Sau khi Nhị phu nhân dụ dỗ Bàng Lạc Vũ trở về phủ, nàng mới lặng lẽ kéo tay Vương Nam hỏi: Những lời Nam nhi vừa nói khi nãy là sự thật à? Ngươi phải biết chuyện này liên quan đến nhiều người, nếu tin tức của ngươi chính xác thì thẩm thẩm sẽ luôn ghi nhớ ân tình này của ngươi.
Thẩm thẩm, người nói gì vậy? Chúng ta là người một nhà, nhất định phải giúp đỡ lẫn nhau. Với lại thân phận Vương gia và nhị phu nhân của Bàng Quốc công cũng chỉ là một người, chính là thẩm thẩm của Nam nhi.
Vương Nam nói những lời này khiến Nhị phu nhân die,n;da.n****Sóc***Là****Ta****lze.qu;ydo/nn.. cũng cảm thấy vui vẻ, nàng giữ Vương Nam ở lại trò chuyện một lúc lâu, sau đó mới để Vương Nam đi.
Vương Nam mới ra khỏi phủ Bàng Quốc Công chưa tới một nén nhang, thì xe ngựa của Nhị phu nhân cũng lặng lẽ từ cửa sau đi ra, thẳng hướng theo lời Vương Nam mới vừa nói
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Trong hoàng cung
Hoàng hậu theo người hầu dẫn lối đến lãnh cung nhưng nơi đây cũng không còn giống như lúc trước. Hoa cỏ đua nhau khoe sắc khiến quang cảnh nơi đây bỗng trở nên sống động.
Nương nương, nơi này có phải là. . . . . . . . . . . . . . Nhược Phương cẩn thận nói.
Ngươi cũng phát hiện ra nơi này không giống so với trước kia đúng không? Lãnh cung này có lẽ sắp thay chủ rồi. Ta cũng không ngờ bệ hạ lại hồ đồ đến mức này, quả nhiên là hắn muốn cưng chiều hồ ly tinh kia.
Hoàng hậu tức giận hừ lạnh một tiếng.
Nương nương bớt giận, tuy hiện tại nàng ta đang nắm thế chủ động nhưng thần tin hoàng thượng cũng không dám khôi phục vương vị của nàng.
Nhược Phương dè dặt nói.
Hừ! Khôi phục vương vị sao? Không biết rốt cuộc Vũ Dương đã cho hoàng thượng uống thuốc gì rồi mà hoàng thượng lại có thể u mê như vậy? Nàng ta dám mưu hại hoàng tự, lại hạ độc công chúa Hải Quốc và Đông Tần quốc. Tuy Bàng Lạc Tuyết là nàng công chúa mà hoàng thượng chưa thừa nhận, nhưng dù gì nàng cũng là nữ nhi thuộc dòng chính thất của phủ Bàng Quốc Công. Bàng Quốc Công vốn rất thương yêu nàng ta, ta nghĩ hắn cũng sẽ không bỏ qua cho hồ ly tinh này đâu,” Hoàng hậu phẫn hận nói.
Nương nương, người nên biết tâm ý của hoàng đế mới là quan trọng nhất. Nhược Phương lo lắng hoàng hậu nương nương sẽ trở mặt với Hoàng đế. Đến lúc đó người thua thiệt chỉ có hoàng hậu, dù sao lúc này điện hạ Dự vương cũng không phải là thái tử.
Ngươi yên tâm, hiện tại ta đang có thai, bệ hạ luôn thương yêu hoàng tự. Đến lúc đó nếu có việc gì không hay xảy ra thì bệ hạ cũng sẽ nể tình hoàng tự trong bụng ta mà không trách mắng ta. Hoàng hậu thản nhiên nói.
Nhược Phương suy nghĩ gật đầu một cái, nàng cũng không biết làm gì khác, đành miễn cưỡng gật đầu. Nàng phải túc trực
Thẩm thẩm, người nói gì vậy? Chúng ta là người một nhà, nhất định phải giúp đỡ lẫn nhau. Với lại thân phận Vương gia và nhị phu nhân của Bàng Quốc công cũng chỉ là một người, chính là thẩm thẩm của Nam nhi.
Vương Nam nói những lời này khiến Nhị phu nhân die,n;da.n****Sóc***Là****Ta****lze.qu;ydo/nn.. cũng cảm thấy vui vẻ, nàng giữ Vương Nam ở lại trò chuyện một lúc lâu, sau đó mới để Vương Nam đi.
Vương Nam mới ra khỏi phủ Bàng Quốc Công chưa tới một nén nhang, thì xe ngựa của Nhị phu nhân cũng lặng lẽ từ cửa sau đi ra, thẳng hướng theo lời Vương Nam mới vừa nói
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Trong hoàng cung
Hoàng hậu theo người hầu dẫn lối đến lãnh cung nhưng nơi đây cũng không còn giống như lúc trước. Hoa cỏ đua nhau khoe sắc khiến quang cảnh nơi đây bỗng trở nên sống động.
Nương nương, nơi này có phải là. . . . . . . . . . . . . . Nhược Phương cẩn thận nói.
Ngươi cũng phát hiện ra nơi này không giống so với trước kia đúng không? Lãnh cung này có lẽ sắp thay chủ rồi. Ta cũng không ngờ bệ hạ lại hồ đồ đến mức này, quả nhiên là hắn muốn cưng chiều hồ ly tinh kia.
Hoàng hậu tức giận hừ lạnh một tiếng.
Nương nương bớt giận, tuy hiện tại nàng ta đang nắm thế chủ động nhưng thần tin hoàng thượng cũng không dám khôi phục vương vị của nàng.
Nhược Phương dè dặt nói.
Hừ! Khôi phục vương vị sao? Không biết rốt cuộc Vũ Dương đã cho hoàng thượng uống thuốc gì rồi mà hoàng thượng lại có thể u mê như vậy? Nàng ta dám mưu hại hoàng tự, lại hạ độc công chúa Hải Quốc và Đông Tần quốc. Tuy Bàng Lạc Tuyết là nàng công chúa mà hoàng thượng chưa thừa nhận, nhưng dù gì nàng cũng là nữ nhi thuộc dòng chính thất của phủ Bàng Quốc Công. Bàng Quốc Công vốn rất thương yêu nàng ta, ta nghĩ hắn cũng sẽ không bỏ qua cho hồ ly tinh này đâu,” Hoàng hậu phẫn hận nói.
Nương nương, người nên biết tâm ý của hoàng đế mới là quan trọng nhất. Nhược Phương lo lắng hoàng hậu nương nương sẽ trở mặt với Hoàng đế. Đến lúc đó người thua thiệt chỉ có hoàng hậu, dù sao lúc này điện hạ Dự vương cũng không phải là thái tử.
Ngươi yên tâm, hiện tại ta đang có thai, bệ hạ luôn thương yêu hoàng tự. Đến lúc đó nếu có việc gì không hay xảy ra thì bệ hạ cũng sẽ nể tình hoàng tự trong bụng ta mà không trách mắng ta. Hoàng hậu thản nhiên nói.
Nhược Phương suy nghĩ gật đầu một cái, nàng cũng không biết làm gì khác, đành miễn cưỡng gật đầu. Nàng phải túc trực
/396
|