Vừa tới Kinh Thành, Phượng Khuynh Thành nghĩ, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, không rảnh để ý, dắt Phượng Mặc Hàm, Phượng Mạt Vũ chuẩn bị rời đi.
Ai ngờ, nam tử kia lại sử dụng khinh công, trong nháy mắt bay tới trước mặt Phượng Khuynh Thành, chặn đường đi của Phượng Khuynh Thành lại, Mỹ nhân, đừng đi mà! Hôm nay gia, mời mỹ nhân uống một chén được không?
Vừa nghe thấy giọng điệu lưu manh này, Phượng Khuynh Thành không quan tâm, dù sao nàng cũng đã từng gặp người hèn hạ vô sỉ hơn người trước mắt, nhưng Thiêm Hương, Phượng Mạt Vũ, Phượng Mặc Hàm lại bị chọc tức.
Vô cùng tức giận, Phượng Mặc Hàm lại bật cười, Dạo này, ta cho là chỉ trên đường cái mới có chó điên, nhưng không nghĩ tới trong quán rượu cũng có, quán rượu ở kinh thành thật là loạn!
Đúng vậy đó, thật sự rất loạn, hơn nữa, rõ ràng là chó điên, lại mặc xiêm áo của con người, chẳng qua con chó điên này quên mất, chó chính là chó, mặc xiêm áo của con người, cũng không biến thành người được! Phượng Mạt Vũ tiếp lời.
Thiêm Hương đứng ở phía sau, thiếu chút nữa đã vỗ tay bảo hay rồi.
Phượng Khuynh Thành cười nhạt không nói.
Nam tử mặc áo hồng Quân Vũ Thường lại kinh ngạc đến mức không nói nên lời.
Dạo này, hắn từng gặp qua người độc miệng, nhưng mà tuyệt đối chưa từng thấy, trẻ con độc miệng.
Các ngươi đang chửi ta sao? Quân Vũ Thường hỏi.
Chớp mắt, không thể tin. Diễn đàn L;' ê (Quý) Đ -= ôn
Quân Vũ Thường hắn, dù gì cũng là một mỹ nam tuyệt sắc, mặc dù vẫn còn kém hoàng huynh Quân Vũ Nguyệt, nhưng mà, hắn ở trong lòng tiểu thư khuê các khắp kinh thành, cũng là người chạm tay có thể bỏng.
Lần đầu tiên bị ghét bỏ, còn bị chê triệt để thế này.
Chúng ta có mắng ngươi sao? Phượng Mặc Hàm, Phượng Mạt Vũ cùng lên tiếng hỏi.
Thiên chân vô tà (ngây thơ) không biết khói lửa nhân gian.
Chẳng lẽ vừa rồi không phải các ngươi đang mắng ta? Quân Vũ Thường hỏi.
Phượng Mặc Hàm, Phượng Mạt Vũ cùng nhau lắc đầu, Phượng Mặc Hàm nghiêm túc nói, Mới vừa rồi chúng ta đang mắng chó điên cản đường, chẳng lẽ đại thúc ngươi là chó điên?
Ặc, chuyện này? Quân Vũ Thường lúng túng xoa xoa lỗ mũi, Phượng Khuynh Thành lại dắt hai hài tử, dẫn theo Thiêm Hương, lướt qua hắn rời đi.
Đợi Quân Vũ Thường lấy lại tinh thần.
Đáng chết, lại có thể bị hai oa nhi mắng!
Đây là lần đầu tiên trong hơn hai mốt năm qua.
Có chút cảm giác khác lạ, nhất là hai oa nhi này, dáng dấp thật đáng yêu, mà tiểu nữ oa kia, còn nhìn hơi quen mắt.
Nhưng mà, đã từng nhìn thấy ở đâu?
Gọi chưởng quỹ, Quân Vũ Thường tự cao tự mãn quát lớn một trận, chưởng quỹ đã sớm bị dọa đến mức vô cùng lo sợ.
Cẩm Vương gia, tiểu nhân thật sự chưa từng gặp qua bọn họ, Vương gia minh xét!
Quân Vũ Thường vừa định nói gì đó, lại thấy Phượng Khuynh Thành dắt hai hài tử trở lại, ba nương con các nàng vừa nói vừa cười.
Phượng Khuynh Thành cười rất nhẹ rất nhẹ, lại cực kì xinh đẹp.
Quân Vũ Thường gặp qua vô số mỹ nhân, lại chưa từng gặp qua dạng người như Phượng Khuynh Thành.
Tự tin, có khí thế.
Hào phóng khéo léo, cả người
Ai ngờ, nam tử kia lại sử dụng khinh công, trong nháy mắt bay tới trước mặt Phượng Khuynh Thành, chặn đường đi của Phượng Khuynh Thành lại, Mỹ nhân, đừng đi mà! Hôm nay gia, mời mỹ nhân uống một chén được không?
Vừa nghe thấy giọng điệu lưu manh này, Phượng Khuynh Thành không quan tâm, dù sao nàng cũng đã từng gặp người hèn hạ vô sỉ hơn người trước mắt, nhưng Thiêm Hương, Phượng Mạt Vũ, Phượng Mặc Hàm lại bị chọc tức.
Vô cùng tức giận, Phượng Mặc Hàm lại bật cười, Dạo này, ta cho là chỉ trên đường cái mới có chó điên, nhưng không nghĩ tới trong quán rượu cũng có, quán rượu ở kinh thành thật là loạn!
Đúng vậy đó, thật sự rất loạn, hơn nữa, rõ ràng là chó điên, lại mặc xiêm áo của con người, chẳng qua con chó điên này quên mất, chó chính là chó, mặc xiêm áo của con người, cũng không biến thành người được! Phượng Mạt Vũ tiếp lời.
Thiêm Hương đứng ở phía sau, thiếu chút nữa đã vỗ tay bảo hay rồi.
Phượng Khuynh Thành cười nhạt không nói.
Nam tử mặc áo hồng Quân Vũ Thường lại kinh ngạc đến mức không nói nên lời.
Dạo này, hắn từng gặp qua người độc miệng, nhưng mà tuyệt đối chưa từng thấy, trẻ con độc miệng.
Các ngươi đang chửi ta sao? Quân Vũ Thường hỏi.
Chớp mắt, không thể tin. Diễn đàn L;' ê (Quý) Đ -= ôn
Quân Vũ Thường hắn, dù gì cũng là một mỹ nam tuyệt sắc, mặc dù vẫn còn kém hoàng huynh Quân Vũ Nguyệt, nhưng mà, hắn ở trong lòng tiểu thư khuê các khắp kinh thành, cũng là người chạm tay có thể bỏng.
Lần đầu tiên bị ghét bỏ, còn bị chê triệt để thế này.
Chúng ta có mắng ngươi sao? Phượng Mặc Hàm, Phượng Mạt Vũ cùng lên tiếng hỏi.
Thiên chân vô tà (ngây thơ) không biết khói lửa nhân gian.
Chẳng lẽ vừa rồi không phải các ngươi đang mắng ta? Quân Vũ Thường hỏi.
Phượng Mặc Hàm, Phượng Mạt Vũ cùng nhau lắc đầu, Phượng Mặc Hàm nghiêm túc nói, Mới vừa rồi chúng ta đang mắng chó điên cản đường, chẳng lẽ đại thúc ngươi là chó điên?
Ặc, chuyện này? Quân Vũ Thường lúng túng xoa xoa lỗ mũi, Phượng Khuynh Thành lại dắt hai hài tử, dẫn theo Thiêm Hương, lướt qua hắn rời đi.
Đợi Quân Vũ Thường lấy lại tinh thần.
Đáng chết, lại có thể bị hai oa nhi mắng!
Đây là lần đầu tiên trong hơn hai mốt năm qua.
Có chút cảm giác khác lạ, nhất là hai oa nhi này, dáng dấp thật đáng yêu, mà tiểu nữ oa kia, còn nhìn hơi quen mắt.
Nhưng mà, đã từng nhìn thấy ở đâu?
Gọi chưởng quỹ, Quân Vũ Thường tự cao tự mãn quát lớn một trận, chưởng quỹ đã sớm bị dọa đến mức vô cùng lo sợ.
Cẩm Vương gia, tiểu nhân thật sự chưa từng gặp qua bọn họ, Vương gia minh xét!
Quân Vũ Thường vừa định nói gì đó, lại thấy Phượng Khuynh Thành dắt hai hài tử trở lại, ba nương con các nàng vừa nói vừa cười.
Phượng Khuynh Thành cười rất nhẹ rất nhẹ, lại cực kì xinh đẹp.
Quân Vũ Thường gặp qua vô số mỹ nhân, lại chưa từng gặp qua dạng người như Phượng Khuynh Thành.
Tự tin, có khí thế.
Hào phóng khéo léo, cả người
/51
|