CHƯƠNG 20
Trở lại ký túc xá, tɾong phòng không có một bóng người, Tần Tình hẳn là đã đi làm thêm, hình như cô ấy làm nhân viên tiếp thị, có mấy lần mượn quần áo của bạn cùng phòng, nói rằng để bán được hàng thì cần ăn mặc đẹp hơn.
Đàn ông đều là động vật thị giác
Tiểu Trà sờ sờ bụng, bữa tối Chu Cẩn Hiên gọi cho cô là cơm vịt quay, thật sự rấtngon, cô uống một cốc nước ấm, mở sách tiếng Anh ra, bắt đầu ghi nhớ từ mới.
Hôm nay tɾong lòng cô có chút phiền toái, cô cắn bút nghĩ thầm, Chu học trưởng kỳ thực là người tốt, anh đưa cô đi khám bệnh, lại còn gọi đồ ăn cho cô, cô nhất định phải trả lại tiền cho anh càng sớm càng tốt.
Nếu muốn vậy thì cần tìm một công việc bán thời gian?
Mấy ngày trước cô gặp Lâm học trưởng tại hội đồng hươռg, không biết anh ấy có biết công việc nào hay không.
Chờ kỳ nghỉ đến, lúc trở về cô nhất định sẽ hỏi anh ấy
Chu Cẩm Hiên ở nhà chơi game tɾong bóng tối hai ngày, Cố Tiểu Trà chết tiệt này khiến tâm tình anh thực sự không tốt.
Đêm nằm trên giường, dường như trên gối vẫn còn phảng phất hơi thở ngọt ngào còn sót lại của thiếu nữ, nhắm mắt lại anh lại nhìn thấy tiểu bức non mềm chảy ào ạt mật dịch của cô, hai quả anh đào đỏ tươi dựng đứng trên hai bầu ngực trắng nõn, tôi đã từng nhìn thấy rồi, màu sắc hồng phấn xinh đẹp nhất tɾong những người con gái anh từng gặp qua.
Anh nhịn không được cầm lấy dương vật của mình vuốt ve lên xuống vài lần, nhưng nó vẫn cứng rắn như cũ, mãi cũng không thể bắn ra được.
Toàn thân vô cùng, ở lại nơi đây chỉ cùng khiến anh tâm phiền ý loạn, vì vậy anh dứt khoát cầm chìa khóa xe đi đến hộp đêm gần đó uống rượụ
Một cô gái mặc váy màu vàng nhạt đi tới, rụt rè hỏi Chu Cẩn Hiên “Tiên sinh, người có muốn uống gì không?”
Quán bar này khác với những nơi khác, ở đây có những tiểu mỹ nữ quyến rũ cầm rượu đến từng bàn để đẩy ma͙nh lượng tiêu thụ, cũng như là một nét đặc sắc đi.
Chu Cẩm Hiên xua tay tỏ vẻ không cần, đột nhiên anh cảm thấy bộ quần áo này nhìn quen quen, ngẩng đầu liền thấy cô gái này có đường nét thanh tú, không tính là đại mỹ nhân, nhưng có một đôi mắt ngấn nước long lanh, bộ dáng cũng không tồi.
Cô gái bán rượu thấy anh hồi lâu không nói chuyện, liền kéo quần áo anh, khẩn cầu nói
"Tiên sinh, mua một ít đi. Hôm nay em còn chưa hoàn thành nhiệm vụ."
Chu Cẩm Hiên nhìn khuôn mặt non nớt của cô gái, tò mò hỏi "Em còn là học sinh à?"
Cô gái gật đầu, nhỏ giọng nói “Đúng vậy, em là sinh viên Đại học A, mới vừa học năm nhất, dựa vào việc bán rượu kiếm
tiền học phí và tiền sinh hoạt. Tiên sinh, người có thể giúp em được không?”
Hoá ra cũng là “tiểu cô nương nhà nhà nghèo”
/213
|