Lệ Thiếu, Tôi Chờ Kế Thừa Tài Sản Của Anh

Chương 15 Đây là canh em tự hầm đó ~

/1098


Chương 15 Đây là canh em tự hầm đó ~
Tới phòng bệnh, Lệ Ti Thừa đang xem điện thoại.
Anh đang ngồi trên ghế salon cạnh giường bệnh, vắt chéo chân, một tay cầm điện thoại, một tay để ra sau đầu.
Bộ dạng tùy ý lại tiêu sái.
Có vẻ như sau khi bị bệnh, cuộc sống của anh vẫn rất tốt.
Tiếng gầm rú của mô tô phát ra từ điện thoại, giống như đang đua xe.
Lúc nhìn thấy Sơ Điều, Lệ Ti Thừa cũng không ngạc nhiên, ánh mắt dừng trên người cô một giây rồi chuyển đến bình giữ nhiệt trong tay cô.
Như thể đoán ra được điều gì, khóe miệng của anh mang theo vào phần mỉa mai.
“Ti Thừa ~”
Sơ Điều mở miệng nói, giọng nói ngọt sớt suýt chút nữa khiến Lệ Duy Phong rời từ trên không xuống.
Khi thấy Lệ Ti Thừa, Lệ Duy Phong có chút đau lòng, nhưng khi nghe thấy tiếng của Sơ Điều, Lệ Duy Phong thật sự sốc nặng.
“Đây là món canh tình yêu em nấu cho anh, xương hầm cũng là loại thượng hạng nhất, phải hầm mấy tiếng mới xong, cả đêm qua em không ngủ, sáng này liền vội vã đến thăm anh.”
Tối qua mười một giờ cô mới ngủ.
Lệ Duy Phong nhìn tình huống này, thoáng si ngốc.
Ông ta cho rằng Sơ Điều chỉ là vị hôn thê, cũng sẽ không làm trái với bản tính của mình...
Đúng như dự đoán, Lệ Ti Thừa nghe thấy một giọng nói phát ra từ đáy lòng: [Không biết đầu bếp Lệ gia là ai, nếu tôi có tiền, tôi cũng sẽ mời đầu bếp như vậy nấu canh cho tôi mỗi ngày]
Lệ Ti Thừa nhếch môi: “Không uống.”
Sơ Điều nháy mắt mấy cái, bộ dạng có chút đau lòng: “Anh thật sự không uống sao? Canh này em hầm mấy tiếng mới được đó, anh uống một ngụm thôi được không?
Nói xong, cô đi tới rồi ngồi cạnh Lệ Ti Thừa, Lệ Ti Thừa theo bản năng dịch sang bên cạnh, nhưng cũng không đứng dậy.
Cô mở nắp bình, mùi hương lan tỏa khắp không khí, khiến người ta chảy nước miếng.
Ánh mắt Sơ Điều không thể rời khỏi bình giữ nhiệt.
[Mẹ kiếp, thơm quá đi mất, mau nói không uống đi, để một mình tôi uống thôi!]
Lệ Ti Thừa: “.....”
Ánh mắt anh trầm xuống, đột nhiên lên tiếng, “Cho tôi một bát.”
Sơ Điều: “...” ?
[Tại sao người đàn ông này lại thay đổi thất thường vậy? Không có tí tự chủ gì cả! Không đáng mặt đàn ông]
Lệ Ti Thừa, “...”
Ngay cả Lệ Duy Phong bay trên không trung cũng khó mà tin được.
Thằng bé đồng ý?
Điều này hơi khác so với tưởng tượng của ông ta.
Tuy Sơ Điều phàn nàn nhưng vẫn đi lấy bát.
Đương nhiên, tủ bát ở đây có tất cả mọi thứ, Sơ Điều tự nhiên lấy cho Lệ Ti Thừa một cái bát, cũng tự lấy cho mình một cái.
Cô lấy canh cho Lệ Ti Thừa, sau đó tự nhiên lấy cho mình, lúc thổi nước canh trong thìa, trong lòng rất thỏa mãn.
[Đầu bếp của Lệ gia thật tuyệt!]
Sau khi uống xong, Sơ Điều thỏa mãn nhìn Lệ Ti Thừa, “Anh yêu, canh em hầm có ngon không?”
Lệ Ti Thừa: “....Không phải cô hầm canh cho tôi uống sao?”
Sơ Điều tự nhiên nói: “Em nếm thử tay nghề của mình, ừm, tay nghề của em thật sự rất tốt.”
Sắc mặt cô không thay đổi, hơn nữa cũng không biết xấu hổ.
Nói xong còn xuống thêm một ngụm, sau đó nháy mắt với Lệ Ti Thừa, thoạt nhìn rất vô tội, vô tội uống hết một bát canh.
[Ngày mai bảo đầu bếp Lệ gia làm một món canh khác xem sao.]
Lệ Duy Phong nhìn đủ rồi.
Mấu chốt là Lệ Ti Thừa vẫn nhịn được, anh chỉ uống đúng một ngụm rồi thôi.
Anh được nuông chiều từ bé, món gì cũng đã từng ăn, đương nhiên không coi trọng bát canh này, ngược lại có chút trào phùng về sự thỏa mãn của Sơ Điều.
Tuy nhiên rất nhanh liền thu liễm lại.

/1098

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status