năm, người thứ sáu, người thứ bảy.
Bẩy đại cao thủ thế gia Bắc Minh toàn bộ bị chết vô cùng thê thảm không nỡ nhìn, không ai sống sót.
Phong Phi Vân đứng ở nơi đó, toàn thân đều dính máu be bét, trên người ít nhất có mười vết thương. Từ trong vết thương cũng đang không ngừng rỉ máu. Mỗi lần hắn đi một bước, trên mặt đất sẽ có một dấu chân bằng máu.
Bẩy đại cao thủ của thế gia Bắc Minh đều là cường giả đích thực. Mặc dù hắn đã đều giết chết hết những người này, nhưng mà hắn cũng bị thương.
Mặc dù bị thương, nhưng mà một cỗ khí tức tà ác kia lại càng làm cho người ta sợ hãi hơn.
Mặc dù là trầm tĩnh như Bắc Minh Mặc Thủ, giờ phút này đều cảm giác được trái tim băng giá, kìm lòng không đậu lui về phía sau một bước.
- Chết đi cho ta.
Âm thanh của Phong Phi Vân là cực kì khàn khàn, hắn đằng đằng sát khí xông về hướng Bắc Minh Mặc Thủ.
Phía sau Bắc Minh Mặc Thủ có hai vị siêu cấp Cự Phách, chính là hai vị Thiên Hầu của thế gia Bắc Minh. Hai vị Thiên Hầu này đều tự lạnh nhạt hầm hừ một tiếng, muốn ra tay đối với Phong Phi Vân. Nhưng mà bọn hắn vừa mới bước ra một bước về hướng phía trước, liền bị Đấu Chiến Thiên Hầu nện một quyền đánh bay trở về.
Đấu Chiến Thiên Hầu đứng thẳng nổi bật:
- Thần Vương giết người, ai dám ngăn trở, ta trước lấy thủ cấp hắn.
Đấu Chiến Thiên Hầu chính là một vị Cự Phách chí cao vô thượng, chiến lực có thể so với Bán Chân Nhân, ở đây là vô địch. Lão đã lên tiếng, ai nếu như vẫn còn dám ra tay giúp đỡ Bắc Minh Mặc Thủ, kia quả thực chính là đang tìm chết.
Đấu Chiến Thiên Hầu trước đây đã từng thiếu chút nữa bị Bắc Minh Mặc Thủ hại chết, có thể nói căm hận sâu sắc. Vào lúc biết được Tấn Đế đã rời khỏi Thần Đô, lão đã nghĩ đến xông vào Thần Đô, lấy cái đầu còn trên cổ của Bắc Minh Mặc Thủ. Nay lại nói rằng, nếu như Phong Phi Vân không giết được Bắc Minh Mặc Thủ, thì lão cũng sẽ ra tay xuất thủ.
Bắc Minh Mặc Thủ khinh thường nói:
- Thằng trẻ nít Phong Phi Vân, ngươi thực sự cho rằng lão phu là dễ giết như vậy sao.
Người trong thế gian cũng biết thế gia Bắc Minh nắm giữ được một món Trấn Thế Sát Binh, chính là một vị tổ tiên Chân Nhân tìm được trong một mảnh di chỉ Thượng Cổ vào lúc rời khỏi Thần Tấn Vương Triều đến hoang vực chung quanh. Lại trải qua thế gia Bắc Minh hơn một ngàn năm tu bổ, rốt cục mới đạt tới cảnh giới Trấn Thế Sát Binh đích thực.
Món Trấn Thế Sát Binh này chính là Minh Băng Trác .
Nghe nói công pháp trấn tộc《 Bắc Minh Thần Công 》của thế gia Bắc Minh đích xác là phát hiện từ trên bề mặt Minh Băng Trác , ban đầu tên gọi là Minh băng quyết .
Bắc Minh Mặc Thủ nắm giữ một kiện Trấn Thế Sát Binh này, coi như là Đấu Chiến Thiên Hầu chỉ sợ đều không giết được hắn.
Trấn Thế Sát Binh uy năng không thể suy đoán, đương thời chỉ có không đến hai mươi món. Đó đều là vô thượng Thần Binh đích thực.
Bắc Minh Mặc Thủ không hề sợ hãi, tính toán xuất ra Minh Băng Trác, đủ để toàn thân trở lui. Với nội tình và thế lực muôn đời của thế gia Bắc Minh, sau khi lão trốn ra ngoài thì có lẽ vẫn làm bá chủ thiên hạ như trước.
Nhưng mà, Bắc Minh Mặc Thủ đánh ra pháp quyết, lại không có xuất ra Minh Băng Trác. Ở trong ánh mắt của lão xuất hiện vài phần bối rối. Lão tìm kiếm một hồi lâu mà cũng không tìm được Minh Băng Trác, thật giống như là bị người ta ăn trộm mất.
Tất cả mọi người ở đây không giải thích được, không biết Bắc Minh Mặc Thủ rốt cuộc đang làm cái quỷ gì.
Lão đang tìm cái gì.
- Bị trộm rồi.
Bắc Minh Mặc Thủ không tìm thấy Minh Băng Trác, trong lòng rơi đến mức thấp nhất.
Vào thời khắc mấu chốt, Trấn Thế Sát Binh lại bị đánh cắp, Bắc Minh Mặc Thủ ngàn tính vạn toán, cũng để sót không có nghĩ ra được chuyện này.
Rốt cuộc là bị ai ăn trộm đi, lấy từ khi nào.
Phong Phi Vân cũng không để ý tới rốt cuộc lão đang làm gì. Hắn mang theo Thiên Tủy Binh Đảm xông tới, Yêu Ma Chiến Y trên người vung lên, lực lượng trên lưng Diêm vương trở nên đen nhánh, bộc phát ra một cỗ lực lượng không gì sánh kịp.
Đôi mắt già nua của Bắc Minh Mặc Thủ phát lạnh, coi như không có Minh Băng Trác thì lão lại cũng sẽ không sợ hãi kẻ tiểu bối Phong Phi Vân này. Lão có thể ngồi được vào vị trí chủ nhân thế gia của thế gia Bắc Minh kia, đó đều là thông qua dốc hết sức lực mà làm. Chiến lực mặc dù không phải đệ nhất nhân của thế gia Bắc Minh, nhưng mà lại vẫn có thể xưng hùng trong lớp tiền bối.
Bắc Minh Mặc Thủ chính là siêu cấp Cự Phách cấp bậc Thiên Mệnh Đệ Bát Trọng.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Phong Phi Vân một đao liền chém đứt một kiện Linh Khí do Bắc Minh Mặc Thủ đánh ra, biến nó thành hai nửa sắt vụn. Đao phong thoát hiểm trong đường tơ kẽ tóc liền bổ tới cánh tay lão. Đao khí tràn đầy thú ảnh chém một nấc ống tay áo của Bắc Minh Mặc Thủ biến thành tro bụi.
Phong Phi Vân vẫn nhìn chăm chú Long Thần Nhai đang lăn xuống phía dưới thềm đá. Hắn nhìn không rời mắt, rồi lật tay vung ra một đao, trực tiếp chém bay đầu hai vị lão tổ Hoàng tộc kia. Hai cái đầu rơi xuống từ giữa không trung, từ trong cổ chảy ngược ra những dòng máu tươi nóng hổi.
Hai vị lão tổ Hoàng tộc đều dễ dàng bị một đao giết chết tươi, trong lúc nhất thời đã trấn áp những người có mặt. Nên không có người nào dám tiến lên một bước.
- Phong Phi Vân, ta sai lầm rồi. Ta không nên luyện chết Nam Cung Hồng Nhan, ngươi buông tha ta đi.
Phong Phi Vân đứng ở trước mặt Long Thần Nhai.
- Phốc.
Phong Phi Vân liên tiếp phát huy ra hơn ba trăm đao, trực tiếp chặt Long Thần Nhai thành thịt vụn. Ngay cả một sợi tóc đầy đủ đều không có lưu lại.
Mùi máu rất tanh tưởi.
Máu tươi bắn toé khắp mặt Phong Phi Vân, nhưng mà hắn lại hoàn toàn không tự giác.
- Giết, giết cho ta kẻ điên dại này.
Bắc Minh Mặc Thủ lớn tiếng quát.
Bảy vị cường giả thế gia Bắc Minh đồng thời xông lên phía trước. Đó đều là những nhân vật đứng đầu đã sống hai trăm năm trở lên. Họ chính là những bậc cao cấp trong thế gia Bắc Minh, cũng là quan to trong triều đình. Bọn họ biết Phong Phi Vân giờ phút này khó dây vào nên đều rất cẩn thận coi chừng, đều xuất ra Linh Khí bổn mạng.
Bảy người này cực kì cường đại, đều chính là nhân vật có được Linh Khí. Bọn họ lấy Linh Khí trấn áp Phong Phi Vân, tựa như nâng bảy món ngọc báu lớn đang tỏa ra hào quang lóng lánh. Chúng bùng phát ra lực lượng như trời long đất lở.
Phong Phi Vân lấy một địch bẩy, đánh đến phát cuồng. Tà khí trên người so với bẩy món Linh Khí kia thì càng mạnh mẽ hơn.
- Rầm.
Vị cường giả thứ nhất thế gia Bắc Minh bị đánh bay đi ra, bụng bị moi trống rỗng, thân thể bị khoét xuyên qua, các khúc xương trên người đều bị đánh gẫy bẩy, tám cái.
Người thứ hai bị ném bay ra, thất khiếu máu chảy, vị trí sau gáy bị đánh một quyền làm lún thật sâu xuống, từ bên trong đang không ngừng có máu chảy và óc rơi ra.
Tiếp theo là người thứ ba, người thứ tư, người thứ năm, người thứ sáu, người thứ bảy.
Bẩy đại cao thủ thế gia Bắc Minh toàn bộ bị chết vô cùng thê thảm không nỡ nhìn, không ai sống sót.
Phong Phi Vân đứng ở nơi đó, toàn thân đều dính máu be bét, trên người ít nhất có mười vết thương. Từ trong vết thương cũng đang không ngừng rỉ máu. Mỗi lần hắn đi một bước, trên mặt đất sẽ có một dấu chân bằng máu.
Bẩy đại cao thủ của thế gia Bắc Minh đều là cường giả đích thực. Mặc dù hắn đã đều giết chết hết những người này, nhưng mà hắn cũng bị thương.
Mặc dù bị thương, nhưng mà một cỗ khí tức tà ác kia lại càng làm cho người ta sợ hãi hơn.
Mặc dù là trầm tĩnh như Bắc Minh Mặc Thủ, giờ phút này đều cảm giác được trái tim băng giá, kìm lòng không đậu lui về phía sau một bước.
- Chết đi cho ta.
Âm thanh của Phong Phi Vân là cực kì khàn khàn, hắn đằng đằng sát khí xông về hướng Bắc Minh Mặc Thủ.
Phía sau Bắc Minh Mặc Thủ có hai vị siêu cấp Cự Phách, chính là hai vị Thiên Hầu của thế gia Bắc Minh. Hai vị Thiên Hầu này đều tự lạnh nhạt hầm hừ một tiếng, muốn ra tay đối với Phong Phi Vân. Nhưng mà bọn hắn vừa mới bước ra một bước về hướng phía trước, liền bị Đấu Chiến Thiên Hầu nện một quyền đánh bay trở về.
Đấu Chiến Thiên Hầu đứng thẳng nổi bật:
- Thần Vương giết người, ai dám ngăn trở, ta trước lấy thủ cấp hắn.
Đấu Chiến Thiên Hầu chính là một vị Cự Phách chí cao vô thượng, chiến lực có thể so với Bán Chân Nhân, ở đây là vô địch. Lão đã lên tiếng, ai nếu như vẫn còn dám ra tay giúp đỡ Bắc Minh Mặc Thủ, kia quả thực chính là đang tìm chết.
Đấu Chiến Thiên Hầu trước đây đã từng thiếu chút nữa bị Bắc Minh Mặc Thủ hại chết, có thể nói căm hận sâu sắc. Vào lúc biết được Tấn Đế đã rời khỏi Thần Đô, lão đã nghĩ đến xông vào Thần Đô, lấy cái đầu còn trên cổ của Bắc Minh Mặc Thủ. Nay lại nói rằng, nếu như Phong Phi Vân không giết được Bắc Minh Mặc Thủ, thì lão cũng sẽ ra tay xuất thủ.
Bắc Minh Mặc Thủ khinh thường nói:
- Thằng trẻ nít Phong Phi Vân, ngươi thực sự cho rằng lão phu là dễ giết như vậy sao.
Người trong thế gian cũng biết thế gia Bắc Minh nắm giữ được một món Trấn Thế Sát Binh, chính là một vị tổ tiên Chân Nhân tìm được trong một mảnh di chỉ Thượng Cổ vào lúc rời khỏi Thần Tấn Vương Triều đến hoang vực chung quanh. Lại trải qua thế gia Bắc Minh hơn một ngàn năm tu bổ, rốt cục mới đạt tới cảnh giới Trấn Thế Sát Binh đích thực.
Món Trấn Thế Sát Binh này chính là Minh Băng Trác .
Nghe nói công pháp trấn tộc《 Bắc Minh Thần Công 》của thế gia Bắc Minh đích xác là phát hiện từ trên bề mặt Minh Băng Trác , ban đầu tên gọi là Minh băng quyết .
Bắc Minh Mặc Thủ nắm giữ một kiện Trấn Thế Sát Binh này, coi như là Đấu Chiến Thiên Hầu chỉ sợ đều không giết được hắn.
Trấn Thế Sát Binh uy năng không thể suy đoán, đương thời chỉ có không đến hai mươi món. Đó đều là vô thượng Thần Binh đích thực.
Bắc Minh Mặc Thủ không hề sợ hãi, tính toán xuất ra Minh Băng Trác, đủ để toàn thân trở lui. Với nội tình và thế lực muôn đời của thế gia Bắc Minh, sau khi lão trốn ra ngoài thì có lẽ vẫn làm bá chủ thiên hạ như trước.
Nhưng mà, Bắc Minh Mặc Thủ đánh ra pháp quyết, lại không có xuất ra Minh Băng Trác. Ở trong ánh mắt của lão xuất hiện vài phần bối rối. Lão tìm kiếm một hồi lâu mà cũng không tìm được Minh Băng Trác, thật giống như là bị người ta ăn trộm mất.
Tất cả mọi người ở đây không giải thích được, không biết Bắc Minh Mặc Thủ rốt cuộc đang làm cái quỷ gì.
Lão đang tìm cái gì.
- Bị trộm rồi.
Bắc Minh Mặc Thủ không tìm thấy Minh Băng Trác, trong lòng rơi đến mức thấp nhất.
Vào thời khắc mấu chốt, Trấn Thế Sát Binh lại bị đánh cắp, Bắc Minh Mặc Thủ ngàn tính vạn toán, cũng để sót không có nghĩ ra được chuyện này.
Rốt cuộc là bị ai ăn trộm đi, lấy từ khi nào.
Phong Phi Vân cũng không để ý tới rốt cuộc lão đang làm gì. Hắn mang theo Thiên Tủy Binh Đảm xông tới, Yêu Ma Chiến Y trên người vung lên, lực lượng trên lưng Diêm vương trở nên đen nhánh, bộc phát ra một cỗ lực lượng không gì sánh kịp.
Đôi mắt già nua của Bắc Minh Mặc Thủ phát lạnh, coi như không có Minh Băng Trác thì lão lại cũng sẽ không sợ hãi kẻ tiểu bối Phong Phi Vân này. Lão có thể ngồi được vào vị trí chủ nhân thế gia của thế gia Bắc Minh kia, đó đều là thông qua dốc hết sức lực mà làm. Chiến lực mặc dù không phải đệ nhất nhân của thế gia Bắc Minh, nhưng mà lại vẫn có thể xưng hùng trong lớp tiền bối.
Bắc Minh Mặc Thủ chính là siêu cấp Cự Phách cấp bậc Thiên Mệnh Đệ Bát Trọng.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Phong Phi Vân một đao liền chém đứt một kiện Linh Khí do Bắc Minh Mặc Thủ đánh ra, biến nó thành hai nửa sắt vụn. Đao phong thoát hiểm trong đường tơ kẽ tóc liền bổ tới cánh tay lão. Đao khí tràn đầy thú ảnh chém một nấc ống tay áo của Bắc Minh Mặc Thủ biến thành tro bụi.
/2057
|