Sắc mặt Hoàng Đế xám xịt, Tấn vương thấy vậy đứng lên nói Các ngươi hưởng lộc vua thì phải để ý đến tâm ý của bệ hạ. Yến quý phi là người được hoàng thượng sủng ái. Nàng chính là quý phi thì không có lý do gì nàng lại muốn hãm hại hoàng hậu và công chúa. Ta thấy chuyện hôm nay nhất định là có kẻ khác muốn mưu hại nàng.
Triệu Chính Dương nhìn Tấn vương nói Tấn vương cho rằng sẽ là ai hạ độc chứ? Hiện tại đã rất rõ ràng, loại độc dược này đến từ hoàng thất Nam Chiếu quốc mà nơi này cũng chỉ có Yến quý phi có thể có loại độc này. Nếu nàng không làm thì sẽ là ai?
Tấn vương chỉ vào người vũ nữ đang quỳ trên mặt đất, nói: Ở đây không phải còn một người nữa sao? Có thể là tiện tỳ này đã lấy trộm độc dược của nương nương và đến đây hạ độc.
Bạch Quân Nhược vỗ tay, cười cười nhìn Tấn vương khiến da đầu hắn như tê dại. Sau đó, Tấn vương do dự mở miệng hỏi Bạch Quân Nhược Sao vậy? Bạch công tử cảm thấy bản vương nói không đúng?
Bạch Quân Nhược lắc đầu, khuôn mặt nhăn nhó nói: Tấn vương, ta không hiểu là do ngươi quá thông minh hay là bệ hạ Đông Tần quốc quá ngốc nghếch?
Mặt Tấn vương đỏ bừng, lớn tiếng nói: To gan, dù ngươi là hoàng thất Hải quốc cũng không có quyền sỉ nhục phụ thân ta.
Bạch Quân Nhược cũng nhanh chóng thay đổi nét mặt mình, sắc mặt hắn trở nên âm trầm, u tối như mây đen giăng kín bầu trời. Hắn bước từng bước về phía Tấn vương nói: Nếu Tuyết Nhi có chuyện bất trắc, ta sẽ khiến toàn bộ Đông Tần quốc chôn cùng nàng.
Trong đại điện yên tĩnh, lời nói của Bạch Quân Nhược vang vọng khắp nơi khiến mọi người kinh hãi. Mọi người đều biết hắn thật có khả năng làm được việc này.
Hoàng đế Đông Tần liếc mắt nhìn Bạch Quân Nhược, cũng cười nói Bạch công tử đừng lo. Trẫm nhất định phái ngự y giỏi nhất đến chữa cho Bàng Lạc Tuyết.
Tuy rằng hoàng đế Đông Tần chính là bậc cửu ngũ chí tôn, hắn là người thống trị cả quốc gia, không quen bị người khác uy hiếp, nhưng vào lúc này hắn cũng không còn cách nào khác hơn là xoa dịu Bạch Quân Nhược. Ai bảo Bạch Quân Nhược thuộc hoàng thất Hải quốc. Phải biết Hải quốc là quốc gia đứng đầu Tứ quốc, nắm quyền lực thống trị tứ quốc. Vậy mới nói, quốc gia nào có quyền lực mạnh thì quốc gia đó làm chủ.
Bạch Quân Nhược cười lạnh nói Bệ hạ Đông Tần đùa giỡn với bổn công tử sao? Thái y nói loại độc này không có thuốc giải.
Hoàng Đế ngạc nhiên, nhìn thấy Yến quý phi quỳ trên mặt đất, nói: Ái phi, nếu loại độc này xuất phát từ hoàng thất Nam Chiếu quốc thì nàng có thuốc giải không?
Yến quý phi nhìn Hoàng Đế với ánh mắt cầu xin, trong lòng nàng cũng không muốn đưa ra thuốc giải, thầm nghĩ Ngươi chính là hoàng đế của Đông Tần quốc thế mà lại chịu khuất phục người khác ở chính ngay trong quốc gia mình. Thật chẳng ra làm sao.
Yến quý phi nhìn Bạch Quân Nhược, khoé miệng nhếch lên
Triệu Chính Dương nhìn Tấn vương nói Tấn vương cho rằng sẽ là ai hạ độc chứ? Hiện tại đã rất rõ ràng, loại độc dược này đến từ hoàng thất Nam Chiếu quốc mà nơi này cũng chỉ có Yến quý phi có thể có loại độc này. Nếu nàng không làm thì sẽ là ai?
Tấn vương chỉ vào người vũ nữ đang quỳ trên mặt đất, nói: Ở đây không phải còn một người nữa sao? Có thể là tiện tỳ này đã lấy trộm độc dược của nương nương và đến đây hạ độc.
Bạch Quân Nhược vỗ tay, cười cười nhìn Tấn vương khiến da đầu hắn như tê dại. Sau đó, Tấn vương do dự mở miệng hỏi Bạch Quân Nhược Sao vậy? Bạch công tử cảm thấy bản vương nói không đúng?
Bạch Quân Nhược lắc đầu, khuôn mặt nhăn nhó nói: Tấn vương, ta không hiểu là do ngươi quá thông minh hay là bệ hạ Đông Tần quốc quá ngốc nghếch?
Mặt Tấn vương đỏ bừng, lớn tiếng nói: To gan, dù ngươi là hoàng thất Hải quốc cũng không có quyền sỉ nhục phụ thân ta.
Bạch Quân Nhược cũng nhanh chóng thay đổi nét mặt mình, sắc mặt hắn trở nên âm trầm, u tối như mây đen giăng kín bầu trời. Hắn bước từng bước về phía Tấn vương nói: Nếu Tuyết Nhi có chuyện bất trắc, ta sẽ khiến toàn bộ Đông Tần quốc chôn cùng nàng.
Trong đại điện yên tĩnh, lời nói của Bạch Quân Nhược vang vọng khắp nơi khiến mọi người kinh hãi. Mọi người đều biết hắn thật có khả năng làm được việc này.
Hoàng đế Đông Tần liếc mắt nhìn Bạch Quân Nhược, cũng cười nói Bạch công tử đừng lo. Trẫm nhất định phái ngự y giỏi nhất đến chữa cho Bàng Lạc Tuyết.
Tuy rằng hoàng đế Đông Tần chính là bậc cửu ngũ chí tôn, hắn là người thống trị cả quốc gia, không quen bị người khác uy hiếp, nhưng vào lúc này hắn cũng không còn cách nào khác hơn là xoa dịu Bạch Quân Nhược. Ai bảo Bạch Quân Nhược thuộc hoàng thất Hải quốc. Phải biết Hải quốc là quốc gia đứng đầu Tứ quốc, nắm quyền lực thống trị tứ quốc. Vậy mới nói, quốc gia nào có quyền lực mạnh thì quốc gia đó làm chủ.
Bạch Quân Nhược cười lạnh nói Bệ hạ Đông Tần đùa giỡn với bổn công tử sao? Thái y nói loại độc này không có thuốc giải.
Hoàng Đế ngạc nhiên, nhìn thấy Yến quý phi quỳ trên mặt đất, nói: Ái phi, nếu loại độc này xuất phát từ hoàng thất Nam Chiếu quốc thì nàng có thuốc giải không?
Yến quý phi nhìn Hoàng Đế với ánh mắt cầu xin, trong lòng nàng cũng không muốn đưa ra thuốc giải, thầm nghĩ Ngươi chính là hoàng đế của Đông Tần quốc thế mà lại chịu khuất phục người khác ở chính ngay trong quốc gia mình. Thật chẳng ra làm sao.
Yến quý phi nhìn Bạch Quân Nhược, khoé miệng nhếch lên
/396
|