Vũ Dương cười vui vẻ còn hoàng hậu phất tay nói với Nhược Phương : Người đâu, mang nàng ta ra hành hình.
Hoàng hậu cũng không ngốc đến nỗi lập tức bỏ đi như vậy. Hoàng thượng nhất định chờ nàng đi khỏi rồi hắn bỏ qua hình phạt một trăm đại bản này. Thay vào đó hắn chỉ phạt một đại bản cho có lệ.
Dạ hoàng hậu nương nương.
Quả nhiên chỉ trong chốc lát, Nhược Phương liền dẫn theo một thái giám đến để trực tiếp thi hành lệnh: Bẩm nương nương, đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.
Hoàng hậu. . . . . . . . . . Hoàng đế còn muốn nói điều gì nữa nhưng suy nghĩ một chút, hắn vẫn phất tay cho người dẫn công chúa Vũ Dương ra.
Vũ Dương nhìn hoàng hậu, sau đó đi đến bên cạnh hoàng hậu, lặng lẽ nói: Hoàng hậu nương nương, người nghĩ ta sẽ tuân mệnh người? để xem ai sẽ khóc đây?
Nói xong, nàng nằm ở trên ghế dài đã được chuẩn bị sẵn.
Hoàng hậu nhìn Vũ Dương nằm đó, trong lòng cảm thấy thoải mái hơn. Lúc này nàng chỉ muốn lấy đi nửa tính mạng của công chúa Vũ Dương.
Thái giám giơ gậy gỗ lên nặng nề đánh xuống thân thể của công chúa Vũ Dương còn hoàng đế lại xoay mặt đi nơi khác không đành lòng nhìn thân thể đau đớn của nàng.
Vũ Dương cố chịu đau đớn, cắn chặt răng nhất quyết không than vãn lời nào. Nhưng đến cây gậy thứ năm, nàng không còn sực chịu đựng được nữa nên kêu lên thành tiếng.
Đến khi thái giám định tiếp tục đánh thì Vũ Dương đã ngất đi, thái giám đứng chờ lệnh hỏi: Tâu bệ hạ, hoàng hậu nương nương, công chúa Vũ Dương đã hôn mê bất tỉnh, vậy nô tài có nên tiếp tục hay không?
Hoàng hậu phất tay một cái, nói với thái giám : Ngươi lấy nước tới đây.
Thái giám lạnh lùng tạt nước vào người công chúa Vũ Dương, nặng nề giơ gậy lên nhưng lúc này dưới chân công chúa Vũ Dương bắt đầu ứa máu.
Thái giám sợ hãi vội vàng ngừng tay, chạy đến quỳ gối bên cạnh Hoàng đế nói: Bệ hạ, nương nương, không xong rồi, thân thể công chúa Vũ Dương đang chảy máu.
Mau gọi thái y. Hoàng đế nóng nảy chạy đến, hắn ôm công chúa Vũ Dương vào phòng bên trong.
Vũ Dương hấp hối kêu Hoàng đế, hoàng hậu nhìn dưới chân Vũ Dương có vết máu thì trong lòng linh cảm có điềm xấu sắp xảy ra.
Nhược Phương nhỏ giọng hỏi: Hoàng hậu nương nương, người xem hình như công chúa Vũ Dương giống như sinh non.
Hoàng hậu liếc mắt nhìn, trong lòng không khỏi hồi hộp, chẳng lẽ nàng mang thai?
Thái y cầm đồ nghề đi tới lãnh cung, chưa kịp hành lễ đã vội bắt tay vào bắt mạch cho
Hoàng hậu cũng không ngốc đến nỗi lập tức bỏ đi như vậy. Hoàng thượng nhất định chờ nàng đi khỏi rồi hắn bỏ qua hình phạt một trăm đại bản này. Thay vào đó hắn chỉ phạt một đại bản cho có lệ.
Dạ hoàng hậu nương nương.
Quả nhiên chỉ trong chốc lát, Nhược Phương liền dẫn theo một thái giám đến để trực tiếp thi hành lệnh: Bẩm nương nương, đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.
Hoàng hậu. . . . . . . . . . Hoàng đế còn muốn nói điều gì nữa nhưng suy nghĩ một chút, hắn vẫn phất tay cho người dẫn công chúa Vũ Dương ra.
Vũ Dương nhìn hoàng hậu, sau đó đi đến bên cạnh hoàng hậu, lặng lẽ nói: Hoàng hậu nương nương, người nghĩ ta sẽ tuân mệnh người? để xem ai sẽ khóc đây?
Nói xong, nàng nằm ở trên ghế dài đã được chuẩn bị sẵn.
Hoàng hậu nhìn Vũ Dương nằm đó, trong lòng cảm thấy thoải mái hơn. Lúc này nàng chỉ muốn lấy đi nửa tính mạng của công chúa Vũ Dương.
Thái giám giơ gậy gỗ lên nặng nề đánh xuống thân thể của công chúa Vũ Dương còn hoàng đế lại xoay mặt đi nơi khác không đành lòng nhìn thân thể đau đớn của nàng.
Vũ Dương cố chịu đau đớn, cắn chặt răng nhất quyết không than vãn lời nào. Nhưng đến cây gậy thứ năm, nàng không còn sực chịu đựng được nữa nên kêu lên thành tiếng.
Đến khi thái giám định tiếp tục đánh thì Vũ Dương đã ngất đi, thái giám đứng chờ lệnh hỏi: Tâu bệ hạ, hoàng hậu nương nương, công chúa Vũ Dương đã hôn mê bất tỉnh, vậy nô tài có nên tiếp tục hay không?
Hoàng hậu phất tay một cái, nói với thái giám : Ngươi lấy nước tới đây.
Thái giám lạnh lùng tạt nước vào người công chúa Vũ Dương, nặng nề giơ gậy lên nhưng lúc này dưới chân công chúa Vũ Dương bắt đầu ứa máu.
Thái giám sợ hãi vội vàng ngừng tay, chạy đến quỳ gối bên cạnh Hoàng đế nói: Bệ hạ, nương nương, không xong rồi, thân thể công chúa Vũ Dương đang chảy máu.
Mau gọi thái y. Hoàng đế nóng nảy chạy đến, hắn ôm công chúa Vũ Dương vào phòng bên trong.
Vũ Dương hấp hối kêu Hoàng đế, hoàng hậu nhìn dưới chân Vũ Dương có vết máu thì trong lòng linh cảm có điềm xấu sắp xảy ra.
Nhược Phương nhỏ giọng hỏi: Hoàng hậu nương nương, người xem hình như công chúa Vũ Dương giống như sinh non.
Hoàng hậu liếc mắt nhìn, trong lòng không khỏi hồi hộp, chẳng lẽ nàng mang thai?
Thái y cầm đồ nghề đi tới lãnh cung, chưa kịp hành lễ đã vội bắt tay vào bắt mạch cho
/396
|