Chương 14 Linh thể bị phát hiện
Sơ Điều nhận lấy bình giữ nhiệt, cô không khách khí mở nắp ra, quản gia đang trừng mắt thì nghe thấy một câu, “Thơm quá! Chắc Lệ Ti Thừa không uống hết được đâu, tôi uống một nửa được không? Sáng nay tôi vẫn chưa ăn gì.”
Thái độ hết sức tự nhiên.
Quản gia, “Không được!”
Người này có chút tự giác hoàn thành nhiệm vụ không vậy?
Sơ Điều thấy đối phương xù lông liền cầm bình giữ nhiệt đi.
Quan gia bỗng nhiên có cảm giác tương lai sẽ có điều chẳng lành sảy ra.
Lệ Duy Phong cười lạnh nhìn quản gia, “Không ngờ quản gia lại là người phía bên kia.”
Bên kia dĩ nhiên là chỉ anh hai và anh tư của anh ta rồi.
Mấy chốt là quản gia đã làm việc ở Lệ gia vài chục năm rồi, nhưng không có cách nào đoán trước được.
Sơ Điều không trả lời, chỉ hít hà bình giữ nhiệt, khóe miệng cong lên, “Đồ ăn rất ngon, nhiệm vụ lần này lời to rồi, ngày nào cũng được uống canh, ngày mai tôi sẽ nói chuyện với quản gia, để ông ta chuẩn bị ba bữa một ngày.”
Lệ Duy Phong, “....Không phải ông ta bảo cô đưa cho Ti Thừa uống sao?”
“Anh ta không uống đâu, anh ta sẽ nghi ngờ tôi bỏ độ vào trong đó, vì vậy canh trong bình này là của tôi.”
Lệ Duy Phong: “....”
Đây là loại người gì vậy?
Ở lối ra vào của bệnh viên, khi muốn lên một tầng cụ thể, bên cạnh thang máy sẽ có bốn người bảo vệ thường xuyên kiểm tra.
Bảo vệ ở đây một mình cũng có thể hạ gục được mười người, nếu muốn đi qua phải thông qua đợt kiểm tra của bọn họ trước.
Sau khi xác nhận không có vấn đề gì, mấy người bảo vệ mới gật đầu cho qua.
Lúc cô đi qua, Lệ Duy Phong cũng bay theo, thiết bị đột nhiên đột nhiên kêu ầm lên.
“Tích tích tích tích tích tích tích tích! ! ! !"
"Tích tích tích tích tích tích tích tích tích tích tích tích tích tích tích! !"
Sơ Điều đã đi được một mét, cô lập tức quay đầu lại, mấy bảo vệ cũng ngạc nhiện nhìn về phía cô, nhưng ở giữa thiết bị lại không có gì.
Lệ Duy Phong bị tiếng kêu hù dọa bay ra xa ba mét, “Tình huống gì vậy? Làm tôi sợ muốn chết!”
Sơ Điều: “...”
Một người bảo vệ trong số đó nói, “Cô Sơ, cô có thể quay lại kiểm tra một lần nữa hay không?”
Sơ Điều nhướng mày, sau đó quay lại đứng vào giữa thiết bị kia, lúc này thiết bị lại không có phản ứng.
Bảo vệ chỉ còn cách cho cô qua, mấy người bọn họ nhìn nhau: Có lẽ thông số của thiết bị chưa được điều chỉnh tốt.
Lúc này đây, Sơ Điều nhìn Lệ Duy Phong, ý thức được điều gì, cô đi được vài mét mới ra hiệu cho Lệ Duy Phong, Lệ Duy Phong do dự một chút mới bay ra giữa thiết bị, vừa mới tới gần, thiết bị không ngừng kêu lên.
Tiếng tích tích tích chói tai, giống như tiếng gà kêu.
Sơ Điều không ngờ thiết bị kiểm tra lại phát hiện ra Lệ Duy Phong, nhưng ngoại trừ cảnh báo, công cụ này không hề đưa ra bất kỳ giá trị phân tích nào, Lệ Duy Phong vừa mới rời khỏi, thiết bị này cũng ngừng kêu.
Dù sao Lệ Duy Phong cũng là người có học thức cao, anh ta sờ cằm suy tư, “Liệu từ trường đặc biệt từ thiết bị này có thể phát hiện ra linh thể không?”
Nếu không tại sao khi ông ta đến gần, thiết bị này lại cảm nhận được.
Sơ Điều cũng nghĩ vậy.
Linh thể cũng có nhiều loại khác nhau, tuy nó vô hình trong xã hội hiện đại nhưng không có nghĩ là thiết bị kiểm tra không phát hiện ra.
Chẳng qua chỉ là cảm nhận được, nhưng lại không phát hiện ra cái gì.
/1098
|