Chương 32- Tôi say xe!
"Đừng làm tôi sợ."
Nghe cậu quần OL, người lái xe toát mồ hôi lạnh trên trán.
Nếu như nói các đồ trang sức khác thì không sao, nhưng lại nói thẳng là quần OL làm cho ông ta khá khẩn trương.
Linh hồn chỉ thẳng vào ông ta, hét lên: "Chính ông ta đã giết tôi, tuần trước ông ta đưa tôi đến nơi hoang dã muốn cưỡng hiếp tôi, kết quả là, vô tình bóp chết tôi, còn đem chôn xác tôi ở nơi hoang dã đó! Cô bé, chạy đi, hôm nay ông ta đã sẵn sàng muốn bắt cô giam lại, gã đàn ông thối tha này không có vợ này sử dụng cách này để bắt phụ nữ đem về, ông ta sẽ bỏ thuốc mê trong xe, điện thoại di động không có tín hiệu cũng do ông ta làm! Chạy mau!”
Cho nên linh hồn này khá lương thiện, trước tiên liền kiu Sơ Điều chạy trốn.
Nhưng không ngờ Sơ Điều lại nhìn thấy cô ấy, rõ ràng bản thân cô không bình thường.
Vùng ngoại ô nơi người lái xe dừng xe vào thời điểm này không có người ở, thậm chí các máy quay giám sát cũng rất ít, chỉ có một vài đèn đường đơn độc đứng ở hai bên đường cao tốc.
Có một chút giận dữ giữa lông mày của ông ta, nhưng Sơ Điều thờ ơ lên tiếng: "Ông bây giờ lái xa tới địa điểm mà tôi nói, thì có thể tôi sẽ giữ lại chút mặt mũi cho ông.”
Khuôn mặt người lái xe có chút dữ tợn: "Cô mới vừa nói là ý gì?”
Sơ Điều lấy ra từ trong túi một viên kẹo, nhét nó vào miệng: "Còn ý gì nữa, ông muốn cưỡng hiếp người khác, còn chôn xác người ta ở ngoại thành, chưa bị bắt là còn tốt số, bây giờ gặp phải tôi, là do ông xui xẻo.”
Linh hồn nghe Sơ Điều nói, xác nhận là cô nghe thấy tiếng nói của mình, càng kích động, “A a a a a” đứng lên.
Sơ Điều sốt ruột nói: "Cô im đi, ồn quá."
Linh hồn ngậm miệng lại ngay lập tức.
Nhưng người lái xe chỉ có thể nhìn thấy hai người bọn họ, Sơ Điều lại kỳ quái như vậy, khiến ông ta lạnh sống lưng, cô nói khiến ông ta sợ hãi, vội vàng cười nói, “Không, cô bé, thần kinh của cô có lẽ có vấn đề.”
Trong khi nói chuyện, tay ông ta siết chặc thứ gì đó, phun về phía Sơ Điều.
Nhưng trước khi ông ta xịt nó ra, liền bị một bàn tay nắm chặt.
Đôi mắt đen trắng đang ở trước mặt ông ta, nhưng chúng sáng một cách đáng kinh ngạc.
Người lái xe có một linh cảm đáng ngại.
Giây tiếp theo, đầu ông ta bị ấn mạnh, suýt chút nữa là gãy cổ, theo tiềm thức miệng hét lên một tiếng chói tay.
Vùng ngoại ô hoang dã, khiến người ta sợ hãi.
Ngay cả các linh hồn cũng sợ hãi và hét lên hai tiếng
Ba giây sau, Sơ Điều kéo cơ thể hấp hối của tài xế ra khỏi xe, linh hồn nhìn chằm chằm như một con cún ngây thơ, đột nhiên thấy Sơ Điều hỏi cô ấy: "Ông ta có mang theo dây thừng không?”
Linh hồn sững lại một lúc, sau đó như gà mổ thóc chỉ vào cốp xe của ông ta: "Có có có, ông ta chính là muốn trói cô đem về.”
Sơ Điều mở cốp xe, thấy một bó dây thừng có chất lượng tốt.
Cô lấy nó ra, trói tên tài xế. Vì ông ta hơi mập nên Sơ Điều trói rất chật, giống như một cái bánh bao thịt lợn.
Sơ Điều một tay xách dây thừng, con ngươi của linh hồn xém chút là rớt ra ngoài, cô đem bánh bao thịt lợn tống vào cốp xe.
Với một tiếng “Ầm”, ngay cả thân xe cũng bị rung chuyển.
Linh hồn: "..."
Con mẹ nó, đều là phụ nữ, tại sao người ta lại có thể mạnh mẽ đến mức trực tiếp đánh lại sát nhân giết người.
Sau khi Sơ Điều đóng cốp xe, bước đến vị trí lái xe, linh hồn thận trọng bay tới: "Cô biết lái xe sao? Cô chuẩn bị gọi cảnh sát chưa?"
Sơ Điều liếc nhìn cô ấy: "Gọi cảnh sát? Tất nhiên là tôi phải về nhà trước."
Giây tiếp theo, cô liền đạp chân ga, giống như mũi tên bắn đi, trực tiếp bay ra ngoài.
Linh hồn: "Ahhhhhhhh mẹ nó, tôi bị say xe!!”
Sơ Điều: "..."
/1098
|